Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 475: "Hai người im đi cho tôi !!!"

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  “Ba tôi là Chung Hào đấy, anh dám đánh tôi sao?” cô gái đó đanh thép nói.   "Cho dù ba cô có là ông trời thì cũng vô dụng thôi!"   Lâm Mộc vừa dứt lời, anh liền vung nắm đấm, một đấm đánh vào sống mũi của cô ta, làm cô ta chảy cả máu mũi, sống mũi cũng xẹp xuống.   “Aaa!” Cô gái đó trẻ hét lên trong đau đớn.   Thầy Lưu và chủ nhiệm trong văn phòng sau khi nghe thấy động tĩnh cũng nhanh chóng đi ra.   "Cậu đang làm gì thế!"   "Đó là Chung tiểu thư! Cậu cũng to gan thật đấy!"   Hai người quát Lâm Mộc, họ không ngờ Lâm Mộc lại dám ra tay với Chung tiểu thư.   Lâm Mộc quay đầu nhìn hai người bọn họ.   "Hai người im đi cho tôi !!!"   Lâm Mộc dùng nội lực hét lên, như sấm nổ vang trời, khiến cho hai người run lên, sợ tới mức hồn bay phách lạc.   Sau đó, Lâm Mộc lại nhìn về phía cô Chung tiểu thư kia.   "Chung tiểu thư đúng không, cô quá kiêu ngạo và độc đoán nên hôm nay tôi sẽ lấy một ngón tay trừng phạt cô!"   Sau khi Lâm Mộc nói xong, một tay anh nắm chặt lấy bàn tay cô ta, còn tay kia lại nắm lấy ngón út của cô ta rồi dừng sức kéo.   "Aaa!"   một tiếng thét chói tai vang lên, ngón tay út của Chung tiểu thư bị kéo rời ra, nhìn vô cùng máu me!    Không biết Chung tiểu thư này là đau hay bị dọa sợ, khi nhìn thấy vết máu trên ngón tay bị đứt ra thì cô ta ngất đi ngay.   Dù là hai vệ sĩ ban nãy hay là hai vị giáo viên kia, sau khi tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng này, sắc mặt đều tái nhợt đi vì sợ hãi.   Ngay cả hai vệ sĩ được đào tạo bài bản cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy!   Bọn họ lại quay sang nhìn Lâm Mộc, chỉ cảm thấy anh không phải là người nữa, mà là quỷ ở dưới địa ngục!   Lâm Mộc xoay người đi tới trước mặt hai vị giáo viên kia.   “Hai người nói thành tích của em gái tôi là do gian lận đúng không?” Lâm Mộc dùng ánh mắt lạnh lùng phán xét bọn họ.   Lúc nãy trong phòng làm việc, Lâm Mộc còn tưởng rằng có thể do có sai sót.   Nhưng lúc này Lâm Mộc mới hiểu được chính là Chung tiểu thư này đã gây khó dễ.   "Cái này ...đúng vậy... đúng vậy."   Hai giáo viên kia nuốt nước bọt, mồ hôi lấm tấm trên trán.  Lúc nãy ở phòng làm việc, bọn họ đã có thái độ không tốt với ba người Lâm Mộc. 

 “Ba tôi là Chung Hào đấy, anh dám đánh tôi sao?” cô gái đó đanh thép nói.  

 

"Cho dù ba cô có là ông trời thì cũng vô dụng thôi!"  

 

Lâm Mộc vừa dứt lời, anh liền vung nắm đấm, một đấm đánh vào sống mũi của cô ta, làm cô ta chảy cả máu mũi, sống mũi cũng xẹp xuống.  

 

“Aaa!” Cô gái đó trẻ hét lên trong đau đớn.  

 

Thầy Lưu và chủ nhiệm trong văn phòng sau khi nghe thấy động tĩnh cũng nhanh chóng đi ra.  

 

"Cậu đang làm gì thế!"  

 

"Đó là Chung tiểu thư! Cậu cũng to gan thật đấy!"  

 

Hai người quát Lâm Mộc, họ không ngờ Lâm Mộc lại dám ra tay với Chung tiểu thư.  

 

Lâm Mộc quay đầu nhìn hai người bọn họ.  

 

"Hai người im đi cho tôi !!!"  

 

Lâm Mộc dùng nội lực hét lên, như sấm nổ vang trời, khiến cho hai người run lên, sợ tới mức hồn bay phách lạc.  

 

Sau đó, Lâm Mộc lại nhìn về phía cô Chung tiểu thư kia.  

 

"Chung tiểu thư đúng không, cô quá kiêu ngạo và độc đoán nên hôm nay tôi sẽ lấy một ngón tay trừng phạt cô!"  

 

Sau khi Lâm Mộc nói xong, một tay anh nắm chặt lấy bàn tay cô ta, còn tay kia lại nắm lấy ngón út của cô ta rồi dừng sức kéo.  

