Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 325: 325: Đây Không Phải Chỗ Để Hóng Hớt Đâu!”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Chưởng môn Tuyết Sơn Phái và ba vị trưởng lão sau khi nghe xong thì thật sự khổ tâm, bọn họ thật sự không biết phải giải thích thế nào cho hợp lý đây.Chưởng môn Thanh Thương Phái đưa ra một tấm lệnh bài: “Vật này là của người Tuyết Sơn Phái khi tới cướp tài nguyên của Thanh Thương Phái bọn đã đánh rơi, đây chính là chứng cứ rõ ràng nhất! Các ông nhìn cho kỹ đi!”AdvertisementVừa dứt lời, chưởng môn Thanh Thương Phái lập tức ném nó đến trước mặt những thành viên Tuyết Sơn Phái.“Đây…đây đúng là lệnh bài của trưởng lão Tuyết Sơn Phải chúng ta.”“Chuyện này thật sự do một trường lão nào đó từ môn phái chúng ta làm sao, cướp đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái cho nên Thanh Thương Phái mới tìm đến tận cửa tính sổ?”Các đệ tử tụ tập xung quanh thấy tấm lệnh bài được ném ra, bọn họ liền bàn tán sôi nổi.Chưởng môn nghe được những lời xì xào của các đệ tử phía sau, ông ta tức giận quát mắng:“Đi vào cho ta! Đây không phải chỗ để hóng hớt đâu!”Các đệ tử của Tuyết Sơn Phái bị dọa hết hết, bọn họ không dám ở lại nữa, nhanh chóng xoay người chạy vào bên trong.Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quay mặt lại, giải thích: “Khoảng thời gian trước, Tuyết Sơn Phái chúng tôi có hai vị trưởng lão đi làm nhiệm vụ nhưng sau đó đã mất tích, tôi nghi ngờ có kẻ đã chiếm đoạt lệnh bài của họ, cố ý giả mạo thành người của Tuyết Sơn Phái để gây ra chuyện này rồi lấy chúng tôi ra làm bia đỡ! Chuyện này cần phải điều tra kỹ lại cho nên cần thêm thời gian! Đây là nguyên nhân vì sao hiện tại chúng tôi chỉ có ba vị trưởng lão ở đây.”Chưởng môn Thanh Thương Phái khoanh tay, tức giận nói: “Mẹ kiếp, thật là lươn lẹo! Tôi xem ông còn có thể bịa ra bao nhiêu lời nói láo nữa!”“À còn nữa, kẻ đã chiếm đoạt tài nguyên của chúng tôi còn biết thi triển Cực Băng Chưởng, chuyện này ông giải thích thế nào đây?”Chưởng môn Tuyết Sơn Phái tức đỏ mắt, phổi muốn nổ tung vì tức giận: “Khốn nạn, đã nói chuyện này không liên quan đến chúng tôi mà!”Trời ơi! Tất cả những gì ông ta nói đều là sự thật, sao bọn họ lại không tin chứ?!Đám người Thanh Thương Phái ánh mắt trở nên sắc bén khiến người ta rùng mình: “Ông nói chúng tôi khốn nạn? Đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái, chuyện đã sáng tỏ đến vậy còn không chịu nhận, đã vậy còn dám mắng chúng tôi? Vừa ăn cướp vừa la, các người muốn ép chúng tôi phải động thủ sao?”“Chưởng môn, Tuyết Sơn Phái h**p người quá đáng, chúng ta khô máu với họ đi!”Những người đứng sau chưởng môn Thanh Thương Phái nhao nhao lên đòi chiến.Sắc mặt Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái đại biến, lập tức tiến lên ngăn cản: “Các vị xin giữ bình tĩnh! Bây giờ, chúng ta lao vào đập nhau thì đối với cả hai đều bất lợi!”Sau đó, ông ta nghiêng đầu thì thầm với chưởng môn Tuyết Sơn Phái, khuyên nhủ: “Chưởng môn, chúng ta không thể cứng đối cứng với Thanh Thương Phái được đâu ạ.”Hiện nay, hai vị trưởng lão Tuyết Sơn Phái đang mất tích, trong đó có cả Nhị trưởng lão, người vốn được xem là nòng cốt sức mạnh của Tuyết Sơn Phái, điều này làm thực lực tổng thể của Tuyết Sơn Phái suy giảm đi rất nhiều!Thậm chí chưởng môn Tuyết Sơn Phái thực lực cũng thấp hơn chưởng môn Thanh Thương phái một bậc.Nếu bây giờ hai bên lao vào choảng nhau, cho dù nơi đây là địa bàn của Tuyết Sơn Phái nhưng nhất định bọn họ vẫn bị thua thiệt, thậm chí thua nhiều là đằng khác.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái và ba vị trưởng lão sau khi nghe xong thì thật sự khổ tâm, bọn họ thật sự không biết phải giải thích thế nào cho hợp lý đây.
