CHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương…

Chương 519

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 519Nhưng nếu Bạch Nhạc ở lại, cô nhất định sẽ không từ chối lợi dụng đâu: “Cô đi điều tra về nhà họ Chương giúp tôi một chút…”“Phu nhân, để chúng ta đi thôi.”Lúc Lưu Ly chuẩn bị giao cho Bạch Nhạc điều tra chuyện này, giọng của Ám Bát đột nhiên vang lên.Vừa quay đầu lại, Ám Bát và người đàn ông cùng xuất hiện trước đó khi ở chỗ môi giới xuất hiện, vẻ mặt còn có hơi xấu hổ.Nhưng khi thấy Lưu Ly, người bên cạnh Ám Bát kia đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt Lưu Ly, vẻ mặt thành khẩn: “Lần trước cảm tạ phu nhân đã cứu mạng.”Lưu Ly nhìn người dưới đất, vừa nghĩ đã biết được thân phận của người này: “Ngươi là Ám Ngũ.” Trong giọng nói mang theo khẳng định.Ám Ngũ gật đầu: “Thuộc hạ là Ám Ngũ.”Lúc trước nếu không phải Lưu Ly cho thuốc lạ, ở Hổ Nhai hắn chắc chắn không thể qua khỏi.Hơn nữa hắn biết rõ, chính mình sở dĩ có thể nhanh như vậy đã được cho ra, tất nhiên là vì chủ nhân nể mặt phu nhân mới cho đặc xá, nên lúc này Ám Ngũ đối với Lưu Ly là biết ơn chân thành.Lưu Ly nhìn hai người Ám Ngũ và Ám Bát, cũng không hỏi chuyện người môi giới vừa rồi, chỉ gật đầu ngầm đồng ý để hai người đi điều tra chuyện của Chương Cảnh Lâm.Đương nhiên, Chương Cảnh Lâm ở trong mắt Ám Ngũ và Ám Bát chỉ là một nhân vật nhỏ bé, thế nên không có chuyện cả hai đều đi, nên Ám Bát đi, Ám Ngũ ở lại bên cạnh Lưu Ly làm hộ vệ, trực tiếp đưa Lưu Ly đến nhà của chủ nhân trong trấn.Còn chuyện của người môi giới, Ám Ngũ cũng chỉ coi như chưa từng xảy ra.Dù sao, đó hoàn toàn là kết quả Ám Bát tự cho mình là thông minh lại mắc sai lầm vì sự thông minh của mình.Rõ ràng chủ nhân bảo bọn họ không cần che giấu mà ở bên cạnh bảo vệ chủ mẫu, bọn họ có thể trực tiếp ra mặt nói rõ ràng mục đích, nhưng Ám Bát muốn đi nhờ người môi giới tạo một con đường tắt, lại nhận được kết cục bị chủ mẫu ghét bỏ ra mặt.Cũng vì thế, bọn họ mới chỉ có thể căng da đầu lợi dụng chuyện của Chương Cảnh Lâm mà ra mặt, nếu không chỉ vì một chuyện nhỏ mà bọn họ làm cho phức tạp mà đến tai chủ nhân, chắc chắn bọn họ sẽ bị lột da mất.Tuy rằng Ám Bát không phải người rất đáng tin, nhưng năng lực làm việc thì vẫn có.Không bao lâu sau, Ám Bát đã trở lại, hơn nữa mang về tất cả tư liệu của Chương Cảnh Lâm.Lưu Ly không xem thì thôi, vừa xem đã cảm thấy tên Chương Cảnh Lâm này cực kỳ ghê tởm, thế cho nên cô phải cảm ơn Chương Cảnh Lâm vì không muốn cưới Trương Hạnh Huệ.Tên Chương Cảnh Lâm này, là một tên ngụy quân tử thật sự, bình thường thì ăn mặc như một thư sinh, nhìn qua cũng anh tuấn tiêu sái… Đương nhiên, đây chỉ là trong mắt của mọi người bình thường, nếu không thì thật sự bôi nhọ danh hiệu ‘anh tuấn tiêu sái’ này rồi.Phía sau Chương Cảnh Lâm là một tên cặn bã danh xứng với thực.Rõ ràng có vị hôn thê là Trương Hạnh Huệ, nhưng Chương Cảnh Lâm cho rằng Trương Hạnh Huệ là một cô gái nhà quê không xứng với mình, cho nên qua lại với con gái duy nhất Vương Tử Như của ông chủ cửa hàng gạo ở trấn trên, muốn hủy hôn ước với Trương Hạnh Huệ sau đó lại đến xin cưới.Đã ăn trong bát lại nhìn trong nồi không nói, sau lưng Chương Cảnh Lâm còn kinh tởm hơn.

