Nhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào…
Chương 27: Năm Ngày Sau!
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoTam Bảo cũng nói theo “a á” hai câu.“Chút ít ơn huệ mà thôi!” Trương Thiến khẽ cười một tiếng, tay gắp thức ăn không ngừng.Chỉ là mới nói xong, chị ta đã bị Túc Kiến Hoa đụng một chút, ý bảo chị ta đừng nói lung tung nữa.Trương Thiến trừng mắt, đang muốn quát chồng, chỉ thấy bố mẹ chồng đều đen mặt nhìn mình, trong lòng chột dạ, cúi đầu không dám nói chuyện.*****Túc Kiều Kiều vốn tưởng rằng nhiệm vụ kết hôn rất khó.Ai ngờ sáng sớm hôm sau, Túc Chính Dương đã đến chỗ Tống Thanh Hàm, chờ trở về liền lôi kéo Túc Kiều Kiều thương lượng việc kết hôn, dù sao phòng ốc cũng sắp sửa xong, có thể ở được.Ông ấy không dám nói với bạn già, biết Tôn Phương chướng mắt Tống Thanh Hàm, bất mãn đối với hôn sự này, nhưng hình như trạng thái mâu thuẫn của con gái không nặng như vậy.Bây giờ không còn phổ biến mê tín dị đoan phong kiến, bởi vậy chỉ nhìn ngày tháng, không có lịch, hiện tại còn chưa hết mùa, nhưng sang tháng sáu bảy chính là ngày bận rộn, Túc Chính Dương tính làm sớm một chút để cho con gái gả qua.Tống Thanh Hàm là một đứa trẻ ngoan, là người mà ông ấy nhìn trông, khi đó ba mẹ anh đối xử với anh không tốt, thường xuyên ăn không đủ no, Túc Chính Dương còn vụng trộm cho anh không ít thức ăn, mang theo anh lén lút đi săn bắn kiếm tiền, cũng là như vậy, ông ấy thật sự không muốn con gái bắt nạt đứa nhỏ này.“Con xem định ngày nào? Ba nói cho con biết, Thanh Hàm là một trẻ con tốt, con đừng giận, gả qua chung sống vui vẻ với nó, đến lúc đó ba mẹ giúp đỡ, cũng không khổ khổ được bao nhiêu.”Sợ con gái không vui, giọng nói Túc Chính Dương cực kỳ ôn hòa, giống như dỗ dành trẻ con, bởi vì hai ngày nay con gái bỗng nhiên hiểu chuyện, sự kiên nhẫn của ông ấy cũng nhiều hơn, chỉ sợ con gái thật sự đau lòng.Túc Kiều Kiều nhìn lịch, cười nói: “Vậy chọn ngày này đi, dù sao chúng ta nghèo, cũng không làm lớn, mời thân thích bằng hữu ăn một bữa cơm là được rồi.”Túc Chính Dương kinh ngạc, thời gian con gái chỉ là năm ngày sau?.
Nhóm dịch: Bánh BaoTam Bảo cũng nói theo “a á” hai câu.
“Chút ít ơn huệ mà thôi!” Trương Thiến khẽ cười một tiếng, tay gắp thức ăn không ngừng.
Chỉ là mới nói xong, chị ta đã bị Túc Kiến Hoa đụng một chút, ý bảo chị ta đừng nói lung tung nữa.
Trương Thiến trừng mắt, đang muốn quát chồng, chỉ thấy bố mẹ chồng đều đen mặt nhìn mình, trong lòng chột dạ, cúi đầu không dám nói chuyện.
*****Túc Kiều Kiều vốn tưởng rằng nhiệm vụ kết hôn rất khó.
Ai ngờ sáng sớm hôm sau, Túc Chính Dương đã đến chỗ Tống Thanh Hàm, chờ trở về liền lôi kéo Túc Kiều Kiều thương lượng việc kết hôn, dù sao phòng ốc cũng sắp sửa xong, có thể ở được.
Ông ấy không dám nói với bạn già, biết Tôn Phương chướng mắt Tống Thanh Hàm, bất mãn đối với hôn sự này, nhưng hình như trạng thái mâu thuẫn của con gái không nặng như vậy.
Bây giờ không còn phổ biến mê tín dị đoan phong kiến, bởi vậy chỉ nhìn ngày tháng, không có lịch, hiện tại còn chưa hết mùa, nhưng sang tháng sáu bảy chính là ngày bận rộn, Túc Chính Dương tính làm sớm một chút để cho con gái gả qua.
