CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 327
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 327Khi nhìn vào mắt của Lưu Ly, Tôn lão đã nhận ra Lưu Ly.“Ly, cháu…” Nhận ra là Lưu Ly, nhìn ra sự thay đổi trên mặt Lưu Ly, Tôn lão rõ ràng sững người, có điều tình hình khẩn cấp, Tôn lão không ôn chuyện cũ, lại nói với Lưu Ly: “Cháu tới vừa hay, mau đi theo ông.”Nói xong, Tôn lão đã túm tay của Lưu Ly dẫn Lưu Ly đi ra ngoài.Tuổi tác của Tôn lão và Lưu Ly chênh lệch bối phận, trước đây khi Lưu Ly dạy Tôn lão một ít kiến thức y thuật cũng không có kiêng kỵ gì, cho nên lúc này Tôn lão mới không hề quan băn khoăn mà túm tay của Lưu Ly.Huống chi trong tình huống khẩn cấp, khi nhìn thấy Lưu Ly, trong lòng Tôn lão vô thức muốn dẫn Lưu Ly đi cùng.Chỉ là hành vi như này của Tôn lão ở trong mắt Cố Tại Ngôn lại là đại bất kính.Cố Tại Ngôn mặt mày không tốt lắm vào lúc Tôn lão kéo Lưu Ly vừa ra khỏi cửa tiệm thuốc thì kéo Lưu Ly ra khỏi tay của Tôn lão.Lưu Ly: “…”Tôn lão: “…”Sự việc xảy ra có hơi đột ngột, cho nên hai người chưa ai hoàn hồn.Mà sau khi trong tay Tôn lão mất đi Lưu Ly còn chưa kịp sững người thì cảm nhận được một luồng khí lạnh, khoảnh khắc này có loại cảm giác bị bóng tối tử vong bao trùm.Tôn lão vô thức ngẩng đầu nhìn Cố Tại Ngôn, khi nhìn thấy ánh mắt mang theo khí tức của người bề trên đó của Cố Tại Ngôn thì không khỏi ngây người.Đây…“Tôn đại phu, ông mau lên, còn không nhanh lên cô nãi nãi nhà bọn tôi sẽ không tốt.” Thằng nhóc ở một bên sốt ruột tới mức giậm chân.Đây là chuyện lớn, không thể trì hoãn.Tôn lão lúc này hoàn hồn, cũng không quan tâm Cố Tại Ngôn, chỉ nhìn Lưu Ly: “Ly à, ông không kịp giải thích quá nhiều, cháu mau đi theo ông, đây là chuyện cứu mạng.”Thấy vẻ khẩn trương trên mặt Tôn lão, Lưu Ly cũng không quản quá nhiều, quay đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn ở bên cạnh.“Cố đại ca, anh dẫn bọn trẻ về trước đi, tôi có việc phải xử lý.”Cố Tại Ngôn nhìn thấy sự kiên định trong mắt của Lưu Ly, lại nghĩ tới bản lĩnh của Lưu Ly, suy nghĩ một chút thì buông tay ra.“Ừ, nhớ về sớm.” Cố Tại Ngôn mở miệng.Câu nói này, tự dưng khiến trái tim của Lưu Ly rung lên.“Được!”Lưu Ly đáp ứng.Sau đó cô đi theo Tôn lão lên một chiếc xe ngựa trước đó không chú ý tới, đỗ ở cửa tiệm thuốc không xa.Lên xe ngựa, Tôn lão mới nói lại một lượt đầu đuôi sự việc cho Lưu Ly.Thì ra người sắp sinh em bé là Nhiêu Thanh Nhã con gái đã gả đi của nhà dòng dõi thư hương nổi tiếng của trấn Biên Lư.
CHƯƠNG 327
Khi nhìn vào mắt của Lưu Ly, Tôn lão đã nhận ra Lưu Ly.
“Ly, cháu…” Nhận ra là Lưu Ly, nhìn ra sự thay đổi trên mặt Lưu Ly, Tôn lão rõ ràng sững người, có điều tình hình khẩn cấp, Tôn lão không ôn chuyện cũ, lại nói với Lưu Ly: “Cháu tới vừa hay, mau đi theo ông.”
Nói xong, Tôn lão đã túm tay của Lưu Ly dẫn Lưu Ly đi ra ngoài.
Tuổi tác của Tôn lão và Lưu Ly chênh lệch bối phận, trước đây khi Lưu Ly dạy Tôn lão một ít kiến thức y thuật cũng không có kiêng kỵ gì, cho nên lúc này Tôn lão mới không hề quan băn khoăn mà túm tay của Lưu Ly.
Huống chi trong tình huống khẩn cấp, khi nhìn thấy Lưu Ly, trong lòng Tôn lão vô thức muốn dẫn Lưu Ly đi cùng.
Chỉ là hành vi như này của Tôn lão ở trong mắt Cố Tại Ngôn lại là đại bất kính.
Cố Tại Ngôn mặt mày không tốt lắm vào lúc Tôn lão kéo Lưu Ly vừa ra khỏi cửa tiệm thuốc thì kéo Lưu Ly ra khỏi tay của Tôn lão.
Lưu Ly: “…”
Tôn lão: “…”
Sự việc xảy ra có hơi đột ngột, cho nên hai người chưa ai hoàn hồn.
Mà sau khi trong tay Tôn lão mất đi Lưu Ly còn chưa kịp sững người thì cảm nhận được một luồng khí lạnh, khoảnh khắc này có loại cảm giác bị bóng tối tử vong bao trùm.
