Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 558: “Đồ nhi đã nhớ kỹ.”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong nháy mắt một đợt nội lực lan ra, còn mạnh hơn Linh Ý Cảnh rất nhiều! Thịt, cơ bắp, xương và các cơ quan của toàn bộ cơ thể cũng được tăng cường hoàn toàn dưới sự nuôi dưỡng bằng nội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh. “Cuối cùng cũng đến được bước này!” hai mắt Lâm Mộc sáng ngời. AdvertisementNội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh khiến Lâm Mộc cảm thấy vô cùng thoải mái! Lâm Mộc vung tay lên vẫy vẫy, nội lực phóng ra, một khối ánh sáng do nội lực ngưng tụ trong lòng bàn tay. “Nếu gặp được con gấu đen biến dị kia với thực lực hiện tại, mình sẽ g**t ch*t nó một cách rất dễ dàng!” Lâm Mộc cảm nhận được nội lực dâng trào, anh vô cùng hưng phấn. Bước vào Linh Phách Cảnh, nội lực cũng được nâng cao hơn, trong Cảnh Giới này, công dụng nội lực của cơ thể cũng lên một tầm cao mới, khi dung hợp với linh hồn thì nội lực sẽ giống như một bộ phận của cơ thể! Thảo nào nó được gọi là Linh Phách Cảnh. Sau đó Lâm Mộc thu lại nội lực trong tay. “Tiếp theo đã đến lúc gặp sư phụ rồi.” Lâm Mộc đang rất mong đợi. Sư phụ nói khi anh đạt tới Linh Phách Cảnh thì sẽ có một phần quà cho anh. Hơn nữa sau khi đạt tới Linh Phách Cảnh, sư phụ sẽ để Lâm Mộc gia nhập vào Liên Minh Tu Hành Giả. Bây giờ, cuối cùng anh có thể thể hiện thực lực của mình! Hơn một tháng nay, Lâm Mộc vẫn chuyên tâm tu luyện, nên anh hoàn toàn không biết thế giới ngoài kia đang xảy ra chuyện gì cả. Bên trong võ đường. Sư phụ đang ngồi khoanh chân. “Đồ nhi, con đã đạt tới Linh Phách Cảnh rồi đúng không?” Sư phụ nói. “Sao sư phụ biết ạ?” Lâm Mộc có chút kinh ngạc. “Sự dao động của nội lực mà con phóng ra ở ngọn núi phía sau, sư phụ cũng đã mơ hồ cảm nhận được.” Sư phụ nói. “Thì ra là như vậy.” Lâm Mộc cười. Đạt được Linh Phách Cảnh nên đương nhiên Lâm Mộc rất vui vẻ. Sư phụ đứng dậy nhìn Lâm Mộc: "Đạt tới Linh Phách Cảnh là một việc khó khăn đối với hầu hết các tu sĩ đương thời, con đã có thể bước tới bước này, ở thời đó đã có khả năng lập núi, lập môn phái, tạo ra sức mạnh Ẩn Môn. Chúc mừng con, con tiến bộ rất nhanh đấy! " “Đa tạ sư phụ đã khen.” trên mặt Lâm Mộc vẫn mang theo ý cười. "Nhưng tương lai của con không dừng lại ở đó. Ẩn Môn không phải mục tiêu của con. Có rất nhiều người tài giỏi trong liên minh tu hành giả. Con chỉ mới ở giai đoạn đầu của Linh Phách Cảnh, tương lai còn dài, con chớ nên quá kiêu ngạo. ”Sư phụ nói. “Đồ nhi đã nhớ kỹ.” Lâm Mộc đáp.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong nháy mắt một đợt nội lực lan ra, còn mạnh hơn Linh Ý Cảnh rất nhiều!
Thịt, cơ bắp, xương và các cơ quan của toàn bộ cơ thể cũng được tăng cường hoàn toàn dưới sự nuôi dưỡng bằng nội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh.
“Cuối cùng cũng đến được bước này!” hai mắt Lâm Mộc sáng ngời.
Advertisement
Nội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh khiến Lâm Mộc cảm thấy vô cùng thoải mái!
Lâm Mộc vung tay lên vẫy vẫy, nội lực phóng ra, một khối ánh sáng do nội lực ngưng tụ trong lòng bàn tay.
“Nếu gặp được con gấu đen biến dị kia với thực lực hiện tại, mình sẽ g**t ch*t nó một cách rất dễ dàng!” Lâm Mộc cảm nhận được nội lực dâng trào, anh vô cùng hưng phấn.
