Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 553: Nhưng các cửa hàng này đều đã đóng cửa hết

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Nhưng con gấu đen biến dị này sau khi bị anh đánh trúng thì đã hoàn toàn coi anh là mục tiêu tấn công và chỉ biết tấn công anh mà thôi.  Lần này, Lâm Mộc thực sự bước qua cánh cổng địa ngục một vòng.  “Lâm Mộc, tôi sẽ băng vết thương cho anh trước để cầm máu.”  AdvertisementTrần Uyển Nhi xé ống tay áo của cô và bắt đầu băng bó cho Lâm Mộc.  Sau khi băng bó đơn giản xong, Lâm Mộc đi tới chỗ con gấu đen đã chết.  “Vật này chắc có thể đem về nghiên cứu.”  Anh nói xong liền đặt xác con gấu đen biến dị vào trong nhẫn trữ vật.  Lâm Mộc không khỏi suy nghĩ, vảy trên thân của con gấu đen này cứng như vậy, có thể lấy ra chế tạo thành một bộ áo giáp hay không?  Móng vuốt của nó cũng vô cùng sắc bén, gỡ nó ra có hữu ích gì không nhỉ?  Lâm Mộc cảm thấy rất nhiều thứ trên con thú biến dị này đều có thể dùng làm bảo vật.  “Hy vọng sắp tới sẽ không gặp phải người biến dị hay thú biến dị gì quá mạnh nữa.” Lâm Mộc lẩm bẩm nói.  Sau khi nói xong, anh tiếp tục lên đường cùng, mọi người vội vàng chạy về phía thành phố.  Bởi vì đã ăn Băng Tâm Đan và đã hồi phục khỏi trạng thái yếu ớt, Lâm Mộc vẫn có thể đối phó với người biến dị và thú biến dị bình thường.  Về phần Tiểu Vi, cô bé cũng bị sốc sau khi nhìn thấy những chiêu thức của Lâm Mộc.  Trên đường đi, Trần Uyển Nhi đã giải thích cho cô bé rằng Lâm Mộc là một người tu hành, đồng thời cũng giải thích cho cô bé thế nào là một người tu hành.  Tiểu Vi biết được rằng Lâm Mộc rất lợi hại, và cô bé rất vui vì cảm thấy đi theo Lâm Mộc là một lựa chọn đúng đắn.  Dù sao thì có một người mạnh mẽ như vậy ở bên cạnh, quả thực an toàn hơn rất nhiều.  Không mất nhiều thời gian để cả mọi người đi đến thành phố một cách suôn sẻ.  Các con đường trong thành phố rất là hoang vắng.  Vừa bước vào thành phố, ven đường hai bên có rất nhiều cửa hàng bán xe cũ.  Nhưng các cửa hàng này đều đã đóng cửa hết.  Trong hoàn cảnh như vậy, ai dám mở cửa làm ăn chứ?  Lâm Mộc chọn một cửa hàng, trực tiếp phá cửa đi vào.  Tại showroom trưng bày ​​rất nhiều xe đã qua sử dụng.  Nếu như đã đặt những chiếc xe này ở đây thì chăc là chúng sẽ có chìa khóa.  Đúng lúc Lâm Mộc đang định tìm chìa khóa xe, một người đàn ông cầm dao xông ra.  Trước khi người này xuất hiện, ông ta cũng đã lén lút quan sát, phát hiện ánh mắt mấy người Lâm Mộc không phải màu đỏ. 

Nhưng con gấu đen biến dị này sau khi bị anh đánh trúng thì đã hoàn toàn coi anh là mục tiêu tấn công và chỉ biết tấn công anh mà thôi.  

Lần này, Lâm Mộc thực sự bước qua cánh cổng địa ngục một vòng.  

“Lâm Mộc, tôi sẽ băng vết thương cho anh trước để cầm máu.”  

Advertisement

Trần Uyển Nhi xé ống tay áo của cô và bắt đầu băng bó cho Lâm Mộc.  

Sau khi băng bó đơn giản xong, Lâm Mộc đi tới chỗ con gấu đen đã chết.  

“Vật này chắc có thể đem về nghiên cứu.”  

Anh nói xong liền đặt xác con gấu đen biến dị vào trong nhẫn trữ vật.  

Lâm Mộc không khỏi suy nghĩ, vảy trên thân của con gấu đen này cứng như vậy, có thể lấy ra chế tạo thành một bộ áo giáp hay không?  

Móng vuốt của nó cũng vô cùng sắc bén, gỡ nó ra có hữu ích gì không nhỉ?  

Lâm Mộc cảm thấy rất nhiều thứ trên con thú biến dị này đều có thể dùng làm bảo vật.  

“Hy vọng sắp tới sẽ không gặp phải người biến dị hay thú biến dị gì quá mạnh nữa.” Lâm Mộc lẩm bẩm nói.  

Sau khi nói xong, anh tiếp tục lên đường cùng, mọi người vội vàng chạy về phía thành phố.  

Bởi vì đã ăn Băng Tâm Đan và đã hồi phục khỏi trạng thái yếu ớt, Lâm Mộc vẫn có thể đối phó với người biến dị và thú biến dị bình thường.  

