Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 504: “Nhân vật chính đến rồi!”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Mười giờ sáng.   Bên trong trụ sở chính Thân Giang võ hiệp.   Đây là nơi diễn ra các trận tỷ thí võ thuật ở Thân Giang, cũng chính là nơi diễn ra trận đấu lần trước giữa Quán chủ Tiên Hạc võ quán và Lâm Mộc.   AdvertisementTrận tái chiến hôm nay sẽ diễn ra lúc mười một giờ sáng, chỉ còn vài chục phút nữa là trận đấu bắt đầu.   Bên trong trụ sở đã tập trung rất nhiều người.   Thân Giang có tổng cộng mười hai võ quán, mỗi võ quán đều phái một nhóm người đại diện tới xem cuộc chiến này.   Trừ người của giới võ đạo thì còn có một số doanh nhân trong thương giới Thân Giang cũng đến xem và một số tiểu thư, công tử nhà giàu đến góp vui.   Lần này, số lượng người đến xem so với trận đấu trước quả thật đông hơn rất nhiều!   Tất cả đều rất mong đợi cuộc chiến này, so với lần trước thì kỳ vọng càng cao hơn!   Bởi vì mọi người rất tò mò, tại sao Quán chủ Tiên Hạc võ quán dám khiêu chiến Lâm Mộc lần nữa, rốt cục ông ta định dùng thủ đoạn gì?   “Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của Lâm Mộc lại dám tái thách đấu, nhất định ông ta phải cầm chắc chiến thắng trong tay mới dám làm như vậy.”   “Đúng vậy, mặc dù không biết Quán chủ Tiên Hạc võ quán định chơi chiêu gì nhưng lần này tôi dám chắc xác suất Lâm Mộc thất bại là cực kì cao.”   Mọi người bàn tán, nghị luận sôi nổi.   “Ba, theo ba Quán chủ Tiên Hạc võ quán cuối cùng định dở trò gì?” – Lâm Hạo Quân nói.   “Hiện tại không ai đoán ra, chỉ có thể chờ đến khi trận đấu diễn ra thì mới có thể biết được.” – Lâm Hạ nói.   Về phần Tiên Hạc võ quán, tất nhiên họ cũng đến. Quán chủ Tiên Hạc võ quán dẫn theo mấy chục người đến, bọn họ đang im lặng chờ đợi trận đấu diễn ra.   “Mau nhìn kìa, Khâu lão thái quân cũng đích thân đến xem đó!”   “Thật hả?!”   Mọi người ngẩng đầu nhìn, Khâu lão thái quân dẫn theo mấy chục người Khâu gia tiến vào bên trong.   “Xem ra Khâu lão thái quân cũng hết sức coi trọng trận chiến này cho nên mới đích thân tới xem!”   “Lâm Mộc, dù sao cũng là con rể Khâu gia mà.”   Mọi người ở hiện trường ghé tai nhau thì thầm.   Về phần Chung Hào, ông ta tất nhiên không tới, cả Uông sư cũng vậy. Bọn họ phải tránh hiềm nghi, sợ lộ ra họ và Tiên Hạc võ quán có dây dưa với nhau.   Khi tất cả mọi người ở đây đang bàn luận rôm rả thì Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi từ bên ngoài bước vào.   “Nhân vật chính đến rồi!”   Bởi vì trận đấu trước cũng có khá đông người đến xem cho nên lần này họ vừa liếc cái đã có thể nhận ra Lâm Mộc ngay.   Sau khi Lâm Mộc bước vào, cha con Lâm gia đến chào hỏi anh.  “Lâm tổng, Lâm Hạo Quân.” 

 Mười giờ sáng.  

 

Bên trong trụ sở chính Thân Giang võ hiệp.  

 

Đây là nơi diễn ra các trận tỷ thí võ thuật ở Thân Giang, cũng chính là nơi diễn ra trận đấu lần trước giữa Quán chủ Tiên Hạc võ quán và Lâm Mộc.  

 

Advertisement

Trận tái chiến hôm nay sẽ diễn ra lúc mười một giờ sáng, chỉ còn vài chục phút nữa là trận đấu bắt đầu.  

 

Bên trong trụ sở đã tập trung rất nhiều người.  

 

Thân Giang có tổng cộng mười hai võ quán, mỗi võ quán đều phái một nhóm người đại diện tới xem cuộc chiến này.  

 

Trừ người của giới võ đạo thì còn có một số doanh nhân trong thương giới Thân Giang cũng đến xem và một số tiểu thư, công tử nhà giàu đến góp vui.  

 

Lần này, số lượng người đến xem so với trận đấu trước quả thật đông hơn rất nhiều!  

 

Tất cả đều rất mong đợi cuộc chiến này, so với lần trước thì kỳ vọng càng cao hơn!  

 

Bởi vì mọi người rất tò mò, tại sao Quán chủ Tiên Hạc võ quán dám khiêu chiến Lâm Mộc lần nữa, rốt cục ông ta định dùng thủ đoạn gì?  

 

“Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của Lâm Mộc lại dám tái thách đấu, nhất định ông ta phải cầm chắc chiến thắng trong tay mới dám làm như vậy.”  

 

“Đúng vậy, mặc dù không biết Quán chủ Tiên Hạc võ quán định chơi chiêu gì nhưng lần này tôi dám chắc xác suất Lâm Mộc thất bại là cực kì cao.”  

 

Mọi người bàn tán, nghị luận sôi nổi.  

