Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 372: 372: “tôi Đi Thu Thập Chứng Cứ Cô Xem Đi

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Anh Khâu cứ việc yên tâm, tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Tập đoàn Uy Vận thuận lợi dành được hạng mục lần này!” Ông chủ Đàm cười nói.“Ông cũng yên tâm đi, dù vụ làm ăn này có thua lỗ cũng lỗ nhiều nhất hai đến ba triệu thôi, tôi sẽ bù lỗ cho ông, còn nữa, chuyện hợp tác có lợi nhuận lớn mà tôi hứa hẹn, đương nhiên nói được làm được rồi.” Khâu Hậu Minh nói.Lâm Mộc đứng ở cửa phòng bao, dứt khoát lấy di động ra quay lại video.AdvertisementVốn dĩ hôm nay Lâm Mộc định bụng tìm Ông chủ Đàm, sau đó lựa cơ hội trò chuyện riêng với ông ta, tìm đủ mọi cách để buộc ông ta nói ra sự thật.Giờ thấy hai người này gặp gỡ rồi, đương nhiên Lâm Mộc không cần hành động thừa thãi nữa.Sau khi ghi hình xong, Lâm Mộc vội vã rời đi.Lúc anh về đến biệt thự của Trần Uyển Nhi, đã là 9h tối.Trần Uyển Nhi vẫn ngồi chờ anh trong phòng khách, vừa nhác thấy bóng anh, cô nàng lập tức đứng dậy: “Lâm Mộc, sao muộn vậy mới về, rốt cuộc anh đi làm việc gì thế?”Ban ngày mới xảy ra chuyện với Khô Lâu Hội, giờ Lâm Mộc lại về muộn, Trần Uyển Nhi đương nhiên lo lắng trong lòng.“Tôi đi thu thập chứng cứ, cô xem đi.” Lâm Mộc mở đoạn video cho cô nàng nhìn.“Chứng cứ? Chứng cứ gì cơ?” Trần Uyển Nhi tò mò nhận di động.Vừa nhìn thấy hình ảnh trong video, mặt cô nàng bỗng biến sắc: “Chẳng ngờ ông chủ của Tập đoàn Uy Vận lại gặp mặt bác cả của tôi, lẽ nào vụ đấu thầu hôm nay, ông ta được bác cả sai phái nên mới cố tình ép giá như vậy?” Trần Uyển Nhi hỏi.“Không sai, chính tôi quay lại video này, khi ấy KTV quá ồn ào nên không nghe rõ đoạn hội thoại trong video, nhưng quả thực tôi đứng ở cửa phòng bao đã nghe rõ.” Lâm Mộc nói.“Đáng ghét! Ông ta cố tình giao vụ đấu thầu này cho tôi để chỉnh tôi đó mà! Khi trước ông ta còn nói lời lẽ đường hoàng lắm cơ!” Gương mặt Trần Uyển Nhi lộ vẻ tức giận.“Chẳng phải khi trước Dì Khâu đã nói bác cả của cô muốn giành quyền kiểm soát nhà họ Khâu sao, tôi chẳng thấy bất ngờ gì khi ông ta giở trò như vậy.” Lâm Mộc nói.“Lâm Mộc, cảm ơn anh đã thu thập chứng cứ giúp tôi.” Trần Uyển Nhi nhìn Lâm Mộc bằng ánh mắt tha thiết chân thành.“Cô đừng nhìn tôi như vậy, tôi thấy không quen, tôi đã hứa với Lão Trần tới đây bảo vệ cô rồi mà....” Lâm Mộc gãi đầu nói.10h sáng ngày hôm sau, Trần Uyển Nhi nhận được điện thoại.“Con gái, bà ngoại kêu con qua dùng cơm ở biệt thự của bà vào trưa nay, chắc con nhớ đường rồi nhỉ?” Khâu Anh nói.“Được, con biết rồi.” Trần Uyển Nhi đáp.Lần trước cô nàng và

“Anh Khâu cứ việc yên tâm, tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Tập đoàn Uy Vận thuận lợi dành được hạng mục lần này!” Ông chủ Đàm cười nói.