Về phần Tiểu Vi, cô bé cũng bị sốc sau khi nhìn thấy những chiêu thức của Lâm Mộc.  

Trên đường đi, Trần Uyển Nhi đã giải thích cho cô bé rằng Lâm Mộc là một người tu hành, đồng thời cũng giải thích cho cô bé thế nào là một người tu hành.  

Tiểu Vi biết được rằng Lâm Mộc rất lợi hại, và cô bé rất vui vì cảm thấy đi theo Lâm Mộc là một lựa chọn đúng đắn.  

Dù sao thì có một người mạnh mẽ như vậy ở bên cạnh, quả thực an toàn hơn rất nhiều.  

Không mất nhiều thời gian để cả mọi người đi đến thành phố một cách suôn sẻ.  

Các con đường trong thành phố rất là hoang vắng.  

Vừa bước vào thành phố, ven đường hai bên có rất nhiều cửa hàng bán xe cũ.  

Nhưng các cửa hàng này đều đã đóng cửa hết.  

Trong hoàn cảnh như vậy, ai dám mở cửa làm ăn chứ?  

Lâm Mộc chọn một cửa hàng, trực tiếp phá cửa đi vào.  

Tại showroom trưng bày ​​rất nhiều xe đã qua sử dụng.  

Nếu như đã đặt những chiếc xe này ở đây thì chăc là chúng sẽ có chìa khóa.  

Đúng lúc Lâm Mộc đang định tìm chìa khóa xe, một người đàn ông cầm dao xông ra.  

Trước khi người này xuất hiện, ông ta cũng đã lén lút quan sát, phát hiện ánh mắt mấy người Lâm Mộc không phải màu đỏ. 

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Nhưng con gấu đen biến dị này sau khi bị anh đánh trúng thì đã hoàn toàn coi anh là mục tiêu tấn công và chỉ biết tấn công anh mà thôi.  Lần này, Lâm Mộc thực sự bước qua cánh cổng địa ngục một vòng.  “Lâm Mộc, tôi sẽ băng vết thương cho anh trước để cầm máu.”  AdvertisementTrần Uyển Nhi xé ống tay áo của cô và bắt đầu băng bó cho Lâm Mộc.  Sau khi băng bó đơn giản xong, Lâm Mộc đi tới chỗ con gấu đen đã chết.  “Vật này chắc có thể đem về nghiên cứu.”  Anh nói xong liền đặt xác con gấu đen biến dị vào trong nhẫn trữ vật.  Lâm Mộc không khỏi suy nghĩ, vảy trên thân của con gấu đen này cứng như vậy, có thể lấy ra chế tạo thành một bộ áo giáp hay không?  Móng vuốt của nó cũng vô cùng sắc bén, gỡ nó ra có hữu ích gì không nhỉ?  Lâm Mộc cảm thấy rất nhiều thứ trên con thú biến dị này đều có thể dùng làm bảo vật.  “Hy vọng sắp tới sẽ không gặp phải người biến dị hay thú biến dị gì quá mạnh nữa.” Lâm Mộc lẩm bẩm nói.  Sau khi nói xong, anh tiếp tục lên đường cùng, mọi người vội vàng chạy về phía thành phố.  Bởi vì đã ăn Băng Tâm Đan và đã hồi phục khỏi trạng thái yếu ớt, Lâm Mộc vẫn có thể đối phó với người biến dị và thú biến dị bình thường.  Về phần Tiểu Vi, cô bé cũng bị sốc sau khi nhìn thấy những chiêu thức của Lâm Mộc.  Trên đường đi, Trần Uyển Nhi đã giải thích cho cô bé rằng Lâm Mộc là một người tu hành, đồng thời cũng giải thích cho cô bé thế nào là một người tu hành.  Tiểu Vi biết được rằng Lâm Mộc rất lợi hại, và cô bé rất vui vì cảm thấy đi theo Lâm Mộc là một lựa chọn đúng đắn.  Dù sao thì có một người mạnh mẽ như vậy ở bên cạnh, quả thực an toàn hơn rất nhiều.  Không mất nhiều thời gian để cả mọi người đi đến thành phố một cách suôn sẻ.  Các con đường trong thành phố rất là hoang vắng.  Vừa bước vào thành phố, ven đường hai bên có rất nhiều cửa hàng bán xe cũ.  Nhưng các cửa hàng này đều đã đóng cửa hết.  Trong hoàn cảnh như vậy, ai dám mở cửa làm ăn chứ?  Lâm Mộc chọn một cửa hàng, trực tiếp phá cửa đi vào.  Tại showroom trưng bày ​​rất nhiều xe đã qua sử dụng.  Nếu như đã đặt những chiếc xe này ở đây thì chăc là chúng sẽ có chìa khóa.  Đúng lúc Lâm Mộc đang định tìm chìa khóa xe, một người đàn ông cầm dao xông ra.  Trước khi người này xuất hiện, ông ta cũng đã lén lút quan sát, phát hiện ánh mắt mấy người Lâm Mộc không phải màu đỏ. 

Chương 553: Nhưng các cửa hàng này đều đã đóng cửa hết