Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 368: 368: Buổi Đấu Giá Chính Thức Bắt Đầu

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Sau đó anh lập tức lái xe về phía khách sạn tổ chức đấu thầu.Khi đến khách sạn đã hơn 1h chiều.“Bộ vest này của tôi không mặc được nữa rồi.” Lâm Mộc cúi đầu nhìn quần áo trên người anh.AdvertisementKhi trước anh chạy tới cứu người trong xe đang bốc cháy, bộ vest của anh đã bị dây bẩn, thậm chí còn thủng vài chỗ.Nếu mặc thứ quần áo này vào hội trường thì quả là làm trò cười cho người khác.“Thế cởi ra đi, mặc mình áo sơ mi thôi.” Trần Uyển Nhi nói.Lâm Mộc nhanh chóng cởi áo khoác, Trần Uyển Nhi cũng duỗi bàn tay ngọc trắng nõn của cô ra giúp anh chỉnh lại cổ áo sơ mi.“Mặc như này cũng tốt mà, vẫn đẹp trai như trước.”Hai người xuống xe rồi vội lên hội trường đấu giá.Khi hai người tới hội trường đã là 1h30.Nhân viên công ty tham gia đấu thầu gần như đã an vị trong hội trường.Lúc đó Lâm Mộc còn tính toán, hôm nay phải đến sớm chút, nhân lúc các công ty đấu thầu chưa vào hội trường, tìm họ trò chuyện để nắm sơ qua tình hình.Giờ bọn họ ngồi yên vị hết rồi, bên gọi thầu cũng có mặt trong hội trường, dự tính tìm công ty đấu thầu nói chuyện quả không thực tế chút nào.Dù sao loại hành vi móc nối này cũng là thủ đoạn không chính đáng, cho nên không thể tiến hành trước mặt Bên gọi thầu.Sau khi Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ổn định chỗ ngồi.Lâm Mộc an ủi: “Uyển Nhi, giờ chúng ta cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ đành lặng lẽ chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu thôi.”“Nhưng cô cũng đừng quá lo lắng, nếu không có gì bất ngờ, chúng ta giành được hạng mục này hoàn toàn không thành vấn đề.”“Ừm.” Trần Uyển Nhi khẽ gật đầu.2h chiều, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.Tổng giám đốc của Bên gọi thầu ngồi ở phía trước, tuyên đọc thư mời thầu.Xét cho cùng, đây là buổi đấu thầu do một doanh nghiệp tư nhân tổ chức, vì vậy chỉ cần thương lượng ổn thỏa là xác định được bên trúng thầu.“Các vị báo giá đi.” Sau khi đọc thư mời thầu xong, Tổng giám đốc Bên gọi thầu nhìn về phía các công ty dự thầu.Trong các Bên dự thầu, ai thu tiền ít và có thực lực mạnh, đương nhiên sẽ được Bên gọi thầu lựa chọn.Một ông chủ giơ bảng đầu tiên: “Tập đoàn x**n th** báo giá 1,2 tỷ nhân dân tệ!”“Tập đoàn Thịnh

Sau đó anh lập tức lái xe về phía khách sạn tổ chức đấu thầu.

Khi đến khách sạn đã hơn 1h chiều.

“Bộ vest này của tôi không mặc được nữa rồi.” Lâm Mộc cúi đầu nhìn quần áo trên người anh.

Advertisement

Khi trước anh chạy tới cứu người trong xe đang bốc cháy, bộ vest của anh đã bị dây bẩn, thậm chí còn thủng vài chỗ.

Nếu mặc thứ quần áo này vào hội trường thì quả là làm trò cười cho người khác.

“Thế cởi ra đi, mặc mình áo sơ mi thôi.” Trần Uyển Nhi nói.

Lâm Mộc nhanh chóng cởi áo khoác, Trần Uyển Nhi cũng duỗi bàn tay ngọc trắng nõn của cô ra giúp anh chỉnh lại cổ áo sơ mi.

“Mặc như này cũng tốt mà, vẫn đẹp trai như trước.”

Hai người xuống xe rồi vội lên hội trường đấu giá.

Khi hai người tới hội trường đã là 1h30.

Nhân viên công ty tham gia đấu thầu gần như đã an vị trong hội trường.

Lúc đó Lâm Mộc còn tính toán, hôm nay phải đến sớm chút, nhân lúc các công ty đấu thầu chưa vào hội trường, tìm họ trò chuyện để nắm sơ qua tình hình.

Giờ bọn họ ngồi yên vị hết rồi, bên gọi thầu cũng có mặt trong hội trường, dự tính tìm công ty đấu thầu nói chuyện quả không thực tế chút nào.

