Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 345: 345: “còn Có Biện Pháp Nào Khác Không!”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hai chân Lâm Mộc mềm nhũn, ánh mắt tối sầm lại, trong nháy mắt đã nặng nề ngã xuống đất.“Lâm Mộc, tên khốn kiếp, anh lại muốn giở trò trêu đùa tôi sao?” Trần Uyển Nhi nhìn thấy Lâm Mộc đột nhiên ngã xuống đất, cô còn tưởng rằng là anh đang trêu chọc mình.“Phụt!”Lâm Mộc đột nhiên phun ra một ngụm máu đen.Advertisement“Lâm Mộc, anh… Anh có chuyện gì vậy?”Trần Uyển Nhi sửng sốt, vội vàng ngồi xuống đỡ lấy Lâm Mộc.“Cũng tốt… Độc tố kinh khủng như vậy, tôi không thể chống đỡ được, tôi… Tôi sợ là mình sắp chết.” Giọng nói của Lâm Mộc bắt đầu run lên, sắc mặt tím tái.“Lâm Mộc, anh… Anh đừng làm tôi sợ!”Cô lo lắng đến mức không kìm được, nước mắt cứ thế rơi xuống.Tất cả đến quá đột ngột!Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Làm thế nào mà điều này có thể xảy ra đột ngột như thế chứ! Vừa rồi lúc cô mở cửa, Lâm Mộc vẫn còn rất ổn mà!"Đúng rồi! Gọi điện thoại! Tôi...!Tôi sẽ gọi cấp cứu ngay lập tức, Lâm Mộc, anh kiên trì một chút!"Tay Trần Uyển Nhi run lên, cô vội vàng chạy về phòng, chuẩn bị lấy điện thoại di động gọi cho cấp cứu.Lâm Mộc muốn nói nhưng không kịp, anh cảm thấy không còn sức lực để nói thêm gì nữa.Độc tố này không chỉ đến đột ngột, mà còn vô cùng mạnh mẽ!Lâm Mộc thậm chí còn không có thời gian để nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.“Nội lực không ngăn cản được, phải làm sao đây? Làm sao bây giờ!”Cảm giác được độc tố đang không ngừng ăn mòn, Lâm Mộc cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và bất lực.Anh sẽ chết như thế này sao?Theo như lời của Sư phụ, không lâu nữa sẽ có một thảm họa xảy ra.Lâm Mộc luôn nghĩ rằng, là một người tu luyện, cho dù tai họa ập đến, ít nhất anh cũng có thể bảo vệ người thân và bạn bè của mình an toàn.Nhưng nếu bây giờ anh chết đi thì đến lúc tai họa thật sự bùng nổ, người thân và bạn bè của anh sẽ ra sao? Ai sẽ bảo vệ người nhà anh được an toàn đây?Khi nghĩ đến đây, Lâm Mộc cảm thấy ý thức của anh đã bắt đầu mơ hồ, xung quanh dường như yên tĩnh lạ thường.“Không, anh không thể chết như thế này được!”“Còn có biện pháp nào khác không!”Lâm Mộc vừa mới bất tỉnh, đã lập tức tỉnh táo lại.Giờ phút này, trong anh bùng lên khát vọng sinh tồn mãnh liệt.“Đúng rồi, thử sử dụng năng lượng của Chí Tôn Tích xem thế nào!”Lâm Mộc cố gắng hết sức để kích hoạt Chí Tôn Tích.Một luồng năng lượng rực lửa trào ra khỏi lưng anh, sau đó ngay lập tức lan ra toàn bộ cơ thể anh.
Hai chân Lâm Mộc mềm nhũn, ánh mắt tối sầm lại, trong nháy mắt đã nặng nề ngã xuống đất.
“Lâm Mộc, tên khốn kiếp, anh lại muốn giở trò trêu đùa tôi sao?” Trần Uyển Nhi nhìn thấy Lâm Mộc đột nhiên ngã xuống đất, cô còn tưởng rằng là anh đang trêu chọc mình.
“Phụt!”
Lâm Mộc đột nhiên phun ra một ngụm máu đen.
Advertisement
“Lâm Mộc, anh… Anh có chuyện gì vậy?”
Trần Uyển Nhi sửng sốt, vội vàng ngồi xuống đỡ lấy Lâm Mộc.
“Cũng tốt… Độc tố kinh khủng như vậy, tôi không thể chống đỡ được, tôi… Tôi sợ là mình sắp chết.” Giọng nói của Lâm Mộc bắt đầu run lên, sắc mặt tím tái.
“Lâm Mộc, anh… Anh đừng làm tôi sợ!”
Cô lo lắng đến mức không kìm được, nước mắt cứ thế rơi xuống.
Tất cả đến quá đột ngột!
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Làm thế nào mà điều này có thể xảy ra đột ngột như thế chứ! Vừa rồi lúc cô mở cửa, Lâm Mộc vẫn còn rất ổn mà!
"Đúng rồi! Gọi điện thoại! Tôi...!Tôi sẽ gọi cấp cứu ngay lập tức, Lâm Mộc, anh kiên trì một chút!"
Tay Trần Uyển Nhi run lên, cô vội vàng chạy về phòng, chuẩn bị lấy điện thoại di động gọi cho cấp cứu.
