CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 365
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 365Trừ phi, có người lấy ra chứng cứ!Quả nhiên, câu này c*̉a Lưu Ly vừa nói ra, hoài nghi nơi đáy mắt thôn dân tản đi, ai nấy dùng ánh mắt không tán thành nhìn sang Phạm thị.Dù có nhiều ân oán c*̃ng không thể nói suông vu oan người ta ép người ta chết đi?Tùy tiện vu oan người khác hạ độc là không được, Tiêu thị rõ ràng chính là gặp báo ứng.Phạm thị bị những ánh mắt bất bình đó nhìn, trong lòng nôn nóng.Đám ngu xuẩn này, không phải chính là dựa vào Lưu Ly có tiền, cho nên mới mượn cơ hội làm thân sao?Đợi qua hôm nay, tất cả c*̉a Lưu Ly đều rơi vào tay bà ta, bà ta muốn xem xem đám người này còn làm sao nịnh hót Lưu Ly?Chỉ là, thấy sắc mặt Phạm thị ngày càng khó coi, lại không nói ra được câu nào biện hộ, Lưu Kim Vĩ mở miệng:“Ly tỷ đừng kích động, mẹ em c*̃ng chỉ là tùy tiện hỏi thử thôi, dù sao chị quả thực biết y thuật, đều nói y độc bất phân gia, nhị nương hôm đó quả thực từng tiếp xúc với Ly tỷ, c*̃ng quả thực từng gây gổ không vui với chị, mẹ em nói lời này c*̃ng là hợp tình hợp lý không phải sao? Cho nên xin Ly tỷ tha thứ.”Lưu Kim Vĩ vẫn là dáng vẻ ôn hòa nho nhã, tư thái khiêm tốn lại ngập tràn hiền hòa.Chỉ là lời này vừa nói ra, không chỉ giải vây cho Phạm thị, còn gieo một hạt mầm hoài nghi vào lòng mọi người.Tại sao c*̀ng là một lời nhưng Lưu Kim Vĩ nói lại có sức nặng hơn Phạm thị? Ai kêu hắn là tú tài chứ?Theo người trong thôn thấy, người có thể làm tú tài đều thông minh, người thông minh nói chuyện đương nhiên sẽ không sai.Lưu Ly đối diện ánh mắt như cười như không c*̉a Lưu Kim Vĩ, lòng khẽ trầm xuống.Người này, cô sớm muộn c*̃ng hủy nụ cười đó c*̉a hắn!“Vẫn là câu kia, nếu có chứng cứ, thì cứ lấy ra, cầm đến nha môn là được.” Lưu Ly mở miệng.Vì Lưu Ly lúc này mặt đầy chính nghĩa quật cường, c*̃ng khiến người trong thôn tiêu tán hơn nửa hoài nghi đối với cô.Dù sao ai thật sự làm ra loại chuyện này mà còn có thể không chút sợ hãi nói lấy chứng cứ đi nha môn chứ?Thử hỏi xem, bách tính nào mà không sợ quan phủ?“Ly tỷ đừng giận, là em lỡ lời, em bồi tội với chị.” Lưu Kim Vĩ mặt đầy áy náy, hành lễ với Lưu Ly.Nói rồi, Lưu Kim Vĩ liền xoay người nhìn sang những người khác Lưu gia: “Ly tỷ hôm nay trong nhà bận, chúng ta c*̃ng đừng quấy rầy chị ấy nữa, ra ngoài đợi đi.”Lời này c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, giành được hảo cảm c*̉a không ít thôn dân.Quả thật là tú tài lão gia, làm gì c*̃ng giữ lễ.Thôn dân lúc này hoàn toàn không suy nghĩ, Lưu Kim Vĩ thực ra c*̃ng là c*̀ng Lưu Vượng Vĩ dạo phòng nhà Lưu Ly.Lời c*̉a Lưu Kim Vĩ ở nhà tổ Lưu gia luôn rất hữu hiệu.Vì vậy, lời c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, hàng người nhà tổ bèn chuẩn bị ra ngoài.“Đợi đã…”Chính vào lúc mọi người nhà tổ muốn đi ra ngoài, Lưu Ly chợt mở miệng.Tính tình Lưu Trần thị cuối c*̀ng vẫn là không nhịn được nữa: “Lưu Ly, cô có thôi đi chưa?”
