CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 388

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 388Bởi vì phát sốt là một lần kích hoạt đối với hệ thống miễn dịch của con người, có thể nâng cao sức miễn dịch của cơ thể Lưu Tiểu Cúc, từ đó khiến nàng ta có thể dễ dàng đối kháng với bệnh tình nguy hiểm lần này.Đương nhiên, nếu nhiệt độ không khống chế được, vậy cũng là rất nguy hiểm.Nghĩ tới đây, tay của Lưu Ly để vào trong tay áo, từ trong không gian lấy ra một cái lọ đưa cho Lưu Đại Thọ: “Nếu trạng thái của Tiểu Cúc không tốt, nhiệt độ quá cao thì cho ăn cái này.”Bên trong đựng một giọt nước linh tuyền, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng.Dặn dò xong những điều này, Lưu Ly không ở lại nữa, xoay người rời đi.Lúc này sắc trời đã tối hẳn, Lưu Ly sau khi rời khỏi căn nhà tranh thì trực tiếp về nhà mới.Chỉ là vừa mở cửa lớn ra, bên trong rất yên ắng, một chút âm thanh cũng không nghe thấy.Có điều đợi khi Lưu Ly đẩy cửa lớn của phòng chính ra thì có thể nghe thấy tiếng nói chuyện vui vẻ của Bình Bình Yên Yên ở trong phòng của Bình Bình.Gần như khi Lưu Ly mở cửa, tiếng nói chuyện đó dừng lại, sau đó Bình Bình và Yên Yên từ trong phòng chạy ra.“Mẹ trở về rồi.” Yên Yên chạy về phía Lưu Ly.“Cha của các con đâu?” Lưu Ly không thấy Cố Tại Ngôn, hơi nhíu mày hỏi.“Cha có việc ra ngoài rồi, bảo chúng con đi ngủ trước.” Yên Yên nói xong, bèn hỏi Lưu Ly: “Mẹ, dì sao rồi?”“Tình hình không tốt lắm, mẹ phải ra ngoài một chuyến, hai con ở nhà tự mình ngủ có được không?” Nếu là căn nhà tranh trước kia, cô chắc chắn sẽ không yên tâm để hai đứa trẻ một mình ở nhà.Tuy bây giờ cũng không phải quá yên tâm, nhưng suy cho cùng liên quan tới tính mạng.Nếu là người của đại phòng nhị phòng Lưu gia cô có thể không cứu, nhưng người của tứ phòng, cô không thể nhẫn tâm.Dù sao tứ phòng ai cũng gầy yếu như vậy, không khác gì nguyên chủ trước kia, xuất phát từ tâm lý giống với nguyên chủ, cô cũng không thể thấy chết mà không cứu.Vốn cô trở về là muốn tìm Cố Tại Ngôn giúp đỡ, nhưng hiện nay Cố Tại Ngôn không ở đây, cô chỉ có thể tự mình đi rồi.Nghe vậy, Yên Yên có chút không vui, Bình Bình lại nhìn ra sự khó xử của mẹ, bèn nói: “Mẹ yên tâm, Bình Bình sẽ chăm sóc muội muội.”Nói xong, Bình Bình lại có hơi lo lắng: “Mẹ muốn đi đâu, liệu có nguy hiểm không?”“Mẹ đi tìm thuốc, sẽ không nguy hiểm.”Cô muốn đi lên núi, có thể sẽ có nguy hiểm nhất định.Có điều không sao, cô có không gian linh tuyền, gặp phải nguy hiểm cô có thể trốn vào trong không gian.Bình Bình vừa nghe thấy sẽ không có nguy hiểm, lúc này mới yên tâm, không chỉ không ngăn cản, ngược lại nói: “Mẹ mau đi đi.”Lưu Ly cũng không có lề mề, dặn dò xong hai đứa trẻ thì đóng chặt cửa xoay người rời đi.Sau khi ra khỏi nhà mới, Lưu Ly đi thẳng lên núi.Mà lúc này Cố Tại Ngôn cũng ở dưới chân núi, chỉ là vị trí khá khuất, hoàn toàn ngược hướng với Lưu Ly đi.

