CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…
Chương 454
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 454Thật lâu sau, Quách Tế Chung mới mệt mỏi nói: “Người đâu, đưa lão phu nhân về tổ trạch.”Những việc bà ta đã làm với Nhã nhi, hắn không thể tha thứ, không thể không trừng phạt.Nhưng dù sao bà ta cũng đã nuôi dưỡng hắn nhiều năm như vậy, hắn cũng không thể không để ý đến bất cứ tình cảm nào, cho nên đưa về nhà cũ, là cách xử lý duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra.Quách lão phu nhân vốn còn có chút điên, vừa nghe Quách Tế Chung muốn đưa bà trở về nhà cũ, nhất thời liền nổi giận.“Tiểu tiện chủng, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta là mẫu thân ngươi!”Bị mắng là tiểu tiện chủng, trong mắt Quách Tế Chung vẫn mang theo vài phần đau xót.Dù sao, mặc cho ai bị người làm mẹ mấy chục năm mắng như vậy, trong lòng đều sẽ đau đớn.Nhưng mà, Quách Tế Chung không thay đổi chủ ý, có nha hoàn tiến lên bắt Quách lão phu nhân mang ra ngoài.“Ngươi không thể đối xử với ta như vậy, không thể đưa ta trở về nhà cũ, ta sẽ là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, ta không thể ở cái nơi rách nát như vậy.”Quách Nghị chỉ từng làm quan nhỏ, hơn nữa mất sớm.Quách Tế Chung chẳng qua chỉ là huyện lệnh nho nhỏ, cách quan nhất phẩm còn xa, cho dù Quách Tế Chung là nhất phẩm, muốn thỉnh phong nhất phẩm cáo mệnh cho Quách lão phu nhân cũng không dễ dàng như vậy.Cho nên, mọi người ở đây đều cho rằng Quách lão phu nhân đây chỉ là lời nói điên cuồng mà thôi, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho người mang theo Quách lão phu nhân đến phòng bên cạnh trước.Nhưng đúng lúc này, quản gia Quách phủ vội vã mà đến…“Lão gia, bên ngoài có người tiến đến, nói trong tay có đồ để cứu phu nhân.”Quản gia còn chưa đứng vững, đã nói thẳng mục đích đến đây.Nghe lời ấy, Lưu Ly bỗng nhiên cũng cảm giác được một vài điều không thích hợp.Thật ra Nhiêu Thanh Nhã vẫn chưa trúng độc.Ngày ấy Quách Tế Chung tìm được cô, nhờ cô xem bệnh cho Quách lão phu nhân, cũng hỏi cô tình trạng thân thể của Nhiêu Thanh Nhã.Bởi vì ấn tượng của Nhiêu Thanh Nhã đối với cô không tệ, cho nên tình huống của Nhiêu Thanh Nhã cô đều nói chi tiết cho Quách Tế Chung biết, dù sao Quách Tế Chung người này tuy rằng nhiều khi quá mức nhu nhược, nhưng đối với Nhiêu Thanh Nhã cũng là thật lòng quan tâm.Sau khi biết được tình hình thực tế của Nhiêu Thanh Nhã, Quách Tế Chung không thể tin nổi, Lưu Ly thì luôn dựa vào ý tưởng giúp người giúp đến cùng, đưa Phật phải đưa đến Tây, đánh cuộc với Quách Tế Chung.Đánh cuộc xem cái đuôi hồ ly của lão phu nhân có lộ ra hay không.Nếu thắng, Quách Tế Chung sẽ nợ cô một ân tình, nếu thua, cô sẽ điều dưỡng thân thể cho Nhiêu Thanh Nhã, hơn nữa còn xin lỗi lão phu nhân.Chính vì đánh cuộc này, cô mới tương kế tựu kế, để Nhiêu Thanh Nhã uống thuốc cô làm, thoạt nhìn giống như lão phu nhân chuẩn bị cho Nhiêu Thanh Nhã uống nửa ngày vậy.Thế nhưng, thời gian dài như vậy, cô lại xem nhẹ một điểm.Độc dược như độc nửa ngày, mười phần trân quý.Lão phu nhân hận Quách Tế Chung, nhiều năm như vậy cũng chỉ là muốn Quách Tế Chung đoạn tuyệt con nối dòng, vì sao bỗng nhiên muốn tính mạng của Nhiêu Thanh Nhã?
