Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 165: 165: Lời Của Lâm Mộc Hàm Chứa Ẩn Ý
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Lão Từ, ông vẫn nên nghe tôi nói trước đi, thế nào?” Lâm Mộc cười.“Được, cậu nói đi.” Lão Từ gật đầu."Tôi có một đoạn ghi âm ở đây, tôi nghĩ nội dung của nó sẽ khiến Lão Từ ông khá thích thú đấy."AdvertisementLâm Mộc nói xong liền lấy điện thoại di động ra, phát đoạn ghi âm.Trong đoạn ghi âm vang lên giọng nói của Lâm Mộc và Tôn Thượng Minh.Nội dung đoạn ghi âm là Tôn Thượng Minh nói bản quyền đã được trao cho tập đoàn u Vực, sau đó Tôn Thượng Minh nói rằng chỗ dựa lớn nhất của Nhà họ Tôn là Châu u.Trong nhà kho bỏ hoang, Lâm Mộc đã ghi lại mọi chuyện khi đang tra khảo Tôn Thượng Minh.Sau một lúc, bản ghi âm đã phát xong.Khi Lão Từ nghe đoạn ghi âm, sắc mặt cũng có chút thay đổi."Lão Từ, bằng sáng chế được nói đến trong đoạn ghi âm là bằng sáng chế mà nhà họ Lâm tôi đã phát minh ra, có thể cải thiện đáng kể tỷ lệ sử dụng dầu mỏ, tầm quan trọng của bằng sáng chế này và sự lợi hại của nó, tôi nghĩ Lão Từ chắc cũng đã rõ.""Năm năm trước, Nhà họ Tôn dùng biện pháp tiêu diệt nhà họ Lâm của tôi để lấy được bằng sáng chế này, nhưng mà Nhà họ Tôn không lựa chọn tự mình khai triển thêm một bước bằng sáng chế này."Lâm Mộc nói tiếp: "Ông cũng vừa nghe Tôn Thượng Minh đã nói Nhà họ Tôn đã gửi một bằng sáng chế quan trọng như vậy cho một tập đoàn của Châu u, Nhà họ Tôn và Châu u rõ ràng đã thiết lập một loại quan hệ bí mật nào đó.Như vậy có nghĩa là nhà họ Tôn đã thông đồng với thế lực bên ngoài.""Nói thẳng ra thì Nhà họ Tôn chính là kẻ phản bội!"“Nhà họ Tôn này, thật là khốn kiếp!” Lão Từ đập bàn, trên mặt lập tức bừng bừng lửa giận.Lão Từ có phải là thật sự tức giận hay chỉ là đang giả bộ cho Lâm Mộc xem thì Lâm Mộc cũng không rõ."Lão Từ, nghe nói ông có quan hệ rất mật thiết với Nhà họ Tôn, nếu đoạn ghi âm này bị lộ ra ngoài, tôi sợ rằng ông cũng sẽ bị vạ lây, cả sự nghiệp và danh tiếng mà ông vất vả nhiều năm cũng sẽ bị hủy hoại.” Lâm Mộc nói.Lâm Mộc lại đổi giọng, cười: "Nhưng tôi nghĩ, đây chắc chỉ là tin đồn thôi.Dựa vào thân phận của Lão Từ, sao ông có thể thông đồng với bên phản bội như Nhà họ Tôn chứ? Đúng không!"“Đương nhiên, giữa tôi và Nhà họ Tôn làm sao có quan hệ mật thiết được chứ? Đây rõ ràng là tin đồn.” Lão Từ bình tĩnh lại, nhưng sắc mặt vẫn có chút khó coi.Lão Từ ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc: "Đương nhiên, đoạn ghi âm vừa rồi, Lâm Mộc, đừng phát tán đi để không gây ra một số hiểu lầm không đáng có, cậu thấy đúng không?""Lão Từ, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi tới đây là để bàn bạc với Lão Từ mà, nên chắc chắn tôi sẽ không truyền đi đâu."Lâm Mộc cười nói: "Nhưng đoạn ghi âm này là bằng chứng quan trọng chứng tỏ Nhà họ Tôn là kẻ phản bội, cho nên tôi đã sao thêm vài bản, nếu xảy ra chuyện gì thì đoạn ghi âm này sẽ bị vạch trần."Lời của Lâm Mộc hàm chứa ẩn ý.“Lâm Mộc, cậu bắt cóc Tôn Thượng Minh chỉ là để tìm hiểu Nhà họ Tôn cấu kết với thế lực bên ngoài, vậy cậu cứ yên tâm đi, mọi sự điều tra đối với cậu sẽ được dừng lại.” Lão Từ lập tức nói.Dù sao Lão Từ cũng là người đã có kinh nghiệm lâu năm, đương nhiên sẽ hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâm Mộc, nên ông ta giải quyết mọi chuyện rất hoàn mỹ.
