Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 511: Trong lòng anh đã có ý tưởng!
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Lâm Mộc vì phải chống lại nhiều đòn công kích cùng một lúc, năng lượng bị phân tán nên đã không nhận ra thủ đoạn ẩn giấu này, dẫn đến bị thua thiệt! “Lâm Mộc, đi chết đi!” Sau khi cánh tay của Lâm Mộc bị chảy máu, quán chủ Tiên Hạc võ quán lại tấn công từ phía sau! AdvertisementLâm Mộc không có thời gian tích tụ quá nhiều nội lực, liền nhanh chóng xoay người đánh nhau với ông ta. Mà hai người kia cũng không hề dừng lại, nhanh chóng lao tới từ hai hướng khác nhau! Bùm bùm bùm bùm! Những trận chiến nảy lửa liên tục nổ ra trên võ đài. Nhiều người đánh gần như vậy đã gây cho Lâm Mộc một số áp lực nhất định. Anh không đặc biệt giỏi trong việc đánh cận chiến, và "Lưu Quang Quyết’ là một phương pháp tấn công tầm xa. Về mặt cận chiến, Lâm Mộc chủ yếu dựa vào thực lực mạnh hơn để trấn áp. Hơn nữa, đối với lĩnh vực kinh nghiệm chiến đấu cận chiến thì kinh nghiệm của Lâm Mộc quả thực hơi yếu. Lâm Mộc chỉ mới bắt đầu tu luyện hơn năm năm, trong đó năm năm này cũng chỉ toàn ở trên núi, không tích lũy được nhiều kinh nghiệm chiến đấu, đây là một trong những lý do tại sao sư phụ lại để cho anh xuống núi trải nghiệm. So về kinh nghiệm chiến đấu cận chiến, chắc chán Lâm Mộc sẽ không thắng nổi. Đây cũng chính là khuyết điểm của Lâm Mộc, bởi vì không có kinh nghiệm nên anh mới sơ suất và để cho cánh tay bị chảy máu. Nếu đó là một đối một thì sẽ không sao cả. Còn khi chiến đấu với nhiều người như vậy, khuyết điểm của anh sẽ hoàn toàn bị lộ ra. Xét về thực lực, Lâm Mộc chắc chắn mạnh hơn bọn họ, nhưng bởi vì số lượng đối thủ nhiều hơn và khuyết điểm của anh, Lâm Mộc sẽ không thể chiếm thế chủ động trong trận chiến này được. Tuy nhiên, Lâm Mộc cũng không hề vội vàng, anh nhanh chóng khởi động Chí Tôn Tích. Loại trận chiến này đối với Lâm Mộc mà nói, cũng là một kiểu tập luyện để nâng cao kinh nghiệm thực chiến! Anh thầm hạ quyết tâm trong lòng rằng sẽ thắng trận chiến này bằng cách dựa vào hoạt động phụ trợ của Chí Tôn Tích! "Không thể tiếp tục bị động tấn công như thế này nữa, phải tìm cách chủ động! Nhất định phải dùng lợi thế của mình!" Trong lòng Lâm Mộc thầm nghĩ. Làm thế nào để có thể biến bị động thành chủ động? Trong lòng anh đã có ý tưởng! Sau khi nhận được một đòn cong kích khác, anh nhanh chóng dậm chân va nhảy ra khỏi võ đài. Vì bên phía Tiên Hạc võ quán đã gọi người đến giúp đỡ nên đây không còn là một trận đấu võ đài bình thường nữa, mà là một cuộc đấu sinh tử, đương nhiên có thể bỏ qua luật rời khỏi võ đài chính là thua. “Đuổi theo!”
Lâm Mộc vì phải chống lại nhiều đòn công kích cùng một lúc, năng lượng bị phân tán nên đã không nhận ra thủ đoạn ẩn giấu này, dẫn đến bị thua thiệt!
“Lâm Mộc, đi chết đi!”
Sau khi cánh tay của Lâm Mộc bị chảy máu, quán chủ Tiên Hạc võ quán lại tấn công từ phía sau!
Advertisement
Lâm Mộc không có thời gian tích tụ quá nhiều nội lực, liền nhanh chóng xoay người đánh nhau với ông ta.
Mà hai người kia cũng không hề dừng lại, nhanh chóng lao tới từ hai hướng khác nhau!
Bùm bùm bùm bùm!
Những trận chiến nảy lửa liên tục nổ ra trên võ đài.
Nhiều người đánh gần như vậy đã gây cho Lâm Mộc một số áp lực nhất định.
Anh không đặc biệt giỏi trong việc đánh cận chiến, và "Lưu Quang Quyết’ là một phương pháp tấn công tầm xa.
Về mặt cận chiến, Lâm Mộc chủ yếu dựa vào thực lực mạnh hơn để trấn áp.
Hơn nữa, đối với lĩnh vực kinh nghiệm chiến đấu cận chiến thì kinh nghiệm của Lâm Mộc quả thực hơi yếu.
Lâm Mộc chỉ mới bắt đầu tu luyện hơn năm năm, trong đó năm năm này cũng chỉ toàn ở trên núi, không tích lũy được nhiều kinh nghiệm chiến đấu, đây là một trong những lý do tại sao sư phụ lại để cho anh xuống núi trải nghiệm.
So về kinh nghiệm chiến đấu cận chiến, chắc chán Lâm Mộc sẽ không thắng nổi.
