Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 343: 343: Chính Xác Là Dự Án Gì Vậy Mẹ

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Dì Khâu, dì thật sự không cần khách sáo với cháu như vậy đâu.” Lâm Mộc vừa nói vừa cầm lấy ly rượu trong tay Khâu Anh.Dì Khâu vẫn luôn nhiệt tình với bản thân anh như vậy, trong lòng Lâm Mộc vẫn có một ít ấn tượng tốt về bà."Hôm nay để cháu phải tủi thân rồi, ly rượu này là để chịu tội với cháu, dì sẽ uống trước xem như lời xin lỗi!"AdvertisementKhâu Anh cầm ly rượu trong tay lên uống cạn.“Dì Khâu, nếu dì đã nói như vậy, nếu cháu không uống hết ly rượu này, thì Lâm Mộc cháu không đúng rồi.”Lâm Mộc nhìn ly rượu trong tay, sau đó nghiêng đầu uống cạn rượu trong ly.Khâu Anh nhìn chằm chằm ly rượu trong tay của Lâm Mộc, khi thấy anh đã uống cạn rượu trong ly, không còn một giọt, bà ta mới thở phào nhẹ nhõm.“Uyển Nhi, Lâm Mộc, hai đứa về biệt thự nghỉ ngơi trước đi, dì còn có việc phải làm, xe ở ngay ngoài cửa, dì đưa cháu ra ngoài.”Khâu Anh nói xong, liền đưa Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ra xe.“Mẹ, bác cả đã nói trước đây sẽ giao dự án đấu thầu cho con, chính xác là dự án gì vậy mẹ?” Trần Uyển Nhi nhìn Khâu Anh đứng ở bên ngoài xe.."Ngày mai bác cả sẽ giao tài liệu cho con, sau khi con đọc xong sẽ biết, chắc là không có gì khó khăn, nhưng mẹ vẫn phải nói cho con biết, bác cả con vẫn luôn không hài lòng với cách quản lý tập đoàn của mẹ, ông ấy luôn muốn nắm trong tay cả nhà họ Khâu, cho nên con hãy cẩn thận một chút.” Khâu Anh nói.“Con hiểu rồi.” Trần Uyển Nhi gật đầu.“Tài xế, lái xe đi.” Khâu Anh bảo tài xế lái xe rời đi.Sau bữa tiệc gia đình, những người còn lại trong gia đình họ Khâu cũng rời đi.Khâu Hậu Minh và con gái Khâu Thiên Thiên ngồi vào một chiếc Alphard.Bên trong xe."Ba, dự án đấu thầu đó rất đơn giản, tại sao ba lại giao cho Trần Uyển Nhi, đây không phải là để cho em ấy được lợi sao?" Khâu Thiên Thiên khó hiểu.Lúc trước cô ta đã muốn hỏi trong bữa tiệc, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên thật sự rất bất tiện.Khâu Hậu Minh cười nói: "Đương nhiên là nếu ba làm thì dễ dàng, nhưng con bé mới đến Thân Giang, chưa quen với mọi người ở đây, để cho con bé đi đàm phán, liệu nó có thể thành công được không?"“Nhưng dù sao thì em ấy cũng đại diện cho gia đình họ Khâu, chắc không có vấn đề gì xảy ra đâu đúng không?” Khâu Thiên Thiên nói.Khâu Hậu Minh mỉm cười tự tin: "Đừng lo lắng, ngày mai ba sẽ thay đổi nội dung tài liệu rồi mới gửi qua, ba lại thông qua mối quan hệ riêng, nhất định sẽ khiến con bé không thành công được, Khâu Anh dám gọi con gái tới, ba sẽ để con gái của cô ta liên lụy đến cô ta!"Khâu Thiên Thiên cười: "Con gái của dì ấy cũng chỉ đến từ một tỉnh nhỏ, vừa nhìn là biết chưa từng được trải nghiệm xã hội nhiều, hài hước nhất chính là em ấy còn dẫn theo một người bạn trai đến cùng nữa chứ, đúng là cười chết mất.”.....!Sau khi Khâu Anh tiễn Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đi, bà ta đã một mình lái xe đến tòa nhà cũ mà bà đã đến vào buổi chiều.

