Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 446: “Quán chủ!”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Lâm Mộc để lại những lời này, sau đó anh mới đứng dậy khỏi người Quán chủ Tiên Hạc võ quán, bước xuống võ đài.     Lần giao chiến này đối với Lâm Mộc cũng khá nhẹ nhàng.   Thứ nhất, Quán chủ Tiên Hạc võ quán yếu hơn Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái.  Advertisement Thứ hai, sau khi Lâm Mộc trải qua Phạt Cốt Tẩy Tủy, thân thể anh đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều có thể chịu đựng được tác dụng phụ của Chí Tôn Tích.   Tất nhiên, trong lòng Lâm Mộc hiểu rõ bây giờ cơ thể anh vẫn có chút suy yếu.   Khi Lâm Mộc bước xuống võ đài, tất cả khán giả xem trận đấu hôm nay đều nhìn anh chăm chú.   “Ngày hôm nay, lịch sử giới võ đạo Thân Giang đã sang trang mới rồi!”   “Người mạnh nhất Thân Giang, dễ dàng bị đánh bại vậy sao?”   “Trước khi trận chiến bắt đầu, Lâm Mộc chỉ là một kẻ không tên không tuổi nhưng sau khi trận đấu này kết thúc, anh ta đã leo lên ngai vàng của giới võ đạo Thân Giang chúng ta, trở thành vị vua mới của giới võ đạo!”   Mọi người ở đây đều hiểu rõ, kết quả trận đấu hôm nay sẽ khiến cái tên Lâm Mộc vang danh khắp giới Thân Giang võ đạo!   Lâm Hạ thở dài nói: “Không ngờ Lâm tiên sinh lại mạnh như vậy, trước đó chúng ta quả thật đánh giá thấp cậu ta rồi.”   Đây là lần đầu tiên Lâm gia tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính của Lâm Mộc.   Trong lòng Lâm Hạ thật sự chấn động với kết quả này, đồng thời xen lẫn chút vui sướng, Lâm gia có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Mộc, một người mạnh như vậy, đây quả là một đại may mắn!   Thậm chí Khâu Hậu Minh, Khâu Thiên Thiên, hai người họ lúc này vẫn còn đờ đẫn tại chỗ, cả người như bị sét đánh vậy!   Lúc này, nội tâm bọn họ quay cuồng, sôi trào như một cơn sóng thần.   Lâm Mộc chiến thắng, đánh bại Quán chủ Tiên Hạc võ quán – người mạnh nhất giới võ đạo Thân Giang?   Khoảnh khắc này, bọn họ thật sự hoang mang, đây là Lâm Mộc mà họ biết sao…   “Sư phụ!”   “Quán chủ!”   Sau khi Lâm Mộc xuống võ đài, người của Tiên Hạc võ quán nhanh chóng xông lên, dìu Quán chủ Tiên Hạc võ quán đang bị thương nặng đứng dậy.   “Đi!” – Sắc mặt Quán chủ Tiên Hạc võ quán ảm đạm, cố hết sức khạc ra một chữ này.   Ngày hôm qua, ông ta chính là nhân vật đứng đầu giới võ đạo Thân Giang, uy danh khiến ai cũng phải kính nể!   Ngày hôm nay, trước mặt bàn dân thiên hạ, ông ta bị Lâm Mộc đánh bại, thật sự vô cùng nhục nhã. Ông ta không còn mặt mũi nào để tiếp tục ở lại chỗ này nữa!   Người của Tiên Hạc võ quán nghe vậy liền đỡ ông ta rời đi.   Lâm Mộc xuống võ đài, đi tới trước mặt Khâu gia.   “Lâm Mộc, anh đỉnh quá!” – Trần Uyển Nhi mừng rỡ, lao đến trước mặt Lâm Mộc.   Khâu Anh cũng đứng dậy, cười nói: “Lâm Mộc, cháu quả thật khiến dì mở rộng tầm mắt! Thật là thâm tàng bất lộ, dì không ngờ cháu lại là một cao thủ võ công đấy!”   “Dì Khâu quá khen, cháu cũng không ngờ, kẻ chỉ tới từ một địa phương nhỏ như cháu lại có thể chiến thắng được cao thủ mạnh nhất Thân Giang giàu có này.” – Lâm Mộc tự nhạo báng chính mình.  

 Lâm Mộc để lại những lời này, sau đó anh mới đứng dậy khỏi người Quán chủ Tiên Hạc võ quán, bước xuống võ đài.  

