Mặt trời mới mọc lên ở hướng đông, một chùm ánh sáng có màu vàng lách qua khe cửa sổ mà chiếu vào trong nhà trệt. Kim Nguyệt Bảo xoa xoa đôi mắt, khó khăn trở thân mình, lọt vào trong tầm mắt của cô là bức tường đất có màu trắng xanh, cùng chiếc giường đất làm bằng gỗ thô, ngăn tủ đối diện có dán hai chữ hỉ màu đỏ rực, trên tường dán bức chân dung của vị vĩ nhân nào đó mà cô không biết tên!. . “Lạch cạch” một tiếng, từ phía cửa đột ngột truyền đến một tiếng vang, tiếp theo là một tiếng thét chói tai, người thiếu niên cất giọng nói: “Cô, cô tỉnh rồi sao?”Bộ dáng như gặp quỷ như vậy là định hù doạ ai?Kim Nguyệt Bảo lấy lại bình tĩnh, từ trên giường bò dậy, cẩn thận quan sát cách trang trí ở trong phòng. Cái giường đất này ban nãy cô đã nhìn qua, một bên khác thì có hai cái rương gỗ đỏ, phía sau cửa cũng có một cái thau rửa mặt màu đỏ, xung quanh vắt hai cái khăn lau mặt màu trắng, bên cạnh có hai cái phích nước nóng quân dụng bằng sắt, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy được một chiếc xe…

