Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 255: 255: Đến Lúc Đó Lâm Mộc Nhất Định Sẽ Chết!

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… "Hồ Thiên Sát này có rất nhiều năng lượng, tôi chỉ hấp thu một ít thôi, tại sao lại phải tức giận như vậy, hay là chúng ta từ từ thương lượng, để mọi người cùng nhau hấp thụ?" Lâm Mộc nở nụ cười."Cậu mơ đẹp như vậy sao, còn muốn tiếp tục hấp thu? Hồ Thiên Sát này thuộc sở hữu của Thanh Thương phái bọn ta, cậu dám xâm phạm, chính là đi tìm chết, mau cút lại đây nhận lấy hậu quả đi!” Trưởng lão Thanh Thương phái tức giận nói.Hồ Thiên Sát này chỉ có thể hấp thu năng lượng trong mười ngày sau khi tiết Trung Phục bắt đầu, trong tình huống bình thường, năng lượng chứa trong mặt hồ chỉ vừa đủ để hai người hấp thu năng lượng trong mười ngày.AdvertisementCó thêm một người ngoài đến chia phần, tất nhiên Thanh Thương phái sẽ không sẵn lòng.Cho dù có thêm năng lượng, đủ để chia cho ba người, vậy thì Thanh Thương phái mỗi lần cũng sẽ cử ba người đi hấp thu, tuyệt đối không thể nào chia cho người ngoài.Lâm Mộc sau khi nghe xong, trong lòng biết không có chỗ để thương lượng về vấn đề này."Hồ Thiên Sát này là một món quà của thiên nhiên, nó không phải do Thanh Thương phái của các ông tạo nên, tại sao lại gọi là của Thanh Thương phái được?" Lâm Mộc lạnh giọng hỏi."Thanh Thương phái của bọn ta là môn phái ẩn thân mạnh nhất ở tỉnh Dương Hà, chúng ta nói hồ Thiên Sát của chúng ta, vậy thì nó chính là của chúng ta! Nếu cậu đã dám tới, tôi đây cũng dám g**t ch*t cậu!"Trưởng lão Thanh Thương phái thấy Lâm Mộc cao ngạo như vậy, ông ta vừa nói vừa dẫm chân xuống mặt đất và nhảy lên, đạp trên mặt hồ, giống như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, lao thẳng về phía Lâm Mộc.“Ngũ Lôi Chưởng!”Lúc cách Lâm Mộc khoảng năm mươi thước, ông ta giơ tay đánh ra một chưởng.Một vòng ánh sáng màu tím được hình thành bởi sự ngưng tụ của nội lực ngay lập tức đánh thẳng vào Lâm Mộc.“Chết tiệt, là đỉnh phong Linh Ý Cảnh!” Đồng tử của Lâm Mộc co rụt lại.Chỉ cần dựa vào dao động nội lực của chiêu thức mà đối phương xuất ra, Lâm Mộc liền xác định được cảnh giới của đối phương.Trước đây, theo thông tin mà Hoàng Đạo Trường cung cấp, Lâm Mộc đã đoán không thể có ai có thực lực như vậy xuất hiện được.Hiện tại, mức độ nguy hiểm rõ ràng là cao hơn so với những gì anh đã dự đoán.Để tranh giành được cơ duyên lần này, gặp phải đỉnh phong Linh Ý Cảnh chắc chắn là tình huống xấu nhất.Và bây giờ, Lâm Mộc đang phải đối mặt với tình huống xấu nhất đó.“Trốn đi!”Lâm Mộc không có ý muốn tiếp chiêu này, anh nhanh chóng lặn xuống dưới nước ba thước.Trong lòng Lâm Mộc biết rất rõ, khi đối mặt với người đang ở đỉnh phong Linh Ý Cảnh, anh chỉ có thể chống lại sự tấn công của đối phương trừ khi anh đang sử dụng Chí Tôn Tích và biến Chí Tôn Tích thành một phương thức tấn công.Mà điều đó cũng chỉ có thể ngăn cản đối thủ mà thôi, trong tình huống Chí Tôn Tích bị chuyển thành phương thức tấn công, Lâm Mộc sẽ không thể chống cự được lâu, và anh sẽ không thể chịu nổi tác dụng phụ của hoạt động chuyển đổi Chí Tôn Tích, sẽ tự khiến bản thân rơi vào trạng thái yếu ớt.Đến lúc đó, Lâm Mộc nhất định sẽ chết!Vì vậy, anh lựa chọn không đối đầu.Bùm!