CHƯƠNG 388

Bởi vì phát sốt là một lần kích hoạt đối với hệ thống miễn dịch của con người, có thể nâng cao sức miễn dịch của cơ thể Lưu Tiểu Cúc, từ đó khiến nàng ta có thể dễ dàng đối kháng với bệnh tình nguy hiểm lần này.

Đương nhiên, nếu nhiệt độ không khống chế được, vậy cũng là rất nguy hiểm.

Nghĩ tới đây, tay của Lưu Ly để vào trong tay áo, từ trong không gian lấy ra một cái lọ đưa cho Lưu Đại Thọ: “Nếu trạng thái của Tiểu Cúc không tốt, nhiệt độ quá cao thì cho ăn cái này.”

Bên trong đựng một giọt nước linh tuyền, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng.

Dặn dò xong những điều này, Lưu Ly không ở lại nữa, xoay người rời đi.

Lúc này sắc trời đã tối hẳn, Lưu Ly sau khi rời khỏi căn nhà tranh thì trực tiếp về nhà mới.

Chỉ là vừa mở cửa lớn ra, bên trong rất yên ắng, một chút âm thanh cũng không nghe thấy.

Có điều đợi khi Lưu Ly đẩy cửa lớn của phòng chính ra thì có thể nghe thấy tiếng nói chuyện vui vẻ của Bình Bình Yên Yên ở trong phòng của Bình Bình.

Gần như khi Lưu Ly mở cửa, tiếng nói chuyện đó dừng lại, sau đó Bình Bình và Yên Yên từ trong phòng chạy ra.

“Mẹ trở về rồi.” Yên Yên chạy về phía Lưu Ly.

“Cha của các con đâu?” Lưu Ly không thấy Cố Tại Ngôn, hơi nhíu mày hỏi.

“Cha có việc ra ngoài rồi, bảo chúng con đi ngủ trước.” Yên Yên nói xong, bèn hỏi Lưu Ly: “Mẹ, dì sao rồi?”

“Tình hình không tốt lắm, mẹ phải ra ngoài một chuyến, hai con ở nhà tự mình ngủ có được không?” Nếu là căn nhà tranh trước kia, cô chắc chắn sẽ không yên tâm để hai đứa trẻ một mình ở nhà.

Tuy bây giờ cũng không phải quá yên tâm, nhưng suy cho cùng liên quan tới tính mạng.

Nếu là người của đại phòng nhị phòng Lưu gia cô có thể không cứu, nhưng người của tứ phòng, cô không thể nhẫn tâm.

Dù sao tứ phòng ai cũng gầy yếu như vậy, không khác gì nguyên chủ trước kia, xuất phát từ tâm lý giống với nguyên chủ, cô cũng không thể thấy chết mà không cứu.

Vốn cô trở về là muốn tìm Cố Tại Ngôn giúp đỡ, nhưng hiện nay Cố Tại Ngôn không ở đây, cô chỉ có thể tự mình đi rồi.

Nghe vậy, Yên Yên có chút không vui, Bình Bình lại nhìn ra sự khó xử của mẹ, bèn nói: “Mẹ yên tâm, Bình Bình sẽ chăm sóc muội muội.”

Nói xong, Bình Bình lại có hơi lo lắng: “Mẹ muốn đi đâu, liệu có nguy hiểm không?”

“Mẹ đi tìm thuốc, sẽ không nguy hiểm.”

Cô muốn đi lên núi, có thể sẽ có nguy hiểm nhất định.

Có điều không sao, cô có không gian linh tuyền, gặp phải nguy hiểm cô có thể trốn vào trong không gian.

Bình Bình vừa nghe thấy sẽ không có nguy hiểm, lúc này mới yên tâm, không chỉ không ngăn cản, ngược lại nói: “Mẹ mau đi đi.”

Lưu Ly cũng không có lề mề, dặn dò xong hai đứa trẻ thì đóng chặt cửa xoay người rời đi.

Sau khi ra khỏi nhà mới, Lưu Ly đi thẳng lên núi.

