CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 401
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 401Lưu lão thái tức chết, nhưng bà ta có thể làm gì? Đương sự không ở đây, bà ta khóc cho ai xem? Chuyện khẩn cấp là cứu Đại Phú Đại Quý ra mới đúng.Còn Phạm Phương Huệ, lúc này hoàn toàn bị Lưu lão thái phớt lờ, con dâu đâu thể quan trọng bằng con trai chứ?Tin tức truyền đi rất nhanh, không bao lâu sau thì truyền tới trong huyện.Lưu Kim Vĩ sau khi biết cha mẹ của mình còn cả nhị thúc bị quan sai bắt thì vừa tức vừa giận vừa lạnh lòng.Nếu tội danh của bọn họ được chứng thực, kỳ thi khoa cử của hắn sẽ hết hy vọng.Nghĩ như vậy, Lưu Kim Vĩ bắt đầu chạy khắp nơi, lợi dụng mối quan hệ và tài nguyên mà hắn có thể dùng, và tiền bạc mà Lưu lão thái kêu người mang tới, nghĩ rằng có thể cứu người ra.Nhưng vất vả ba ngày, khi Lưu Kim Vĩ cho rằng chuyện này không thể làm được gì thì trong nha môn lại truyền ra tin tức mới…Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý cùng với Phạm Phương Huệ bị tuyên hình, huyện lệnh thẩm án, chứng cứ đầy đủ, tuy chưa đạt, nhưng ba người bị đánh 15 gậy, hai người Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý còn bị phán khổ sai nửa năm.Còn Phạm Phương Huệ, bởi vì là đàn bà, sau khi bị đánh, trực tiếp bị ném ra khỏi nha môn.Nghe thấy tin tức này, chân của Lưu Kim Vĩ lập tức mềm nhũn, trực tiếp ngã ra đất.“Xong rồi, thật sự chấm hết rồi…” Trong miệng Lưu Kim Vĩ lẩm bẩm, đáy mắt mang theo vài phần tuyệt vọng.Ba mẹ và thúc thúc của hắn vì tội trộm cắp mà chịu tội, tư cách thi hương của hắn năm nay e là không giữ được.Như vậy, hắn vất vả lâu như vậy là vì cái gì?Lưu Kim Vĩ không nhúc nhích ngồi trên đất, cũng không biết qua bao lâu, ánh mắt của Lưu Kim Vĩ từ đờ đẫn tuyệt vọng biến thành căm hận.Lưu Ly!Lại là vì Lưu Ly!Nếu cô khiến hắn không sống được, vậy thì hắn cũng sẽ không để cô sống tốt.Lưu Kim Vĩ nghĩ đến đây, giống như có động lực từ trên đất vọt dậy.Sau đó, Lưu Kim Vĩ về căn phòng thuê ở trong huyện thành, xin phép ở chỗ học, vội vàng rời khỏi huyện Lâm An, hoàn toàn quên mất hắn nghe người ta nói mẹ bị ném ra khỏi huyện nha…Ở một bên khác.Ba ngày nay, Lưu lão thái không ít lần tới cổng thôn làm loạn, nhưng chỉ cần Cố Tại Ngôn vừa xuất hiện, Lưu lão thái lại tắt điện.Mà trong ba ngày này, Lưu Ly không chỉ phải khám bệnh cho Lưu Tiểu Cúc, còn phải tới thôn Trần Gia nói về chuyện xây dựng nhà kính, cực kỳ bận rộn, đương nhiên cũng không để chuyện Lưu lão thái làm loạn vào trong mắt.Hôm đó, Lưu Ly sau khi cùng với ba cha con rèn luyện xong, tưởng rằng vẫn sẽ nghe thấy tiếng mắng mỏ của Lưu lão thái, dù sao mỗi ngày Lưu lão thái gần như đúng giờ đều tới.Tuy nhiên dự liệu của Lưu Ly sai rồi, hôm nay Lưu lão thái không biết tại sao không tới nữa, ngược lại có tiếng gõ cửa vang lên.“Ly tỷ tỷ, Ly tỷ tỷ.”Tiếng gõ cửa giục rã đi kèm theo tiếng gọi.