Chương 519

Nhưng nếu Bạch Nhạc ở lại, cô nhất định sẽ không từ chối lợi dụng đâu: “Cô đi điều tra về nhà họ Chương giúp tôi một chút…”

“Phu nhân, để chúng ta đi thôi.”

Lúc Lưu Ly chuẩn bị giao cho Bạch Nhạc điều tra chuyện này, giọng của Ám Bát đột nhiên vang lên.

Vừa quay đầu lại, Ám Bát và người đàn ông cùng xuất hiện trước đó khi ở chỗ môi giới xuất hiện, vẻ mặt còn có hơi xấu hổ.

Nhưng khi thấy Lưu Ly, người bên cạnh Ám Bát kia đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt Lưu Ly, vẻ mặt thành khẩn: “Lần trước cảm tạ phu nhân đã cứu mạng.”

Lưu Ly nhìn người dưới đất, vừa nghĩ đã biết được thân phận của người này: “Ngươi là Ám Ngũ.” Trong giọng nói mang theo khẳng định.

Ám Ngũ gật đầu: “Thuộc hạ là Ám Ngũ.”

Lúc trước nếu không phải Lưu Ly cho thuốc lạ, ở Hổ Nhai hắn chắc chắn không thể qua khỏi.

Hơn nữa hắn biết rõ, chính mình sở dĩ có thể nhanh như vậy đã được cho ra, tất nhiên là vì chủ nhân nể mặt phu nhân mới cho đặc xá, nên lúc này Ám Ngũ đối với Lưu Ly là biết ơn chân thành.

Lưu Ly nhìn hai người Ám Ngũ và Ám Bát, cũng không hỏi chuyện người môi giới vừa rồi, chỉ gật đầu ngầm đồng ý để hai người đi điều tra chuyện của Chương Cảnh Lâm.

Đương nhiên, Chương Cảnh Lâm ở trong mắt Ám Ngũ và Ám Bát chỉ là một nhân vật nhỏ bé, thế nên không có chuyện cả hai đều đi, nên Ám Bát đi, Ám Ngũ ở lại bên cạnh Lưu Ly làm hộ vệ, trực tiếp đưa Lưu Ly đến nhà của chủ nhân trong trấn.

Còn chuyện của người môi giới, Ám Ngũ cũng chỉ coi như chưa từng xảy ra.

Dù sao, đó hoàn toàn là kết quả Ám Bát tự cho mình là thông minh lại mắc sai lầm vì sự thông minh của mình.

Rõ ràng chủ nhân bảo bọn họ không cần che giấu mà ở bên cạnh bảo vệ chủ mẫu, bọn họ có thể trực tiếp ra mặt nói rõ ràng mục đích, nhưng Ám Bát muốn đi nhờ người môi giới tạo một con đường tắt, lại nhận được kết cục bị chủ mẫu ghét bỏ ra mặt.

Cũng vì thế, bọn họ mới chỉ có thể căng da đầu lợi dụng chuyện của Chương Cảnh Lâm mà ra mặt, nếu không chỉ vì một chuyện nhỏ mà bọn họ làm cho phức tạp mà đến tai chủ nhân, chắc chắn bọn họ sẽ bị lột da mất.