"Hồ Thiên Sát này có rất nhiều năng lượng, tôi chỉ hấp thu một ít thôi, tại sao lại phải tức giận như vậy, hay là chúng ta từ từ thương lượng, để mọi người cùng nhau hấp thụ?" Lâm Mộc nở nụ cười.

"Cậu mơ đẹp như vậy sao, còn muốn tiếp tục hấp thu? Hồ Thiên Sát này thuộc sở hữu của Thanh Thương phái bọn ta, cậu dám xâm phạm, chính là đi tìm chết, mau cút lại đây nhận lấy hậu quả đi!” Trưởng lão Thanh Thương phái tức giận nói.

Hồ Thiên Sát này chỉ có thể hấp thu năng lượng trong mười ngày sau khi tiết Trung Phục bắt đầu, trong tình huống bình thường, năng lượng chứa trong mặt hồ chỉ vừa đủ để hai người hấp thu năng lượng trong mười ngày.

Advertisement

Có thêm một người ngoài đến chia phần, tất nhiên Thanh Thương phái sẽ không sẵn lòng.

Cho dù có thêm năng lượng, đủ để chia cho ba người, vậy thì Thanh Thương phái mỗi lần cũng sẽ cử ba người đi hấp thu, tuyệt đối không thể nào chia cho người ngoài.

Lâm Mộc sau khi nghe xong, trong lòng biết không có chỗ để thương lượng về vấn đề này.

"Hồ Thiên Sát này là một món quà của thiên nhiên, nó không phải do Thanh Thương phái của các ông tạo nên, tại sao lại gọi là của Thanh Thương phái được?" Lâm Mộc lạnh giọng hỏi.

"Thanh Thương phái của bọn ta là môn phái ẩn thân mạnh nhất ở tỉnh Dương Hà, chúng ta nói hồ Thiên Sát của chúng ta, vậy thì nó chính là của chúng ta! Nếu cậu đã dám tới, tôi đây cũng dám g**t ch*t cậu!"

Trưởng lão Thanh Thương phái thấy Lâm Mộc cao ngạo như vậy, ông ta vừa nói vừa dẫm chân xuống mặt đất và nhảy lên, đạp trên mặt hồ, giống như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, lao thẳng về phía Lâm Mộc.

“Ngũ Lôi Chưởng!”

Lúc cách Lâm Mộc khoảng năm mươi thước, ông ta giơ tay đánh ra một chưởng.

Một vòng ánh sáng màu tím được hình thành bởi sự ngưng tụ của nội lực ngay lập tức đánh thẳng vào Lâm Mộc.

“Chết tiệt, là đỉnh phong Linh Ý Cảnh!” Đồng tử của Lâm Mộc co rụt lại.

Chỉ cần dựa vào dao động nội lực của chiêu thức mà đối phương xuất ra, Lâm Mộc liền xác định được cảnh giới của đối phương.

Trước đây, theo thông tin mà Hoàng Đạo Trường cung cấp, Lâm Mộc đã đoán không thể có ai có thực lực như vậy xuất hiện được.

Hiện tại, mức độ nguy hiểm rõ ràng là cao hơn so với những gì anh đã dự đoán.

Để tranh giành được cơ duyên lần này, gặp phải đỉnh phong Linh Ý Cảnh chắc chắn là tình huống xấu nhất.

Và bây giờ, Lâm Mộc đang phải đối mặt với tình huống xấu nhất đó.

“Trốn đi!”

Lâm Mộc không có ý muốn tiếp chiêu này, anh nhanh chóng lặn xuống dưới nước ba thước.

Trong lòng Lâm Mộc biết rất rõ, khi đối mặt với người đang ở đỉnh phong Linh Ý Cảnh, anh chỉ có thể chống lại sự tấn công của đối phương trừ khi anh đang sử dụng Chí Tôn Tích và biến Chí Tôn Tích thành một phương thức tấn công.

Mà điều đó cũng chỉ có thể ngăn cản đối thủ mà thôi, trong tình huống Chí Tôn Tích bị chuyển thành phương thức tấn công, Lâm Mộc sẽ không thể chống cự được lâu, và anh sẽ không thể chịu nổi tác dụng phụ của hoạt động chuyển đổi Chí Tôn Tích, sẽ tự khiến bản thân rơi vào trạng thái yếu ớt.

Đến lúc đó, Lâm Mộc nhất định sẽ chết!

Vì vậy, anh lựa chọn không đối đầu.

Bùm!

