Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 294: 294: “không Đắt Chỉ Có Mấy Ngàn Tệ Thôi”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Chị Dương Dương, dù sao hai ngày này em cũng có thời gian, chị lên xe đi.” Lâm Mộc cười mở cửa chiếc xe Porsche Cayenne.Bên trong xe."Chị Dương Dương, hôm nay em không có việc gì, nên đến trung tâm thương mại đi dạo một vòng, em thấy có hai bộ quần áo với một chiếc túi rất đẹp, em mua nó tặng chị đấy."Lâm Mộc lấy túi đồ ở đằng sau đưa cho Thẩm Tịch Dương.Advertisement"Cho chị sao? Lâm Mộc, em phí tiền như vậy làm gì chứ." Thẩm Tịch Dương tiếc thay anh.Thẩm Tịch Dương không biết món quà này đắt giá như thế nào.Cho dù là quý giá hay không, nhận được quà của Lâm Mộc cũng là một niềm vui, bởi vì nó biểu thị cho tấm lòng của Lâm Mộc."Chị Dương Dương, ngày mai lớp chị họp lớp rồi, vậy nên phải mặc quần áo mới chứ.Chị xem thử xem có thích không." Lâm Mộc cười nói."Ừm."Thẩm Tịch Dương mở hộp quà ra, nhìn thấy hai chiếc váy rất xinh đẹp.“Đúng là rất đẹp.” Thẩm Tịch Dương nở một nụ cười hạnh phúc.Sau đó Thẩm Tịch Dương mở chiếc hộp cuối cùng, trong đó có một chiếc túi nhỏ của Chanel.“Cái túi này đắt không?” Thẩm Tịch Dương lấy túi ra.Thẩm Tịch Dương không nhận ra đó là túi Chanel, nhưng chắc cô ấy đã từng nghe nói đến nhãn hiệu này, nhưng với hoàn cảnh của gia đình cô thì cũng chưa từng nhìn thấy chiếc túi như thế này, cô ấy cũng không biết làm sao để xác định được nhãn hiệu của nó nữa.“Không đắt, chỉ có mấy ngàn tệ thôi.” Lâm Mộc cười nói.Lâm Mộc đương nhiên không dám nói giá quá đắt."Sao lại không đắt chứ, bằng một tháng lương của chị luôn đấy.Sao em lại mua một chiếc túi đắt tiền như vậy chứ?" Thẩm Tịch Dương bĩu môi.“Chị Dương Dương, em cũng đã mua rồi, cũng không trả lại được, chị phải nhận đó.” Lâm Mộc nói.“Được rồi, cảm ơn em Lâm Mộc.” Thẩm Tịch Dương cười với Lâm Mộc.Sau khi đưa Thẩm Tịch Dương đến trước cửa nhà.“Chị Dương Dương, ngày mai chị đi họp lớp, chín giờ sáng em sẽ đón chị.” Lâm Mộc nói.“Được.” Thẩm Tịch Dương nở nụ cười xinh đẹp....!Bản tin buổi tối Ninh Đô: Chiếc vòng cổ “Thôi Xán Ngọc tặng Giai Nhân”, được mệnh danh là ngọc bội của Giang Nam vừa được rao bán với giá năm mươi triệu tại Ninh Đô hôm nay.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.Theo phóng viên phỏng vấn một số người tham gia đấu giá, người trả giá là một thiếu gia nhà giàu giấu tên, một số người được phỏng vấn khẳng định họ chưa từng gặp người này ở Ninh Đô, gương mặt người đó rất xa lạ.Một đoạn tin tức khiến cả Ninh Đô bàn luận rất nhiều.Sáng hôm sau, Lâm Mộc lái xe đến dưới nhà Thẩm Tịch Dương lúc tám giờ bốn mươi, xuống xe đứng bên cạnh xe đợi cô.Khoảng tám giờ năm mươi, Thẩm Tịch Dương từ xa đi tới.Cô ấy đang mặc chiếc váy Lâm Mộc mua cho ngày hôm qua, mang theo chiếc túi Chanel đỏ, kết hợp với một đôi giày cao gót màu bạc, trang điểm rất tinh tế.Khi Lâm Mộc nhìn thấy nàng, anh có hơi sững sờ.