Tuy rằng Ám Bát không phải người rất đáng tin, nhưng năng lực làm việc thì vẫn có.

Không bao lâu sau, Ám Bát đã trở lại, hơn nữa mang về tất cả tư liệu của Chương Cảnh Lâm.

Lưu Ly không xem thì thôi, vừa xem đã cảm thấy tên Chương Cảnh Lâm này cực kỳ ghê tởm, thế cho nên cô phải cảm ơn Chương Cảnh Lâm vì không muốn cưới Trương Hạnh Huệ.

Tên Chương Cảnh Lâm này, là một tên ngụy quân tử thật sự, bình thường thì ăn mặc như một thư sinh, nhìn qua cũng anh tuấn tiêu sái… Đương nhiên, đây chỉ là trong mắt của mọi người bình thường, nếu không thì thật sự bôi nhọ danh hiệu ‘anh tuấn tiêu sái’ này rồi.

Phía sau Chương Cảnh Lâm là một tên cặn bã danh xứng với thực.

Rõ ràng có vị hôn thê là Trương Hạnh Huệ, nhưng Chương Cảnh Lâm cho rằng Trương Hạnh Huệ là một cô gái nhà quê không xứng với mình, cho nên qua lại với con gái duy nhất Vương Tử Như của ông chủ cửa hàng gạo ở trấn trên, muốn hủy hôn ước với Trương Hạnh Huệ sau đó lại đến xin cưới.

Đã ăn trong bát lại nhìn trong nồi không nói, sau lưng Chương Cảnh Lâm còn kinh tởm hơn.