“Dì Khâu, dì thật sự không cần khách sáo với cháu như vậy đâu.” Lâm Mộc vừa nói vừa cầm lấy ly rượu trong tay Khâu Anh.

Dì Khâu vẫn luôn nhiệt tình với bản thân anh như vậy, trong lòng Lâm Mộc vẫn có một ít ấn tượng tốt về bà.

"Hôm nay để cháu phải tủi thân rồi, ly rượu này là để chịu tội với cháu, dì sẽ uống trước xem như lời xin lỗi!"

Advertisement

Khâu Anh cầm ly rượu trong tay lên uống cạn.

“Dì Khâu, nếu dì đã nói như vậy, nếu cháu không uống hết ly rượu này, thì Lâm Mộc cháu không đúng rồi.”

Lâm Mộc nhìn ly rượu trong tay, sau đó nghiêng đầu uống cạn rượu trong ly.

Khâu Anh nhìn chằm chằm ly rượu trong tay của Lâm Mộc, khi thấy anh đã uống cạn rượu trong ly, không còn một giọt, bà ta mới thở phào nhẹ nhõm.

“Uyển Nhi, Lâm Mộc, hai đứa về biệt thự nghỉ ngơi trước đi, dì còn có việc phải làm, xe ở ngay ngoài cửa, dì đưa cháu ra ngoài.”

Khâu Anh nói xong, liền đưa Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ra xe.

“Mẹ, bác cả đã nói trước đây sẽ giao dự án đấu thầu cho con, chính xác là dự án gì vậy mẹ?” Trần Uyển Nhi nhìn Khâu Anh đứng ở bên ngoài xe.

.

"Ngày mai bác cả sẽ giao tài liệu cho con, sau khi con đọc xong sẽ biết, chắc là không có gì khó khăn, nhưng mẹ vẫn phải nói cho con biết, bác cả con vẫn luôn không hài lòng với cách quản lý tập đoàn của mẹ, ông ấy luôn muốn nắm trong tay cả nhà họ Khâu, cho nên con hãy cẩn thận một chút.” Khâu Anh nói.

“Con hiểu rồi.” Trần Uyển Nhi gật đầu.

“Tài xế, lái xe đi.” Khâu Anh bảo tài xế lái xe rời đi.

Sau bữa tiệc gia đình, những người còn lại trong gia đình họ Khâu cũng rời đi.

Khâu Hậu Minh và con gái Khâu Thiên Thiên ngồi vào một chiếc Alphard.

Bên trong xe.

"Ba, dự án đấu thầu đó rất đơn giản, tại sao ba lại giao cho Trần Uyển Nhi, đây không phải là để cho em ấy được lợi sao?" Khâu Thiên Thiên khó hiểu.

Lúc trước cô ta đã muốn hỏi trong bữa tiệc, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên thật sự rất bất tiện.

Khâu Hậu Minh cười nói: "Đương nhiên là nếu ba làm thì dễ dàng, nhưng con bé mới đến Thân Giang, chưa quen với mọi người ở đây, để cho con bé đi đàm phán, liệu nó có thể thành công được không?"

“Nhưng dù sao thì em ấy cũng đại diện cho gia đình họ Khâu, chắc không có vấn đề gì xảy ra đâu đúng không?” Khâu Thiên Thiên nói.

Khâu Hậu Minh mỉm cười tự tin: "Đừng lo lắng, ngày mai ba sẽ thay đổi nội dung tài liệu rồi mới gửi qua, ba lại thông qua mối quan hệ riêng, nhất định sẽ khiến con bé không thành công được, Khâu Anh dám gọi con gái tới, ba sẽ để con gái của cô ta liên lụy đến cô ta!"

Khâu Thiên Thiên cười: "Con gái của dì ấy cũng chỉ đến từ một tỉnh nhỏ, vừa nhìn là biết chưa từng được trải nghiệm xã hội nhiều, hài hước nhất chính là em ấy còn dẫn theo một người bạn trai đến cùng nữa chứ, đúng là cười chết mất.”

.....!

Sau khi Khâu Anh tiễn Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đi, bà ta đã một mình lái xe đến tòa nhà cũ mà bà đã đến vào buổi chiều.