 

 

 

Lần giao chiến này đối với Lâm Mộc cũng khá nhẹ nhàng.  

 

Thứ nhất, Quán chủ Tiên Hạc võ quán yếu hơn Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái.  

Advertisement

 

Thứ hai, sau khi Lâm Mộc trải qua Phạt Cốt Tẩy Tủy, thân thể anh đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều có thể chịu đựng được tác dụng phụ của Chí Tôn Tích.  

 

Tất nhiên, trong lòng Lâm Mộc hiểu rõ bây giờ cơ thể anh vẫn có chút suy yếu.  

 

Khi Lâm Mộc bước xuống võ đài, tất cả khán giả xem trận đấu hôm nay đều nhìn anh chăm chú.  

 

“Ngày hôm nay, lịch sử giới võ đạo Thân Giang đã sang trang mới rồi!”  

 

“Người mạnh nhất Thân Giang, dễ dàng bị đánh bại vậy sao?”  

 

“Trước khi trận chiến bắt đầu, Lâm Mộc chỉ là một kẻ không tên không tuổi nhưng sau khi trận đấu này kết thúc, anh ta đã leo lên ngai vàng của giới võ đạo Thân Giang chúng ta, trở thành vị vua mới của giới võ đạo!”  

 

Mọi người ở đây đều hiểu rõ, kết quả trận đấu hôm nay sẽ khiến cái tên Lâm Mộc vang danh khắp giới Thân Giang võ đạo!  

 

Lâm Hạ thở dài nói: “Không ngờ Lâm tiên sinh lại mạnh như vậy, trước đó chúng ta quả thật đánh giá thấp cậu ta rồi.”  

 

Đây là lần đầu tiên Lâm gia tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính của Lâm Mộc.  

 

Trong lòng Lâm Hạ thật sự chấn động với kết quả này, đồng thời xen lẫn chút vui sướng, Lâm gia có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Mộc, một người mạnh như vậy, đây quả là một đại may mắn!  

 

Thậm chí Khâu Hậu Minh, Khâu Thiên Thiên, hai người họ lúc này vẫn còn đờ đẫn tại chỗ, cả người như bị sét đánh vậy!  

 

Lúc này, nội tâm bọn họ quay cuồng, sôi trào như một cơn sóng thần.  

 

Lâm Mộc chiến thắng, đánh bại Quán chủ Tiên Hạc võ quán – người mạnh nhất giới võ đạo Thân Giang?  

 

Khoảnh khắc này, bọn họ thật sự hoang mang, đây là Lâm Mộc mà họ biết sao…  

 

“Sư phụ!”  

 

“Quán chủ!”  

 

Sau khi Lâm Mộc xuống võ đài, người của Tiên Hạc võ quán nhanh chóng xông lên, dìu Quán chủ Tiên Hạc võ quán đang bị thương nặng đứng dậy.  

 

“Đi!” – Sắc mặt Quán chủ Tiên Hạc võ quán ảm đạm, cố hết sức khạc ra một chữ này.  

 

Ngày hôm qua, ông ta chính là nhân vật đứng đầu giới võ đạo Thân Giang, uy danh khiến ai cũng phải kính nể!  

 

Ngày hôm nay, trước mặt bàn dân thiên hạ, ông ta bị Lâm Mộc đánh bại, thật sự vô cùng nhục nhã. Ông ta không còn mặt mũi nào để tiếp tục ở lại chỗ này nữa!  

 

Người của Tiên Hạc võ quán nghe vậy liền đỡ ông ta rời đi.  

 

Lâm Mộc xuống võ đài, đi tới trước mặt Khâu gia.  

 

“Lâm Mộc, anh đỉnh quá!” – Trần Uyển Nhi mừng rỡ, lao đến trước mặt Lâm Mộc.  

 

Khâu Anh cũng đứng dậy, cười nói: “Lâm Mộc, cháu quả thật khiến dì mở rộng tầm mắt! Thật là thâm tàng bất lộ, dì không ngờ cháu lại là một cao thủ võ công đấy!”  

 

“Dì Khâu quá khen, cháu cũng không ngờ, kẻ chỉ tới từ một địa phương nhỏ như cháu lại có thể chiến thắng được cao thủ mạnh nhất Thân Giang giàu có này.” – Lâm Mộc tự nhạo báng chính mình.  

