CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 373
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 373Chỉ thấy lúc này, có hai người khiêng một cái rương đỏ rất to đi vào.Mà sau hai người còn có nối đuối rất nhiều người đi vào, trong tay những người này không phải khiêng rương thì là cầm đồ, mà đồ vật đều được bọc bằng vải đỏ.Cái này, sao trông giống sính lễ vậy?Khi mọi người sửng sốt, Cố Tại Ngôn mở miệng: “Các vị hương thân cũng thấy rồi, tuy ta và Ly 5 năm trước thành th*n d*** sự chứng kiến của người làm chứng, đã làm hôn thư, nhưng tiếc là có vài người luôn không muốn thê tử của ta được yên, hôm nay ta nhân lúc làm tiệc tân gia bổ sung sính lễ, thuận tiện thông báo với mọi người mùng 6 tháng sau chính là ngày ta và Ly tổ chức hôn lễ ở thôn Đại Vĩ, đến lúc đó mời mọi người đến uống rượu.”Cố Tại Ngôn vừa nói ra lời này, các thôn dân đầu tiên là kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, vội vàng chúc mừng cho Lưu Ly và Cố Tại Ngôn.Mà đối mặt với sự ồn ào trước mắt, Lưu Ly lại sững sờ chưa hoàn hồn lại.Bọn họ không phải thành thân giả sao? Sao làm long trọng nhiều sính lễ như vậy?Còn nữa, mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân sao? Bản thân cô sao không biết.Tuy trước đó là chuẩn bị ở trước mặt mọi người bái đường thành thân một lần, dùng việc đó cho hai đứa trẻ danh phận, nhưng từ sau khi Cố Tại Ngôn lấy ra hôn thư cũ, cô không phải đã loại bỏ ý nghĩ này rồi sao?Hôn thư cũng có rồi, vậy thì có bái đường hay không hình như cũng không quan trọng nữa, là như vậy… nhỉ?“Tại Ngôn à, không ngờ ngươi bảo ta giấu ngày là vì ngày hôm nay, ngươi thật là có lòng.” Trương Cao Ân vẻ mặt hài lòng, sự oán trách Cố Tại Ngôn trước kia không xuất hiện đã không còn nữa.Lưu Ly: “…” Chuyện gì vậy?Sao giống như trưởng thôn gia gia cũng biết mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân thế? Chỉ có đương sự như cô không biết sao?“Ly à, trước đó khi Tại Ngôn ở thôn Điệp Gia không phải là muốn nhờ ông giúp chọn ngày tốt hay sao? Bởi vì chuyện của đứa trẻ Bình Bình mà trì hoãn cho nên mãi chưa chọn được, trước đó Tại Ngôn bèn tìm ông xem, ông cảm thấy mùng 6 tháng sau vừa hay đẹp, bèn làm chủ quyết định cho hai đứa.”Trương Cao Ân thấy Lưu Ly vẫn còn chưa hoàn hồn, chỉ coi cô là bị hạnh phúc đến đột ngột làm cho choáng váng, cho nên vui vẻ giải thích.Lưu Ly: “…”Lẽ nào lời lúc đầu Cố Tại Ngôn nói ở thôn Điệp Gia không phải là lời nói ngoài miệng, để chặn miệng của những người kia sao?Tại sao Cố Tại Ngôn còn thật sự đi tìm trưởng thôn chọn ngày? Không phải đã có hôn thư giả rồi sao?Tuy luôn khuyên bản thân đừng coi là thật, những thứ này đều là diễn kịch, nhưng lúc này, Lưu Ly lại bỗng dưng cảm thấy hô hấp của mình có hơi gấp gáp, tốc độ của nhịp tim cũng tăng nhanh, trong ánh mắt nhìn Cố Tại Ngôn lại mang theo vài phần mờ mịt.Lúc này, cô hình như có chút xem không hiểu rồi.“Ly à, cháu rể thật là có lòng, những sính lễ này lát nữa bà kêu người khiêng vào nhà tổ, đợi mùng 6 tháng sau, cháu xuất giá từ nhà tổ của chúng ta, bà nhất định sẽ gả cháu đi thật vẻ vang!”Khi Lưu Ly còn chưa hoàn hồn từ trong cơn sửng sốt, Lưu Trần Thị bèn đứng ra nói như vậy.Vừa nói xong thì không hề che đậy sự tham lam của bà ta, chạy về phía chiếc rương lớn đầu tiên kia.Khi người khác còn chưa phản ứng lại, Lưu Trần thị đã giật tấm vải đỏ phủ trên chiếc rương xuống, mở nắp.
