CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 493

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 493Có lúc không phải một viên cứt chuột làm hỏng một nồi cháo, mà cần nhìn từ bề ngoài tới bên trong, nếu cô không đoán sai, Hoa gia nhất định bên trong mục nát rồi, như này mới xuất hiện loại người trước mắt.Hoa Vũ bị giọng điệu thành thật của Lưu Ly làm cho mặt mày lúc trắng lúc xanh: “Cô dám không nể mặt Hoa gia tôi sao?”Từ khi đi ra ngoài đến nay, vẫn chưa từng gặp ai dám đắc tội với người của Hoa gia.“Lưu Ly, cô đừng có không biết tốt xấu, phải biết nếu tôi có thể khiến người của Trương gia mà cô để ý biến thành như này, cũng có thể khiến bọn họ sống càng thê thảm hơn, cô có tin không?”Giọng nói của Hoa Vũ rất u ám, vẻ mặt tràn ngập sự uy h**p.Nghe vậy, Lưu Ly nhất thời không thể duy trì sự điềm tĩnh vốn có, trên mặt tràn ngập sự tức giận, hai tay cũng siết thành nắm đấm, nhưng vẫn cưỡng ép bản thân bình tĩnh.Hít thở sâu một hơi, Lưu Ly lúc này mới xoay người nhìn sang Hoa Vũ, trên mặt không còn sự điềm nhiên, trong ánh mắt ẩn chứa lửa giận: “Ngươi đã làm gì với Trương gia?”Lưu Ly tận khả năng duy trì bình tĩnh hỏi ra câu này, tuy Âu Dương Diệp từng nhắc nhở cô chuyện của Trương Hạnh Huệ có sự dính dáng của Hoa gia, nhưng từ trong lời nói của Hoa Vũ, cô cảm thấy chuyện Hoa Vũ làm không chỉ có những điều này.“Tôi không cần làm gì cả, tự sẽ có người giúp tôi làm chuyện tôi muốn.”Hoa Vũ nhếch môi: “Có tôi ở đây, Trương Đại Tú đã tuyệt đối không có ai dám dùng, mà đời này của Trương Hạnh Huệ cũng không thể gả đi…”Nói xong, đáy mắt của Hoa Vũ xẹt qua một tia khoái chí báo thù: “Đây là cái giá khi cô giúp tên dã chủng đó.”Lưu Ly nghe xong, nhíu mày.Dã chủng?Là nói Âu Dương Diệp sao?“Lưu Ly, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, nếu cô còn không ngoan ngoãn nghe lời, hai đứa con đó của cô tôi không bảo đảm…”“Ngươi thử xem!”Khi Hoa Vũ một lòng tưởng rằng mình có thể uy h**p được Lưu Ly, hơn nữa Lưu Ly sẽ sợ, Lưu Ly bỗng nhiên bùng nổ khí thế, dùng một loại giọng điệu lạnh lẽo nói ra câu này.Lưu Ly của lúc này nhìn Hoa Vũ, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế cường thịnh, có một loại xu thế đè Hoa Vũ xuống, hoàn toàn không giống biểu hiện mà một cô thôn nữ sẽ có.Rồng có vảy ngược, vảy ngược lớn nhất của Lưu Ly chính là hai đứa trẻ.Cho nên khi Hoa Vũ nói muốn ra tay với hai đứa trẻ, Lưu Ly đã bùng nổ khí thế mà kiếp trước cô lịch luyện được, đáy mắt không có một chút sợ hãi hoặc kiêng kỵ, lời nói ra ngược lại khiến Hoa Vũ cảm nhận được một loại cảm giác uy h**p.Hắn, Hoa lão tam của Hoa gia, vậy mà bị một nữ nhân uy h**p?“Cô nghĩ tôi không dám sao?”Sau khi bàng hoàng, mặt mày Hoa Vũ đầy tức giận.Một thôn nữ dám uy h**p hắn? Chuyện này thật sự không khác gì giẫm mặt mũi của hắn xuống đất.“Ha, Hoa lão gia không phải vì mình là người của hoàng thương gia mà cảm thấy mình ghê gớm hơn, người khác đều phải sợ Hoa lão gia sao?”Lưu Ly thu lại loại cảm giác bức người đó, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo sự mỉa mai.