“Ông cũng yên tâm đi, dù vụ làm ăn này có thua lỗ cũng lỗ nhiều nhất hai đến ba triệu thôi, tôi sẽ bù lỗ cho ông, còn nữa, chuyện hợp tác có lợi nhuận lớn mà tôi hứa hẹn, đương nhiên nói được làm được rồi.” Khâu Hậu Minh nói.

Lâm Mộc đứng ở cửa phòng bao, dứt khoát lấy di động ra quay lại video.

Advertisement

Vốn dĩ hôm nay Lâm Mộc định bụng tìm Ông chủ Đàm, sau đó lựa cơ hội trò chuyện riêng với ông ta, tìm đủ mọi cách để buộc ông ta nói ra sự thật.

Giờ thấy hai người này gặp gỡ rồi, đương nhiên Lâm Mộc không cần hành động thừa thãi nữa.

Sau khi ghi hình xong, Lâm Mộc vội vã rời đi.

Lúc anh về đến biệt thự của Trần Uyển Nhi, đã là 9h tối.

Trần Uyển Nhi vẫn ngồi chờ anh trong phòng khách, vừa nhác thấy bóng anh, cô nàng lập tức đứng dậy: “Lâm Mộc, sao muộn vậy mới về, rốt cuộc anh đi làm việc gì thế?”

Ban ngày mới xảy ra chuyện với Khô Lâu Hội, giờ Lâm Mộc lại về muộn, Trần Uyển Nhi đương nhiên lo lắng trong lòng.

“Tôi đi thu thập chứng cứ, cô xem đi.” Lâm Mộc mở đoạn video cho cô nàng nhìn.

“Chứng cứ? Chứng cứ gì cơ?” Trần Uyển Nhi tò mò nhận di động.

Vừa nhìn thấy hình ảnh trong video, mặt cô nàng bỗng biến sắc: “Chẳng ngờ ông chủ của Tập đoàn Uy Vận lại gặp mặt bác cả của tôi, lẽ nào vụ đấu thầu hôm nay, ông ta được bác cả sai phái nên mới cố tình ép giá như vậy?” Trần Uyển Nhi hỏi.

“Không sai, chính tôi quay lại video này, khi ấy KTV quá ồn ào nên không nghe rõ đoạn hội thoại trong video, nhưng quả thực tôi đứng ở cửa phòng bao đã nghe rõ.” Lâm Mộc nói.

“Đáng ghét! Ông ta cố tình giao vụ đấu thầu này cho tôi để chỉnh tôi đó mà! Khi trước ông ta còn nói lời lẽ đường hoàng lắm cơ!” Gương mặt Trần Uyển Nhi lộ vẻ tức giận.

“Chẳng phải khi trước Dì Khâu đã nói bác cả của cô muốn giành quyền kiểm soát nhà họ Khâu sao, tôi chẳng thấy bất ngờ gì khi ông ta giở trò như vậy.” Lâm Mộc nói.

“Lâm Mộc, cảm ơn anh đã thu thập chứng cứ giúp tôi.” Trần Uyển Nhi nhìn Lâm Mộc bằng ánh mắt tha thiết chân thành.

“Cô đừng nhìn tôi như vậy, tôi thấy không quen, tôi đã hứa với Lão Trần tới đây bảo vệ cô rồi mà....” Lâm Mộc gãi đầu nói.

10h sáng ngày hôm sau, Trần Uyển Nhi nhận được điện thoại.

“Con gái, bà ngoại kêu con qua dùng cơm ở biệt thự của bà vào trưa nay, chắc con nhớ đường rồi nhỉ?” Khâu Anh nói.

“Được, con biết rồi.” Trần Uyển Nhi đáp.