Chưởng môn Thanh Thương Phái đưa ra một tấm lệnh bài: “Vật này là của người Tuyết Sơn Phái khi tới cướp tài nguyên của Thanh Thương Phái bọn đã đánh rơi, đây chính là chứng cứ rõ ràng nhất! Các ông nhìn cho kỹ đi!”
Advertisement
Vừa dứt lời, chưởng môn Thanh Thương Phái lập tức ném nó đến trước mặt những thành viên Tuyết Sơn Phái.
“Đây…đây đúng là lệnh bài của trưởng lão Tuyết Sơn Phải chúng ta.”
“Chuyện này thật sự do một trường lão nào đó từ môn phái chúng ta làm sao, cướp đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái cho nên Thanh Thương Phái mới tìm đến tận cửa tính sổ?”
Các đệ tử tụ tập xung quanh thấy tấm lệnh bài được ném ra, bọn họ liền bàn tán sôi nổi.
Chưởng môn nghe được những lời xì xào của các đệ tử phía sau, ông ta tức giận quát mắng:
“Đi vào cho ta! Đây không phải chỗ để hóng hớt đâu!”
Các đệ tử của Tuyết Sơn Phái bị dọa hết hết, bọn họ không dám ở lại nữa, nhanh chóng xoay người chạy vào bên trong.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quay mặt lại, giải thích: “Khoảng thời gian trước, Tuyết Sơn Phái chúng tôi có hai vị trưởng lão đi làm nhiệm vụ nhưng sau đó đã mất tích, tôi nghi ngờ có kẻ đã chiếm đoạt lệnh bài của họ, cố ý giả mạo thành người của Tuyết Sơn Phái để gây ra chuyện này rồi lấy chúng tôi ra làm bia đỡ! Chuyện này cần phải điều tra kỹ lại cho nên cần thêm thời gian! Đây là nguyên nhân vì sao hiện tại chúng tôi chỉ có ba vị trưởng lão ở đây.”
Chưởng môn Thanh Thương Phái khoanh tay, tức giận nói: “Mẹ kiếp, thật là lươn lẹo! Tôi xem ông còn có thể bịa ra bao nhiêu lời nói láo nữa!”
“À còn nữa, kẻ đã chiếm đoạt tài nguyên của chúng tôi còn biết thi triển Cực Băng Chưởng, chuyện này ông giải thích thế nào đây?”
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái tức đỏ mắt, phổi muốn nổ tung vì tức giận: “Khốn nạn, đã nói chuyện này không liên quan đến chúng tôi mà!”
Trời ơi! Tất cả những gì ông ta nói đều là sự thật, sao bọn họ lại không tin chứ?!
Đám người Thanh Thương Phái ánh mắt trở nên sắc bén khiến người ta rùng mình: “Ông nói chúng tôi khốn nạn? Đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái, chuyện đã sáng tỏ đến vậy còn không chịu nhận, đã vậy còn dám mắng chúng tôi? Vừa ăn cướp vừa la, các người muốn ép chúng tôi phải động thủ sao?”
“Chưởng môn, Tuyết Sơn Phái h**p người quá đáng, chúng ta khô máu với họ đi!”
Những người đứng sau chưởng môn Thanh Thương Phái nhao nhao lên đòi chiến.
Sắc mặt Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái đại biến, lập tức tiến lên ngăn cản: “Các vị xin giữ bình tĩnh! Bây giờ, chúng ta lao vào đập nhau thì đối với cả hai đều bất lợi!”
Sau đó, ông ta nghiêng đầu thì thầm với chưởng môn Tuyết Sơn Phái, khuyên nhủ: “Chưởng môn, chúng ta không thể cứng đối cứng với Thanh Thương Phái được đâu ạ.”
Hiện nay, hai vị trưởng lão Tuyết Sơn Phái đang mất tích, trong đó có cả Nhị trưởng lão, người vốn được xem là nòng cốt sức mạnh của Tuyết Sơn Phái, điều này làm thực lực tổng thể của Tuyết Sơn Phái suy giảm đi rất nhiều!
Thậm chí chưởng môn Tuyết Sơn Phái thực lực cũng thấp hơn chưởng môn Thanh Thương phái một bậc.
