CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 398

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 398Ám Ngũ không chết, nhưng đã nôn ra một ngụm máu, rõ ràng đã bị trọng thương.Nhưng dù là như vậy, Ám Ngũ vẫn vui mừng bò dậy tạ ơn: “Thuộc hạ tạ ơn chủ tử…”“Ngươi tại sao không ra tay?”Không đợi Ám Ngũ nói xong, Cố Tại Ngôn bèn lạnh lùng lên tiếng.Ám Ngũ vừa nghe thấy câu hỏi này, không khỏi run người, nhưng lại không dám không trả lời, chỉ đành nói thật.“Đưa hắn đến Hổ Nhai!”Cố Tại Ngôn bỏ lại câu này, bèn không quan tâm âm thanh hít ngược của mấy thuộc hạ, cầm da hổ xương hổ xoay người đi vào nhà mới.Hổ Nhai, là nơi Cố Tại Ngôn chuyên dùng để huấn luyện ám vệ, bên trong có mấy con hổ.Nếu là trước đây, Ám Ngũ còn có chút cơ hội sống, nhưng bây giờ Ám Ngũ bị nội thương thì chỉ có thể lành ít dữ nhiều.“Ám Ngũ…” Ám Thất muốn nói chuyện, nhưng không biết nên nói gì.“Ta đi cầu xin chủ mẫu.” Ám Bát mở miệng.Ám Ngũ muốn ngăn cản, nhưng Ám Bát đã rời đi rồi.Ám Ngũ nhìn bóng người của Ám Bát cười khổ, lại cái gì cũng không nói.Người hiểu chủ tử đều biết, đến Hổ Nhai, đã là chủ tử đặc biệt khai ân rồi.Tuy nhiên, trên thực tế Cố Tại Ngôn hạ lệnh như vậy, không phải khai ân.Mà là Ám Ngũ muốn nhìn Lưu Ly đối phó hổ như nào, vậy thì hắn cho hắn ta đến Hổ Nhai nhìn cho đủ, như vậy mà thôi.Chỉ có điều, người đối phó hổ đó đổi thành Ám Ngũ mà thôi.Lúc này, Lưu Ly đã bước vào trong căn nhà tranh.Chỉ là mới vừa đi vào thì nghe thấy bên trong truyền ra tiếng khóc nức nở.“Tiểu Cúc, Tiểu Cúc số khổ của mẹ…”“Tứ tỷ… Hu hu, tứ tỷ tỷ tỉnh đi mà…”Nghe thấy âm thanh này, Lưu Ly nói không tốt trong lòng, không thèm nghĩ ngợi, chạy vào phòng.Mới vừa vào phòng thì nhìn thấy người của tứ phòng đều vây quanh Lưu Tiểu Cúc trên giường, mà sắc mặt của Lưu Tiểu Cúc trắng bệch.“Các người tản ra hết.” Lưu Ly quát một tiếng.Người này cho dù sống, bị vây như vậy, cũng sẽ chỉ còn nửa hơi thở.Bốn người của tứ phòng có ai tính người đó, sau khi nghe thấy tiếng quát tức giận của Lưu Ly thì đều vô thức tránh ra.Lưu Ly lúc này mới đi tới bắt mạch cho Lưu Tiểu Cúc.Mất rồi!Trên tay lại lạnh toát.Lại đi nghe nhịp tim của Lưu Tiểu Cúc, mới đầu vì tiếng hít thở, cô cái gì cũng không nghe thấy.Nhưng rất nhanh cô vẫn nghe thấy tiếng nhịp tim hơi yếu đó.

CHƯƠNG 398

Ám Ngũ không chết, nhưng đã nôn ra một ngụm máu, rõ ràng đã bị trọng thương.

Nhưng dù là như vậy, Ám Ngũ vẫn vui mừng bò dậy tạ ơn: “Thuộc hạ tạ ơn chủ tử…”

“Ngươi tại sao không ra tay?”

Không đợi Ám Ngũ nói xong, Cố Tại Ngôn bèn lạnh lùng lên tiếng.

Ám Ngũ vừa nghe thấy câu hỏi này, không khỏi run người, nhưng lại không dám không trả lời, chỉ đành nói thật.

“Đưa hắn đến Hổ Nhai!”

Cố Tại Ngôn bỏ lại câu này, bèn không quan tâm âm thanh hít ngược của mấy thuộc hạ, cầm da hổ xương hổ xoay người đi vào nhà mới.

Hổ Nhai, là nơi Cố Tại Ngôn chuyên dùng để huấn luyện ám vệ, bên trong có mấy con hổ.

Nếu là trước đây, Ám Ngũ còn có chút cơ hội sống, nhưng bây giờ Ám Ngũ bị nội thương thì chỉ có thể lành ít dữ nhiều.

“Ám Ngũ…” Ám Thất muốn nói chuyện, nhưng không biết nên nói gì.

“Ta đi cầu xin chủ mẫu.” Ám Bát mở miệng.

Ám Ngũ muốn ngăn cản, nhưng Ám Bát đã rời đi rồi.

Ám Ngũ nhìn bóng người của Ám Bát cười khổ, lại cái gì cũng không nói.

Người hiểu chủ tử đều biết, đến Hổ Nhai, đã là chủ tử đặc biệt khai ân rồi.

Tuy nhiên, trên thực tế Cố Tại Ngôn hạ lệnh như vậy, không phải khai ân.