Lâm Mộc muốn nói nhưng không kịp, anh cảm thấy không còn sức lực để nói thêm gì nữa.
Độc tố này không chỉ đến đột ngột, mà còn vô cùng mạnh mẽ!
Lâm Mộc thậm chí còn không có thời gian để nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.
“Nội lực không ngăn cản được, phải làm sao đây? Làm sao bây giờ!”
Cảm giác được độc tố đang không ngừng ăn mòn, Lâm Mộc cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và bất lực.
Anh sẽ chết như thế này sao?
Theo như lời của Sư phụ, không lâu nữa sẽ có một thảm họa xảy ra.
Lâm Mộc luôn nghĩ rằng, là một người tu luyện, cho dù tai họa ập đến, ít nhất anh cũng có thể bảo vệ người thân và bạn bè của mình an toàn.
Nhưng nếu bây giờ anh chết đi thì đến lúc tai họa thật sự bùng nổ, người thân và bạn bè của anh sẽ ra sao? Ai sẽ bảo vệ người nhà anh được an toàn đây?
Khi nghĩ đến đây, Lâm Mộc cảm thấy ý thức của anh đã bắt đầu mơ hồ, xung quanh dường như yên tĩnh lạ thường.
“Không, anh không thể chết như thế này được!”
“Còn có biện pháp nào khác không!”
Lâm Mộc vừa mới bất tỉnh, đã lập tức tỉnh táo lại.
Giờ phút này, trong anh bùng lên khát vọng sinh tồn mãnh liệt.
“Đúng rồi, thử sử dụng năng lượng của Chí Tôn Tích xem thế nào!”
Lâm Mộc cố gắng hết sức để kích hoạt Chí Tôn Tích.
Một luồng năng lượng rực lửa trào ra khỏi lưng anh, sau đó ngay lập tức lan ra toàn bộ cơ thể anh.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hai chân Lâm Mộc mềm nhũn, ánh mắt tối sầm lại, trong nháy mắt đã nặng nề ngã xuống đất.“Lâm Mộc, tên khốn kiếp, anh lại muốn giở trò trêu đùa tôi sao?” Trần Uyển Nhi nhìn thấy Lâm Mộc đột nhiên ngã xuống đất, cô còn tưởng rằng là anh đang trêu chọc mình.“Phụt!”Lâm Mộc đột nhiên phun ra một ngụm máu đen.Advertisement“Lâm Mộc, anh… Anh có chuyện gì vậy?”Trần Uyển Nhi sửng sốt, vội vàng ngồi xuống đỡ lấy Lâm Mộc.“Cũng tốt… Độc tố kinh khủng như vậy, tôi không thể chống đỡ được, tôi… Tôi sợ là mình sắp chết.” Giọng nói của Lâm Mộc bắt đầu run lên, sắc mặt tím tái.“Lâm Mộc, anh… Anh đừng làm tôi sợ!”Cô lo lắng đến mức không kìm được, nước mắt cứ thế rơi xuống.Tất cả đến quá đột ngột!Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Làm thế nào mà điều này có thể xảy ra đột ngột như thế chứ! Vừa rồi lúc cô mở cửa, Lâm Mộc vẫn còn rất ổn mà!"Đúng rồi! Gọi điện thoại! Tôi...!Tôi sẽ gọi cấp cứu ngay lập tức, Lâm Mộc, anh kiên trì một chút!"Tay Trần Uyển Nhi run lên, cô vội vàng chạy về phòng, chuẩn bị lấy điện thoại di động gọi cho cấp cứu.Lâm Mộc muốn nói nhưng không kịp, anh cảm thấy không còn sức lực để nói thêm gì nữa.Độc tố này không chỉ đến đột ngột, mà còn vô cùng mạnh mẽ!Lâm Mộc thậm chí còn không có thời gian để nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra.“Nội lực không ngăn cản được, phải làm sao đây? Làm sao bây giờ!”Cảm giác được độc tố đang không ngừng ăn mòn, Lâm Mộc cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và bất lực.Anh sẽ chết như thế này sao?Theo như lời của Sư phụ, không lâu nữa sẽ có một thảm họa xảy ra.Lâm Mộc luôn nghĩ rằng, là một người tu luyện, cho dù tai họa ập đến, ít nhất anh cũng có thể bảo vệ người thân và bạn bè của mình an toàn.Nhưng nếu bây giờ anh chết đi thì đến lúc tai họa thật sự bùng nổ, người thân và bạn bè của anh sẽ ra sao? Ai sẽ bảo vệ người nhà anh được an toàn đây?Khi nghĩ đến đây, Lâm Mộc cảm thấy ý thức của anh đã bắt đầu mơ hồ, xung quanh dường như yên tĩnh lạ thường.“Không, anh không thể chết như thế này được!”“Còn có biện pháp nào khác không!”Lâm Mộc vừa mới bất tỉnh, đã lập tức tỉnh táo lại.Giờ phút này, trong anh bùng lên khát vọng sinh tồn mãnh liệt.“Đúng rồi, thử sử dụng năng lượng của Chí Tôn Tích xem thế nào!”Lâm Mộc cố gắng hết sức để kích hoạt Chí Tôn Tích.Một luồng năng lượng rực lửa trào ra khỏi lưng anh, sau đó ngay lập tức lan ra toàn bộ cơ thể anh.