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Lâm Mộc để lại những lời này, sau đó anh mới đứng dậy khỏi người Quán chủ Tiên Hạc võ quán, bước xuống võ đài.     Lần giao chiến này đối với Lâm Mộc cũng khá nhẹ nhàng.   Thứ nhất, Quán chủ Tiên Hạc võ quán yếu hơn Nhị trưởng lão Tuyết Sơn Phái.  Advertisement Thứ hai, sau khi Lâm Mộc trải qua Phạt Cốt Tẩy Tủy, thân thể anh đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều có thể chịu đựng được tác dụng phụ của Chí Tôn Tích.   Tất nhiên, trong lòng Lâm Mộc hiểu rõ bây giờ cơ thể anh vẫn có chút suy yếu.   Khi Lâm Mộc bước xuống võ đài, tất cả khán giả xem trận đấu hôm nay đều nhìn anh chăm chú.   “Ngày hôm nay, lịch sử giới võ đạo Thân Giang đã sang trang mới rồi!”   “Người mạnh nhất Thân Giang, dễ dàng bị đánh bại vậy sao?”   “Trước khi trận chiến bắt đầu, Lâm Mộc chỉ là một kẻ không tên không tuổi nhưng sau khi trận đấu này kết thúc, anh ta đã leo lên ngai vàng của giới võ đạo Thân Giang chúng ta, trở thành vị vua mới của giới võ đạo!”   Mọi người ở đây đều hiểu rõ, kết quả trận đấu hôm nay sẽ khiến cái tên Lâm Mộc vang danh khắp giới Thân Giang võ đạo!   Lâm Hạ thở dài nói: “Không ngờ Lâm tiên sinh lại mạnh như vậy, trước đó chúng ta quả thật đánh giá thấp cậu ta rồi.”   Đây là lần đầu tiên Lâm gia tận mắt nhìn thấy thực lực chân chính của Lâm Mộc.   Trong lòng Lâm Hạ thật sự chấn động với kết quả này, đồng thời xen lẫn chút vui sướng, Lâm gia có thể thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Lâm Mộc, một người mạnh như vậy, đây quả là một đại may mắn!   Thậm chí Khâu Hậu Minh, Khâu Thiên Thiên, hai người họ lúc này vẫn còn đờ đẫn tại chỗ, cả người như bị sét đánh vậy!   Lúc này, nội tâm bọn họ quay cuồng, sôi trào như một cơn sóng thần.   Lâm Mộc chiến thắng, đánh bại Quán chủ Tiên Hạc võ quán – người mạnh nhất giới võ đạo Thân Giang?   Khoảnh khắc này, bọn họ thật sự hoang mang, đây là Lâm Mộc mà họ biết sao…   “Sư phụ!”   “Quán chủ!”   Sau khi Lâm Mộc xuống võ đài, người của Tiên Hạc võ quán nhanh chóng xông lên, dìu Quán chủ Tiên Hạc võ quán đang bị thương nặng đứng dậy.   “Đi!” – Sắc mặt Quán chủ Tiên Hạc võ quán ảm đạm, cố hết sức khạc ra một chữ này.   Ngày hôm qua, ông ta chính là nhân vật đứng đầu giới võ đạo Thân Giang, uy danh khiến ai cũng phải kính nể!   Ngày hôm nay, trước mặt bàn dân thiên hạ, ông ta bị Lâm Mộc đánh bại, thật sự vô cùng nhục nhã. Ông ta không còn mặt mũi nào để tiếp tục ở lại chỗ này nữa!   Người của Tiên Hạc võ quán nghe vậy liền đỡ ông ta rời đi.   Lâm Mộc xuống võ đài, đi tới trước mặt Khâu gia.   “Lâm Mộc, anh đỉnh quá!” – Trần Uyển Nhi mừng rỡ, lao đến trước mặt Lâm Mộc.   Khâu Anh cũng đứng dậy, cười nói: “Lâm Mộc, cháu quả thật khiến dì mở rộng tầm mắt! Thật là thâm tàng bất lộ, dì không ngờ cháu lại là một cao thủ võ công đấy!”   “Dì Khâu quá khen, cháu cũng không ngờ, kẻ chỉ tới từ một địa phương nhỏ như cháu lại có thể chiến thắng được cao thủ mạnh nhất Thân Giang giàu có này.” – Lâm Mộc tự nhạo báng chính mình.  

Chương 446: “Quán chủ!”