Tác giả:

Tầng cao nhất, sân thượng Mạn Thị. Mạn Giai Khuynh không thể nào tin tưởng vào mắt mình, cô đứng như trời tròng nhìn đôi cẩu nam nữ đang ôm ấp trước mặt mình. Cô cắn răng, Mạc Tùy Tuyết, Trương Vĩnh, đôi cẩu nam nữ các người được lắm. Thì ra từ trước tới giờ nhưng lời nói ngọt ngào của Trương Vĩnh đối với cô toàn bộ đều là dối trá, tính tình của cô vốn ngây thơ hiền lành, nhất kiến chung tình với Trương Vĩnh, lại không ngờ bị hai người lừa gạt. Vậy mà bấy lâu nay cô đã hết mực chiếu cố cho Mạc Tùy Tuyết, để đến bây giờ, rắn quay lại cắn ngược. Mạc Tùy Tuyết cười nhạt, ôm eo Trương Vĩnh, thần thái có chút mỉa mai nhìn Mạn Giai Khuynh:"chị họ, chị thấy em và anh Vĩnh có xứng đôi hay không?, à, em quên nói với chị, từ giờ người nắm giữ Mạn Thị thuộc về tay em". Mạn Giai Khuynh không kìm được rơi nước mắt, thần hồn chao đảo muốn ngã quỵ:" kinh tởm, các người chết cũng sẽ không được toàn thây ". Mạn Giai Khuynh cười lạnh, trái tim đã rét buốt đến đáng sợ, gió lướt qua tóc mai kêu ù ù chỉ…

Chương 13: Người Của Anh, Chỉ Có Anh Mới Được Phép Cưng Chiều

TỔNG TÀI BỆNH KIỀU~ ĐẾN ĐÂY HÔN CÁI NÀO!Tác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTầng cao nhất, sân thượng Mạn Thị. Mạn Giai Khuynh không thể nào tin tưởng vào mắt mình, cô đứng như trời tròng nhìn đôi cẩu nam nữ đang ôm ấp trước mặt mình. Cô cắn răng, Mạc Tùy Tuyết, Trương Vĩnh, đôi cẩu nam nữ các người được lắm. Thì ra từ trước tới giờ nhưng lời nói ngọt ngào của Trương Vĩnh đối với cô toàn bộ đều là dối trá, tính tình của cô vốn ngây thơ hiền lành, nhất kiến chung tình với Trương Vĩnh, lại không ngờ bị hai người lừa gạt. Vậy mà bấy lâu nay cô đã hết mực chiếu cố cho Mạc Tùy Tuyết, để đến bây giờ, rắn quay lại cắn ngược. Mạc Tùy Tuyết cười nhạt, ôm eo Trương Vĩnh, thần thái có chút mỉa mai nhìn Mạn Giai Khuynh:"chị họ, chị thấy em và anh Vĩnh có xứng đôi hay không?, à, em quên nói với chị, từ giờ người nắm giữ Mạn Thị thuộc về tay em". Mạn Giai Khuynh không kìm được rơi nước mắt, thần hồn chao đảo muốn ngã quỵ:" kinh tởm, các người chết cũng sẽ không được toàn thây ". Mạn Giai Khuynh cười lạnh, trái tim đã rét buốt đến đáng sợ, gió lướt qua tóc mai kêu ù ù chỉ… Mạn Giai Khuynh ăn cơm trong uất nghẹn, vừa nãy mới bị Dục Ưu Hành dày vò, cô thật sự bị kiệt sức.Dục Ưu Hành vui vẻ ngồi đút cơm cho cô, tâm trạng rất thoải mái.Cô ôm cổ anh, miệng vừa được anh đút cơm, nhai nhai, bĩa môi." em muốn ăn thịt sườn ".Dục Ưu Hành liền chọn, gắp một khối sườn vừa phải, cảm thấy cô có thể cắn được đưa đến bên miệng cô.Mạn Giai Khuynh hít mắt cắn một cái, vô cùng thõa mãn.Cứ thế, cô được Dục Ưu Hành gắp cho liên tục.Nhưng dù Sao, cô cũng không phải là heo, một lúc sau, cô liền ăn no." A Hành...".Phù phù....cô thực sự ăn không nổi nữa." nào, há miệng ".Vừa nói, Dục Ưu Hành vừa gắp thêm một đũa đưa đến bên miệng cô." ưm~ em không ăn nữa, rất no ".Cô no rồi.Dục Ưu Hành nghe cô nói như thế, liền hạ đũa nhìn cô, mày hơi nhíu, dường như đang xác minh độ thật sự.Mạn Giai Khuynh liền liều mạng gật đầu, vì để anh tin tưởng, cô còn đưa tay anh vào bụng của mình sờ sờ.Dục Ưu Hành xoa cái bụng tròn tròn của cô, một lúc sau thì cười nhẹ, không ép cô ăn nữa.Dưới nụ cười hấp dẫn của Boss, Mạn Giai Khuynh liền không có tiền đồ đỏ mặt, sức hấp dẫn quá lớn, cô không trụ nổi.Cô chết mất.( gato...

Mạn Giai Khuynh ăn cơm trong uất nghẹn, vừa nãy mới bị Dục Ưu Hành dày vò, cô thật sự bị kiệt sức.