 

"Aaa!"  

 

một tiếng thét chói tai vang lên, ngón tay út của Chung tiểu thư bị kéo rời ra, nhìn vô cùng máu me!  

 

 

Không biết Chung tiểu thư này là đau hay bị dọa sợ, khi nhìn thấy vết máu trên ngón tay bị đứt ra thì cô ta ngất đi ngay.  

 

Dù là hai vệ sĩ ban nãy hay là hai vị giáo viên kia, sau khi tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng này, sắc mặt đều tái nhợt đi vì sợ hãi.  

 

Ngay cả hai vệ sĩ được đào tạo bài bản cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy!  

 

Bọn họ lại quay sang nhìn Lâm Mộc, chỉ cảm thấy anh không phải là người nữa, mà là quỷ ở dưới địa ngục!  

 

Lâm Mộc xoay người đi tới trước mặt hai vị giáo viên kia.  

 

“Hai người nói thành tích của em gái tôi là do gian lận đúng không?” Lâm Mộc dùng ánh mắt lạnh lùng phán xét bọn họ.  

 

Lúc nãy trong phòng làm việc, Lâm Mộc còn tưởng rằng có thể do có sai sót.  

 

Nhưng lúc này Lâm Mộc mới hiểu được chính là Chung tiểu thư này đã gây khó dễ.  

 

"Cái này ...đúng vậy... đúng vậy."  

 

Hai giáo viên kia nuốt nước bọt, mồ hôi lấm tấm trên trán.  

Lúc nãy ở phòng làm việc, bọn họ đã có thái độ không tốt với ba người Lâm Mộc. 

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  “Ba tôi là Chung Hào đấy, anh dám đánh tôi sao?” cô gái đó đanh thép nói.   "Cho dù ba cô có là ông trời thì cũng vô dụng thôi!"   Lâm Mộc vừa dứt lời, anh liền vung nắm đấm, một đấm đánh vào sống mũi của cô ta, làm cô ta chảy cả máu mũi, sống mũi cũng xẹp xuống.   “Aaa!” Cô gái đó trẻ hét lên trong đau đớn.   Thầy Lưu và chủ nhiệm trong văn phòng sau khi nghe thấy động tĩnh cũng nhanh chóng đi ra.   "Cậu đang làm gì thế!"   "Đó là Chung tiểu thư! Cậu cũng to gan thật đấy!"   Hai người quát Lâm Mộc, họ không ngờ Lâm Mộc lại dám ra tay với Chung tiểu thư.   Lâm Mộc quay đầu nhìn hai người bọn họ.   "Hai người im đi cho tôi !!!"   Lâm Mộc dùng nội lực hét lên, như sấm nổ vang trời, khiến cho hai người run lên, sợ tới mức hồn bay phách lạc.   Sau đó, Lâm Mộc lại nhìn về phía cô Chung tiểu thư kia.   "Chung tiểu thư đúng không, cô quá kiêu ngạo và độc đoán nên hôm nay tôi sẽ lấy một ngón tay trừng phạt cô!"   Sau khi Lâm Mộc nói xong, một tay anh nắm chặt lấy bàn tay cô ta, còn tay kia lại nắm lấy ngón út của cô ta rồi dừng sức kéo.   "Aaa!"   một tiếng thét chói tai vang lên, ngón tay út của Chung tiểu thư bị kéo rời ra, nhìn vô cùng máu me!    Không biết Chung tiểu thư này là đau hay bị dọa sợ, khi nhìn thấy vết máu trên ngón tay bị đứt ra thì cô ta ngất đi ngay.   Dù là hai vệ sĩ ban nãy hay là hai vị giáo viên kia, sau khi tận mắt chứng kiến ​​cảnh tượng này, sắc mặt đều tái nhợt đi vì sợ hãi.   Ngay cả hai vệ sĩ được đào tạo bài bản cũng chưa từng thấy cảnh tượng như vậy!   Bọn họ lại quay sang nhìn Lâm Mộc, chỉ cảm thấy anh không phải là người nữa, mà là quỷ ở dưới địa ngục!   Lâm Mộc xoay người đi tới trước mặt hai vị giáo viên kia.   “Hai người nói thành tích của em gái tôi là do gian lận đúng không?” Lâm Mộc dùng ánh mắt lạnh lùng phán xét bọn họ.   Lúc nãy trong phòng làm việc, Lâm Mộc còn tưởng rằng có thể do có sai sót.   Nhưng lúc này Lâm Mộc mới hiểu được chính là Chung tiểu thư này đã gây khó dễ.   "Cái này ...đúng vậy... đúng vậy."   Hai giáo viên kia nuốt nước bọt, mồ hôi lấm tấm trên trán.  Lúc nãy ở phòng làm việc, bọn họ đã có thái độ không tốt với ba người Lâm Mộc. 

Chương 475: "Hai người im đi cho tôi !!!"