Nhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào…
Chương 15: Gặp Nhau!
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoThanh niên ước chừng hơn hai mươi tuổi, làn da hơi đen một chút, nhưng ngũ quan so với người bình thường khắc sâu hơn rất nhiều, mày kiếm tinh mục, sống mũi cao thẳng, cánh môi hơi mỏng, hơi mím lại, cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm, hơn nữa hình dáng khuôn mặt hình tam giác ngược kia, đường cong cằm cực kỳ đẹp mắt, bởi vì gầy gò, mà trông có vẻ quá mức sắc bén.Lúc này anh đang ngồi trên ghế dựa, trong tay là hai cái nạng giống như vừa mới làm xong, hai chân bị băng bó, một trong số đó dường như bị thương không nặng, bởi vậy mang giày, hẳn là miễn cưỡng có thể đi lại.Đây hẳn là Tống Thanh Hàm, ánh mắt nguyên chủ quá được!Túc Kiều Kiều nhìn thoáng qua, vừa vặn đối diện với đôi mắt của anh, trời nóng nực này mà trong nháy mắt lại ẩn chứa nét lạnh lẽo, luôn cảm thấy con ngươi kia quá mức sắc bén và thâm trầm, phảng phất như vạch trần suy nghĩ ẩn giấu trong lòng cô.Túc Kiều Kiều lập tức chột dạ, nhanh chóng hỏi: “Hồng Hồng à, anh ấy biết hệ thống không? Anh ấy có biết tôi muốn hoàn thành nhiệm vụ rồi đổi tiền không?”Nếu như hệ thống này hai người đều biết, vậy thì thật là xấu hổ.Cũng may hệ thống Hồng Nương rất mạnh mẽ, lập tức trả lời: “Không biết, người ta chỉ ràng buộc với ký chủ đại nhân thôi.”Túc Kiều Kiều phào nhẹ nhõm, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ vào bình ấm trên tay thanh niên kia: “Cái kia! Ba tôi bảo tôi mang súp đậu xanh đến đây.”Nhưng đừng để cô lấy lại bình ấm, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành!Bốn người khác lập tức nhìn ra tình huống không đúng, có chút chần chờ, Tưởng An chạy tới do dự thấp giọng hỏi: “Anh à, đây là chị dâu tương lai đúng không?”Đừng nhận nhầm người đấy nhé!Song Tống Thanh Hàm căng mặt gật đầu.Mấy người nhất thời thả lỏng, cười nói: “Vất vả chị dâu rồi, chúng ta mau uống đo, đây chính là canh đậu xanh chị dâu đưa tới đó.”Nói xong Trương Tráng đã mở ấm ra, ba người còn lại vội vàng đưa chén tới chờ, rất nhanh mỗi người một chén.Tưởng An dẫn đầu uống một ngụm, nếm được mùi vị ngọt ngào kia, cậu ta vui mừng nói: “Chị dâu, bên trong còn thêm đường sao?”.
Nhóm dịch: Bánh BaoThanh niên ước chừng hơn hai mươi tuổi, làn da hơi đen một chút, nhưng ngũ quan so với người bình thường khắc sâu hơn rất nhiều, mày kiếm tinh mục, sống mũi cao thẳng, cánh môi hơi mỏng, hơi mím lại, cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm, hơn nữa hình dáng khuôn mặt hình tam giác ngược kia, đường cong cằm cực kỳ đẹp mắt, bởi vì gầy gò, mà trông có vẻ quá mức sắc bén.
Lúc này anh đang ngồi trên ghế dựa, trong tay là hai cái nạng giống như vừa mới làm xong, hai chân bị băng bó, một trong số đó dường như bị thương không nặng, bởi vậy mang giày, hẳn là miễn cưỡng có thể đi lại.
Đây hẳn là Tống Thanh Hàm, ánh mắt nguyên chủ quá được!Túc Kiều Kiều nhìn thoáng qua, vừa vặn đối diện với đôi mắt của anh, trời nóng nực này mà trong nháy mắt lại ẩn chứa nét lạnh lẽo, luôn cảm thấy con ngươi kia quá mức sắc bén và thâm trầm, phảng phất như vạch trần suy nghĩ ẩn giấu trong lòng cô.
Túc Kiều Kiều lập tức chột dạ, nhanh chóng hỏi: “Hồng Hồng à, anh ấy biết hệ thống không? Anh ấy có biết tôi muốn hoàn thành nhiệm vụ rồi đổi tiền không?”Nếu như hệ thống này hai người đều biết, vậy thì thật là xấu hổ.