Dục Ưu Hành vui vẻ ngồi đút cơm cho cô, tâm trạng rất thoải mái.

Cô ôm cổ anh, miệng vừa được anh đút cơm, nhai nhai, bĩa môi.

" em muốn ăn thịt sườn ".

Dục Ưu Hành liền chọn, gắp một khối sườn vừa phải, cảm thấy cô có thể cắn được đưa đến bên miệng cô.

Mạn Giai Khuynh hít mắt cắn một cái, vô cùng thõa mãn.

Cứ thế, cô được Dục Ưu Hành gắp cho liên tục.

Nhưng dù Sao, cô cũng không phải là heo, một lúc sau, cô liền ăn no.

" A Hành...".

Phù phù....cô thực sự ăn không nổi nữa.

" nào, há miệng ".

Vừa nói, Dục Ưu Hành vừa gắp thêm một đũa đưa đến bên miệng cô.

" ưm~ em không ăn nữa, rất no ".

Cô no rồi.

Dục Ưu Hành nghe cô nói như thế, liền hạ đũa nhìn cô, mày hơi nhíu, dường như đang xác minh độ thật sự.

Mạn Giai Khuynh liền liều mạng gật đầu, vì để anh tin tưởng, cô còn đưa tay anh vào bụng của mình sờ sờ.

Dục Ưu Hành xoa cái bụng tròn tròn của cô, một lúc sau thì cười nhẹ, không ép cô ăn nữa.

Dưới nụ cười hấp dẫn của Boss, Mạn Giai Khuynh liền không có tiền đồ đỏ mặt, sức hấp dẫn quá lớn, cô không trụ nổi.

Cô chết mất.

( gato...

TỔNG TÀI BỆNH KIỀU~ ĐẾN ĐÂY HÔN CÁI NÀO!Tác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTầng cao nhất, sân thượng Mạn Thị. Mạn Giai Khuynh không thể nào tin tưởng vào mắt mình, cô đứng như trời tròng nhìn đôi cẩu nam nữ đang ôm ấp trước mặt mình. Cô cắn răng, Mạc Tùy Tuyết, Trương Vĩnh, đôi cẩu nam nữ các người được lắm. Thì ra từ trước tới giờ nhưng lời nói ngọt ngào của Trương Vĩnh đối với cô toàn bộ đều là dối trá, tính tình của cô vốn ngây thơ hiền lành, nhất kiến chung tình với Trương Vĩnh, lại không ngờ bị hai người lừa gạt. Vậy mà bấy lâu nay cô đã hết mực chiếu cố cho Mạc Tùy Tuyết, để đến bây giờ, rắn quay lại cắn ngược. Mạc Tùy Tuyết cười nhạt, ôm eo Trương Vĩnh, thần thái có chút mỉa mai nhìn Mạn Giai Khuynh:"chị họ, chị thấy em và anh Vĩnh có xứng đôi hay không?, à, em quên nói với chị, từ giờ người nắm giữ Mạn Thị thuộc về tay em". Mạn Giai Khuynh không kìm được rơi nước mắt, thần hồn chao đảo muốn ngã quỵ:" kinh tởm, các người chết cũng sẽ không được toàn thây ". Mạn Giai Khuynh cười lạnh, trái tim đã rét buốt đến đáng sợ, gió lướt qua tóc mai kêu ù ù chỉ… Mạn Giai Khuynh ăn cơm trong uất nghẹn, vừa nãy mới bị Dục Ưu Hành dày vò, cô thật sự bị kiệt sức.Dục Ưu Hành vui vẻ ngồi đút cơm cho cô, tâm trạng rất thoải mái.Cô ôm cổ anh, miệng vừa được anh đút cơm, nhai nhai, bĩa môi." em muốn ăn thịt sườn ".Dục Ưu Hành liền chọn, gắp một khối sườn vừa phải, cảm thấy cô có thể cắn được đưa đến bên miệng cô.Mạn Giai Khuynh hít mắt cắn một cái, vô cùng thõa mãn.Cứ thế, cô được Dục Ưu Hành gắp cho liên tục.Nhưng dù Sao, cô cũng không phải là heo, một lúc sau, cô liền ăn no." A Hành...".Phù phù....cô thực sự ăn không nổi nữa." nào, há miệng ".Vừa nói, Dục Ưu Hành vừa gắp thêm một đũa đưa đến bên miệng cô." ưm~ em không ăn nữa, rất no ".Cô no rồi.Dục Ưu Hành nghe cô nói như thế, liền hạ đũa nhìn cô, mày hơi nhíu, dường như đang xác minh độ thật sự.Mạn Giai Khuynh liền liều mạng gật đầu, vì để anh tin tưởng, cô còn đưa tay anh vào bụng của mình sờ sờ.Dục Ưu Hành xoa cái bụng tròn tròn của cô, một lúc sau thì cười nhẹ, không ép cô ăn nữa.Dưới nụ cười hấp dẫn của Boss, Mạn Giai Khuynh liền không có tiền đồ đỏ mặt, sức hấp dẫn quá lớn, cô không trụ nổi.Cô chết mất.( gato...

Chương 13: Người Của Anh, Chỉ Có Anh Mới Được Phép Cưng Chiều