Chương 454
Thật lâu sau, Quách Tế Chung mới mệt mỏi nói: “Người đâu, đưa lão phu nhân về tổ trạch.”
Những việc bà ta đã làm với Nhã nhi, hắn không thể tha thứ, không thể không trừng phạt.
Nhưng dù sao bà ta cũng đã nuôi dưỡng hắn nhiều năm như vậy, hắn cũng không thể không để ý đến bất cứ tình cảm nào, cho nên đưa về nhà cũ, là cách xử lý duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra.
Quách lão phu nhân vốn còn có chút điên, vừa nghe Quách Tế Chung muốn đưa bà trở về nhà cũ, nhất thời liền nổi giận.
“Tiểu tiện chủng, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta là mẫu thân ngươi!”
Bị mắng là tiểu tiện chủng, trong mắt Quách Tế Chung vẫn mang theo vài phần đau xót.
Dù sao, mặc cho ai bị người làm mẹ mấy chục năm mắng như vậy, trong lòng đều sẽ đau đớn.
Nhưng mà, Quách Tế Chung không thay đổi chủ ý, có nha hoàn tiến lên bắt Quách lão phu nhân mang ra ngoài.
“Ngươi không thể đối xử với ta như vậy, không thể đưa ta trở về nhà cũ, ta sẽ là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, ta không thể ở cái nơi rách nát như vậy.”
Quách Nghị chỉ từng làm quan nhỏ, hơn nữa mất sớm.
Quách Tế Chung chẳng qua chỉ là huyện lệnh nho nhỏ, cách quan nhất phẩm còn xa, cho dù Quách Tế Chung là nhất phẩm, muốn thỉnh phong nhất phẩm cáo mệnh cho Quách lão phu nhân cũng không dễ dàng như vậy.
Cho nên, mọi người ở đây đều cho rằng Quách lão phu nhân đây chỉ là lời nói điên cuồng mà thôi, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho người mang theo Quách lão phu nhân đến phòng bên cạnh trước.
Nhưng đúng lúc này, quản gia Quách phủ vội vã mà đến…
“Lão gia, bên ngoài có người tiến đến, nói trong tay có đồ để cứu phu nhân.”Quản gia còn chưa đứng vững, đã nói thẳng mục đích đến đây.
Nghe lời ấy, Lưu Ly bỗng nhiên cũng cảm giác được một vài điều không thích hợp.
Thật ra Nhiêu Thanh Nhã vẫn chưa trúng độc.
Ngày ấy Quách Tế Chung tìm được cô, nhờ cô xem bệnh cho Quách lão phu nhân, cũng hỏi cô tình trạng thân thể của Nhiêu Thanh Nhã.
Bởi vì ấn tượng của Nhiêu Thanh Nhã đối với cô không tệ, cho nên tình huống của Nhiêu Thanh Nhã cô đều nói chi tiết cho Quách Tế Chung biết, dù sao Quách Tế Chung người này tuy rằng nhiều khi quá mức nhu nhược, nhưng đối với Nhiêu Thanh Nhã cũng là thật lòng quan tâm.
Sau khi biết được tình hình thực tế của Nhiêu Thanh Nhã, Quách Tế Chung không thể tin nổi, Lưu Ly thì luôn dựa vào ý tưởng giúp người giúp đến cùng, đưa Phật phải đưa đến Tây, đánh cuộc với Quách Tế Chung.
Đánh cuộc xem cái đuôi hồ ly của lão phu nhân có lộ ra hay không.
Nếu thắng, Quách Tế Chung sẽ nợ cô một ân tình, nếu thua, cô sẽ điều dưỡng thân thể cho Nhiêu Thanh Nhã, hơn nữa còn xin lỗi lão phu nhân.
Chính vì đánh cuộc này, cô mới tương kế tựu kế, để Nhiêu Thanh Nhã uống thuốc cô làm, thoạt nhìn giống như lão phu nhân chuẩn bị cho Nhiêu Thanh Nhã uống nửa ngày vậy.
Thế nhưng, thời gian dài như vậy, cô lại xem nhẹ một điểm.
Độc dược như độc nửa ngày, mười phần trân quý.
Lão phu nhân hận Quách Tế Chung, nhiều năm như vậy cũng chỉ là muốn Quách Tế Chung đoạn tuyệt con nối dòng, vì sao bỗng nhiên muốn tính mạng của Nhiêu Thanh Nhã?