Tôn lão vô thức ngẩng đầu nhìn Cố Tại Ngôn, khi nhìn thấy ánh mắt mang theo khí tức của người bề trên đó của Cố Tại Ngôn thì không khỏi ngây người.
Đây…
“Tôn đại phu, ông mau lên, còn không nhanh lên cô nãi nãi nhà bọn tôi sẽ không tốt.” Thằng nhóc ở một bên sốt ruột tới mức giậm chân.
Đây là chuyện lớn, không thể trì hoãn.
Tôn lão lúc này hoàn hồn, cũng không quan tâm Cố Tại Ngôn, chỉ nhìn Lưu Ly: “Ly à, ông không kịp giải thích quá nhiều, cháu mau đi theo ông, đây là chuyện cứu mạng.”
Thấy vẻ khẩn trương trên mặt Tôn lão, Lưu Ly cũng không quản quá nhiều, quay đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn ở bên cạnh.
“Cố đại ca, anh dẫn bọn trẻ về trước đi, tôi có việc phải xử lý.”
Cố Tại Ngôn nhìn thấy sự kiên định trong mắt của Lưu Ly, lại nghĩ tới bản lĩnh của Lưu Ly, suy nghĩ một chút thì buông tay ra.
“Ừ, nhớ về sớm.” Cố Tại Ngôn mở miệng.
Câu nói này, tự dưng khiến trái tim của Lưu Ly rung lên.
“Được!”
Lưu Ly đáp ứng.
Sau đó cô đi theo Tôn lão lên một chiếc xe ngựa trước đó không chú ý tới, đỗ ở cửa tiệm thuốc không xa.
Lên xe ngựa, Tôn lão mới nói lại một lượt đầu đuôi sự việc cho Lưu Ly.
Thì ra người sắp sinh em bé là Nhiêu Thanh Nhã con gái đã gả đi của nhà dòng dõi thư hương nổi tiếng của trấn Biên Lư.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 327Khi nhìn vào mắt của Lưu Ly, Tôn lão đã nhận ra Lưu Ly.“Ly, cháu…” Nhận ra là Lưu Ly, nhìn ra sự thay đổi trên mặt Lưu Ly, Tôn lão rõ ràng sững người, có điều tình hình khẩn cấp, Tôn lão không ôn chuyện cũ, lại nói với Lưu Ly: “Cháu tới vừa hay, mau đi theo ông.”Nói xong, Tôn lão đã túm tay của Lưu Ly dẫn Lưu Ly đi ra ngoài.Tuổi tác của Tôn lão và Lưu Ly chênh lệch bối phận, trước đây khi Lưu Ly dạy Tôn lão một ít kiến thức y thuật cũng không có kiêng kỵ gì, cho nên lúc này Tôn lão mới không hề quan băn khoăn mà túm tay của Lưu Ly.Huống chi trong tình huống khẩn cấp, khi nhìn thấy Lưu Ly, trong lòng Tôn lão vô thức muốn dẫn Lưu Ly đi cùng.Chỉ là hành vi như này của Tôn lão ở trong mắt Cố Tại Ngôn lại là đại bất kính.Cố Tại Ngôn mặt mày không tốt lắm vào lúc Tôn lão kéo Lưu Ly vừa ra khỏi cửa tiệm thuốc thì kéo Lưu Ly ra khỏi tay của Tôn lão.Lưu Ly: “…”Tôn lão: “…”Sự việc xảy ra có hơi đột ngột, cho nên hai người chưa ai hoàn hồn.Mà sau khi trong tay Tôn lão mất đi Lưu Ly còn chưa kịp sững người thì cảm nhận được một luồng khí lạnh, khoảnh khắc này có loại cảm giác bị bóng tối tử vong bao trùm.Tôn lão vô thức ngẩng đầu nhìn Cố Tại Ngôn, khi nhìn thấy ánh mắt mang theo khí tức của người bề trên đó của Cố Tại Ngôn thì không khỏi ngây người.Đây…“Tôn đại phu, ông mau lên, còn không nhanh lên cô nãi nãi nhà bọn tôi sẽ không tốt.” Thằng nhóc ở một bên sốt ruột tới mức giậm chân.Đây là chuyện lớn, không thể trì hoãn.Tôn lão lúc này hoàn hồn, cũng không quan tâm Cố Tại Ngôn, chỉ nhìn Lưu Ly: “Ly à, ông không kịp giải thích quá nhiều, cháu mau đi theo ông, đây là chuyện cứu mạng.”Thấy vẻ khẩn trương trên mặt Tôn lão, Lưu Ly cũng không quản quá nhiều, quay đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn ở bên cạnh.“Cố đại ca, anh dẫn bọn trẻ về trước đi, tôi có việc phải xử lý.”Cố Tại Ngôn nhìn thấy sự kiên định trong mắt của Lưu Ly, lại nghĩ tới bản lĩnh của Lưu Ly, suy nghĩ một chút thì buông tay ra.“Ừ, nhớ về sớm.” Cố Tại Ngôn mở miệng.Câu nói này, tự dưng khiến trái tim của Lưu Ly rung lên.“Được!”Lưu Ly đáp ứng.Sau đó cô đi theo Tôn lão lên một chiếc xe ngựa trước đó không chú ý tới, đỗ ở cửa tiệm thuốc không xa.Lên xe ngựa, Tôn lão mới nói lại một lượt đầu đuôi sự việc cho Lưu Ly.Thì ra người sắp sinh em bé là Nhiêu Thanh Nhã con gái đã gả đi của nhà dòng dõi thư hương nổi tiếng của trấn Biên Lư.