Trải qua nhiều lần xoay chuyển đất trời, mỗi cõi mỗi nơi đều thiết lập một giới riêng chẳng ai động chạm đến ai, nhưng lòng người lòng quỷ thậm chí là người đắc đạo cũng không bỏ được sự tham lam. Người đánh ta giữ Quanh quẩn một hồi cũng là tàn sát bừa bãi, thế đạo chẳng chừa một ai. Trời là cao nhất nhưng ánh mặt trời nào cũng phải nhường chỗ lại cho bóng tối. "Lữ quan điện bị giữ đến hơn một canh giờ sao?" Phục y trắng toát Đảo một cái ván cờ lật ngược Người nọ nâng mắt nhìn tên quỷ sai báo cáo "Bẩm Vô Chức đại nhân đúng là như vậy" Tên quỷ sai nịnh bợt lại rót một ít rượu hoa hồng của Phường quỷ mời một trong tứ trụ của Tu La, làm tên sai vặt kiếm tin như vậy cũng đã hơn trăm năm tin rằng bổng lộc của tên này không tệ. "Xuống dưới nhận người" "Đa tạ đại nhân" Tên quỷ sai đi mất, Vô Chức cũng dẹp ngay bàn cờ còn suy ngẫm chuyện vừa nãy, y vuốt tóc mai môi hơi hé mở lại cười lớn một trận. Vút một cái phát thông báo cho ba tên còn lại Mà quên mất dù bọn họ có biết cũng chẳng tức tốc…
Chương 2
Tân Nương Tử Của Diêm ĐếTác giả: Ly YuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrải qua nhiều lần xoay chuyển đất trời, mỗi cõi mỗi nơi đều thiết lập một giới riêng chẳng ai động chạm đến ai, nhưng lòng người lòng quỷ thậm chí là người đắc đạo cũng không bỏ được sự tham lam. Người đánh ta giữ Quanh quẩn một hồi cũng là tàn sát bừa bãi, thế đạo chẳng chừa một ai. Trời là cao nhất nhưng ánh mặt trời nào cũng phải nhường chỗ lại cho bóng tối. "Lữ quan điện bị giữ đến hơn một canh giờ sao?" Phục y trắng toát Đảo một cái ván cờ lật ngược Người nọ nâng mắt nhìn tên quỷ sai báo cáo "Bẩm Vô Chức đại nhân đúng là như vậy" Tên quỷ sai nịnh bợt lại rót một ít rượu hoa hồng của Phường quỷ mời một trong tứ trụ của Tu La, làm tên sai vặt kiếm tin như vậy cũng đã hơn trăm năm tin rằng bổng lộc của tên này không tệ. "Xuống dưới nhận người" "Đa tạ đại nhân" Tên quỷ sai đi mất, Vô Chức cũng dẹp ngay bàn cờ còn suy ngẫm chuyện vừa nãy, y vuốt tóc mai môi hơi hé mở lại cười lớn một trận. Vút một cái phát thông báo cho ba tên còn lại Mà quên mất dù bọn họ có biết cũng chẳng tức tốc… Nước Dư HầuTrấn Chu AnĐều nói cả năm nay khô cằn chẳng có lấy bao nhiêu lương thực ngay cả đất đai cũng khô cằn không làm được gì.Chịu khổ cũng là nhà nôngNgười phụ nữ tứ tuần địu một đứa bé trên vai cực khổ dưới ánh mặt trời như đốt, mồ hôi thấm ướt áo lại làm việc tay chân.