Mà lúc này Cố Tại Ngôn cũng ở dưới chân núi, chỉ là vị trí khá khuất, hoàn toàn ngược hướng với Lưu Ly đi.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 388Bởi vì phát sốt là một lần kích hoạt đối với hệ thống miễn dịch của con người, có thể nâng cao sức miễn dịch của cơ thể Lưu Tiểu Cúc, từ đó khiến nàng ta có thể dễ dàng đối kháng với bệnh tình nguy hiểm lần này.Đương nhiên, nếu nhiệt độ không khống chế được, vậy cũng là rất nguy hiểm.Nghĩ tới đây, tay của Lưu Ly để vào trong tay áo, từ trong không gian lấy ra một cái lọ đưa cho Lưu Đại Thọ: “Nếu trạng thái của Tiểu Cúc không tốt, nhiệt độ quá cao thì cho ăn cái này.”Bên trong đựng một giọt nước linh tuyền, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng.Dặn dò xong những điều này, Lưu Ly không ở lại nữa, xoay người rời đi.Lúc này sắc trời đã tối hẳn, Lưu Ly sau khi rời khỏi căn nhà tranh thì trực tiếp về nhà mới.Chỉ là vừa mở cửa lớn ra, bên trong rất yên ắng, một chút âm thanh cũng không nghe thấy.Có điều đợi khi Lưu Ly đẩy cửa lớn của phòng chính ra thì có thể nghe thấy tiếng nói chuyện vui vẻ của Bình Bình Yên Yên ở trong phòng của Bình Bình.Gần như khi Lưu Ly mở cửa, tiếng nói chuyện đó dừng lại, sau đó Bình Bình và Yên Yên từ trong phòng chạy ra.“Mẹ trở về rồi.” Yên Yên chạy về phía Lưu Ly.“Cha của các con đâu?” Lưu Ly không thấy Cố Tại Ngôn, hơi nhíu mày hỏi.“Cha có việc ra ngoài rồi, bảo chúng con đi ngủ trước.” Yên Yên nói xong, bèn hỏi Lưu Ly: “Mẹ, dì sao rồi?”“Tình hình không tốt lắm, mẹ phải ra ngoài một chuyến, hai con ở nhà tự mình ngủ có được không?” Nếu là căn nhà tranh trước kia, cô chắc chắn sẽ không yên tâm để hai đứa trẻ một mình ở nhà.Tuy bây giờ cũng không phải quá yên tâm, nhưng suy cho cùng liên quan tới tính mạng.Nếu là người của đại phòng nhị phòng Lưu gia cô có thể không cứu, nhưng người của tứ phòng, cô không thể nhẫn tâm.Dù sao tứ phòng ai cũng gầy yếu như vậy, không khác gì nguyên chủ trước kia, xuất phát từ tâm lý giống với nguyên chủ, cô cũng không thể thấy chết mà không cứu.Vốn cô trở về là muốn tìm Cố Tại Ngôn giúp đỡ, nhưng hiện nay Cố Tại Ngôn không ở đây, cô chỉ có thể tự mình đi rồi.Nghe vậy, Yên Yên có chút không vui, Bình Bình lại nhìn ra sự khó xử của mẹ, bèn nói: “Mẹ yên tâm, Bình Bình sẽ chăm sóc muội muội.”Nói xong, Bình Bình lại có hơi lo lắng: “Mẹ muốn đi đâu, liệu có nguy hiểm không?”“Mẹ đi tìm thuốc, sẽ không nguy hiểm.”Cô muốn đi lên núi, có thể sẽ có nguy hiểm nhất định.Có điều không sao, cô có không gian linh tuyền, gặp phải nguy hiểm cô có thể trốn vào trong không gian.Bình Bình vừa nghe thấy sẽ không có nguy hiểm, lúc này mới yên tâm, không chỉ không ngăn cản, ngược lại nói: “Mẹ mau đi đi.”Lưu Ly cũng không có lề mề, dặn dò xong hai đứa trẻ thì đóng chặt cửa xoay người rời đi.Sau khi ra khỏi nhà mới, Lưu Ly đi thẳng lên núi.Mà lúc này Cố Tại Ngôn cũng ở dưới chân núi, chỉ là vị trí khá khuất, hoàn toàn ngược hướng với Lưu Ly đi.

Chương 388