Nếu bây giờ hai bên lao vào choảng nhau, cho dù nơi đây là địa bàn của Tuyết Sơn Phái nhưng nhất định bọn họ vẫn bị thua thiệt, thậm chí thua nhiều là đằng khác.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Chưởng môn Tuyết Sơn Phái và ba vị trưởng lão sau khi nghe xong thì thật sự khổ tâm, bọn họ thật sự không biết phải giải thích thế nào cho hợp lý đây.Chưởng môn Thanh Thương Phái đưa ra một tấm lệnh bài: “Vật này là của người Tuyết Sơn Phái khi tới cướp tài nguyên của Thanh Thương Phái bọn đã đánh rơi, đây chính là chứng cứ rõ ràng nhất! Các ông nhìn cho kỹ đi!”AdvertisementVừa dứt lời, chưởng môn Thanh Thương Phái lập tức ném nó đến trước mặt những thành viên Tuyết Sơn Phái.“Đây…đây đúng là lệnh bài của trưởng lão Tuyết Sơn Phải chúng ta.”“Chuyện này thật sự do một trường lão nào đó từ môn phái chúng ta làm sao, cướp đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái cho nên Thanh Thương Phái mới tìm đến tận cửa tính sổ?”Các đệ tử tụ tập xung quanh thấy tấm lệnh bài được ném ra, bọn họ liền bàn tán sôi nổi.Chưởng môn nghe được những lời xì xào của các đệ tử phía sau, ông ta tức giận quát mắng:“Đi vào cho ta! Đây không phải chỗ để hóng hớt đâu!”Các đệ tử của Tuyết Sơn Phái bị dọa hết hết, bọn họ không dám ở lại nữa, nhanh chóng xoay người chạy vào bên trong.Chưởng môn Tuyết Sơn Phái quay mặt lại, giải thích: “Khoảng thời gian trước, Tuyết Sơn Phái chúng tôi có hai vị trưởng lão đi làm nhiệm vụ nhưng sau đó đã mất tích, tôi nghi ngờ có kẻ đã chiếm đoạt lệnh bài của họ, cố ý giả mạo thành người của Tuyết Sơn Phái để gây ra chuyện này rồi lấy chúng tôi ra làm bia đỡ! Chuyện này cần phải điều tra kỹ lại cho nên cần thêm thời gian! Đây là nguyên nhân vì sao hiện tại chúng tôi chỉ có ba vị trưởng lão ở đây.”Chưởng môn Thanh Thương Phái khoanh tay, tức giận nói: “Mẹ kiếp, thật là lươn lẹo! Tôi xem ông còn có thể bịa ra bao nhiêu lời nói láo nữa!”“À còn nữa, kẻ đã chiếm đoạt tài nguyên của chúng tôi còn biết thi triển Cực Băng Chưởng, chuyện này ông giải thích thế nào đây?”Chưởng môn Tuyết Sơn Phái tức đỏ mắt, phổi muốn nổ tung vì tức giận: “Khốn nạn, đã nói chuyện này không liên quan đến chúng tôi mà!”Trời ơi! Tất cả những gì ông ta nói đều là sự thật, sao bọn họ lại không tin chứ?!Đám người Thanh Thương Phái ánh mắt trở nên sắc bén khiến người ta rùng mình: “Ông nói chúng tôi khốn nạn? Đoạt tài nguyên của Thanh Thương Phái, chuyện đã sáng tỏ đến vậy còn không chịu nhận, đã vậy còn dám mắng chúng tôi? Vừa ăn cướp vừa la, các người muốn ép chúng tôi phải động thủ sao?”“Chưởng môn, Tuyết Sơn Phái h**p người quá đáng, chúng ta khô máu với họ đi!”Những người đứng sau chưởng môn Thanh Thương Phái nhao nhao lên đòi chiến.Sắc mặt Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái đại biến, lập tức tiến lên ngăn cản: “Các vị xin giữ bình tĩnh! Bây giờ, chúng ta lao vào đập nhau thì đối với cả hai đều bất lợi!”Sau đó, ông ta nghiêng đầu thì thầm với chưởng môn Tuyết Sơn Phái, khuyên nhủ: “Chưởng môn, chúng ta không thể cứng đối cứng với Thanh Thương Phái được đâu ạ.”Hiện nay, hai vị trưởng lão Tuyết Sơn Phái đang mất tích, trong đó có cả Nhị trưởng lão, người vốn được xem là nòng cốt sức mạnh của Tuyết Sơn Phái, điều này làm thực lực tổng thể của Tuyết Sơn Phái suy giảm đi rất nhiều!Thậm chí chưởng môn Tuyết Sơn Phái thực lực cũng thấp hơn chưởng môn Thanh Thương phái một bậc.Nếu bây giờ hai bên lao vào choảng nhau, cho dù nơi đây là địa bàn của Tuyết Sơn Phái nhưng nhất định bọn họ vẫn bị thua thiệt, thậm chí thua nhiều là đằng khác.