“Lão Từ, ông vẫn nên nghe tôi nói trước đi, thế nào?” Lâm Mộc cười.
“Được, cậu nói đi.” Lão Từ gật đầu.
"Tôi có một đoạn ghi âm ở đây, tôi nghĩ nội dung của nó sẽ khiến Lão Từ ông khá thích thú đấy."
Advertisement
Lâm Mộc nói xong liền lấy điện thoại di động ra, phát đoạn ghi âm.
Trong đoạn ghi âm vang lên giọng nói của Lâm Mộc và Tôn Thượng Minh.
Nội dung đoạn ghi âm là Tôn Thượng Minh nói bản quyền đã được trao cho tập đoàn u Vực, sau đó Tôn Thượng Minh nói rằng chỗ dựa lớn nhất của Nhà họ Tôn là Châu u.
Trong nhà kho bỏ hoang, Lâm Mộc đã ghi lại mọi chuyện khi đang tra khảo Tôn Thượng Minh.
Sau một lúc, bản ghi âm đã phát xong.
Khi Lão Từ nghe đoạn ghi âm, sắc mặt cũng có chút thay đổi.
"Lão Từ, bằng sáng chế được nói đến trong đoạn ghi âm là bằng sáng chế mà nhà họ Lâm tôi đã phát minh ra, có thể cải thiện đáng kể tỷ lệ sử dụng dầu mỏ, tầm quan trọng của bằng sáng chế này và sự lợi hại của nó, tôi nghĩ Lão Từ chắc cũng đã rõ."
"Năm năm trước, Nhà họ Tôn dùng biện pháp tiêu diệt nhà họ Lâm của tôi để lấy được bằng sáng chế này, nhưng mà Nhà họ Tôn không lựa chọn tự mình khai triển thêm một bước bằng sáng chế này."
Lâm Mộc nói tiếp: "Ông cũng vừa nghe Tôn Thượng Minh đã nói Nhà họ Tôn đã gửi một bằng sáng chế quan trọng như vậy cho một tập đoàn của Châu u, Nhà họ Tôn và Châu u rõ ràng đã thiết lập một loại quan hệ bí mật nào đó.
Như vậy có nghĩa là nhà họ Tôn đã thông đồng với thế lực bên ngoài."
"Nói thẳng ra thì Nhà họ Tôn chính là kẻ phản bội!"
“Nhà họ Tôn này, thật là khốn kiếp!” Lão Từ đập bàn, trên mặt lập tức bừng bừng lửa giận.
Lão Từ có phải là thật sự tức giận hay chỉ là đang giả bộ cho Lâm Mộc xem thì Lâm Mộc cũng không rõ.
"Lão Từ, nghe nói ông có quan hệ rất mật thiết với Nhà họ Tôn, nếu đoạn ghi âm này bị lộ ra ngoài, tôi sợ rằng ông cũng sẽ bị vạ lây, cả sự nghiệp và danh tiếng mà ông vất vả nhiều năm cũng sẽ bị hủy hoại.” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc lại đổi giọng, cười: "Nhưng tôi nghĩ, đây chắc chỉ là tin đồn thôi.
Dựa vào thân phận của Lão Từ, sao ông có thể thông đồng với bên phản bội như Nhà họ Tôn chứ? Đúng không!"
“Đương nhiên, giữa tôi và Nhà họ Tôn làm sao có quan hệ mật thiết được chứ? Đây rõ ràng là tin đồn.” Lão Từ bình tĩnh lại, nhưng sắc mặt vẫn có chút khó coi.
Lão Từ ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc: "Đương nhiên, đoạn ghi âm vừa rồi, Lâm Mộc, đừng phát tán đi để không gây ra một số hiểu lầm không đáng có, cậu thấy đúng không?"
"Lão Từ, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi tới đây là để bàn bạc với Lão Từ mà, nên chắc chắn tôi sẽ không truyền đi đâu."
Lâm Mộc cười nói: "Nhưng đoạn ghi âm này là bằng chứng quan trọng chứng tỏ Nhà họ Tôn là kẻ phản bội, cho nên tôi đã sao thêm vài bản, nếu xảy ra chuyện gì thì đoạn ghi âm này sẽ bị vạch trần."
Lời của Lâm Mộc hàm chứa ẩn ý.
“Lâm Mộc, cậu bắt cóc Tôn Thượng Minh chỉ là để tìm hiểu Nhà họ Tôn cấu kết với thế lực bên ngoài, vậy cậu cứ yên tâm đi, mọi sự điều tra đối với cậu sẽ được dừng lại.” Lão Từ lập tức nói.