Đây cũng chính là khuyết điểm của Lâm Mộc, bởi vì không có kinh nghiệm nên anh mới sơ suất và để cho cánh tay bị chảy máu.
Nếu đó là một đối một thì sẽ không sao cả.
Còn khi chiến đấu với nhiều người như vậy, khuyết điểm của anh sẽ hoàn toàn bị lộ ra.
Xét về thực lực, Lâm Mộc chắc chắn mạnh hơn bọn họ, nhưng bởi vì số lượng đối thủ nhiều hơn và khuyết điểm của anh, Lâm Mộc sẽ không thể chiếm thế chủ động trong trận chiến này được.
Tuy nhiên, Lâm Mộc cũng không hề vội vàng, anh nhanh chóng khởi động Chí Tôn Tích.
Loại trận chiến này đối với Lâm Mộc mà nói, cũng là một kiểu tập luyện để nâng cao kinh nghiệm thực chiến!
Anh thầm hạ quyết tâm trong lòng rằng sẽ thắng trận chiến này bằng cách dựa vào hoạt động phụ trợ của Chí Tôn Tích!
"Không thể tiếp tục bị động tấn công như thế này nữa, phải tìm cách chủ động! Nhất định phải dùng lợi thế của mình!" Trong lòng Lâm Mộc thầm nghĩ.
Làm thế nào để có thể biến bị động thành chủ động?
Trong lòng anh đã có ý tưởng!
Sau khi nhận được một đòn cong kích khác, anh nhanh chóng dậm chân va nhảy ra khỏi võ đài.
Vì bên phía Tiên Hạc võ quán đã gọi người đến giúp đỡ nên đây không còn là một trận đấu võ đài bình thường nữa, mà là một cuộc đấu sinh tử, đương nhiên có thể bỏ qua luật rời khỏi võ đài chính là thua.
“Đuổi theo!”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Lâm Mộc vì phải chống lại nhiều đòn công kích cùng một lúc, năng lượng bị phân tán nên đã không nhận ra thủ đoạn ẩn giấu này, dẫn đến bị thua thiệt! “Lâm Mộc, đi chết đi!” Sau khi cánh tay của Lâm Mộc bị chảy máu, quán chủ Tiên Hạc võ quán lại tấn công từ phía sau! AdvertisementLâm Mộc không có thời gian tích tụ quá nhiều nội lực, liền nhanh chóng xoay người đánh nhau với ông ta. Mà hai người kia cũng không hề dừng lại, nhanh chóng lao tới từ hai hướng khác nhau! Bùm bùm bùm bùm! Những trận chiến nảy lửa liên tục nổ ra trên võ đài. Nhiều người đánh gần như vậy đã gây cho Lâm Mộc một số áp lực nhất định. Anh không đặc biệt giỏi trong việc đánh cận chiến, và "Lưu Quang Quyết’ là một phương pháp tấn công tầm xa. Về mặt cận chiến, Lâm Mộc chủ yếu dựa vào thực lực mạnh hơn để trấn áp. Hơn nữa, đối với lĩnh vực kinh nghiệm chiến đấu cận chiến thì kinh nghiệm của Lâm Mộc quả thực hơi yếu. Lâm Mộc chỉ mới bắt đầu tu luyện hơn năm năm, trong đó năm năm này cũng chỉ toàn ở trên núi, không tích lũy được nhiều kinh nghiệm chiến đấu, đây là một trong những lý do tại sao sư phụ lại để cho anh xuống núi trải nghiệm. So về kinh nghiệm chiến đấu cận chiến, chắc chán Lâm Mộc sẽ không thắng nổi. Đây cũng chính là khuyết điểm của Lâm Mộc, bởi vì không có kinh nghiệm nên anh mới sơ suất và để cho cánh tay bị chảy máu. Nếu đó là một đối một thì sẽ không sao cả. Còn khi chiến đấu với nhiều người như vậy, khuyết điểm của anh sẽ hoàn toàn bị lộ ra. Xét về thực lực, Lâm Mộc chắc chắn mạnh hơn bọn họ, nhưng bởi vì số lượng đối thủ nhiều hơn và khuyết điểm của anh, Lâm Mộc sẽ không thể chiếm thế chủ động trong trận chiến này được. Tuy nhiên, Lâm Mộc cũng không hề vội vàng, anh nhanh chóng khởi động Chí Tôn Tích. Loại trận chiến này đối với Lâm Mộc mà nói, cũng là một kiểu tập luyện để nâng cao kinh nghiệm thực chiến! Anh thầm hạ quyết tâm trong lòng rằng sẽ thắng trận chiến này bằng cách dựa vào hoạt động phụ trợ của Chí Tôn Tích! "Không thể tiếp tục bị động tấn công như thế này nữa, phải tìm cách chủ động! Nhất định phải dùng lợi thế của mình!" Trong lòng Lâm Mộc thầm nghĩ. Làm thế nào để có thể biến bị động thành chủ động? Trong lòng anh đã có ý tưởng! Sau khi nhận được một đòn cong kích khác, anh nhanh chóng dậm chân va nhảy ra khỏi võ đài. Vì bên phía Tiên Hạc võ quán đã gọi người đến giúp đỡ nên đây không còn là một trận đấu võ đài bình thường nữa, mà là một cuộc đấu sinh tử, đương nhiên có thể bỏ qua luật rời khỏi võ đài chính là thua. “Đuổi theo!”