Chương 493

Có lúc không phải một viên cứt chuột làm hỏng một nồi cháo, mà cần nhìn từ bề ngoài tới bên trong, nếu cô không đoán sai, Hoa gia nhất định bên trong mục nát rồi, như này mới xuất hiện loại người trước mắt.

Hoa Vũ bị giọng điệu thành thật của Lưu Ly làm cho mặt mày lúc trắng lúc xanh: “Cô dám không nể mặt Hoa gia tôi sao?”

Từ khi đi ra ngoài đến nay, vẫn chưa từng gặp ai dám đắc tội với người của Hoa gia.

“Lưu Ly, cô đừng có không biết tốt xấu, phải biết nếu tôi có thể khiến người của Trương gia mà cô để ý biến thành như này, cũng có thể khiến bọn họ sống càng thê thảm hơn, cô có tin không?”Giọng nói của Hoa Vũ rất u ám, vẻ mặt tràn ngập sự uy h**p.

Nghe vậy, Lưu Ly nhất thời không thể duy trì sự điềm tĩnh vốn có, trên mặt tràn ngập sự tức giận, hai tay cũng siết thành nắm đấm, nhưng vẫn cưỡng ép bản thân bình tĩnh.

Hít thở sâu một hơi, Lưu Ly lúc này mới xoay người nhìn sang Hoa Vũ, trên mặt không còn sự điềm nhiên, trong ánh mắt ẩn chứa lửa giận: “Ngươi đã làm gì với Trương gia?”

Lưu Ly tận khả năng duy trì bình tĩnh hỏi ra câu này, tuy Âu Dương Diệp từng nhắc nhở cô chuyện của Trương Hạnh Huệ có sự dính dáng của Hoa gia, nhưng từ trong lời nói của Hoa Vũ, cô cảm thấy chuyện Hoa Vũ làm không chỉ có những điều này.

“Tôi không cần làm gì cả, tự sẽ có người giúp tôi làm chuyện tôi muốn.”Hoa Vũ nhếch môi: “Có tôi ở đây, Trương Đại Tú đã tuyệt đối không có ai dám dùng, mà đời này của Trương Hạnh Huệ cũng không thể gả đi…”

Nói xong, đáy mắt của Hoa Vũ xẹt qua một tia khoái chí báo thù: “Đây là cái giá khi cô giúp tên dã chủng đó.”

Lưu Ly nghe xong, nhíu mày.

Dã chủng?

Là nói Âu Dương Diệp sao?

“Lưu Ly, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, nếu cô còn không ngoan ngoãn nghe lời, hai đứa con đó của cô tôi không bảo đảm…”

“Ngươi thử xem!”

Khi Hoa Vũ một lòng tưởng rằng mình có thể uy h**p được Lưu Ly, hơn nữa Lưu Ly sẽ sợ, Lưu Ly bỗng nhiên bùng nổ khí thế, dùng một loại giọng điệu lạnh lẽo nói ra câu này.

Lưu Ly của lúc này nhìn Hoa Vũ, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế cường thịnh, có một loại xu thế đè Hoa Vũ xuống, hoàn toàn không giống biểu hiện mà một cô thôn nữ sẽ có.

Rồng có vảy ngược, vảy ngược lớn nhất của Lưu Ly chính là hai đứa trẻ.

Cho nên khi Hoa Vũ nói muốn ra tay với hai đứa trẻ, Lưu Ly đã bùng nổ khí thế mà kiếp trước cô lịch luyện được, đáy mắt không có một chút sợ hãi hoặc kiêng kỵ, lời nói ra ngược lại khiến Hoa Vũ cảm nhận được một loại cảm giác uy h**p.

Hắn, Hoa lão tam của Hoa gia, vậy mà bị một nữ nhân uy h**p?

“Cô nghĩ tôi không dám sao?”Sau khi bàng hoàng, mặt mày Hoa Vũ đầy tức giận.

Một thôn nữ dám uy h**p hắn? Chuyện này thật sự không khác gì giẫm mặt mũi của hắn xuống đất.