CHƯƠNG 373
Chỉ thấy lúc này, có hai người khiêng một cái rương đỏ rất to đi vào.
Mà sau hai người còn có nối đuối rất nhiều người đi vào, trong tay những người này không phải khiêng rương thì là cầm đồ, mà đồ vật đều được bọc bằng vải đỏ.
Cái này, sao trông giống sính lễ vậy?
Khi mọi người sửng sốt, Cố Tại Ngôn mở miệng: “Các vị hương thân cũng thấy rồi, tuy ta và Ly 5 năm trước thành th*n d*** sự chứng kiến của người làm chứng, đã làm hôn thư, nhưng tiếc là có vài người luôn không muốn thê tử của ta được yên, hôm nay ta nhân lúc làm tiệc tân gia bổ sung sính lễ, thuận tiện thông báo với mọi người mùng 6 tháng sau chính là ngày ta và Ly tổ chức hôn lễ ở thôn Đại Vĩ, đến lúc đó mời mọi người đến uống rượu.”
Cố Tại Ngôn vừa nói ra lời này, các thôn dân đầu tiên là kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, vội vàng chúc mừng cho Lưu Ly và Cố Tại Ngôn.
Mà đối mặt với sự ồn ào trước mắt, Lưu Ly lại sững sờ chưa hoàn hồn lại.
Bọn họ không phải thành thân giả sao? Sao làm long trọng nhiều sính lễ như vậy?
Còn nữa, mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân sao? Bản thân cô sao không biết.
Tuy trước đó là chuẩn bị ở trước mặt mọi người bái đường thành thân một lần, dùng việc đó cho hai đứa trẻ danh phận, nhưng từ sau khi Cố Tại Ngôn lấy ra hôn thư cũ, cô không phải đã loại bỏ ý nghĩ này rồi sao?
Hôn thư cũng có rồi, vậy thì có bái đường hay không hình như cũng không quan trọng nữa, là như vậy… nhỉ?
“Tại Ngôn à, không ngờ ngươi bảo ta giấu ngày là vì ngày hôm nay, ngươi thật là có lòng.” Trương Cao Ân vẻ mặt hài lòng, sự oán trách Cố Tại Ngôn trước kia không xuất hiện đã không còn nữa.
Lưu Ly: “…” Chuyện gì vậy?
Sao giống như trưởng thôn gia gia cũng biết mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân thế? Chỉ có đương sự như cô không biết sao?
“Ly à, trước đó khi Tại Ngôn ở thôn Điệp Gia không phải là muốn nhờ ông giúp chọn ngày tốt hay sao? Bởi vì chuyện của đứa trẻ Bình Bình mà trì hoãn cho nên mãi chưa chọn được, trước đó Tại Ngôn bèn tìm ông xem, ông cảm thấy mùng 6 tháng sau vừa hay đẹp, bèn làm chủ quyết định cho hai đứa.”
Trương Cao Ân thấy Lưu Ly vẫn còn chưa hoàn hồn, chỉ coi cô là bị hạnh phúc đến đột ngột làm cho choáng váng, cho nên vui vẻ giải thích.
Lưu Ly: “…”
Lẽ nào lời lúc đầu Cố Tại Ngôn nói ở thôn Điệp Gia không phải là lời nói ngoài miệng, để chặn miệng của những người kia sao?
Tại sao Cố Tại Ngôn còn thật sự đi tìm trưởng thôn chọn ngày? Không phải đã có hôn thư giả rồi sao?
Tuy luôn khuyên bản thân đừng coi là thật, những thứ này đều là diễn kịch, nhưng lúc này, Lưu Ly lại bỗng dưng cảm thấy hô hấp của mình có hơi gấp gáp, tốc độ của nhịp tim cũng tăng nhanh, trong ánh mắt nhìn Cố Tại Ngôn lại mang theo vài phần mờ mịt.
Lúc này, cô hình như có chút xem không hiểu rồi.
“Ly à, cháu rể thật là có lòng, những sính lễ này lát nữa bà kêu người khiêng vào nhà tổ, đợi mùng 6 tháng sau, cháu xuất giá từ nhà tổ của chúng ta, bà nhất định sẽ gả cháu đi thật vẻ vang!”
Khi Lưu Ly còn chưa hoàn hồn từ trong cơn sửng sốt, Lưu Trần Thị bèn đứng ra nói như vậy.
Vừa nói xong thì không hề che đậy sự tham lam của bà ta, chạy về phía chiếc rương lớn đầu tiên kia.