Dù sao Lão Từ cũng là người đã có kinh nghiệm lâu năm, đương nhiên sẽ hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâm Mộc, nên ông ta giải quyết mọi chuyện rất hoàn mỹ.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Lão Từ, ông vẫn nên nghe tôi nói trước đi, thế nào?” Lâm Mộc cười.“Được, cậu nói đi.” Lão Từ gật đầu."Tôi có một đoạn ghi âm ở đây, tôi nghĩ nội dung của nó sẽ khiến Lão Từ ông khá thích thú đấy."AdvertisementLâm Mộc nói xong liền lấy điện thoại di động ra, phát đoạn ghi âm.Trong đoạn ghi âm vang lên giọng nói của Lâm Mộc và Tôn Thượng Minh.Nội dung đoạn ghi âm là Tôn Thượng Minh nói bản quyền đã được trao cho tập đoàn u Vực, sau đó Tôn Thượng Minh nói rằng chỗ dựa lớn nhất của Nhà họ Tôn là Châu u.Trong nhà kho bỏ hoang, Lâm Mộc đã ghi lại mọi chuyện khi đang tra khảo Tôn Thượng Minh.Sau một lúc, bản ghi âm đã phát xong.Khi Lão Từ nghe đoạn ghi âm, sắc mặt cũng có chút thay đổi."Lão Từ, bằng sáng chế được nói đến trong đoạn ghi âm là bằng sáng chế mà nhà họ Lâm tôi đã phát minh ra, có thể cải thiện đáng kể tỷ lệ sử dụng dầu mỏ, tầm quan trọng của bằng sáng chế này và sự lợi hại của nó, tôi nghĩ Lão Từ chắc cũng đã rõ.""Năm năm trước, Nhà họ Tôn dùng biện pháp tiêu diệt nhà họ Lâm của tôi để lấy được bằng sáng chế này, nhưng mà Nhà họ Tôn không lựa chọn tự mình khai triển thêm một bước bằng sáng chế này."Lâm Mộc nói tiếp: "Ông cũng vừa nghe Tôn Thượng Minh đã nói Nhà họ Tôn đã gửi một bằng sáng chế quan trọng như vậy cho một tập đoàn của Châu u, Nhà họ Tôn và Châu u rõ ràng đã thiết lập một loại quan hệ bí mật nào đó.Như vậy có nghĩa là nhà họ Tôn đã thông đồng với thế lực bên ngoài.""Nói thẳng ra thì Nhà họ Tôn chính là kẻ phản bội!"“Nhà họ Tôn này, thật là khốn kiếp!” Lão Từ đập bàn, trên mặt lập tức bừng bừng lửa giận.Lão Từ có phải là thật sự tức giận hay chỉ là đang giả bộ cho Lâm Mộc xem thì Lâm Mộc cũng không rõ."Lão Từ, nghe nói ông có quan hệ rất mật thiết với Nhà họ Tôn, nếu đoạn ghi âm này bị lộ ra ngoài, tôi sợ rằng ông cũng sẽ bị vạ lây, cả sự nghiệp và danh tiếng mà ông vất vả nhiều năm cũng sẽ bị hủy hoại.” Lâm Mộc nói.Lâm Mộc lại đổi giọng, cười: "Nhưng tôi nghĩ, đây chắc chỉ là tin đồn thôi.Dựa vào thân phận của Lão Từ, sao ông có thể thông đồng với bên phản bội như Nhà họ Tôn chứ? Đúng không!"“Đương nhiên, giữa tôi và Nhà họ Tôn làm sao có quan hệ mật thiết được chứ? Đây rõ ràng là tin đồn.” Lão Từ bình tĩnh lại, nhưng sắc mặt vẫn có chút khó coi.Lão Từ ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc: "Đương nhiên, đoạn ghi âm vừa rồi, Lâm Mộc, đừng phát tán đi để không gây ra một số hiểu lầm không đáng có, cậu thấy đúng không?""Lão Từ, tôi cũng nghĩ như vậy, tôi tới đây là để bàn bạc với Lão Từ mà, nên chắc chắn tôi sẽ không truyền đi đâu."Lâm Mộc cười nói: "Nhưng đoạn ghi âm này là bằng chứng quan trọng chứng tỏ Nhà họ Tôn là kẻ phản bội, cho nên tôi đã sao thêm vài bản, nếu xảy ra chuyện gì thì đoạn ghi âm này sẽ bị vạch trần."Lời của Lâm Mộc hàm chứa ẩn ý.“Lâm Mộc, cậu bắt cóc Tôn Thượng Minh chỉ là để tìm hiểu Nhà họ Tôn cấu kết với thế lực bên ngoài, vậy cậu cứ yên tâm đi, mọi sự điều tra đối với cậu sẽ được dừng lại.” Lão Từ lập tức nói.Dù sao Lão Từ cũng là người đã có kinh nghiệm lâu năm, đương nhiên sẽ hiểu được ý tứ trong lời nói của Lâm Mộc, nên ông ta giải quyết mọi chuyện rất hoàn mỹ.