Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 525: “Tư Tư có lòng rồi.”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hôm nay là sinh nhật của mẹ Lâm Mộc, cho nên anh dừng việc tu luyện, xuống nhà chuẩn bị công tác tổ chức tiệc sinh nhật.  Với sức ảnh hưởng của nhà họ Lâm hiện giờ, một khi tiết lộ thông tin về ngày sinh nhật của mẹ anh, số người tới tặng quà và chúc mừng chắc chắn sẽ đông tới độ giẫm nát thềm cửa biệt thự nhà anh.  Nhưng Hồng Tuyết Lệ không muốn mời quá nhiều người, chỉ mong được tổ chức bữa tiệc gia đình.  AdvertisementDo đó, Lâm Mộc chỉ thông báo cho A Bính và Bằng Gia tới nhà anh.  Lúc Lâm Mộc xuống lầu, A Bính và Bằng Gia đang ngồi chém gió với ba mẹ anh.  A Bính mời riêng đầu bếp khách sạn tới chuẩn bị tiệc sinh nhật và một số nhân viên khách sạn tới để phục vụ.  “Anh Mộc.” Bằng Gia và A Bính vừa thấy Lâm Mộc đã lập tức đứng dậy chào hỏi.  “Hai người ngồi đi, đừng câu nệ như vậy.” Lâm Mộc khoát tay ra hiệu, sau đó ngồi xuống sofa.  “Hồi nãy mọi người nói chuyện gì mà hăng say thế?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  “Anh Mộc, mọi người đang tán gẫu về chuyện Thiên Thạch.” A Bính nói.  “Thiên Thạch gì cơ?” Lâm Mộc hồ nghi hỏi.  “Anh Mộc, xem ra dạo này anh không theo dõi tin tức thời sự rồi, tối nay sẽ có vài mảnh vỡ Thiên thạch va vào trái đất.” A Bính nói.  “Ồ, còn có chuyện này nữa à? Mảnh vỡ Thiên thạch lớn chừng nào? Có gây nguy hiểm gì không?” Lâm Mộc lập tức hỏi dồn.  Mảnh vỡ Thiên thạch va chạm vào trái đất đâu phải chuyện nhỏ.  Theo như những gì Lâm Mộc biết, những con khủng long từng thống trị trái đất có thân hình khổng lồ và sức mạnh đáng kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn bị diệt vong vì thiên thạch, dẫn đến sự tuyệt chủng hàng loạt của sự sống trên hành tinh.  Tất nhiên, khả năng xảy ra điều này cực kỳ nhỏ.  “Bản tin thời sự nói chỉ là mảnh vỡ Thiên thạch bé, không gây ra mối đe dọa gì.” A Bính đáp.  Bằng Gia cười nói: “Hồi nãy tôi và mọi người đang tán gẫu, nếu đêm nay ngắm nhìn bầu trời liệu có thấy dị tượng hay không.”  “Thế thì tối nay ông có thể đứng trên tầng thượng ngắm nhìn.” Lâm Mộc cười nói.  Ngay lúc này, chị họ Thẩm Tư Tư từ ngoài cửa bước vào: “Mợ ơi, hôm nay là sinh nhật mợ, cháu đến chúc mừng ạ.”   Thẩm Tư Tư cầm một món quà trên tay, mặt mày tươi tắn.  “Tư Tư có lòng rồi.” Hồng Tuyết Lệ cười đứng dậy.  Người đến đều là khách, thái độ tiếp đãi của Hồng Tuyết Lệ với Thẩm Tư Tư không tồi chút nào.  ...  Khi tiệc sinh nhật kết thúc đã hơn 10h tối.  A Bính nói cậu ta phải về nhà để chờ vận may quay được video mảnh vỡ Thiên thạch rơi xuống.  Lâm Mộc lại chẳng mảy may hứng thú với dị tượng này.  Về đến phòng, Lâm Mộc lại bắt đầu lĩnh hội đại bình cảnh của cảnh giới mới. 