Lần trước cô nàng và

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… “Anh Khâu cứ việc yên tâm, tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Tập đoàn Uy Vận thuận lợi dành được hạng mục lần này!” Ông chủ Đàm cười nói.“Ông cũng yên tâm đi, dù vụ làm ăn này có thua lỗ cũng lỗ nhiều nhất hai đến ba triệu thôi, tôi sẽ bù lỗ cho ông, còn nữa, chuyện hợp tác có lợi nhuận lớn mà tôi hứa hẹn, đương nhiên nói được làm được rồi.” Khâu Hậu Minh nói.Lâm Mộc đứng ở cửa phòng bao, dứt khoát lấy di động ra quay lại video.AdvertisementVốn dĩ hôm nay Lâm Mộc định bụng tìm Ông chủ Đàm, sau đó lựa cơ hội trò chuyện riêng với ông ta, tìm đủ mọi cách để buộc ông ta nói ra sự thật.Giờ thấy hai người này gặp gỡ rồi, đương nhiên Lâm Mộc không cần hành động thừa thãi nữa.Sau khi ghi hình xong, Lâm Mộc vội vã rời đi.Lúc anh về đến biệt thự của Trần Uyển Nhi, đã là 9h tối.Trần Uyển Nhi vẫn ngồi chờ anh trong phòng khách, vừa nhác thấy bóng anh, cô nàng lập tức đứng dậy: “Lâm Mộc, sao muộn vậy mới về, rốt cuộc anh đi làm việc gì thế?”Ban ngày mới xảy ra chuyện với Khô Lâu Hội, giờ Lâm Mộc lại về muộn, Trần Uyển Nhi đương nhiên lo lắng trong lòng.“Tôi đi thu thập chứng cứ, cô xem đi.” Lâm Mộc mở đoạn video cho cô nàng nhìn.“Chứng cứ? Chứng cứ gì cơ?” Trần Uyển Nhi tò mò nhận di động.Vừa nhìn thấy hình ảnh trong video, mặt cô nàng bỗng biến sắc: “Chẳng ngờ ông chủ của Tập đoàn Uy Vận lại gặp mặt bác cả của tôi, lẽ nào vụ đấu thầu hôm nay, ông ta được bác cả sai phái nên mới cố tình ép giá như vậy?” Trần Uyển Nhi hỏi.“Không sai, chính tôi quay lại video này, khi ấy KTV quá ồn ào nên không nghe rõ đoạn hội thoại trong video, nhưng quả thực tôi đứng ở cửa phòng bao đã nghe rõ.” Lâm Mộc nói.“Đáng ghét! Ông ta cố tình giao vụ đấu thầu này cho tôi để chỉnh tôi đó mà! Khi trước ông ta còn nói lời lẽ đường hoàng lắm cơ!” Gương mặt Trần Uyển Nhi lộ vẻ tức giận.“Chẳng phải khi trước Dì Khâu đã nói bác cả của cô muốn giành quyền kiểm soát nhà họ Khâu sao, tôi chẳng thấy bất ngờ gì khi ông ta giở trò như vậy.” Lâm Mộc nói.“Lâm Mộc, cảm ơn anh đã thu thập chứng cứ giúp tôi.” Trần Uyển Nhi nhìn Lâm Mộc bằng ánh mắt tha thiết chân thành.“Cô đừng nhìn tôi như vậy, tôi thấy không quen, tôi đã hứa với Lão Trần tới đây bảo vệ cô rồi mà....” Lâm Mộc gãi đầu nói.10h sáng ngày hôm sau, Trần Uyển Nhi nhận được điện thoại.“Con gái, bà ngoại kêu con qua dùng cơm ở biệt thự của bà vào trưa nay, chắc con nhớ đường rồi nhỉ?” Khâu Anh nói.“Được, con biết rồi.” Trần Uyển Nhi đáp.Lần trước cô nàng và

Chương 372: 372: “tôi Đi Thu Thập Chứng Cứ Cô Xem Đi