“Ha, Hoa lão gia không phải vì mình là người của hoàng thương gia mà cảm thấy mình ghê gớm hơn, người khác đều phải sợ Hoa lão gia sao?”Lưu Ly thu lại loại cảm giác bức người đó, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo sự mỉa mai.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 493Có lúc không phải một viên cứt chuột làm hỏng một nồi cháo, mà cần nhìn từ bề ngoài tới bên trong, nếu cô không đoán sai, Hoa gia nhất định bên trong mục nát rồi, như này mới xuất hiện loại người trước mắt.Hoa Vũ bị giọng điệu thành thật của Lưu Ly làm cho mặt mày lúc trắng lúc xanh: “Cô dám không nể mặt Hoa gia tôi sao?”Từ khi đi ra ngoài đến nay, vẫn chưa từng gặp ai dám đắc tội với người của Hoa gia.“Lưu Ly, cô đừng có không biết tốt xấu, phải biết nếu tôi có thể khiến người của Trương gia mà cô để ý biến thành như này, cũng có thể khiến bọn họ sống càng thê thảm hơn, cô có tin không?”Giọng nói của Hoa Vũ rất u ám, vẻ mặt tràn ngập sự uy h**p.Nghe vậy, Lưu Ly nhất thời không thể duy trì sự điềm tĩnh vốn có, trên mặt tràn ngập sự tức giận, hai tay cũng siết thành nắm đấm, nhưng vẫn cưỡng ép bản thân bình tĩnh.Hít thở sâu một hơi, Lưu Ly lúc này mới xoay người nhìn sang Hoa Vũ, trên mặt không còn sự điềm nhiên, trong ánh mắt ẩn chứa lửa giận: “Ngươi đã làm gì với Trương gia?”Lưu Ly tận khả năng duy trì bình tĩnh hỏi ra câu này, tuy Âu Dương Diệp từng nhắc nhở cô chuyện của Trương Hạnh Huệ có sự dính dáng của Hoa gia, nhưng từ trong lời nói của Hoa Vũ, cô cảm thấy chuyện Hoa Vũ làm không chỉ có những điều này.“Tôi không cần làm gì cả, tự sẽ có người giúp tôi làm chuyện tôi muốn.”Hoa Vũ nhếch môi: “Có tôi ở đây, Trương Đại Tú đã tuyệt đối không có ai dám dùng, mà đời này của Trương Hạnh Huệ cũng không thể gả đi…”Nói xong, đáy mắt của Hoa Vũ xẹt qua một tia khoái chí báo thù: “Đây là cái giá khi cô giúp tên dã chủng đó.”Lưu Ly nghe xong, nhíu mày.Dã chủng?Là nói Âu Dương Diệp sao?“Lưu Ly, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, nếu cô còn không ngoan ngoãn nghe lời, hai đứa con đó của cô tôi không bảo đảm…”“Ngươi thử xem!”Khi Hoa Vũ một lòng tưởng rằng mình có thể uy h**p được Lưu Ly, hơn nữa Lưu Ly sẽ sợ, Lưu Ly bỗng nhiên bùng nổ khí thế, dùng một loại giọng điệu lạnh lẽo nói ra câu này.Lưu Ly của lúc này nhìn Hoa Vũ, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế cường thịnh, có một loại xu thế đè Hoa Vũ xuống, hoàn toàn không giống biểu hiện mà một cô thôn nữ sẽ có.Rồng có vảy ngược, vảy ngược lớn nhất của Lưu Ly chính là hai đứa trẻ.Cho nên khi Hoa Vũ nói muốn ra tay với hai đứa trẻ, Lưu Ly đã bùng nổ khí thế mà kiếp trước cô lịch luyện được, đáy mắt không có một chút sợ hãi hoặc kiêng kỵ, lời nói ra ngược lại khiến Hoa Vũ cảm nhận được một loại cảm giác uy h**p.Hắn, Hoa lão tam của Hoa gia, vậy mà bị một nữ nhân uy h**p?“Cô nghĩ tôi không dám sao?”Sau khi bàng hoàng, mặt mày Hoa Vũ đầy tức giận.Một thôn nữ dám uy h**p hắn? Chuyện này thật sự không khác gì giẫm mặt mũi của hắn xuống đất.“Ha, Hoa lão gia không phải vì mình là người của hoàng thương gia mà cảm thấy mình ghê gớm hơn, người khác đều phải sợ Hoa lão gia sao?”Lưu Ly thu lại loại cảm giác bức người đó, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo sự mỉa mai.

Chương 493