Dù sao loại hành vi móc nối này cũng là thủ đoạn không chính đáng, cho nên không thể tiến hành trước mặt Bên gọi thầu.

Sau khi Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ổn định chỗ ngồi.

Lâm Mộc an ủi: “Uyển Nhi, giờ chúng ta cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ đành lặng lẽ chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu thôi.”

“Nhưng cô cũng đừng quá lo lắng, nếu không có gì bất ngờ, chúng ta giành được hạng mục này hoàn toàn không thành vấn đề.

“Ừm.” Trần Uyển Nhi khẽ gật đầu.

2h chiều, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Tổng giám đốc của Bên gọi thầu ngồi ở phía trước, tuyên đọc thư mời thầu.

Xét cho cùng, đây là buổi đấu thầu do một doanh nghiệp tư nhân tổ chức, vì vậy chỉ cần thương lượng ổn thỏa là xác định được bên trúng thầu.

“Các vị báo giá đi.” Sau khi đọc thư mời thầu xong, Tổng giám đốc Bên gọi thầu nhìn về phía các công ty dự thầu.

Trong các Bên dự thầu, ai thu tiền ít và có thực lực mạnh, đương nhiên sẽ được Bên gọi thầu lựa chọn.

Một ông chủ giơ bảng đầu tiên: “Tập đoàn x**n th** báo giá 1,2 tỷ nhân dân tệ!”

“Tập đoàn Thịnh

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Sau đó anh lập tức lái xe về phía khách sạn tổ chức đấu thầu.Khi đến khách sạn đã hơn 1h chiều.“Bộ vest này của tôi không mặc được nữa rồi.” Lâm Mộc cúi đầu nhìn quần áo trên người anh.AdvertisementKhi trước anh chạy tới cứu người trong xe đang bốc cháy, bộ vest của anh đã bị dây bẩn, thậm chí còn thủng vài chỗ.Nếu mặc thứ quần áo này vào hội trường thì quả là làm trò cười cho người khác.“Thế cởi ra đi, mặc mình áo sơ mi thôi.” Trần Uyển Nhi nói.Lâm Mộc nhanh chóng cởi áo khoác, Trần Uyển Nhi cũng duỗi bàn tay ngọc trắng nõn của cô ra giúp anh chỉnh lại cổ áo sơ mi.“Mặc như này cũng tốt mà, vẫn đẹp trai như trước.”Hai người xuống xe rồi vội lên hội trường đấu giá.Khi hai người tới hội trường đã là 1h30.Nhân viên công ty tham gia đấu thầu gần như đã an vị trong hội trường.Lúc đó Lâm Mộc còn tính toán, hôm nay phải đến sớm chút, nhân lúc các công ty đấu thầu chưa vào hội trường, tìm họ trò chuyện để nắm sơ qua tình hình.Giờ bọn họ ngồi yên vị hết rồi, bên gọi thầu cũng có mặt trong hội trường, dự tính tìm công ty đấu thầu nói chuyện quả không thực tế chút nào.Dù sao loại hành vi móc nối này cũng là thủ đoạn không chính đáng, cho nên không thể tiến hành trước mặt Bên gọi thầu.Sau khi Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi ổn định chỗ ngồi.Lâm Mộc an ủi: “Uyển Nhi, giờ chúng ta cũng chẳng thể làm gì khác, chỉ đành lặng lẽ chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu thôi.”“Nhưng cô cũng đừng quá lo lắng, nếu không có gì bất ngờ, chúng ta giành được hạng mục này hoàn toàn không thành vấn đề.”“Ừm.” Trần Uyển Nhi khẽ gật đầu.2h chiều, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.Tổng giám đốc của Bên gọi thầu ngồi ở phía trước, tuyên đọc thư mời thầu.Xét cho cùng, đây là buổi đấu thầu do một doanh nghiệp tư nhân tổ chức, vì vậy chỉ cần thương lượng ổn thỏa là xác định được bên trúng thầu.“Các vị báo giá đi.” Sau khi đọc thư mời thầu xong, Tổng giám đốc Bên gọi thầu nhìn về phía các công ty dự thầu.Trong các Bên dự thầu, ai thu tiền ít và có thực lực mạnh, đương nhiên sẽ được Bên gọi thầu lựa chọn.Một ông chủ giơ bảng đầu tiên: “Tập đoàn x**n th** báo giá 1,2 tỷ nhân dân tệ!”“Tập đoàn Thịnh

Chương 368: 368: Buổi Đấu Giá Chính Thức Bắt Đầu