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Dì Khâu, dì thật sự không cần khách sáo với cháu như vậy đâu.” Lâm Mộc vừa nói vừa cầm lấy ly rượu trong tay Khâu Anh.Dì Khâu vẫn luôn nhiệt tình với bản thân anh như vậy, trong lòng Lâm Mộc vẫn có một ít ấn tượng tốt về bà."Hôm nay để cháu phải tủi thân rồi, ly rượu này là để chịu tội với cháu, dì sẽ uống trước xem như lời xin lỗi!"AdvertisementKhâu Anh cầm ly rượu trong tay lên uống cạn.“Dì Khâu, nếu dì đã nói như vậy, nếu cháu không uống hết ly rượu này, thì Lâm Mộc cháu không đúng rồi.”Lâm Mộc nhìn ly rượu trong tay, sau đó nghiêng đầu uống cạn rượu trong ly.Khâu Anh nhìn chằm chằm ly rượu trong tay của Lâm Mộc, khi thấy anh đã uống cạn rượu trong ly, không còn một giọt, bà ta mới thở phào nhẹ nhõm.“Uyển Nhi, Lâm Mộc, hai đứa về biệt thự nghỉ ngơi trước đi, dì còn có việc phải làm, xe ở ngay ngoài cửa, dì đưa cháu ra ngoài.”Khâu Anh nói xong, liền đưa Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ra xe.“Mẹ, bác cả đã nói trước đây sẽ giao dự án đấu thầu cho con, chính xác là dự án gì vậy mẹ?” Trần Uyển Nhi nhìn Khâu Anh đứng ở bên ngoài xe.."Ngày mai bác cả sẽ giao tài liệu cho con, sau khi con đọc xong sẽ biết, chắc là không có gì khó khăn, nhưng mẹ vẫn phải nói cho con biết, bác cả con vẫn luôn không hài lòng với cách quản lý tập đoàn của mẹ, ông ấy luôn muốn nắm trong tay cả nhà họ Khâu, cho nên con hãy cẩn thận một chút.” Khâu Anh nói.“Con hiểu rồi.” Trần Uyển Nhi gật đầu.“Tài xế, lái xe đi.” Khâu Anh bảo tài xế lái xe rời đi.Sau bữa tiệc gia đình, những người còn lại trong gia đình họ Khâu cũng rời đi.Khâu Hậu Minh và con gái Khâu Thiên Thiên ngồi vào một chiếc Alphard.Bên trong xe."Ba, dự án đấu thầu đó rất đơn giản, tại sao ba lại giao cho Trần Uyển Nhi, đây không phải là để cho em ấy được lợi sao?" Khâu Thiên Thiên khó hiểu.Lúc trước cô ta đã muốn hỏi trong bữa tiệc, nhưng vì nhiều nguyên nhân nên thật sự rất bất tiện.Khâu Hậu Minh cười nói: "Đương nhiên là nếu ba làm thì dễ dàng, nhưng con bé mới đến Thân Giang, chưa quen với mọi người ở đây, để cho con bé đi đàm phán, liệu nó có thể thành công được không?"“Nhưng dù sao thì em ấy cũng đại diện cho gia đình họ Khâu, chắc không có vấn đề gì xảy ra đâu đúng không?” Khâu Thiên Thiên nói.Khâu Hậu Minh mỉm cười tự tin: "Đừng lo lắng, ngày mai ba sẽ thay đổi nội dung tài liệu rồi mới gửi qua, ba lại thông qua mối quan hệ riêng, nhất định sẽ khiến con bé không thành công được, Khâu Anh dám gọi con gái tới, ba sẽ để con gái của cô ta liên lụy đến cô ta!"Khâu Thiên Thiên cười: "Con gái của dì ấy cũng chỉ đến từ một tỉnh nhỏ, vừa nhìn là biết chưa từng được trải nghiệm xã hội nhiều, hài hước nhất chính là em ấy còn dẫn theo một người bạn trai đến cùng nữa chứ, đúng là cười chết mất.”.....!Sau khi Khâu Anh tiễn Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đi, bà ta đã một mình lái xe đến tòa nhà cũ mà bà đã đến vào buổi chiều.

Chương 343: 343: Chính Xác Là Dự Án Gì Vậy Mẹ