Nhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào…
Chương 22: Đá Cặn Bã!
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoĐồng thời còn không quên khiếp sợ nhìn cô, không ngờ cô lại đối xử với mình như vậy?Túc Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm liếc mắt một cái, cô rảo bước nhanh chóng rời đi.Muốn quyến rũ cô? Không có cửa đâu!Túc Kiều Kiều vốn nghĩ, mối quan hệ giữa nguyên chủ và Vu Xuân Hạo, anh ta chưa bao giờ hứa hẹn gì, đều là nguyên chủ chủ động, cũng không có ý định truy cứu, nói rõ ràng là tốt rồi, ai ngờ người này còn không muốn dễ hợp dễ tan, ý đồ dụ dỗ cô làm chuyện xấu?Đúng là quá đáng mà!Có điều mới đi được hai bước, Túc Kiều Kiều đã nghe thấy tiếng hoan hô của hệ thống Hồng Nương trong đầu: “Chúc mừng chủ đại nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu: Đá bay cặn bã nam! Nhiệm vụ thưởng một lon sữa mạch nha, đã được phát thành công, ký chủ có thể được sử dụng bất cứ lúc nào!”Túc Kiều Kiều: “!!!”Như này cũng được nữa à?Cô phấn khích không thôi, hỏi: “Nếu tôi quay lại đá thêm vài lần nữa, thì còn nữa không?”Hệ thống Hồng Nương: “! Không còn nữa đâu ký chủ.”Túc Kiều Kiều tiếc nuối mím môi, có điều có thể thêm một thứ tốt cũng không tồi, sữa lúa mì đáng quý, hình như có tận mấy lon ấy nhỉ? Cô kiếm được đấy!! Túc Kiều Kiều tiếp tục xách hai cái bình ấm rời đi.Phía sau một căn nhà ở cổng thôn, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này, hai thanh niên đồng loạt rụt chân, hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương là sự sợ hãi.Tưởng An chậc chậc hai tiếng, cảm thán nói: “Xem ra chị dâu rất lợi hại, anh Thanh Hàm không biết có thể áp chế được hay không.”“Hẳn là! Được chứ?” Trương Tráng không khẳng định lắm.Hai người bọn họ muốn đi trấn mua cơm, dù sao năm người đàn ông, Tống Thanh Hàm nấu cơm không sao, quá lãng phí đồ đạc, ăn cơm chỉ có thể như vậy, ai ngờ mới đi đến cửa thôn liền nhìn thấy cảnh tượng như kia.Đợi lát nữa trở về nhất định phải nói với anh Thanh Hàm một chút, dọa anh ấy!Hai người trong lòng suy nghĩ xong, lại không hẹn mà cùng nhìn đối phương..
Nhóm dịch: Bánh BaoĐồng thời còn không quên khiếp sợ nhìn cô, không ngờ cô lại đối xử với mình như vậy?Túc Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm liếc mắt một cái, cô rảo bước nhanh chóng rời đi.
Muốn quyến rũ cô? Không có cửa đâu!Túc Kiều Kiều vốn nghĩ, mối quan hệ giữa nguyên chủ và Vu Xuân Hạo, anh ta chưa bao giờ hứa hẹn gì, đều là nguyên chủ chủ động, cũng không có ý định truy cứu, nói rõ ràng là tốt rồi, ai ngờ người này còn không muốn dễ hợp dễ tan, ý đồ dụ dỗ cô làm chuyện xấu?Đúng là quá đáng mà!Có điều mới đi được hai bước, Túc Kiều Kiều đã nghe thấy tiếng hoan hô của hệ thống Hồng Nương trong đầu: “Chúc mừng chủ đại nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu: Đá bay cặn bã nam! Nhiệm vụ thưởng một lon sữa mạch nha, đã được phát thành công, ký chủ có thể được sử dụng bất cứ lúc nào!”Túc Kiều Kiều: “!!!”Như này cũng được nữa à?Cô phấn khích không thôi, hỏi: “Nếu tôi quay lại đá thêm vài lần nữa, thì còn nữa không?”Hệ thống Hồng Nương: “! Không còn nữa đâu ký chủ.