CHƯƠNG 365
Trừ phi, có người lấy ra chứng cứ!
Quả nhiên, câu này c*̉a Lưu Ly vừa nói ra, hoài nghi nơi đáy mắt thôn dân tản đi, ai nấy dùng ánh mắt không tán thành nhìn sang Phạm thị.
Dù có nhiều ân oán c*̃ng không thể nói suông vu oan người ta ép người ta chết đi?
Tùy tiện vu oan người khác hạ độc là không được, Tiêu thị rõ ràng chính là gặp báo ứng.
Phạm thị bị những ánh mắt bất bình đó nhìn, trong lòng nôn nóng.
Đám ngu xuẩn này, không phải chính là dựa vào Lưu Ly có tiền, cho nên mới mượn cơ hội làm thân sao?
Đợi qua hôm nay, tất cả c*̉a Lưu Ly đều rơi vào tay bà ta, bà ta muốn xem xem đám người này còn làm sao nịnh hót Lưu Ly?
Chỉ là, thấy sắc mặt Phạm thị ngày càng khó coi, lại không nói ra được câu nào biện hộ, Lưu Kim Vĩ mở miệng:
“Ly tỷ đừng kích động, mẹ em c*̃ng chỉ là tùy tiện hỏi thử thôi, dù sao chị quả thực biết y thuật, đều nói y độc bất phân gia, nhị nương hôm đó quả thực từng tiếp xúc với Ly tỷ, c*̃ng quả thực từng gây gổ không vui với chị, mẹ em nói lời này c*̃ng là hợp tình hợp lý không phải sao? Cho nên xin Ly tỷ tha thứ.”
Lưu Kim Vĩ vẫn là dáng vẻ ôn hòa nho nhã, tư thái khiêm tốn lại ngập tràn hiền hòa.
Chỉ là lời này vừa nói ra, không chỉ giải vây cho Phạm thị, còn gieo một hạt mầm hoài nghi vào lòng mọi người.
Tại sao c*̀ng là một lời nhưng Lưu Kim Vĩ nói lại có sức nặng hơn Phạm thị? Ai kêu hắn là tú tài chứ?
Theo người trong thôn thấy, người có thể làm tú tài đều thông minh, người thông minh nói chuyện đương nhiên sẽ không sai.
Lưu Ly đối diện ánh mắt như cười như không c*̉a Lưu Kim Vĩ, lòng khẽ trầm xuống.
Người này, cô sớm muộn c*̃ng hủy nụ cười đó c*̉a hắn!
“Vẫn là câu kia, nếu có chứng cứ, thì cứ lấy ra, cầm đến nha môn là được.” Lưu Ly mở miệng.
Vì Lưu Ly lúc này mặt đầy chính nghĩa quật cường, c*̃ng khiến người trong thôn tiêu tán hơn nửa hoài nghi đối với cô.
Dù sao ai thật sự làm ra loại chuyện này mà còn có thể không chút sợ hãi nói lấy chứng cứ đi nha môn chứ?
Thử hỏi xem, bách tính nào mà không sợ quan phủ?
“Ly tỷ đừng giận, là em lỡ lời, em bồi tội với chị.” Lưu Kim Vĩ mặt đầy áy náy, hành lễ với Lưu Ly.
Nói rồi, Lưu Kim Vĩ liền xoay người nhìn sang những người khác Lưu gia: “Ly tỷ hôm nay trong nhà bận, chúng ta c*̃ng đừng quấy rầy chị ấy nữa, ra ngoài đợi đi.”
Lời này c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, giành được hảo cảm c*̉a không ít thôn dân.
Quả thật là tú tài lão gia, làm gì c*̃ng giữ lễ.
Thôn dân lúc này hoàn toàn không suy nghĩ, Lưu Kim Vĩ thực ra c*̃ng là c*̀ng Lưu Vượng Vĩ dạo phòng nhà Lưu Ly.
Lời c*̉a Lưu Kim Vĩ ở nhà tổ Lưu gia luôn rất hữu hiệu.
Vì vậy, lời c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, hàng người nhà tổ bèn chuẩn bị ra ngoài.
“Đợi đã…”
Chính vào lúc mọi người nhà tổ muốn đi ra ngoài, Lưu Ly chợt mở miệng.
Tính tình Lưu Trần thị cuối c*̀ng vẫn là không nhịn được nữa: “Lưu Ly, cô có thôi đi chưa?”