Mà là Ám Ngũ muốn nhìn Lưu Ly đối phó hổ như nào, vậy thì hắn cho hắn ta đến Hổ Nhai nhìn cho đủ, như vậy mà thôi.

Chỉ có điều, người đối phó hổ đó đổi thành Ám Ngũ mà thôi.

Lúc này, Lưu Ly đã bước vào trong căn nhà tranh.

Chỉ là mới vừa đi vào thì nghe thấy bên trong truyền ra tiếng khóc nức nở.

“Tiểu Cúc, Tiểu Cúc số khổ của mẹ…”

“Tứ tỷ… Hu hu, tứ tỷ tỷ tỉnh đi mà…”

Nghe thấy âm thanh này, Lưu Ly nói không tốt trong lòng, không thèm nghĩ ngợi, chạy vào phòng.

Mới vừa vào phòng thì nhìn thấy người của tứ phòng đều vây quanh Lưu Tiểu Cúc trên giường, mà sắc mặt của Lưu Tiểu Cúc trắng bệch.

“Các người tản ra hết.” Lưu Ly quát một tiếng.

Người này cho dù sống, bị vây như vậy, cũng sẽ chỉ còn nửa hơi thở.

Bốn người của tứ phòng có ai tính người đó, sau khi nghe thấy tiếng quát tức giận của Lưu Ly thì đều vô thức tránh ra.

Lưu Ly lúc này mới đi tới bắt mạch cho Lưu Tiểu Cúc.

Mất rồi!

Trên tay lại lạnh toát.

Lại đi nghe nhịp tim của Lưu Tiểu Cúc, mới đầu vì tiếng hít thở, cô cái gì cũng không nghe thấy.

Nhưng rất nhanh cô vẫn nghe thấy tiếng nhịp tim hơi yếu đó.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 398Ám Ngũ không chết, nhưng đã nôn ra một ngụm máu, rõ ràng đã bị trọng thương.Nhưng dù là như vậy, Ám Ngũ vẫn vui mừng bò dậy tạ ơn: “Thuộc hạ tạ ơn chủ tử…”“Ngươi tại sao không ra tay?”Không đợi Ám Ngũ nói xong, Cố Tại Ngôn bèn lạnh lùng lên tiếng.Ám Ngũ vừa nghe thấy câu hỏi này, không khỏi run người, nhưng lại không dám không trả lời, chỉ đành nói thật.“Đưa hắn đến Hổ Nhai!”Cố Tại Ngôn bỏ lại câu này, bèn không quan tâm âm thanh hít ngược của mấy thuộc hạ, cầm da hổ xương hổ xoay người đi vào nhà mới.Hổ Nhai, là nơi Cố Tại Ngôn chuyên dùng để huấn luyện ám vệ, bên trong có mấy con hổ.Nếu là trước đây, Ám Ngũ còn có chút cơ hội sống, nhưng bây giờ Ám Ngũ bị nội thương thì chỉ có thể lành ít dữ nhiều.“Ám Ngũ…” Ám Thất muốn nói chuyện, nhưng không biết nên nói gì.“Ta đi cầu xin chủ mẫu.” Ám Bát mở miệng.Ám Ngũ muốn ngăn cản, nhưng Ám Bát đã rời đi rồi.Ám Ngũ nhìn bóng người của Ám Bát cười khổ, lại cái gì cũng không nói.Người hiểu chủ tử đều biết, đến Hổ Nhai, đã là chủ tử đặc biệt khai ân rồi.Tuy nhiên, trên thực tế Cố Tại Ngôn hạ lệnh như vậy, không phải khai ân.Mà là Ám Ngũ muốn nhìn Lưu Ly đối phó hổ như nào, vậy thì hắn cho hắn ta đến Hổ Nhai nhìn cho đủ, như vậy mà thôi.Chỉ có điều, người đối phó hổ đó đổi thành Ám Ngũ mà thôi.Lúc này, Lưu Ly đã bước vào trong căn nhà tranh.Chỉ là mới vừa đi vào thì nghe thấy bên trong truyền ra tiếng khóc nức nở.“Tiểu Cúc, Tiểu Cúc số khổ của mẹ…”“Tứ tỷ… Hu hu, tứ tỷ tỷ tỉnh đi mà…”Nghe thấy âm thanh này, Lưu Ly nói không tốt trong lòng, không thèm nghĩ ngợi, chạy vào phòng.Mới vừa vào phòng thì nhìn thấy người của tứ phòng đều vây quanh Lưu Tiểu Cúc trên giường, mà sắc mặt của Lưu Tiểu Cúc trắng bệch.“Các người tản ra hết.” Lưu Ly quát một tiếng.Người này cho dù sống, bị vây như vậy, cũng sẽ chỉ còn nửa hơi thở.Bốn người của tứ phòng có ai tính người đó, sau khi nghe thấy tiếng quát tức giận của Lưu Ly thì đều vô thức tránh ra.Lưu Ly lúc này mới đi tới bắt mạch cho Lưu Tiểu Cúc.Mất rồi!Trên tay lại lạnh toát.Lại đi nghe nhịp tim của Lưu Tiểu Cúc, mới đầu vì tiếng hít thở, cô cái gì cũng không nghe thấy.Nhưng rất nhanh cô vẫn nghe thấy tiếng nhịp tim hơi yếu đó.

Chương 398