”Túc Kiều Kiều tiếc nuối mím môi, có điều có thể thêm một thứ tốt cũng không tồi, sữa lúa mì đáng quý, hình như có tận mấy lon ấy nhỉ? Cô kiếm được đấy!! Túc Kiều Kiều tiếp tục xách hai cái bình ấm rời đi.
Phía sau một căn nhà ở cổng thôn, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này, hai thanh niên đồng loạt rụt chân, hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương là sự sợ hãi.
Tưởng An chậc chậc hai tiếng, cảm thán nói: “Xem ra chị dâu rất lợi hại, anh Thanh Hàm không biết có thể áp chế được hay không.
”“Hẳn là! Được chứ?” Trương Tráng không khẳng định lắm.
Hai người bọn họ muốn đi trấn mua cơm, dù sao năm người đàn ông, Tống Thanh Hàm nấu cơm không sao, quá lãng phí đồ đạc, ăn cơm chỉ có thể như vậy, ai ngờ mới đi đến cửa thôn liền nhìn thấy cảnh tượng như kia.
Đợi lát nữa trở về nhất định phải nói với anh Thanh Hàm một chút, dọa anh ấy!Hai người trong lòng suy nghĩ xong, lại không hẹn mà cùng nhìn đối phương.
.
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoĐồng thời còn không quên khiếp sợ nhìn cô, không ngờ cô lại đối xử với mình như vậy?Túc Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm liếc mắt một cái, cô rảo bước nhanh chóng rời đi.Muốn quyến rũ cô? Không có cửa đâu!Túc Kiều Kiều vốn nghĩ, mối quan hệ giữa nguyên chủ và Vu Xuân Hạo, anh ta chưa bao giờ hứa hẹn gì, đều là nguyên chủ chủ động, cũng không có ý định truy cứu, nói rõ ràng là tốt rồi, ai ngờ người này còn không muốn dễ hợp dễ tan, ý đồ dụ dỗ cô làm chuyện xấu?Đúng là quá đáng mà!Có điều mới đi được hai bước, Túc Kiều Kiều đã nghe thấy tiếng hoan hô của hệ thống Hồng Nương trong đầu: “Chúc mừng chủ đại nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn giấu: Đá bay cặn bã nam! Nhiệm vụ thưởng một lon sữa mạch nha, đã được phát thành công, ký chủ có thể được sử dụng bất cứ lúc nào!”Túc Kiều Kiều: “!!!”Như này cũng được nữa à?Cô phấn khích không thôi, hỏi: “Nếu tôi quay lại đá thêm vài lần nữa, thì còn nữa không?”Hệ thống Hồng Nương: “! Không còn nữa đâu ký chủ.”Túc Kiều Kiều tiếc nuối mím môi, có điều có thể thêm một thứ tốt cũng không tồi, sữa lúa mì đáng quý, hình như có tận mấy lon ấy nhỉ? Cô kiếm được đấy!! Túc Kiều Kiều tiếp tục xách hai cái bình ấm rời đi.Phía sau một căn nhà ở cổng thôn, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này, hai thanh niên đồng loạt rụt chân, hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương là sự sợ hãi.Tưởng An chậc chậc hai tiếng, cảm thán nói: “Xem ra chị dâu rất lợi hại, anh Thanh Hàm không biết có thể áp chế được hay không.”“Hẳn là! Được chứ?” Trương Tráng không khẳng định lắm.Hai người bọn họ muốn đi trấn mua cơm, dù sao năm người đàn ông, Tống Thanh Hàm nấu cơm không sao, quá lãng phí đồ đạc, ăn cơm chỉ có thể như vậy, ai ngờ mới đi đến cửa thôn liền nhìn thấy cảnh tượng như kia.Đợi lát nữa trở về nhất định phải nói với anh Thanh Hàm một chút, dọa anh ấy!Hai người trong lòng suy nghĩ xong, lại không hẹn mà cùng nhìn đối phương..