Khi người khác còn chưa phản ứng lại, Lưu Trần thị đã giật tấm vải đỏ phủ trên chiếc rương xuống, mở nắp.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 373Chỉ thấy lúc này, có hai người khiêng một cái rương đỏ rất to đi vào.Mà sau hai người còn có nối đuối rất nhiều người đi vào, trong tay những người này không phải khiêng rương thì là cầm đồ, mà đồ vật đều được bọc bằng vải đỏ.Cái này, sao trông giống sính lễ vậy?Khi mọi người sửng sốt, Cố Tại Ngôn mở miệng: “Các vị hương thân cũng thấy rồi, tuy ta và Ly 5 năm trước thành th*n d*** sự chứng kiến của người làm chứng, đã làm hôn thư, nhưng tiếc là có vài người luôn không muốn thê tử của ta được yên, hôm nay ta nhân lúc làm tiệc tân gia bổ sung sính lễ, thuận tiện thông báo với mọi người mùng 6 tháng sau chính là ngày ta và Ly tổ chức hôn lễ ở thôn Đại Vĩ, đến lúc đó mời mọi người đến uống rượu.”Cố Tại Ngôn vừa nói ra lời này, các thôn dân đầu tiên là kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, vội vàng chúc mừng cho Lưu Ly và Cố Tại Ngôn.Mà đối mặt với sự ồn ào trước mắt, Lưu Ly lại sững sờ chưa hoàn hồn lại.Bọn họ không phải thành thân giả sao? Sao làm long trọng nhiều sính lễ như vậy?Còn nữa, mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân sao? Bản thân cô sao không biết.Tuy trước đó là chuẩn bị ở trước mặt mọi người bái đường thành thân một lần, dùng việc đó cho hai đứa trẻ danh phận, nhưng từ sau khi Cố Tại Ngôn lấy ra hôn thư cũ, cô không phải đã loại bỏ ý nghĩ này rồi sao?Hôn thư cũng có rồi, vậy thì có bái đường hay không hình như cũng không quan trọng nữa, là như vậy… nhỉ?“Tại Ngôn à, không ngờ ngươi bảo ta giấu ngày là vì ngày hôm nay, ngươi thật là có lòng.” Trương Cao Ân vẻ mặt hài lòng, sự oán trách Cố Tại Ngôn trước kia không xuất hiện đã không còn nữa.Lưu Ly: “…” Chuyện gì vậy?Sao giống như trưởng thôn gia gia cũng biết mùng 6 tháng sau cô sẽ thành thân thế? Chỉ có đương sự như cô không biết sao?“Ly à, trước đó khi Tại Ngôn ở thôn Điệp Gia không phải là muốn nhờ ông giúp chọn ngày tốt hay sao? Bởi vì chuyện của đứa trẻ Bình Bình mà trì hoãn cho nên mãi chưa chọn được, trước đó Tại Ngôn bèn tìm ông xem, ông cảm thấy mùng 6 tháng sau vừa hay đẹp, bèn làm chủ quyết định cho hai đứa.”Trương Cao Ân thấy Lưu Ly vẫn còn chưa hoàn hồn, chỉ coi cô là bị hạnh phúc đến đột ngột làm cho choáng váng, cho nên vui vẻ giải thích.Lưu Ly: “…”Lẽ nào lời lúc đầu Cố Tại Ngôn nói ở thôn Điệp Gia không phải là lời nói ngoài miệng, để chặn miệng của những người kia sao?Tại sao Cố Tại Ngôn còn thật sự đi tìm trưởng thôn chọn ngày? Không phải đã có hôn thư giả rồi sao?Tuy luôn khuyên bản thân đừng coi là thật, những thứ này đều là diễn kịch, nhưng lúc này, Lưu Ly lại bỗng dưng cảm thấy hô hấp của mình có hơi gấp gáp, tốc độ của nhịp tim cũng tăng nhanh, trong ánh mắt nhìn Cố Tại Ngôn lại mang theo vài phần mờ mịt.Lúc này, cô hình như có chút xem không hiểu rồi.“Ly à, cháu rể thật là có lòng, những sính lễ này lát nữa bà kêu người khiêng vào nhà tổ, đợi mùng 6 tháng sau, cháu xuất giá từ nhà tổ của chúng ta, bà nhất định sẽ gả cháu đi thật vẻ vang!”Khi Lưu Ly còn chưa hoàn hồn từ trong cơn sửng sốt, Lưu Trần Thị bèn đứng ra nói như vậy.Vừa nói xong thì không hề che đậy sự tham lam của bà ta, chạy về phía chiếc rương lớn đầu tiên kia.Khi người khác còn chưa phản ứng lại, Lưu Trần thị đã giật tấm vải đỏ phủ trên chiếc rương xuống, mở nắp.