Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 500: “Chẳng lẽ, ông ta đã bước vào Linh Phách Cảnh?”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Ông ta biết Quang Minh Hội sắp làm chuyện lớn, đến lúc đó Lâm Mộc nhất định sẽ bị giết.   ...   Thành phố Thân Giang.   AdvertisementSau khi Lâm Mộc ở Thân Giang một tuần, anh định trở sẽ về Giang Nam.   Ngay khi anh chuẩn bị rời đi, Dương Kiện lại đột nhiên tới cửa.   Sau khi cánh cửa mở ra.   "Dương Kiện? Anh làm gì ở đây?" Lâm Mộc đương nhiên rất ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta đứng ở cửa.   “Lâm Mộc, quán chủ của tôi lại muốn mời anh khiêu chiến!” Dương Kiện vẻ mặt kiêu ngạo.   "Ồ? Còn muốn hẹn đấu nữa sao?" Lâm Mộc bật cười.   Kiểu hẹn này khiến Lâm Mộc rất kinh ngạc.   Lâm Mộc nghĩ rằng sau trận đấu lúc trước, quán chủ của Tiên Hạc võ quán nên thành thật mới đúng?   Lời hẹn tái đấu của ông ta khiến cho anh vô cùng kinh ngạc.   “Thư khiêu chiến ở đây, thời gian là hai ngày sau, địa điểm vẫn như cũ, anh có dám chấp nhận khiêu chiến hay không đây!” Dương Kiện lấy ra chiến thư, một tay đưa cho Lâm Mộc. “Các người đã muốn tạo cơ hội cho tôi đếm tiền, sao tôi lại không nhận được?”   Lâm Mộc nhận lấy chiến thư, cười nói: “Lần trước, tôi đã từng cảnh cáo rồi nhưng Tiên Hạc võ quán các người thật không biết điều, bây giờ năm tỷ không đủ để giải quyết chuyện này nữa đâu.”   “Cho nên, lần này các người lo mà gom góp trước đi, kẻo đến lúc nghe thấy con số lại ngất xỉu đấy.”   Dương Kiện cười nhạt: “Thắng đi rồi nói!”   Dứt lời, Dương Kiện liền xoay người rời đi.   Trần Uyển Nhi bước lên phía trước: “Lâm Mộc, có gì đó bất ổn ở đây, rõ ràng thực lực của Quán chủ Tiên Hạc võ quán không bằng anh, tại sao ông ta lại dám hạ chiến thư với anh lần nữa? Ông ta chắc chắn không ngu ngốc, có khi nào…Ông ta đã tìm ra cách để đánh bại anh?”   “Quả thật có chút kỳ lạ.” – Lâm Mộc gật đầu.   Lâm Mộc tin rằng, trải qua trận đấu lần trước Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của anh cao thâm đến mức nào, vậy mà ông ta lại dám hạ chiến thư lần nữa, nhất định Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã có kế sách để đấu với anh!   “Chẳng lẽ, ông ta đã bước vào Linh Phách Cảnh?” – Lâm Mộc suy đoán.   “Lâm Mộc, chiến thư này anh đừng nhận, cẩn thận vẫn hơn!” – Trần Uyên Nhi nhắc nhở.   Cô có cảm giác Tiên Hạc võ quán đang bẫy Lâm Mộc!   Lâm Mộc lắc đầu: “Nếu Quán chủ Tiên Hạc võ quán thật sự tìm ra cách đánh bại tôi, cho dù tôi không chấp nhận chiến thư thì ông ta cũng sẽ đến tìm tôi chủ động khai chiến!”   “Một số việc đã định trước sẽ diễn ra thì muốn tránh cũng không được!”   “Nhưng…” – Trần Uyển Nhi vẫn lo lắng.  

 Ông ta biết Quang Minh Hội sắp làm chuyện lớn, đến lúc đó Lâm Mộc nhất định sẽ bị giết.  

 

...  

 

Thành phố Thân Giang.  

 

Advertisement

Sau khi Lâm Mộc ở Thân Giang một tuần, anh định trở sẽ về Giang Nam.  

 

Ngay khi anh chuẩn bị rời đi, Dương Kiện lại đột nhiên tới cửa.  

 

Sau khi cánh cửa mở ra.  

 

"Dương Kiện? Anh làm gì ở đây?" Lâm Mộc đương nhiên rất ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta đứng ở cửa.  

 

“Lâm Mộc, quán chủ của tôi lại muốn mời anh khiêu chiến!” Dương Kiện vẻ mặt kiêu ngạo.  

 

"Ồ? Còn muốn hẹn đấu nữa sao?" Lâm Mộc bật cười.  

 

Kiểu hẹn này khiến Lâm Mộc rất kinh ngạc.  

 

Lâm Mộc nghĩ rằng sau trận đấu lúc trước, quán chủ của Tiên Hạc võ quán nên thành thật mới đúng?  

 

Lời hẹn tái đấu của ông ta khiến cho anh vô cùng kinh ngạc.  

 

“Thư khiêu chiến ở đây, thời gian là hai ngày sau, địa điểm vẫn như cũ, anh có dám chấp nhận khiêu chiến hay không đây!” Dương Kiện lấy ra chiến thư, một tay đưa cho Lâm Mộc.

 

“Các người đã muốn tạo cơ hội cho tôi đếm tiền, sao tôi lại không nhận được?”  

 

Lâm Mộc nhận lấy chiến thư, cười nói: “Lần trước, tôi đã từng cảnh cáo rồi nhưng Tiên Hạc võ quán các người thật không biết điều, bây giờ năm tỷ không đủ để giải quyết chuyện này nữa đâu.”  