Hôm nay là sinh nhật của mẹ Lâm Mộc, cho nên anh dừng việc tu luyện, xuống nhà chuẩn bị công tác tổ chức tiệc sinh nhật.  

Với sức ảnh hưởng của nhà họ Lâm hiện giờ, một khi tiết lộ thông tin về ngày sinh nhật của mẹ anh, số người tới tặng quà và chúc mừng chắc chắn sẽ đông tới độ giẫm nát thềm cửa biệt thự nhà anh.  

Nhưng Hồng Tuyết Lệ không muốn mời quá nhiều người, chỉ mong được tổ chức bữa tiệc gia đình.  

Advertisement

Do đó, Lâm Mộc chỉ thông báo cho A Bính và Bằng Gia tới nhà anh.  

Lúc Lâm Mộc xuống lầu, A Bính và Bằng Gia đang ngồi chém gió với ba mẹ anh.  

A Bính mời riêng đầu bếp khách sạn tới chuẩn bị tiệc sinh nhật và một số nhân viên khách sạn tới để phục vụ.  

“Anh Mộc.” Bằng Gia và A Bính vừa thấy Lâm Mộc đã lập tức đứng dậy chào hỏi.  

“Hai người ngồi đi, đừng câu nệ như vậy.” Lâm Mộc khoát tay ra hiệu, sau đó ngồi xuống sofa.  

“Hồi nãy mọi người nói chuyện gì mà hăng say thế?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  

“Anh Mộc, mọi người đang tán gẫu về chuyện Thiên Thạch.” A Bính nói.  

“Thiên Thạch gì cơ?” Lâm Mộc hồ nghi hỏi.  

“Anh Mộc, xem ra dạo này anh không theo dõi tin tức thời sự rồi, tối nay sẽ có vài mảnh vỡ Thiên thạch va vào trái đất.” A Bính nói.  

“Ồ, còn có chuyện này nữa à? Mảnh vỡ Thiên thạch lớn chừng nào? Có gây nguy hiểm gì không?” Lâm Mộc lập tức hỏi dồn.  

Mảnh vỡ Thiên thạch va chạm vào trái đất đâu phải chuyện nhỏ.  

Theo như những gì Lâm Mộc biết, những con khủng long từng thống trị trái đất có thân hình khổng lồ và sức mạnh đáng kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn bị diệt vong vì thiên thạch, dẫn đến sự tuyệt chủng hàng loạt của sự sống trên hành tinh.  

Tất nhiên, khả năng xảy ra điều này cực kỳ nhỏ.  

“Bản tin thời sự nói chỉ là mảnh vỡ Thiên thạch bé, không gây ra mối đe dọa gì.” A Bính đáp.  

Bằng Gia cười nói: “Hồi nãy tôi và mọi người đang tán gẫu, nếu đêm nay ngắm nhìn bầu trời liệu có thấy dị tượng hay không.”  

“Thế thì tối nay ông có thể đứng trên tầng thượng ngắm nhìn.” Lâm Mộc cười nói.  

Ngay lúc này, chị họ Thẩm Tư Tư từ ngoài cửa bước vào: “Mợ ơi, hôm nay là sinh nhật mợ, cháu đến chúc mừng ạ.”   

Thẩm Tư Tư cầm một món quà trên tay, mặt mày tươi tắn.  

“Tư Tư có lòng rồi.” Hồng Tuyết Lệ cười đứng dậy.  

Người đến đều là khách, thái độ tiếp đãi của Hồng Tuyết Lệ với Thẩm Tư Tư không tồi chút nào.  

...  

Khi tiệc sinh nhật kết thúc đã hơn 10h tối.  

A Bính nói cậu ta phải về nhà để chờ vận may quay được video mảnh vỡ Thiên thạch rơi xuống.  

Lâm Mộc lại chẳng mảy may hứng thú với dị tượng này.  

Về đến phòng, Lâm Mộc lại bắt đầu lĩnh hội đại bình cảnh của cảnh giới mới. 