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 365Trừ phi, có người lấy ra chứng cứ!Quả nhiên, câu này c*̉a Lưu Ly vừa nói ra, hoài nghi nơi đáy mắt thôn dân tản đi, ai nấy dùng ánh mắt không tán thành nhìn sang Phạm thị.Dù có nhiều ân oán c*̃ng không thể nói suông vu oan người ta ép người ta chết đi?Tùy tiện vu oan người khác hạ độc là không được, Tiêu thị rõ ràng chính là gặp báo ứng.Phạm thị bị những ánh mắt bất bình đó nhìn, trong lòng nôn nóng.Đám ngu xuẩn này, không phải chính là dựa vào Lưu Ly có tiền, cho nên mới mượn cơ hội làm thân sao?Đợi qua hôm nay, tất cả c*̉a Lưu Ly đều rơi vào tay bà ta, bà ta muốn xem xem đám người này còn làm sao nịnh hót Lưu Ly?Chỉ là, thấy sắc mặt Phạm thị ngày càng khó coi, lại không nói ra được câu nào biện hộ, Lưu Kim Vĩ mở miệng:“Ly tỷ đừng kích động, mẹ em c*̃ng chỉ là tùy tiện hỏi thử thôi, dù sao chị quả thực biết y thuật, đều nói y độc bất phân gia, nhị nương hôm đó quả thực từng tiếp xúc với Ly tỷ, c*̃ng quả thực từng gây gổ không vui với chị, mẹ em nói lời này c*̃ng là hợp tình hợp lý không phải sao? Cho nên xin Ly tỷ tha thứ.”Lưu Kim Vĩ vẫn là dáng vẻ ôn hòa nho nhã, tư thái khiêm tốn lại ngập tràn hiền hòa.Chỉ là lời này vừa nói ra, không chỉ giải vây cho Phạm thị, còn gieo một hạt mầm hoài nghi vào lòng mọi người.Tại sao c*̀ng là một lời nhưng Lưu Kim Vĩ nói lại có sức nặng hơn Phạm thị? Ai kêu hắn là tú tài chứ?Theo người trong thôn thấy, người có thể làm tú tài đều thông minh, người thông minh nói chuyện đương nhiên sẽ không sai.Lưu Ly đối diện ánh mắt như cười như không c*̉a Lưu Kim Vĩ, lòng khẽ trầm xuống.Người này, cô sớm muộn c*̃ng hủy nụ cười đó c*̉a hắn!“Vẫn là câu kia, nếu có chứng cứ, thì cứ lấy ra, cầm đến nha môn là được.” Lưu Ly mở miệng.Vì Lưu Ly lúc này mặt đầy chính nghĩa quật cường, c*̃ng khiến người trong thôn tiêu tán hơn nửa hoài nghi đối với cô.Dù sao ai thật sự làm ra loại chuyện này mà còn có thể không chút sợ hãi nói lấy chứng cứ đi nha môn chứ?Thử hỏi xem, bách tính nào mà không sợ quan phủ?“Ly tỷ đừng giận, là em lỡ lời, em bồi tội với chị.” Lưu Kim Vĩ mặt đầy áy náy, hành lễ với Lưu Ly.Nói rồi, Lưu Kim Vĩ liền xoay người nhìn sang những người khác Lưu gia: “Ly tỷ hôm nay trong nhà bận, chúng ta c*̃ng đừng quấy rầy chị ấy nữa, ra ngoài đợi đi.”Lời này c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, giành được hảo cảm c*̉a không ít thôn dân.Quả thật là tú tài lão gia, làm gì c*̃ng giữ lễ.Thôn dân lúc này hoàn toàn không suy nghĩ, Lưu Kim Vĩ thực ra c*̃ng là c*̀ng Lưu Vượng Vĩ dạo phòng nhà Lưu Ly.Lời c*̉a Lưu Kim Vĩ ở nhà tổ Lưu gia luôn rất hữu hiệu.Vì vậy, lời c*̉a Lưu Kim Vĩ vừa nói ra, hàng người nhà tổ bèn chuẩn bị ra ngoài.“Đợi đã…”Chính vào lúc mọi người nhà tổ muốn đi ra ngoài, Lưu Ly chợt mở miệng.Tính tình Lưu Trần thị cuối c*̀ng vẫn là không nhịn được nữa: “Lưu Ly, cô có thôi đi chưa?”