 

“Ba, theo ba Quán chủ Tiên Hạc võ quán cuối cùng định dở trò gì?” – Lâm Hạo Quân nói.  

 

“Hiện tại không ai đoán ra, chỉ có thể chờ đến khi trận đấu diễn ra thì mới có thể biết được.” – Lâm Hạ nói.  

 

Về phần Tiên Hạc võ quán, tất nhiên họ cũng đến. Quán chủ Tiên Hạc võ quán dẫn theo mấy chục người đến, bọn họ đang im lặng chờ đợi trận đấu diễn ra.  

 

“Mau nhìn kìa, Khâu lão thái quân cũng đích thân đến xem đó!”  

 

“Thật hả?!”  

 

Mọi người ngẩng đầu nhìn, Khâu lão thái quân dẫn theo mấy chục người Khâu gia tiến vào bên trong.  

 

“Xem ra Khâu lão thái quân cũng hết sức coi trọng trận chiến này cho nên mới đích thân tới xem!”  

 

“Lâm Mộc, dù sao cũng là con rể Khâu gia mà.”  

 

Mọi người ở hiện trường ghé tai nhau thì thầm.  

 

Về phần Chung Hào, ông ta tất nhiên không tới, cả Uông sư cũng vậy. Bọn họ phải tránh hiềm nghi, sợ lộ ra họ và Tiên Hạc võ quán có dây dưa với nhau.  

 

Khi tất cả mọi người ở đây đang bàn luận rôm rả thì Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi từ bên ngoài bước vào.  

 

“Nhân vật chính đến rồi!”  

 

Bởi vì trận đấu trước cũng có khá đông người đến xem cho nên lần này họ vừa liếc cái đã có thể nhận ra Lâm Mộc ngay.  

 

Sau khi Lâm Mộc bước vào, cha con Lâm gia đến chào hỏi anh.  

“Lâm tổng, Lâm Hạo Quân.” 

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  Mười giờ sáng.   Bên trong trụ sở chính Thân Giang võ hiệp.   Đây là nơi diễn ra các trận tỷ thí võ thuật ở Thân Giang, cũng chính là nơi diễn ra trận đấu lần trước giữa Quán chủ Tiên Hạc võ quán và Lâm Mộc.   AdvertisementTrận tái chiến hôm nay sẽ diễn ra lúc mười một giờ sáng, chỉ còn vài chục phút nữa là trận đấu bắt đầu.   Bên trong trụ sở đã tập trung rất nhiều người.   Thân Giang có tổng cộng mười hai võ quán, mỗi võ quán đều phái một nhóm người đại diện tới xem cuộc chiến này.   Trừ người của giới võ đạo thì còn có một số doanh nhân trong thương giới Thân Giang cũng đến xem và một số tiểu thư, công tử nhà giàu đến góp vui.   Lần này, số lượng người đến xem so với trận đấu trước quả thật đông hơn rất nhiều!   Tất cả đều rất mong đợi cuộc chiến này, so với lần trước thì kỳ vọng càng cao hơn!   Bởi vì mọi người rất tò mò, tại sao Quán chủ Tiên Hạc võ quán dám khiêu chiến Lâm Mộc lần nữa, rốt cục ông ta định dùng thủ đoạn gì?   “Quán chủ Tiên Hạc võ quán đã hiểu rõ thực lực của Lâm Mộc lại dám tái thách đấu, nhất định ông ta phải cầm chắc chiến thắng trong tay mới dám làm như vậy.”   “Đúng vậy, mặc dù không biết Quán chủ Tiên Hạc võ quán định chơi chiêu gì nhưng lần này tôi dám chắc xác suất Lâm Mộc thất bại là cực kì cao.”   Mọi người bàn tán, nghị luận sôi nổi.   “Ba, theo ba Quán chủ Tiên Hạc võ quán cuối cùng định dở trò gì?” – Lâm Hạo Quân nói.   “Hiện tại không ai đoán ra, chỉ có thể chờ đến khi trận đấu diễn ra thì mới có thể biết được.” – Lâm Hạ nói.   Về phần Tiên Hạc võ quán, tất nhiên họ cũng đến. Quán chủ Tiên Hạc võ quán dẫn theo mấy chục người đến, bọn họ đang im lặng chờ đợi trận đấu diễn ra.   “Mau nhìn kìa, Khâu lão thái quân cũng đích thân đến xem đó!”   “Thật hả?!”   Mọi người ngẩng đầu nhìn, Khâu lão thái quân dẫn theo mấy chục người Khâu gia tiến vào bên trong.   “Xem ra Khâu lão thái quân cũng hết sức coi trọng trận chiến này cho nên mới đích thân tới xem!”   “Lâm Mộc, dù sao cũng là con rể Khâu gia mà.”   Mọi người ở hiện trường ghé tai nhau thì thầm.   Về phần Chung Hào, ông ta tất nhiên không tới, cả Uông sư cũng vậy. Bọn họ phải tránh hiềm nghi, sợ lộ ra họ và Tiên Hạc võ quán có dây dưa với nhau.   Khi tất cả mọi người ở đây đang bàn luận rôm rả thì Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi từ bên ngoài bước vào.   “Nhân vật chính đến rồi!”   Bởi vì trận đấu trước cũng có khá đông người đến xem cho nên lần này họ vừa liếc cái đã có thể nhận ra Lâm Mộc ngay.   Sau khi Lâm Mộc bước vào, cha con Lâm gia đến chào hỏi anh.  “Lâm tổng, Lâm Hạo Quân.” 

Chương 504: “Nhân vật chính đến rồi!”