Đứa bé được quấn trong khăn cũng không càn quấy, hai má bầu bĩnh hồng hào hào đáng yêu."Bạch nương tử sao lại mang cả đứa bé đi làm việc thế này"Người vừa đến đào khoai cùng là Chu thẩm thẩm ở cùng trấn, nhìn đứa bé cùng Bạch nương tử bà cũng tội thay, thật là đứa trẻ mới ra đời thì chồng mất sớm cũng chỉ còn một mình lo cho con.Thời buổi này chỗ nào mà không cần nam đinh trai tráng, một quả phụ đèo theo một đứa trẻ nhỏ chỉ e khó càng thêm khó."Chịu thôi ở nhà không có ai trông chừng, đứa bé không thấy mặt tôi lại khóc lớn""Da dẻ đứa bẻ cũng đỏ cả lên hay vào nghỉ một chút, cuối buổi tôi sẽ chia cho hai người một ít"Chu thẩm này cũng quá là trượng nghĩa"Thẩm làm vậy tôi ngại lắm dù sao lần trước còn vay thẩm ít gạo"Nhà Chu thẩm trong thôn này tính ra là khá giả nhất vì có con trai giỏi đi buôn nên cuộc sống thấm khá không ít, chỉ là một mình ở nhà cũng cô quạnh nên thường qua lại với Bạch gia.Bị khuyên nhủ một hồi người mẹ vì thương con nên để vào mái hiên, dù sao đứa bé cũng ngủ an ổn trong chốc lát sẽ không tỉnh lại còn bản thân tiếp tục ra ngoài làm việc.Hai người phụ nữ mất chồng chung nỗi đau ở cùng một chỗ cũng xem như là nương tựa.Mái hiên gió thổi nhẹVụtY phục như ngọc màu sắc nhu hoàSự xuất hiện của thiếu niên tựa như lông vũ rơi làm cho hai người ngoài kia cũng không thể nào phát hiện.Một khắc nhìn đứa bé được quấn trong khănDây tơ hồng chẳng biết đeo lên khi nào lại ửng đỏ đầy bắt mắt, đầu ngón tay trắng ngần của thiếu niên chạm vào da dẻ non nớt của trẻ sơ sinh lại càng làm dây tơ hồng hiện rõ thành một sợi chỉ.Một đầu ở cổ tay hắn, đầu còn lại ở cổ tay đứa béĐứa bé này là Bạch NoãnMột sinh linh nhỏ bé yếu ớtBản thân hắn đứng trên chúng sinh thần tiên ma quỷ, vốn không cần bất cứ điểm yếu nào nhưng tạo hoá lại đẩy đứa bé này đến.Tân nương tử của Diêm ĐếDiêm Đế cai trị Tu La đời nào cũng phải một người kết tóc se duyên nhưng có lẽ loại chuyện này đối với hắn sẽ trở thành ngoại lệ.Quỷ khí xuất hiện quấn trên tay thiếu niênĐứa bé lại đột nhiên mở mắt tròn xoeĐôi mắt trong veo không có tạp niệmLại chăm chú nhìn thiếu niên tuấn mỹ, môi chúm chím cười một cái làm trái tim người ta mềm nhũn.Thiếu niên rút tay trở về, bẹo má đứa trẻ một cái lại nở nụ cười chưa từng thấy.Người mẹ ở ngoài xoay người vào trong thì chỉ thấy đứa bé vẫn còn ngủ sâu.
Nước Dư Hầu
Trấn Chu An
Đều nói cả năm nay khô cằn chẳng có lấy bao nhiêu lương thực ngay cả đất đai cũng khô cằn không làm được gì.
Chịu khổ cũng là nhà nông
Người phụ nữ tứ tuần địu một đứa bé trên vai cực khổ dưới ánh mặt trời như đốt, mồ hôi thấm ướt áo lại làm việc tay chân.
Đứa bé được quấn trong khăn cũng không càn quấy, hai má bầu bĩnh hồng hào hào đáng yêu.
"Bạch nương tử sao lại mang cả đứa bé đi làm việc thế này"
Người vừa đến đào khoai cùng là Chu thẩm thẩm ở cùng trấn, nhìn đứa bé cùng Bạch nương tử bà cũng tội thay, thật là đứa trẻ mới ra đời thì chồng mất sớm cũng chỉ còn một mình lo cho con.
Thời buổi này chỗ nào mà không cần nam đinh trai tráng, một quả phụ đèo theo một đứa trẻ nhỏ chỉ e khó càng thêm khó.