Chương 31: Chương 31

Thập Niên 70 Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi TômTác giả: Kim Nguyệt TịchTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMặt trời mới mọc lên ở hướng đông, một chùm ánh sáng có màu vàng lách qua khe cửa sổ mà chiếu vào trong nhà trệt. Kim Nguyệt Bảo xoa xoa đôi mắt, khó khăn trở thân mình, lọt vào trong tầm mắt của cô là bức tường đất có màu trắng xanh, cùng chiếc giường đất làm bằng gỗ thô, ngăn tủ đối diện có dán hai chữ hỉ màu đỏ rực, trên tường dán bức chân dung của vị vĩ nhân nào đó mà cô không biết tên!. . “Lạch cạch” một tiếng, từ phía cửa đột ngột truyền đến một tiếng vang, tiếp theo là một tiếng thét chói tai, người thiếu niên cất giọng nói: “Cô, cô tỉnh rồi sao?”Bộ dáng như gặp quỷ như vậy là định hù doạ ai?Kim Nguyệt Bảo lấy lại bình tĩnh, từ trên giường bò dậy, cẩn thận quan sát cách trang trí ở trong phòng. Cái giường đất này ban nãy cô đã nhìn qua, một bên khác thì có hai cái rương gỗ đỏ, phía sau cửa cũng có một cái thau rửa mặt màu đỏ, xung quanh vắt hai cái khăn lau mặt màu trắng, bên cạnh có hai cái phích nước nóng quân dụng bằng sắt, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy được một chiếc xe… “Chị, chị dâu, có chuyện gì sao?” Động tĩnh dừng lại, thấy tên nhóc này chột dạ mở ra một cánh môn, cười nhìn cô, lại không có ý mời người vào trong.“À, không có gì.Chỉ là thấy phòng này còn sáng đèn, nên lại đây nhìn một cái.”Kim Nguyệt Bảo làm bộ không thấy biểu tình “Muốn chết” trong đôi mắt của cậu nhóc này.Cô đi vào trong phòng, nhìn trái nhìn phải.Thấy trên kệ sách bày biện chỉnh tề kia, có một quyển sách nghiêng nghiêng, lung lay sắp đổ: “Sách chính là đồ vật quý giá, sao lại để tùy tiện như vậy?” Nói rồi vờ như giúp cậu bé xếp lại đồ.“Chị hai, chị đừng đi!”Thấy người ta phải vào bằng được, Thẩm Trạch Lâm hung hăng, đem quyển sách trên kệ lấy ra, rút ra một bài thi, là bản viết tay, hẳn là kiểm tra đột xuất: “Giáo viên yêu cầu có chữ ký của phụ huynh.” Nhanh chóng cầm cục tẩy xóa đi tên cậu vừa viết lên!“Ồ!” Kim Nguyệt Bảo ngân dài âm thanh, nhìn qua lờ mờ thấy nét chữ đứng đắn đó viết ba chữ “Thẩm Giang Viễn”, nhóc con to gan!Nghiêm túc nói: “Em ba à, như này không được đâu!”Thẩm Trạch Lâm cúi đầu, sắc mặt tức khắc đỏ bừng, cậu cũng biết tựu mình ký tên là không tốt.Nhưng anh cậu bây giờ không ở nhà không nói, chính là với thành tích này cũng là có mặt mũi đi gặp người luôn.Anh hai mà biết sẽ đánh chết cậu.Lúc cậu đang căng da đầu chờ mị mắng, bỗng dưng nghe được: “Sao em lại để tên anh trai vào, trong thôn không ai không biết ảnh đang tham gia quân ngũ không ở nhà, nhìn qua một cái là biết em muốn lừa thầy cô rồi nha!”“Vậy em đề tên aii?”Ma xui quỷ khiến, Thẩm Trạch Lâm ngẩng đầu lên hỏi, sau đó mới cảm thấy vấn đề này mình hỏi thật sự ngốc.Phụ huynh ký tên, chỉ có phụ huynh mới ký được!Xong rồi xong rồi, chị dâu lúc này chắc cảm thấy cậu là một đứa trẻ hư.“Đề tên chị nha!”Kim Nguyệt Bảo không để bụng, đem bài thi lật qua lật lại xem xét một lần, 66 điểm: “Điểm cũng khá đấy, chữ viết cũng không tệ, có điều về sau còn phải tiếp tục nỗ lực.Cái đề này không khó, cẩn thận chút nữa khẳng định không thành vấn đề, tranh thủ lần tới đem hai con số này lật ngược lại là được!”Nói xong tay nhỏ vung lên, đề lên tên của mình.Này, này vậy là xong rồi? Thẩm Trạch Lâm nhất thời còn chưa hoàn hồn.“Em xem lại bài đi, tổng cộng sáu câu, sai ba câu, còn có một cái bốn bỏ năm lên lầm, phía sau hai cái đề ứng dụng.Ừm, ý nghĩ về cơ bản đối, chi tiết địa phương trật, đây là một bước sai từng bước sai, ai, phụ gia đề, cái này, ngươi ý tưởng có thể a, cái phương pháp giải đề này chị cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.”“Phải không? Chỉ là lão sư nói như vậy viết quá phiền toái, không đúng!”Có lẽ là đã bị chị dâu ảnh hưởng, Thẩm Trạch Lâm cũng không tự chủ được mà xem kỹ lại.“Đúng là phiền toái thật.” Kim Nguyệt Bảo mím môi: “Đyợc rồi, em tự xem xét điều chỉnh một chút, trước tính ra hình vuông nội lớn nhất viên chiếm hình vuông tỉ lệ phần trăm, sau đó đem cái này xác suất bộ tiến lập phương đồ hình trung trực tiếp dùng, là được.” Rốt cuộc hình lập phương cũng có thể xem thành là từ nhiều bản vẽ mặt phẳng hình chồng lên hành thành.Cô đơn giản vẽ vài cái ở bài thi, Thẩm Trạch Lâm tức khắc thông suốt: “Hay quá, chị dâu thật thông minh, chị chỉnh có một chút đã có thể biểu đạt được ý của em rồi.”“Nhiêu đây có là cái gì?”Kim Nguyệt Bảo hoàn toàn không có ý thức, đề cấp 5 tiểu học đối cô tới chính là trò con nít, nói như thế nào cô cũng một người từng học đại học.“Chờ ngươi đem chỉnh quyển sách sở hữu công thức khái niệm toàn bộ hiểu rõ thời điểm, ngươi cũng có thể suy một ra ba.”“Thật vậy chăng?” Thẩm Trạch Lâm kinh hỉ mà trừng lớn đôi mắt, theo sau lại có chút khó mà tin được, “Chính là ta khảo cái này điểm thật sự là……” Quan trọng nhất chính là trong nhà còn có cái phẩm học kiêm ưu tỷ!.