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hôm nay là sinh nhật của mẹ Lâm Mộc, cho nên anh dừng việc tu luyện, xuống nhà chuẩn bị công tác tổ chức tiệc sinh nhật.  Với sức ảnh hưởng của nhà họ Lâm hiện giờ, một khi tiết lộ thông tin về ngày sinh nhật của mẹ anh, số người tới tặng quà và chúc mừng chắc chắn sẽ đông tới độ giẫm nát thềm cửa biệt thự nhà anh.  Nhưng Hồng Tuyết Lệ không muốn mời quá nhiều người, chỉ mong được tổ chức bữa tiệc gia đình.  AdvertisementDo đó, Lâm Mộc chỉ thông báo cho A Bính và Bằng Gia tới nhà anh.  Lúc Lâm Mộc xuống lầu, A Bính và Bằng Gia đang ngồi chém gió với ba mẹ anh.  A Bính mời riêng đầu bếp khách sạn tới chuẩn bị tiệc sinh nhật và một số nhân viên khách sạn tới để phục vụ.  “Anh Mộc.” Bằng Gia và A Bính vừa thấy Lâm Mộc đã lập tức đứng dậy chào hỏi.  “Hai người ngồi đi, đừng câu nệ như vậy.” Lâm Mộc khoát tay ra hiệu, sau đó ngồi xuống sofa.  “Hồi nãy mọi người nói chuyện gì mà hăng say thế?” Lâm Mộc tò mò hỏi.  “Anh Mộc, mọi người đang tán gẫu về chuyện Thiên Thạch.” A Bính nói.  “Thiên Thạch gì cơ?” Lâm Mộc hồ nghi hỏi.  “Anh Mộc, xem ra dạo này anh không theo dõi tin tức thời sự rồi, tối nay sẽ có vài mảnh vỡ Thiên thạch va vào trái đất.” A Bính nói.  “Ồ, còn có chuyện này nữa à? Mảnh vỡ Thiên thạch lớn chừng nào? Có gây nguy hiểm gì không?” Lâm Mộc lập tức hỏi dồn.  Mảnh vỡ Thiên thạch va chạm vào trái đất đâu phải chuyện nhỏ.  Theo như những gì Lâm Mộc biết, những con khủng long từng thống trị trái đất có thân hình khổng lồ và sức mạnh đáng kinh ngạc, nhưng cuối cùng vẫn bị diệt vong vì thiên thạch, dẫn đến sự tuyệt chủng hàng loạt của sự sống trên hành tinh.  Tất nhiên, khả năng xảy ra điều này cực kỳ nhỏ.  “Bản tin thời sự nói chỉ là mảnh vỡ Thiên thạch bé, không gây ra mối đe dọa gì.” A Bính đáp.  Bằng Gia cười nói: “Hồi nãy tôi và mọi người đang tán gẫu, nếu đêm nay ngắm nhìn bầu trời liệu có thấy dị tượng hay không.”  “Thế thì tối nay ông có thể đứng trên tầng thượng ngắm nhìn.” Lâm Mộc cười nói.  Ngay lúc này, chị họ Thẩm Tư Tư từ ngoài cửa bước vào: “Mợ ơi, hôm nay là sinh nhật mợ, cháu đến chúc mừng ạ.”   Thẩm Tư Tư cầm một món quà trên tay, mặt mày tươi tắn.  “Tư Tư có lòng rồi.” Hồng Tuyết Lệ cười đứng dậy.  Người đến đều là khách, thái độ tiếp đãi của Hồng Tuyết Lệ với Thẩm Tư Tư không tồi chút nào.  ...  Khi tiệc sinh nhật kết thúc đã hơn 10h tối.  A Bính nói cậu ta phải về nhà để chờ vận may quay được video mảnh vỡ Thiên thạch rơi xuống.  Lâm Mộc lại chẳng mảy may hứng thú với dị tượng này.  Về đến phòng, Lâm Mộc lại bắt đầu lĩnh hội đại bình cảnh của cảnh giới mới. 

Chương 525: “Tư Tư có lòng rồi.”