CHƯƠNG 401
Lưu lão thái tức chết, nhưng bà ta có thể làm gì? Đương sự không ở đây, bà ta khóc cho ai xem? Chuyện khẩn cấp là cứu Đại Phú Đại Quý ra mới đúng.
Còn Phạm Phương Huệ, lúc này hoàn toàn bị Lưu lão thái phớt lờ, con dâu đâu thể quan trọng bằng con trai chứ?
Tin tức truyền đi rất nhanh, không bao lâu sau thì truyền tới trong huyện.
Lưu Kim Vĩ sau khi biết cha mẹ của mình còn cả nhị thúc bị quan sai bắt thì vừa tức vừa giận vừa lạnh lòng.
Nếu tội danh của bọn họ được chứng thực, kỳ thi khoa cử của hắn sẽ hết hy vọng.
Nghĩ như vậy, Lưu Kim Vĩ bắt đầu chạy khắp nơi, lợi dụng mối quan hệ và tài nguyên mà hắn có thể dùng, và tiền bạc mà Lưu lão thái kêu người mang tới, nghĩ rằng có thể cứu người ra.
Nhưng vất vả ba ngày, khi Lưu Kim Vĩ cho rằng chuyện này không thể làm được gì thì trong nha môn lại truyền ra tin tức mới…
Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý cùng với Phạm Phương Huệ bị tuyên hình, huyện lệnh thẩm án, chứng cứ đầy đủ, tuy chưa đạt, nhưng ba người bị đánh 15 gậy, hai người Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý còn bị phán khổ sai nửa năm.
Còn Phạm Phương Huệ, bởi vì là đàn bà, sau khi bị đánh, trực tiếp bị ném ra khỏi nha môn.
Nghe thấy tin tức này, chân của Lưu Kim Vĩ lập tức mềm nhũn, trực tiếp ngã ra đất.
“Xong rồi, thật sự chấm hết rồi…” Trong miệng Lưu Kim Vĩ lẩm bẩm, đáy mắt mang theo vài phần tuyệt vọng.
Ba mẹ và thúc thúc của hắn vì tội trộm cắp mà chịu tội, tư cách thi hương của hắn năm nay e là không giữ được.
Như vậy, hắn vất vả lâu như vậy là vì cái gì?
Lưu Kim Vĩ không nhúc nhích ngồi trên đất, cũng không biết qua bao lâu, ánh mắt của Lưu Kim Vĩ từ đờ đẫn tuyệt vọng biến thành căm hận.
Lưu Ly!
Lại là vì Lưu Ly!
Nếu cô khiến hắn không sống được, vậy thì hắn cũng sẽ không để cô sống tốt.
Lưu Kim Vĩ nghĩ đến đây, giống như có động lực từ trên đất vọt dậy.
Sau đó, Lưu Kim Vĩ về căn phòng thuê ở trong huyện thành, xin phép ở chỗ học, vội vàng rời khỏi huyện Lâm An, hoàn toàn quên mất hắn nghe người ta nói mẹ bị ném ra khỏi huyện nha…
Ở một bên khác.
Ba ngày nay, Lưu lão thái không ít lần tới cổng thôn làm loạn, nhưng chỉ cần Cố Tại Ngôn vừa xuất hiện, Lưu lão thái lại tắt điện.
Mà trong ba ngày này, Lưu Ly không chỉ phải khám bệnh cho Lưu Tiểu Cúc, còn phải tới thôn Trần Gia nói về chuyện xây dựng nhà kính, cực kỳ bận rộn, đương nhiên cũng không để chuyện Lưu lão thái làm loạn vào trong mắt.
Hôm đó, Lưu Ly sau khi cùng với ba cha con rèn luyện xong, tưởng rằng vẫn sẽ nghe thấy tiếng mắng mỏ của Lưu lão thái, dù sao mỗi ngày Lưu lão thái gần như đúng giờ đều tới.
Tuy nhiên dự liệu của Lưu Ly sai rồi, hôm nay Lưu lão thái không biết tại sao không tới nữa, ngược lại có tiếng gõ cửa vang lên.
“Ly tỷ tỷ, Ly tỷ tỷ.”
Tiếng gõ cửa giục rã đi kèm theo tiếng gọi.