"Chịu thôi ở nhà không có ai trông chừng, đứa bé không thấy mặt tôi lại khóc lớn"
"Da dẻ đứa bẻ cũng đỏ cả lên hay vào nghỉ một chút, cuối buổi tôi sẽ chia cho hai người một ít"
Chu thẩm này cũng quá là trượng nghĩa
"Thẩm làm vậy tôi ngại lắm dù sao lần trước còn vay thẩm ít gạo"
Nhà Chu thẩm trong thôn này tính ra là khá giả nhất vì có con trai giỏi đi buôn nên cuộc sống thấm khá không ít, chỉ là một mình ở nhà cũng cô quạnh nên thường qua lại với Bạch gia.
Bị khuyên nhủ một hồi người mẹ vì thương con nên để vào mái hiên, dù sao đứa bé cũng ngủ an ổn trong chốc lát sẽ không tỉnh lại còn bản thân tiếp tục ra ngoài làm việc.
Hai người phụ nữ mất chồng chung nỗi đau ở cùng một chỗ cũng xem như là nương tựa.
Mái hiên gió thổi nhẹ
Vụt
Y phục như ngọc màu sắc nhu hoà
Sự xuất hiện của thiếu niên tựa như lông vũ rơi làm cho hai người ngoài kia cũng không thể nào phát hiện.
Một khắc nhìn đứa bé được quấn trong khăn
Dây tơ hồng chẳng biết đeo lên khi nào lại ửng đỏ đầy bắt mắt, đầu ngón tay trắng ngần của thiếu niên chạm vào da dẻ non nớt của trẻ sơ sinh lại càng làm dây tơ hồng hiện rõ thành một sợi chỉ.
Một đầu ở cổ tay hắn, đầu còn lại ở cổ tay đứa bé
Đứa bé này là Bạch Noãn
Một sinh linh nhỏ bé yếu ớt
Bản thân hắn đứng trên chúng sinh thần tiên ma quỷ, vốn không cần bất cứ điểm yếu nào nhưng tạo hoá lại đẩy đứa bé này đến.
Tân nương tử của Diêm Đế
Diêm Đế cai trị Tu La đời nào cũng phải một người kết tóc se duyên nhưng có lẽ loại chuyện này đối với hắn sẽ trở thành ngoại lệ.
Quỷ khí xuất hiện quấn trên tay thiếu niên
Đứa bé lại đột nhiên mở mắt tròn xoe
Đôi mắt trong veo không có tạp niệm
Lại chăm chú nhìn thiếu niên tuấn mỹ, môi chúm chím cười một cái làm trái tim người ta mềm nhũn.
Thiếu niên rút tay trở về, bẹo má đứa trẻ một cái lại nở nụ cười chưa từng thấy.
Người mẹ ở ngoài xoay người vào trong thì chỉ thấy đứa bé vẫn còn ngủ sâu.
Tân Nương Tử Của Diêm ĐếTác giả: Ly YuTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngTrải qua nhiều lần xoay chuyển đất trời, mỗi cõi mỗi nơi đều thiết lập một giới riêng chẳng ai động chạm đến ai, nhưng lòng người lòng quỷ thậm chí là người đắc đạo cũng không bỏ được sự tham lam. Người đánh ta giữ Quanh quẩn một hồi cũng là tàn sát bừa bãi, thế đạo chẳng chừa một ai. Trời là cao nhất nhưng ánh mặt trời nào cũng phải nhường chỗ lại cho bóng tối. "Lữ quan điện bị giữ đến hơn một canh giờ sao?" Phục y trắng toát Đảo một cái ván cờ lật ngược Người nọ nâng mắt nhìn tên quỷ sai báo cáo "Bẩm Vô Chức đại nhân đúng là như vậy" Tên quỷ sai nịnh bợt lại rót một ít rượu hoa hồng của Phường quỷ mời một trong tứ trụ của Tu La, làm tên sai vặt kiếm tin như vậy cũng đã hơn trăm năm tin rằng bổng lộc của tên này không tệ. "Xuống dưới nhận người" "Đa tạ đại nhân" Tên quỷ sai đi mất, Vô Chức