“Chị, chị dâu, có chuyện gì sao?” Động tĩnh dừng lại, thấy tên nhóc này chột dạ mở ra một cánh môn, cười nhìn cô, lại không có ý mời người vào trong.“À, không có gì.

Chỉ là thấy phòng này còn sáng đèn, nên lại đây nhìn một cái.”Kim Nguyệt Bảo làm bộ không thấy biểu tình “Muốn chết” trong đôi mắt của cậu nhóc này.

Cô đi vào trong phòng, nhìn trái nhìn phải.

Thấy trên kệ sách bày biện chỉnh tề kia, có một quyển sách nghiêng nghiêng, lung lay sắp đổ: “Sách chính là đồ vật quý giá, sao lại để tùy tiện như vậy?” Nói rồi vờ như giúp cậu bé xếp lại đồ.“Chị hai, chị đừng đi!”Thấy người ta phải vào bằng được, Thẩm Trạch Lâm hung hăng, đem quyển sách trên kệ lấy ra, rút ra một bài thi, là bản viết tay, hẳn là kiểm tra đột xuất: “Giáo viên yêu cầu có chữ ký của phụ huynh.” Nhanh chóng cầm cục tẩy xóa đi tên cậu vừa viết lên!“Ồ!” Kim Nguyệt Bảo ngân dài âm thanh, nhìn qua lờ mờ thấy nét chữ đứng đắn đó viết ba chữ “Thẩm Giang Viễn”, nhóc con to gan!Nghiêm túc nói: “Em ba à, như này không được đâu!”Thẩm Trạch Lâm cúi đầu, sắc mặt tức khắc đỏ bừng, cậu cũng biết tựu mình ký tên là không tốt.

Nhưng anh cậu bây giờ không ở nhà không nói, chính là với thành tích này cũng là có mặt mũi đi gặp người luôn.

Anh hai mà biết sẽ đánh chết cậu.Lúc cậu đang căng da đầu chờ mị mắng, bỗng dưng nghe được: “Sao em lại để tên anh trai vào, trong thôn không ai không biết ảnh đang tham gia quân ngũ không ở nhà, nhìn qua một cái là biết em muốn lừa thầy cô rồi nha!”“Vậy em đề tên aii?”Ma xui quỷ khiến, Thẩm Trạch Lâm ngẩng đầu lên hỏi, sau đó mới cảm thấy vấn đề này mình hỏi thật sự ngốc.

Phụ huynh ký tên, chỉ có phụ huynh mới ký được!Xong rồi xong rồi, chị dâu lúc này chắc cảm thấy cậu là một đứa trẻ hư.“Đề tên chị nha!”Kim Nguyệt Bảo không để bụng, đem bài thi lật qua lật lại xem xét một lần, 66 điểm: “Điểm cũng khá đấy, chữ viết cũng không tệ, có điều về sau còn phải tiếp tục nỗ lực.

Cái đề này không khó, cẩn thận chút nữa khẳng định không thành vấn đề, tranh thủ lần tới đem hai con số này lật ngược lại là được!”Nói xong tay nhỏ vung lên, đề lên tên của mình.Này, này vậy là xong rồi? Thẩm Trạch Lâm nhất thời còn chưa hoàn hồn.“Em xem lại bài đi, tổng cộng sáu câu, sai ba câu, còn có một cái bốn bỏ năm lên lầm, phía sau hai cái đề ứng dụng.