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 454Thật lâu sau, Quách Tế Chung mới mệt mỏi nói: “Người đâu, đưa lão phu nhân về tổ trạch.”Những việc bà ta đã làm với Nhã nhi, hắn không thể tha thứ, không thể không trừng phạt.Nhưng dù sao bà ta cũng đã nuôi dưỡng hắn nhiều năm như vậy, hắn cũng không thể không để ý đến bất cứ tình cảm nào, cho nên đưa về nhà cũ, là cách xử lý duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra.Quách lão phu nhân vốn còn có chút điên, vừa nghe Quách Tế Chung muốn đưa bà trở về nhà cũ, nhất thời liền nổi giận.“Tiểu tiện chủng, ngươi không thể đối xử với ta như vậy, ta là mẫu thân ngươi!”Bị mắng là tiểu tiện chủng, trong mắt Quách Tế Chung vẫn mang theo vài phần đau xót.Dù sao, mặc cho ai bị người làm mẹ mấy chục năm mắng như vậy, trong lòng đều sẽ đau đớn.Nhưng mà, Quách Tế Chung không thay đổi chủ ý, có nha hoàn tiến lên bắt Quách lão phu nhân mang ra ngoài.“Ngươi không thể đối xử với ta như vậy, không thể đưa ta trở về nhà cũ, ta sẽ là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, ta không thể ở cái nơi rách nát như vậy.”Quách Nghị chỉ từng làm quan nhỏ, hơn nữa mất sớm.Quách Tế Chung chẳng qua chỉ là huyện lệnh nho nhỏ, cách quan nhất phẩm còn xa, cho dù Quách Tế Chung là nhất phẩm, muốn thỉnh phong nhất phẩm cáo mệnh cho Quách lão phu nhân cũng không dễ dàng như vậy.Cho nên, mọi người ở đây đều cho rằng Quách lão phu nhân đây chỉ là lời nói điên cuồng mà thôi, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho người mang theo Quách lão phu nhân đến phòng bên cạnh trước.Nhưng đúng lúc này, quản gia Quách phủ vội vã mà đến…“Lão gia, bên ngoài có người tiến đến, nói trong tay có đồ để cứu phu nhân.”Quản gia còn chưa đứng vững, đã nói thẳng mục đích đến đây.Nghe lời ấy, Lưu Ly bỗng nhiên cũng cảm giác được một vài điều không thích hợp.Thật ra Nhiêu Thanh Nhã vẫn chưa trúng độc.Ngày ấy Quách Tế Chung tìm được cô, nhờ cô xem bệnh cho Quách lão phu nhân, cũng hỏi cô tình trạng thân thể của Nhiêu Thanh Nhã.Bởi vì ấn tượng của Nhiêu Thanh Nhã đối với cô không tệ, cho nên tình huống của Nhiêu Thanh Nhã cô đều nói chi tiết cho Quách Tế Chung biết, dù sao Quách Tế Chung người này tuy rằng nhiều khi quá mức nhu nhược, nhưng đối với Nhiêu Thanh Nhã cũng là thật lòng quan tâm.Sau khi biết được tình hình thực tế của Nhiêu Thanh Nhã, Quách Tế Chung không thể tin nổi, Lưu Ly thì luôn dựa vào ý tưởng giúp người giúp đến cùng, đưa Phật phải đưa đến Tây, đánh cuộc với Quách Tế Chung.Đánh cuộc xem cái đuôi hồ ly của lão phu nhân có lộ ra hay không.Nếu thắng, Quách Tế Chung sẽ nợ cô một ân tình, nếu thua, cô sẽ điều dưỡng thân thể cho Nhiêu Thanh Nhã, hơn nữa còn xin lỗi lão phu nhân.Chính vì đánh cuộc này, cô mới tương kế tựu kế, để Nhiêu Thanh Nhã uống thuốc cô làm, thoạt nhìn giống như lão phu nhân chuẩn bị cho Nhiêu Thanh Nhã uống nửa ngày vậy.Thế nhưng, thời gian dài như vậy, cô lại xem nhẹ một điểm.Độc dược như độc nửa ngày, mười phần trân quý.Lão phu nhân hận Quách Tế Chung, nhiều năm như vậy cũng chỉ là muốn Quách Tế Chung đoạn tuyệt con nối dòng, vì sao bỗng nhiên muốn tính mạng của Nhiêu Thanh Nhã?