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?Tác giả: Phồn Hoa Nhất MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCHƯƠNG 1 “Mẹ, Yên Yên đói quá. ” Trong một gian nhà tranh rách nát nơi thôn làng Đại Vĩ của Vương Triều Đại Lý, cô gái nhỏ ủy khuất quẹt quẹt miệng nói. Lưu Ly nhìn cô nhóc như dân tị nạn châu Phi lại sở hữu một đôi mắt to trong veo như nước, bèn không nhịn được lại thở dài trong lòng. Cô xuyên không thật rồi. Cô đường đường là một dược sĩ thiên tài kiêm đại lão giấu mặt của đế quốc thương trường, xui xẻo thế nào lại bị một kẻ nhảy lầu tự sát nện trúng trên đường đi làm, xuyên không vào một thôn phụ cổ đại chưa kết hôn đã có con lại cùng tên cùng họ với cô, cô chưa từng yêu đương, đột nhiên lại thành mẹ của hai đứa trẻ. Mà nguyên chủ vì nhường đồ ăn cho hai đứa nhỏ, thời gian dài uống nước qua ngày, nên cứ như vậy chết đói. “Mẹ ơi, Bình Bình không đói. ” Thấy mẹ nhà mình chỉ nhìn em gái không nói lời nào, bé trai vội vàng mở miệng. Tuy rằng nó còn nhỏ, nhưng nó biết, trong nhà không còn đồ ăn nữa. Chẳng qua, Bình Bình vừa nói xong, trong bụng nó lại truyền đến âm thanh ùng ục, gương… Chương 519Nhưng nếu Bạch Nhạc ở lại, cô nhất định sẽ không từ chối lợi dụng đâu: “Cô đi điều tra về nhà họ Chương giúp tôi một chút…”“Phu nhân, để chúng ta đi thôi.”Lúc Lưu Ly chuẩn bị giao cho Bạch Nhạc điều tra chuyện này, giọng của Ám Bát đột nhiên vang lên.Vừa quay đầu lại, Ám Bát và người đàn ông cùng xuất hiện trước đó khi ở chỗ môi giới xuất hiện, vẻ mặt còn có hơi xấu hổ.Nhưng khi thấy Lưu Ly, người bên cạnh Ám Bát kia đột nhiên quỳ một gối xuống trước mặt Lưu Ly, vẻ mặt thành khẩn: “Lần trước cảm tạ phu nhân đã cứu mạng.”Lưu Ly nhìn người dưới đất, vừa nghĩ đã biết được thân phận của người này: “Ngươi là Ám Ngũ.” Trong giọng nói mang theo khẳng định.Ám Ngũ gật đầu: “Thuộc hạ là Ám Ngũ.”Lúc trước nếu không phải Lưu Ly cho thuốc lạ, ở Hổ Nhai hắn chắc chắn không thể qua khỏi.Hơn nữa hắn biết rõ, chính mình sở dĩ có thể nhanh như vậy đã được cho ra, tất nhiên là vì chủ nhân nể mặt phu nhân mới cho đặc xá, nên lúc này Ám Ngũ đối với Lưu Ly là biết ơn chân thành.Lưu Ly nhìn hai người Ám Ngũ và Ám Bát, cũng không hỏi chuyện người môi giới vừa rồi, chỉ gật đầu ngầm đồng ý để hai người đi điều tra chuyện của Chương Cảnh Lâm.Đương nhiên, Chương Cảnh Lâm ở trong mắt Ám Ngũ và Ám Bát chỉ là một nhân vật nhỏ bé, thế nên không có chuyện cả hai đều đi, nên Ám Bát đi, Ám Ngũ ở lại bên cạnh Lưu Ly làm hộ vệ, trực tiếp đưa Lưu Ly đến nhà của chủ nhân trong trấn.Còn chuyện của người môi giới, Ám Ngũ cũng chỉ coi như chưa từng xảy ra.Dù sao, đó hoàn toàn là kết quả Ám Bát tự cho mình là thông minh lại mắc sai lầm vì sự thông minh của mình.Rõ ràng chủ nhân bảo bọn họ không cần che giấu mà ở bên cạnh bảo vệ chủ mẫu, bọn họ có thể trực tiếp ra mặt nói rõ ràng mục đích, nhưng Ám Bát muốn đi nhờ người môi giới tạo một con đường tắt, lại nhận được kết cục bị chủ mẫu ghét bỏ ra mặt.Cũng vì thế, bọn họ mới chỉ có thể căng da đầu lợi dụng chuyện của Chương Cảnh Lâm mà ra mặt, nếu không chỉ vì một chuyện nhỏ mà bọn họ làm cho phức tạp mà đến tai chủ nhân, chắc chắn bọn họ sẽ bị lột da mất.Tuy rằng Ám Bát không phải người rất đáng tin, nhưng năng lực làm việc thì vẫn có.Không bao lâu sau, Ám Bát đã trở lại, hơn nữa mang về tất cả tư liệu của Chương Cảnh Lâm.Lưu Ly không xem thì thôi, vừa xem đã cảm thấy tên Chương Cảnh Lâm này cực kỳ ghê tởm, thế cho nên cô phải cảm ơn Chương Cảnh Lâm vì không muốn cưới Trương Hạnh Huệ.Tên Chương Cảnh Lâm này, là một tên ngụy quân tử thật sự, bình thường thì ăn mặc như một thư sinh, nhìn qua cũng anh tuấn tiêu sái… Đương nhiên, đây chỉ là trong mắt của mọi người bình thường, nếu không thì thật sự bôi nhọ danh hiệu ‘anh tuấn tiêu sái’ này rồi.Phía sau Chương Cảnh Lâm là một tên cặn bã danh xứng với thực.Rõ ràng có vị hôn thê là Trương Hạnh Huệ, nhưng Chương Cảnh Lâm cho rằng Trương Hạnh Huệ là một cô gái nhà quê không xứng với mình, cho nên qua lại với con gái duy nhất Vương Tử Như của ông chủ cửa hàng gạo ở trấn trên, muốn hủy hôn ước với Trương Hạnh Huệ sau đó lại đến xin cưới.Đã ăn trong bát lại nhìn trong nồi không nói, sau lưng Chương Cảnh Lâm còn kinh tởm hơn.

Chương 519