Ừm, ý nghĩ về cơ bản đối, chi tiết địa phương trật, đây là một bước sai từng bước sai, ai, phụ gia đề, cái này, ngươi ý tưởng có thể a, cái phương pháp giải đề này chị cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.”“Phải không? Chỉ là lão sư nói như vậy viết quá phiền toái, không đúng!”Có lẽ là đã bị chị dâu ảnh hưởng, Thẩm Trạch Lâm cũng không tự chủ được mà xem kỹ lại.“Đúng là phiền toái thật.” Kim Nguyệt Bảo mím môi: “Đyợc rồi, em tự xem xét điều chỉnh một chút, trước tính ra hình vuông nội lớn nhất viên chiếm hình vuông tỉ lệ phần trăm, sau đó đem cái này xác suất bộ tiến lập phương đồ hình trung trực tiếp dùng, là được.” Rốt cuộc hình lập phương cũng có thể xem thành là từ nhiều bản vẽ mặt phẳng hình chồng lên hành thành.Cô đơn giản vẽ vài cái ở bài thi, Thẩm Trạch Lâm tức khắc thông suốt: “Hay quá, chị dâu thật thông minh, chị chỉnh có một chút đã có thể biểu đạt được ý của em rồi.”“Nhiêu đây có là cái gì?”Kim Nguyệt Bảo hoàn toàn không có ý thức, đề cấp 5 tiểu học đối cô tới chính là trò con nít, nói như thế nào cô cũng một người từng học đại học.“Chờ ngươi đem chỉnh quyển sách sở hữu công thức khái niệm toàn bộ hiểu rõ thời điểm, ngươi cũng có thể suy một ra ba.”“Thật vậy chăng?” Thẩm Trạch Lâm kinh hỉ mà trừng lớn đôi mắt, theo sau lại có chút khó mà tin được, “Chính là ta khảo cái này điểm thật sự là……” Quan trọng nhất chính là trong nhà còn có cái phẩm học kiêm ưu tỷ!.