Tống Thanh Hàm là một đứa trẻ ngoan, là người mà ông ấy nhìn trông, khi đó ba mẹ anh đối xử với anh không tốt, thường xuyên ăn không đủ no, Túc Chính Dương còn vụng trộm cho anh không ít thức ăn, mang theo anh lén lút đi săn bắn kiếm tiền, cũng là như vậy, ông ấy thật sự không muốn con gái bắt nạt đứa nhỏ này.
“Con xem định ngày nào? Ba nói cho con biết, Thanh Hàm là một trẻ con tốt, con đừng giận, gả qua chung sống vui vẻ với nó, đến lúc đó ba mẹ giúp đỡ, cũng không khổ khổ được bao nhiêu.
”Sợ con gái không vui, giọng nói Túc Chính Dương cực kỳ ôn hòa, giống như dỗ dành trẻ con, bởi vì hai ngày nay con gái bỗng nhiên hiểu chuyện, sự kiên nhẫn của ông ấy cũng nhiều hơn, chỉ sợ con gái thật sự đau lòng.
Túc Kiều Kiều nhìn lịch, cười nói: “Vậy chọn ngày này đi, dù sao chúng ta nghèo, cũng không làm lớn, mời thân thích bằng hữu ăn một bữa cơm là được rồi.
”Túc Chính Dương kinh ngạc, thời gian con gái chỉ là năm ngày sau?.
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoTam Bảo cũng nói theo “a á” hai câu.“Chút ít ơn huệ mà thôi!” Trương Thiến khẽ cười một tiếng, tay gắp thức ăn không ngừng.Chỉ là mới nói xong, chị ta đã bị Túc Kiến Hoa đụng một chút, ý bảo chị ta đừng nói lung tung nữa.Trương Thiến trừng mắt, đang muốn quát chồng, chỉ thấy bố mẹ chồng đều đen mặt nhìn mình, trong lòng chột dạ, cúi đầu không dám nói chuyện.*****Túc Kiều Kiều vốn tưởng rằng nhiệm vụ kết hôn rất khó.Ai ngờ sáng sớm hôm sau, Túc Chính Dương đã đến chỗ Tống Thanh Hàm, chờ trở về liền lôi kéo Túc Kiều Kiều thương lượng việc kết hôn, dù sao phòng ốc cũng sắp sửa xong, có thể ở được.Ông ấy không dám nói với bạn già, biết Tôn Phương chướng mắt Tống Thanh Hàm, bất mãn đối với hôn sự này, nhưng hình như trạng thái mâu thuẫn của con gái không nặng như vậy.Bây giờ không còn phổ biến mê tín dị đoan phong kiến, bởi vậy chỉ nhìn ngày tháng, không có lịch, hiện tại còn chưa hết mùa, nhưng sang tháng sáu bảy chính là ngày bận rộn, Túc Chính Dương tính làm sớm một chút để cho con gái gả qua.Tống Thanh Hàm là một đứa trẻ ngoan, là người mà ông ấy nhìn trông, khi đó ba mẹ anh đối xử với anh không tốt, thường xuyên ăn không đủ no, Túc Chính Dương còn vụng trộm cho anh không ít thức ăn, mang theo anh lén lút đi săn bắn kiếm tiền, cũng là như vậy, ông ấy thật sự không muốn con gái bắt nạt đứa nhỏ này.“Con xem định ngày nào? Ba nói cho con biết, Thanh Hàm là một trẻ con tốt, con đừng giận, gả qua chung sống vui vẻ với nó, đến lúc đó ba mẹ giúp đỡ, cũng không khổ khổ được bao nhiêu.”Sợ con gái không vui, giọng nói Túc Chính Dương cực kỳ ôn hòa, giống như dỗ dành trẻ con, bởi vì hai ngày nay con gái bỗng nhiên hiểu chuyện, sự kiên nhẫn của ông ấy cũng nhiều hơn, chỉ sợ con gái thật sự đau lòng.Túc Kiều Kiều nhìn lịch, cười nói: “Vậy chọn ngày này đi, dù sao chúng ta nghèo, cũng không làm lớn, mời thân thích bằng hữu ăn một bữa cơm là được rồi.”Túc Chính Dương kinh ngạc, thời gian con gái chỉ là năm ngày sau?.