 

“Cho nên, lần này các người lo mà gom góp trước đi, kẻo đến lúc nghe thấy con số lại ngất xỉu đấy.”  

 

Dương Kiện cười nhạt: “Thắng đi rồi nói!”  

 

Dứt lời, Dương Kiện liền xoay người rời đi.  

 

Trần Uyển Nhi bước lên phía trước: “Lâm Mộc, có gì đó bất ổn ở đây, rõ ràng thực lực của Quán chủ Tiên Hạc võ quán không bằng anh, tại sao ông ta lại dám hạ chiến thư với anh lần nữa? Ông ta chắc chắn không ngu ngốc, có khi nào…Ông ta đã tìm ra cách để đánh bại anh?”  

 

“Quả thật có chút kỳ lạ.” – Lâm Mộc gật đầu.  

 

Lâm Mộc tin rằng, trải qua trận đấu lần trước Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của anh cao thâm đến mức nào, vậy mà ông ta lại dám hạ chiến thư lần nữa, nhất định Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã có kế sách để đấu với anh!  

 

“Chẳng lẽ, ông ta đã bước vào Linh Phách Cảnh?” – Lâm Mộc suy đoán.  

 

“Lâm Mộc, chiến thư này anh đừng nhận, cẩn thận vẫn hơn!” – Trần Uyên Nhi nhắc nhở.  

 

Cô có cảm giác Tiên Hạc võ quán đang bẫy Lâm Mộc!  

 

Lâm Mộc lắc đầu: “Nếu Quán chủ Tiên Hạc võ quán thật sự tìm ra cách đánh bại tôi, cho dù tôi không chấp nhận chiến thư thì ông ta cũng sẽ đến tìm tôi chủ động khai chiến!”  

 

“Một số việc đã định trước sẽ diễn ra thì muốn tránh cũng không được!”  

 

“Nhưng…” – Trần Uyển Nhi vẫn lo lắng.  

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Ông ta biết Quang Minh Hội sắp làm chuyện lớn, đến lúc đó Lâm Mộc nhất định sẽ bị giết.   ...   Thành phố Thân Giang.   AdvertisementSau khi Lâm Mộc ở Thân Giang một tuần, anh định trở sẽ về Giang Nam.   Ngay khi anh chuẩn bị rời đi, Dương Kiện lại đột nhiên tới cửa.   Sau khi cánh cửa mở ra.   "Dương Kiện? Anh làm gì ở đây?" Lâm Mộc đương nhiên rất ngạc nhiên khi nhìn thấy anh ta đứng ở cửa.   “Lâm Mộc, quán chủ của tôi lại muốn mời anh khiêu chiến!” Dương Kiện vẻ mặt kiêu ngạo.   "Ồ? Còn muốn hẹn đấu nữa sao?" Lâm Mộc bật cười.   Kiểu hẹn này khiến Lâm Mộc rất kinh ngạc.   Lâm Mộc nghĩ rằng sau trận đấu lúc trước, quán chủ của Tiên Hạc võ quán nên thành thật mới đúng?   Lời hẹn tái đấu của ông ta khiến cho anh vô cùng kinh ngạc.   “Thư khiêu chiến ở đây, thời gian là hai ngày sau, địa điểm vẫn như cũ, anh có dám chấp nhận khiêu chiến hay không đây!” Dương Kiện lấy ra chiến thư, một tay đưa cho Lâm Mộc. “Các người đã muốn tạo cơ hội cho tôi đếm tiền, sao tôi lại không nhận được?”   Lâm Mộc nhận lấy chiến thư, cười nói: “Lần trước, tôi đã từng cảnh cáo rồi nhưng Tiên Hạc võ quán các người thật không biết điều, bây giờ năm tỷ không đủ để giải quyết chuyện này nữa đâu.”   “Cho nên, lần này các người lo mà gom góp trước đi, kẻo đến lúc nghe thấy con số lại ngất xỉu đấy.”   Dương Kiện cười nhạt: “Thắng đi rồi nói!”   Dứt lời, Dương Kiện liền xoay người rời đi.   Trần Uyển Nhi bước lên phía trước: “Lâm Mộc, có gì đó bất ổn ở đây, rõ ràng thực lực của Quán chủ Tiên Hạc võ quán không bằng anh, tại sao ông ta lại dám hạ chiến thư với anh lần nữa? Ông ta chắc chắn không ngu ngốc, có khi nào…Ông ta đã tìm ra cách để đánh bại anh?”   “Quả thật có chút kỳ lạ.” – Lâm Mộc gật đầu.   Lâm Mộc tin rằng, trải qua trận đấu lần trước Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của anh cao thâm đến mức nào, vậy mà ông ta lại dám hạ chiến thư lần nữa, nhất định Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã có kế sách để đấu với anh!   “Chẳng lẽ, ông ta đã bước vào Linh Phách Cảnh?” – Lâm Mộc suy đoán.   “Lâm Mộc, chiến thư này anh đừng nhận, cẩn thận vẫn hơn!” – Trần Uyên Nhi nhắc nhở.   Cô có cảm giác Tiên Hạc võ quán đang bẫy Lâm Mộc!   Lâm Mộc lắc đầu: “Nếu Quán chủ Tiên Hạc võ quán thật sự tìm ra cách đánh bại tôi, cho dù tôi không chấp nhận chiến thư thì ông ta cũng sẽ đến tìm tôi chủ động khai chiến!”   “Một số việc đã định trước sẽ diễn ra thì muốn tránh cũng không được!”   “Nhưng…” – Trần Uyển Nhi vẫn lo lắng.  

Chương 500: “Chẳng lẽ, ông ta đã bước vào Linh Phách Cảnh?”