Thập Niên 70 Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi TômTác giả: Kim Nguyệt TịchTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhMặt trời mới mọc lên ở hướng đông, một chùm ánh sáng có màu vàng lách qua khe cửa sổ mà chiếu vào trong nhà trệt. Kim Nguyệt Bảo xoa xoa đôi mắt, khó khăn trở thân mình, lọt vào trong tầm mắt của cô là bức tường đất có màu trắng xanh, cùng chiếc giường đất làm bằng gỗ thô, ngăn tủ đối diện có dán hai chữ hỉ màu đỏ rực, trên tường dán bức chân dung của vị vĩ nhân nào đó mà cô không biết tên!. . “Lạch cạch” một tiếng, từ phía cửa đột ngột truyền đến một tiếng vang, tiếp theo là một tiếng thét chói tai, người thiếu niên cất giọng nói: “Cô, cô tỉnh rồi sao?”Bộ dáng như gặp quỷ như vậy là định hù doạ ai?Kim Nguyệt Bảo lấy lại bình tĩnh, từ trên giường bò dậy, cẩn thận quan sát cách trang trí ở trong phòng. Cái giường đất này ban nãy cô đã nhìn qua, một bên khác thì có hai cái rương gỗ đỏ, phía sau cửa cũng có một cái thau rửa mặt màu đỏ, xung quanh vắt hai cái khăn lau mặt màu trắng, bên cạnh có hai cái phích nước nóng quân dụng bằng sắt, nhìn xuyên qua cửa sổ có thể thấy được một chiếc xe… “Chị, chị dâu, có chuyện gì sao?” Động tĩnh dừng lại, thấy tên nhóc này chột dạ mở ra một cánh môn, cười nhìn cô, lại không có ý mời người vào trong.“À, không có gì.Chỉ là thấy phòng này còn sáng đèn, nên lại đây nhìn một cái.”Kim Nguyệt Bảo làm bộ không thấy biểu tình “Muốn chết” trong đôi mắt của cậu nhóc này.Cô đi vào trong phòng, nhìn trái nhìn phải.Thấy trên kệ sách bày biện chỉnh tề kia, có một quyển sách nghiêng nghiêng, lung lay sắp đổ: “Sách chính là đồ vật quý giá, sao lại để tùy tiện như vậy?” Nói rồi vờ như giúp cậu bé xếp lại đồ.“Chị hai, chị đừng đi!”Thấy người ta phải vào bằng được, Thẩm Trạch Lâm hung hăng, đem quyển sách trên kệ lấy ra, rút ra một bài thi, là bản viết tay, hẳn là kiểm tra đột xuất: “Giáo viên yêu cầu có chữ ký của phụ huynh.” Nhanh chóng cầm cục tẩy xóa đi tên cậu vừa viết lên!“Ồ!” Kim Nguyệt Bảo ngân dài âm thanh, nhìn qua lờ mờ thấy nét chữ đứng đắn đó viết ba chữ “Thẩm Giang Viễn”, nhóc con to gan!Nghiêm túc nói: “Em ba à, như này không được đâu!”Thẩm Trạch Lâm cúi đầu, sắc mặt tức khắc đỏ bừng, cậu cũng biết tựu mình ký tên là không tốt.Nhưng anh cậu bây giờ không ở nhà không nói, chính là với thành tích này cũng là có mặt mũi đi gặp người luôn.Anh hai mà biết sẽ đánh chết cậu.Lúc cậu đang căng da đầu chờ mị mắng, bỗng dưng nghe được: “Sao em lại để tên anh trai vào, trong thôn không ai không biết ảnh đang tham gia quân ngũ không ở nhà, nhìn qua một cái là biết em muốn lừa thầy cô rồi nha!”“Vậy em đề tên aii?”Ma xui quỷ khiến, Thẩm Trạch Lâm ngẩng đầu lên hỏi, sau đó mới cảm thấy vấn đề này mình hỏi thật sự ngốc.Phụ huynh ký tên, chỉ có phụ huynh mới ký được!Xong rồi xong rồi, chị dâu lúc này chắc cảm thấy cậu là một đứa trẻ hư.“Đề tên chị nha!”Kim Nguyệt Bảo không để bụng, đem bài thi lật qua lật lại xem xét một lần, 66 điểm: “Điểm cũng khá đấy, chữ viết cũng không tệ, có điều về sau còn phải tiếp tục nỗ lực.Cái đề này không khó, cẩn thận chút nữa khẳng định không thành vấn đề, tranh thủ lần tới đem hai con số này lật ngược lại là được!”Nói xong tay nhỏ vung lên, đề lên tên của mình.Này, này vậy là xong rồi? Thẩm Trạch Lâm nhất thời còn chưa hoàn hồn.“Em xem lại bài đi, tổng cộng sáu câu, sai ba câu, còn có một cái bốn bỏ năm lên lầm, phía sau hai cái đề ứng dụng.Ừm, ý nghĩ về cơ bản đối, chi tiết địa phương trật, đây là một bước sai từng bước sai, ai, phụ gia đề, cái này, ngươi ý tưởng có thể a, cái phương pháp giải đề này chị cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.”“Phải không? Chỉ là lão sư nói như vậy viết quá phiền toái, không đúng!”Có lẽ là đã bị chị dâu ảnh hưởng, Thẩm Trạch Lâm cũng không tự chủ được mà xem kỹ lại.“Đúng là phiền toái thật.” Kim Nguyệt Bảo mím môi: “Đyợc rồi, em tự xem xét điều chỉnh một chút, trước tính ra hình vuông nội lớn nhất viên chiếm hình vuông tỉ lệ phần trăm, sau đó đem cái này xác suất bộ tiến lập phương đồ hình trung trực tiếp dùng, là được.” Rốt cuộc hình lập phương cũng có thể xem thành là từ nhiều bản vẽ mặt phẳng hình chồng lên hành thành.Cô đơn giản vẽ vài cái ở bài thi, Thẩm Trạch Lâm tức khắc thông suốt: “Hay quá, chị dâu thật thông minh, chị chỉnh có một chút đã có thể biểu đạt được ý của em rồi.”“Nhiêu đây có là cái gì?”Kim Nguyệt Bảo hoàn toàn không có ý thức, đề cấp 5 tiểu học đối cô tới chính là trò con nít, nói như thế nào cô cũng một người từng học đại học.“Chờ ngươi đem chỉnh quyển sách sở hữu công thức khái niệm toàn bộ hiểu rõ thời điểm, ngươi cũng có thể suy một ra ba.”“Thật vậy chăng?” Thẩm Trạch Lâm kinh hỉ mà trừng lớn đôi mắt, theo sau lại có chút khó mà tin được, “Chính là ta khảo cái này điểm thật sự là……” Quan trọng nhất chính là trong nhà còn có cái phẩm học kiêm ưu tỷ!.

Chương 31: Chương 31