cũng dẹp ngay bàn cờ còn suy ngẫm chuyện vừa nãy, y vuốt tóc mai môi hơi hé mở lại cười lớn một trận. Vút một cái phát thông báo cho ba tên còn lại Mà quên mất dù bọn họ có biết cũng chẳng tức tốc… Nước Dư HầuTrấn Chu AnĐều nói cả năm nay khô cằn chẳng có lấy bao nhiêu lương thực ngay cả đất đai cũng khô cằn không làm được gì.Chịu khổ cũng là nhà nôngNgười phụ nữ tứ tuần địu một đứa bé trên vai cực khổ dưới ánh mặt trời như đốt, mồ hôi thấm ướt áo lại làm việc tay chân.Đứa bé được quấn trong khăn cũng không càn quấy, hai má bầu bĩnh hồng hào hào đáng yêu."Bạch nương tử sao lại mang cả đứa bé đi làm việc thế này"Người vừa đến đào khoai cùng là Chu thẩm thẩm ở cùng trấn, nhìn đứa bé cùng Bạch nương tử bà cũng tội thay, thật là đứa trẻ mới ra đời thì chồng mất sớm cũng chỉ còn một mình lo cho con.Thời buổi này chỗ nào mà không cần nam đinh trai tráng, một quả phụ đèo theo một đứa trẻ nhỏ chỉ e khó càng thêm khó."Chịu thôi ở nhà không có ai trông chừng, đứa bé không thấy mặt tôi lại khóc lớn""Da dẻ đứa bẻ cũng đỏ cả lên hay vào nghỉ một chút, cuối buổi tôi sẽ chia cho hai người một ít"Chu thẩm này cũng quá là trượng nghĩa"Thẩm làm vậy tôi ngại lắm dù sao lần trước còn vay thẩm ít gạo"Nhà Chu thẩm trong thôn này tính ra là khá giả nhất vì có con trai giỏi đi buôn nên cuộc sống thấm khá không ít, chỉ là một mình ở nhà cũng cô quạnh nên thường qua lại với Bạch gia.Bị khuyên nhủ một hồi người mẹ vì thương con nên để vào mái hiên, dù sao đứa bé cũng ngủ an ổn trong chốc lát sẽ không tỉnh lại còn bản thân tiếp tục ra ngoài làm việc.Hai người phụ nữ mất chồng chung nỗi đau ở cùng một chỗ cũng xem như là nương tựa.Mái hiên gió thổi nhẹVụtY phục như ngọc màu sắc nhu hoàSự xuất hiện của thiếu niên tựa như lông vũ rơi làm cho hai người ngoài kia cũng không thể nào phát hiện.Một khắc nhìn đứa bé được quấn trong khănDây tơ hồng chẳng biết đeo lên khi nào lại ửng đỏ đầy bắt mắt, đầu ngón tay trắng ngần của thiếu niên chạm vào da dẻ non nớt của trẻ sơ sinh lại càng làm dây tơ hồng hiện rõ thành một sợi chỉ.Một đầu ở cổ tay hắn, đầu còn lại ở cổ tay đứa béĐứa bé này là Bạch NoãnMột sinh linh nhỏ bé yếu ớtBản thân hắn đứng trên chúng sinh thần tiên ma quỷ, vốn không cần bất cứ điểm yếu nào nhưng tạo hoá lại đẩy đứa bé này đến.Tân nương tử của Diêm ĐếDiêm Đế cai trị Tu La đời nào cũng phải một người kết tóc se duyên nhưng có lẽ loại chuyện này đối với hắn sẽ trở thành ngoại lệ.Quỷ khí xuất hiện quấn trên tay thiếu niênĐứa bé lại đột nhiên mở mắt tròn xoeĐôi mắt trong veo không có tạp niệmLại chăm chú nhìn thiếu niên tuấn mỹ, môi chúm chím cười một cái làm trái tim người ta mềm nhũn.Thiếu niên rút tay trở về, bẹo má đứa trẻ một cái lại nở nụ cười chưa từng thấy.Người mẹ ở ngoài xoay người vào trong thì chỉ thấy đứa bé vẫn còn ngủ sâu.