Cũng may hệ thống Hồng Nương rất mạnh mẽ, lập tức trả lời: “Không biết, người ta chỉ ràng buộc với ký chủ đại nhân thôi.
”Túc Kiều Kiều phào nhẹ nhõm, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ vào bình ấm trên tay thanh niên kia: “Cái kia! Ba tôi bảo tôi mang súp đậu xanh đến đây.
”Nhưng đừng để cô lấy lại bình ấm, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành!Bốn người khác lập tức nhìn ra tình huống không đúng, có chút chần chờ, Tưởng An chạy tới do dự thấp giọng hỏi: “Anh à, đây là chị dâu tương lai đúng không?”Đừng nhận nhầm người đấy nhé!Song Tống Thanh Hàm căng mặt gật đầu.
Mấy người nhất thời thả lỏng, cười nói: “Vất vả chị dâu rồi, chúng ta mau uống đo, đây chính là canh đậu xanh chị dâu đưa tới đó.
”Nói xong Trương Tráng đã mở ấm ra, ba người còn lại vội vàng đưa chén tới chờ, rất nhanh mỗi người một chén.
Tưởng An dẫn đầu uống một ngụm, nếm được mùi vị ngọt ngào kia, cậu ta vui mừng nói: “Chị dâu, bên trong còn thêm đường sao?”.
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoThanh niên ước chừng hơn hai mươi tuổi, làn da hơi đen một chút, nhưng ngũ quan so với người bình thường khắc sâu hơn rất nhiều, mày kiếm tinh mục, sống mũi cao thẳng, cánh môi hơi mỏng, hơi mím lại, cảm giác từ chối người ngoài ngàn dặm, hơn nữa hình dáng khuôn mặt hình tam giác ngược kia, đường cong cằm cực kỳ đẹp mắt, bởi vì gầy gò, mà trông có vẻ quá mức sắc bén.Lúc này anh đang ngồi trên ghế dựa, trong tay là hai cái nạng giống như vừa mới làm xong, hai chân bị băng bó, một trong số đó dường như bị thương không nặng, bởi vậy mang giày, hẳn là miễn cưỡng có thể đi lại.Đây hẳn là Tống Thanh Hàm, ánh mắt nguyên chủ quá được!Túc Kiều Kiều nhìn thoáng qua, vừa vặn đối diện với đôi mắt của anh, trời nóng nực này mà trong nháy mắt lại ẩn chứa nét lạnh lẽo, luôn cảm thấy con ngươi kia quá mức sắc bén và thâm trầm, phảng phất như vạch trần suy nghĩ ẩn giấu trong lòng cô.Túc Kiều Kiều lập tức chột dạ, nhanh chóng hỏi: “Hồng Hồng à, anh ấy biết hệ thống không? Anh ấy có biết tôi muốn hoàn thành nhiệm vụ rồi đổi tiền không?”Nếu như hệ thống này hai người đều biết, vậy thì thật là xấu hổ.Cũng may hệ thống Hồng Nương rất mạnh mẽ, lập tức trả lời: “Không biết, người ta chỉ ràng buộc với ký chủ đại nhân thôi.”Túc Kiều Kiều phào nhẹ nhõm, cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ vào bình ấm trên tay thanh niên kia: “Cái kia! Ba tôi bảo tôi mang súp đậu xanh đến đây.”Nhưng đừng để cô lấy lại bình ấm, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành!Bốn người khác lập tức nhìn ra tình huống không đúng, có chút chần chờ, Tưởng An chạy tới do dự thấp giọng hỏi: “Anh à, đây là chị dâu tương lai đúng không?”Đừng nhận nhầm người đấy nhé!Song Tống Thanh Hàm căng mặt gật đầu.Mấy người nhất thời thả lỏng, cười nói: “Vất vả chị dâu rồi, chúng ta mau uống đo, đây chính là canh đậu xanh chị dâu đưa tới đó.”Nói xong Trương Tráng đã mở ấm ra, ba người còn lại vội vàng đưa chén tới chờ, rất nhanh mỗi người một chén.Tưởng An dẫn đầu uống một ngụm, nếm được mùi vị ngọt ngào kia, cậu ta vui mừng nói: “Chị dâu, bên trong còn thêm đường sao?”.