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… "Hồ Thiên Sát này có rất nhiều năng lượng, tôi chỉ hấp thu một ít thôi, tại sao lại phải tức giận như vậy, hay là chúng ta từ từ thương lượng, để mọi người cùng nhau hấp thụ?" Lâm Mộc nở nụ cười."Cậu mơ đẹp như vậy sao, còn muốn tiếp tục hấp thu? Hồ Thiên Sát này thuộc sở hữu của Thanh Thương phái bọn ta, cậu dám xâm phạm, chính là đi tìm chết, mau cút lại đây nhận lấy hậu quả đi!” Trưởng lão Thanh Thương phái tức giận nói.Hồ Thiên Sát này chỉ có thể hấp thu năng lượng trong mười ngày sau khi tiết Trung Phục bắt đầu, trong tình huống bình thường, năng lượng chứa trong mặt hồ chỉ vừa đủ để hai người hấp thu năng lượng trong mười ngày.AdvertisementCó thêm một người ngoài đến chia phần, tất nhiên Thanh Thương phái sẽ không sẵn lòng.Cho dù có thêm năng lượng, đủ để chia cho ba người, vậy thì Thanh Thương phái mỗi lần cũng sẽ cử ba người đi hấp thu, tuyệt đối không thể nào chia cho người ngoài.Lâm Mộc sau khi nghe xong, trong lòng biết không có chỗ để thương lượng về vấn đề này."Hồ Thiên Sát này là một món quà của thiên nhiên, nó không phải do Thanh Thương phái của các ông tạo nên, tại sao lại gọi là của Thanh Thương phái được?" Lâm Mộc lạnh giọng hỏi."Thanh Thương phái của bọn ta là môn phái ẩn thân mạnh nhất ở tỉnh Dương Hà, chúng ta nói hồ Thiên Sát của chúng ta, vậy thì nó chính là của chúng ta! Nếu cậu đã dám tới, tôi đây cũng dám g**t ch*t cậu!"Trưởng lão Thanh Thương phái thấy Lâm Mộc cao ngạo như vậy, ông ta vừa nói vừa dẫm chân xuống mặt đất và nhảy lên, đạp trên mặt hồ, giống như chuồn chuồn lướt trên mặt nước, lao thẳng về phía Lâm Mộc.“Ngũ Lôi Chưởng!”Lúc cách Lâm Mộc khoảng năm mươi thước, ông ta giơ tay đánh ra một chưởng.Một vòng ánh sáng màu tím được hình thành bởi sự ngưng tụ của nội lực ngay lập tức đánh thẳng vào Lâm Mộc.“Chết tiệt, là đỉnh phong Linh Ý Cảnh!” Đồng tử của Lâm Mộc co rụt lại.Chỉ cần dựa vào dao động nội lực của chiêu thức mà đối phương xuất ra, Lâm Mộc liền xác định được cảnh giới của đối phương.Trước đây, theo thông tin mà Hoàng Đạo Trường cung cấp, Lâm Mộc đã đoán không thể có ai có thực lực như vậy xuất hiện được.Hiện tại, mức độ nguy hiểm rõ ràng là cao hơn so với những gì anh đã dự đoán.Để tranh giành được cơ duyên lần này, gặp phải đỉnh phong Linh Ý Cảnh chắc chắn là tình huống xấu nhất.Và bây giờ, Lâm Mộc đang phải đối mặt với tình huống xấu nhất đó.“Trốn đi!”Lâm Mộc không có ý muốn tiếp chiêu này, anh nhanh chóng lặn xuống dưới nước ba thước.Trong lòng Lâm Mộc biết rất rõ, khi đối mặt với người đang ở đỉnh phong Linh Ý Cảnh, anh chỉ có thể chống lại sự tấn công của đối phương trừ khi anh đang sử dụng Chí Tôn Tích và biến Chí Tôn Tích thành một phương thức tấn công.Mà điều đó cũng chỉ có thể ngăn cản đối thủ mà thôi, trong tình huống Chí Tôn Tích bị chuyển thành phương thức tấn công, Lâm Mộc sẽ không thể chống cự được lâu, và anh sẽ không thể chịu nổi tác dụng phụ của hoạt động chuyển đổi Chí Tôn Tích, sẽ tự khiến bản thân rơi vào trạng thái yếu ớt.Đến lúc đó, Lâm Mộc nhất định sẽ chết!Vì vậy, anh lựa chọn không đối đầu.Bùm!

Chương 255: 255: Đến Lúc Đó Lâm Mộc Nhất Định Sẽ Chết!