“Chị Dương Dương, dù sao hai ngày này em cũng có thời gian, chị lên xe đi.” Lâm Mộc cười mở cửa chiếc xe Porsche Cayenne.

Bên trong xe.

"Chị Dương Dương, hôm nay em không có việc gì, nên đến trung tâm thương mại đi dạo một vòng, em thấy có hai bộ quần áo với một chiếc túi rất đẹp, em mua nó tặng chị đấy."

Lâm Mộc lấy túi đồ ở đằng sau đưa cho Thẩm Tịch Dương.

Advertisement

"Cho chị sao? Lâm Mộc, em phí tiền như vậy làm gì chứ." Thẩm Tịch Dương tiếc thay anh.

Thẩm Tịch Dương không biết món quà này đắt giá như thế nào.

Cho dù là quý giá hay không, nhận được quà của Lâm Mộc cũng là một niềm vui, bởi vì nó biểu thị cho tấm lòng của Lâm Mộc.

"Chị Dương Dương, ngày mai lớp chị họp lớp rồi, vậy nên phải mặc quần áo mới chứ.

Chị xem thử xem có thích không." Lâm Mộc cười nói.

"Ừm."

Thẩm Tịch Dương mở hộp quà ra, nhìn thấy hai chiếc váy rất xinh đẹp.

“Đúng là rất đẹp.” Thẩm Tịch Dương nở một nụ cười hạnh phúc.

Sau đó Thẩm Tịch Dương mở chiếc hộp cuối cùng, trong đó có một chiếc túi nhỏ của Chanel.

“Cái túi này đắt không?” Thẩm Tịch Dương lấy túi ra.

Thẩm Tịch Dương không nhận ra đó là túi Chanel, nhưng chắc cô ấy đã từng nghe nói đến nhãn hiệu này, nhưng với hoàn cảnh của gia đình cô thì cũng chưa từng nhìn thấy chiếc túi như thế này, cô ấy cũng không biết làm sao để xác định được nhãn hiệu của nó nữa.

“Không đắt, chỉ có mấy ngàn tệ thôi.” Lâm Mộc cười nói.

Lâm Mộc đương nhiên không dám nói giá quá đắt.

"Sao lại không đắt chứ, bằng một tháng lương của chị luôn đấy.

Sao em lại mua một chiếc túi đắt tiền như vậy chứ?" Thẩm Tịch Dương bĩu môi.

“Chị Dương Dương, em cũng đã mua rồi, cũng không trả lại được, chị phải nhận đó.” Lâm Mộc nói.

“Được rồi, cảm ơn em Lâm Mộc.” Thẩm Tịch Dương cười với Lâm Mộc.

Sau khi đưa Thẩm Tịch Dương đến trước cửa nhà.

“Chị Dương Dương, ngày mai chị đi họp lớp, chín giờ sáng em sẽ đón chị.” Lâm Mộc nói.

“Được.” Thẩm Tịch Dương nở nụ cười xinh đẹp.

...!

Bản tin buổi tối Ninh Đô: Chiếc vòng cổ “Thôi Xán Ngọc tặng Giai Nhân”, được mệnh danh là ngọc bội của Giang Nam vừa được rao bán với giá năm mươi triệu tại Ninh Đô hôm nay.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.

Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Theo phóng viên phỏng vấn một số người tham gia đấu giá, người trả giá là một thiếu gia nhà giàu giấu tên, một số người được phỏng vấn khẳng định họ chưa từng gặp người này ở Ninh Đô, gương mặt người đó rất xa lạ.

Một đoạn tin tức khiến cả Ninh Đô bàn luận rất nhiều.

Sáng hôm sau, Lâm Mộc lái xe đến dưới nhà Thẩm Tịch Dương lúc tám giờ bốn mươi, xuống xe đứng bên cạnh xe đợi cô.

Khoảng tám giờ năm mươi, Thẩm Tịch Dương từ xa đi tới.

Cô ấy đang mặc chiếc váy Lâm Mộc mua cho ngày hôm qua, mang theo chiếc túi Chanel đỏ, kết hợp với một đôi giày cao gót màu bạc, trang điểm rất tinh tế.

Khi Lâm Mộc nhìn thấy nàng, anh có hơi sững sờ.