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… CHƯƠNG 401Lưu lão thái tức chết, nhưng bà ta có thể làm gì? Đương sự không ở đây, bà ta khóc cho ai xem? Chuyện khẩn cấp là cứu Đại Phú Đại Quý ra mới đúng.Còn Phạm Phương Huệ, lúc này hoàn toàn bị Lưu lão thái phớt lờ, con dâu đâu thể quan trọng bằng con trai chứ?Tin tức truyền đi rất nhanh, không bao lâu sau thì truyền tới trong huyện.Lưu Kim Vĩ sau khi biết cha mẹ của mình còn cả nhị thúc bị quan sai bắt thì vừa tức vừa giận vừa lạnh lòng.Nếu tội danh của bọn họ được chứng thực, kỳ thi khoa cử của hắn sẽ hết hy vọng.Nghĩ như vậy, Lưu Kim Vĩ bắt đầu chạy khắp nơi, lợi dụng mối quan hệ và tài nguyên mà hắn có thể dùng, và tiền bạc mà Lưu lão thái kêu người mang tới, nghĩ rằng có thể cứu người ra.Nhưng vất vả ba ngày, khi Lưu Kim Vĩ cho rằng chuyện này không thể làm được gì thì trong nha môn lại truyền ra tin tức mới…Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý cùng với Phạm Phương Huệ bị tuyên hình, huyện lệnh thẩm án, chứng cứ đầy đủ, tuy chưa đạt, nhưng ba người bị đánh 15 gậy, hai người Lưu Đại Phú và Lưu Đại Quý còn bị phán khổ sai nửa năm.Còn Phạm Phương Huệ, bởi vì là đàn bà, sau khi bị đánh, trực tiếp bị ném ra khỏi nha môn.Nghe thấy tin tức này, chân của Lưu Kim Vĩ lập tức mềm nhũn, trực tiếp ngã ra đất.“Xong rồi, thật sự chấm hết rồi…” Trong miệng Lưu Kim Vĩ lẩm bẩm, đáy mắt mang theo vài phần tuyệt vọng.Ba mẹ và thúc thúc của hắn vì tội trộm cắp mà chịu tội, tư cách thi hương của hắn năm nay e là không giữ được.Như vậy, hắn vất vả lâu như vậy là vì cái gì?Lưu Kim Vĩ không nhúc nhích ngồi trên đất, cũng không biết qua bao lâu, ánh mắt của Lưu Kim Vĩ từ đờ đẫn tuyệt vọng biến thành căm hận.Lưu Ly!Lại là vì Lưu Ly!Nếu cô khiến hắn không sống được, vậy thì hắn cũng sẽ không để cô sống tốt.Lưu Kim Vĩ nghĩ đến đây, giống như có động lực từ trên đất vọt dậy.Sau đó, Lưu Kim Vĩ về căn phòng thuê ở trong huyện thành, xin phép ở chỗ học, vội vàng rời khỏi huyện Lâm An, hoàn toàn quên mất hắn nghe người ta nói mẹ bị ném ra khỏi huyện nha…Ở một bên khác.Ba ngày nay, Lưu lão thái không ít lần tới cổng thôn làm loạn, nhưng chỉ cần Cố Tại Ngôn vừa xuất hiện, Lưu lão thái lại tắt điện.Mà trong ba ngày này, Lưu Ly không chỉ phải khám bệnh cho Lưu Tiểu Cúc, còn phải tới thôn Trần Gia nói về chuyện xây dựng nhà kính, cực kỳ bận rộn, đương nhiên cũng không để chuyện Lưu lão thái làm loạn vào trong mắt.Hôm đó, Lưu Ly sau khi cùng với ba cha con rèn luyện xong, tưởng rằng vẫn sẽ nghe thấy tiếng mắng mỏ của Lưu lão thái, dù sao mỗi ngày Lưu lão thái gần như đúng giờ đều tới.Tuy nhiên dự liệu của Lưu Ly sai rồi, hôm nay Lưu lão thái không biết tại sao không tới nữa, ngược lại có tiếng gõ cửa vang lên.“Ly tỷ tỷ, Ly tỷ tỷ.”Tiếng gõ cửa giục rã đi kèm theo tiếng gọi.