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Chị Dương Dương, dù sao hai ngày này em cũng có thời gian, chị lên xe đi.” Lâm Mộc cười mở cửa chiếc xe Porsche Cayenne.Bên trong xe."Chị Dương Dương, hôm nay em không có việc gì, nên đến trung tâm thương mại đi dạo một vòng, em thấy có hai bộ quần áo với một chiếc túi rất đẹp, em mua nó tặng chị đấy."Lâm Mộc lấy túi đồ ở đằng sau đưa cho Thẩm Tịch Dương.Advertisement"Cho chị sao? Lâm Mộc, em phí tiền như vậy làm gì chứ." Thẩm Tịch Dương tiếc thay anh.Thẩm Tịch Dương không biết món quà này đắt giá như thế nào.Cho dù là quý giá hay không, nhận được quà của Lâm Mộc cũng là một niềm vui, bởi vì nó biểu thị cho tấm lòng của Lâm Mộc."Chị Dương Dương, ngày mai lớp chị họp lớp rồi, vậy nên phải mặc quần áo mới chứ.Chị xem thử xem có thích không." Lâm Mộc cười nói."Ừm."Thẩm Tịch Dương mở hộp quà ra, nhìn thấy hai chiếc váy rất xinh đẹp.“Đúng là rất đẹp.” Thẩm Tịch Dương nở một nụ cười hạnh phúc.Sau đó Thẩm Tịch Dương mở chiếc hộp cuối cùng, trong đó có một chiếc túi nhỏ của Chanel.“Cái túi này đắt không?” Thẩm Tịch Dương lấy túi ra.Thẩm Tịch Dương không nhận ra đó là túi Chanel, nhưng chắc cô ấy đã từng nghe nói đến nhãn hiệu này, nhưng với hoàn cảnh của gia đình cô thì cũng chưa từng nhìn thấy chiếc túi như thế này, cô ấy cũng không biết làm sao để xác định được nhãn hiệu của nó nữa.“Không đắt, chỉ có mấy ngàn tệ thôi.” Lâm Mộc cười nói.Lâm Mộc đương nhiên không dám nói giá quá đắt."Sao lại không đắt chứ, bằng một tháng lương của chị luôn đấy.Sao em lại mua một chiếc túi đắt tiền như vậy chứ?" Thẩm Tịch Dương bĩu môi.“Chị Dương Dương, em cũng đã mua rồi, cũng không trả lại được, chị phải nhận đó.” Lâm Mộc nói.“Được rồi, cảm ơn em Lâm Mộc.” Thẩm Tịch Dương cười với Lâm Mộc.Sau khi đưa Thẩm Tịch Dương đến trước cửa nhà.“Chị Dương Dương, ngày mai chị đi họp lớp, chín giờ sáng em sẽ đón chị.” Lâm Mộc nói.“Được.” Thẩm Tịch Dương nở nụ cười xinh đẹp....!Bản tin buổi tối Ninh Đô: Chiếc vòng cổ “Thôi Xán Ngọc tặng Giai Nhân”, được mệnh danh là ngọc bội của Giang Nam vừa được rao bán với giá năm mươi triệu tại Ninh Đô hôm nay.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.Theo phóng viên phỏng vấn một số người tham gia đấu giá, người trả giá là một thiếu gia nhà giàu giấu tên, một số người được phỏng vấn khẳng định họ chưa từng gặp người này ở Ninh Đô, gương mặt người đó rất xa lạ.Một đoạn tin tức khiến cả Ninh Đô bàn luận rất nhiều.Sáng hôm sau, Lâm Mộc lái xe đến dưới nhà Thẩm Tịch Dương lúc tám giờ bốn mươi, xuống xe đứng bên cạnh xe đợi cô.Khoảng tám giờ năm mươi, Thẩm Tịch Dương từ xa đi tới.Cô ấy đang mặc chiếc váy Lâm Mộc mua cho ngày hôm qua, mang theo chiếc túi Chanel đỏ, kết hợp với một đôi giày cao gót màu bạc, trang điểm rất tinh tế.Khi Lâm Mộc nhìn thấy nàng, anh có hơi sững sờ.

Chương 294: 294: “không Đắt Chỉ Có Mấy Ngàn Tệ Thôi”