Bước vào Linh Phách Cảnh, nội lực cũng được nâng cao hơn, trong Cảnh Giới này, công dụng nội lực của cơ thể cũng lên một tầm cao mới, khi dung hợp với linh hồn thì nội lực sẽ giống như một bộ phận của cơ thể!
Thảo nào nó được gọi là Linh Phách Cảnh.
Sau đó Lâm Mộc thu lại nội lực trong tay.
“Tiếp theo đã đến lúc gặp sư phụ rồi.” Lâm Mộc đang rất mong đợi.
Sư phụ nói khi anh đạt tới Linh Phách Cảnh thì sẽ có một phần quà cho anh.
Hơn nữa sau khi đạt tới Linh Phách Cảnh, sư phụ sẽ để Lâm Mộc gia nhập vào Liên Minh Tu Hành Giả.
Bây giờ, cuối cùng anh có thể thể hiện thực lực của mình!
Hơn một tháng nay, Lâm Mộc vẫn chuyên tâm tu luyện, nên anh hoàn toàn không biết thế giới ngoài kia đang xảy ra chuyện gì cả.
Bên trong võ đường.
Sư phụ đang ngồi khoanh chân.
“Đồ nhi, con đã đạt tới Linh Phách Cảnh rồi đúng không?” Sư phụ nói.
“Sao sư phụ biết ạ?” Lâm Mộc có chút kinh ngạc.
“Sự dao động của nội lực mà con phóng ra ở ngọn núi phía sau, sư phụ cũng đã mơ hồ cảm nhận được.” Sư phụ nói.
“Thì ra là như vậy.” Lâm Mộc cười.
Đạt được Linh Phách Cảnh nên đương nhiên Lâm Mộc rất vui vẻ.
Sư phụ đứng dậy nhìn Lâm Mộc: "Đạt tới Linh Phách Cảnh là một việc khó khăn đối với hầu hết các tu sĩ đương thời, con đã có thể bước tới bước này, ở thời đó đã có khả năng lập núi, lập môn phái, tạo ra sức mạnh Ẩn Môn. Chúc mừng con, con tiến bộ rất nhanh đấy! "
“Đa tạ sư phụ đã khen.” trên mặt Lâm Mộc vẫn mang theo ý cười.
"Nhưng tương lai của con không dừng lại ở đó. Ẩn Môn không phải mục tiêu của con. Có rất nhiều người tài giỏi trong liên minh tu hành giả. Con chỉ mới ở giai đoạn đầu của Linh Phách Cảnh, tương lai còn dài, con chớ nên quá kiêu ngạo. ”Sư phụ nói.
“Đồ nhi đã nhớ kỹ.” Lâm Mộc đáp.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong nháy mắt một đợt nội lực lan ra, còn mạnh hơn Linh Ý Cảnh rất nhiều! Thịt, cơ bắp, xương và các cơ quan của toàn bộ cơ thể cũng được tăng cường hoàn toàn dưới sự nuôi dưỡng bằng nội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh. “Cuối cùng cũng đến được bước này!” hai mắt Lâm Mộc sáng ngời. AdvertisementNội lực mạnh mẽ của Linh Phách Cảnh khiến Lâm Mộc cảm thấy vô cùng thoải mái! Lâm Mộc vung tay lên vẫy vẫy, nội lực phóng ra, một khối ánh sáng do nội lực ngưng tụ trong lòng bàn tay. “Nếu gặp được con gấu đen biến dị kia với thực lực hiện tại, mình sẽ g**t ch*t nó một cách rất dễ dàng!” Lâm Mộc cảm nhận được nội lực dâng trào, anh vô cùng hưng phấn. Bước vào Linh Phách Cảnh, nội lực cũng được nâng cao hơn, trong Cảnh Giới này, công dụng nội lực của cơ thể cũng lên một tầm cao mới, khi dung hợp với linh hồn thì nội lực sẽ giống như một bộ phận của cơ thể! Thảo nào nó được gọi là Linh Phách Cảnh. Sau đó Lâm Mộc thu lại nội lực trong tay. “Tiếp theo đã đến lúc gặp sư phụ rồi.” Lâm Mộc đang rất mong đợi. Sư phụ nói khi anh đạt tới Linh Phách Cảnh thì sẽ có một phần quà cho anh. Hơn nữa sau khi đạt tới Linh Phách Cảnh, sư phụ sẽ để Lâm Mộc gia nhập vào Liên Minh Tu Hành Giả. Bây giờ, cuối cùng anh có thể thể hiện thực lực của mình! Hơn một tháng nay, Lâm Mộc vẫn chuyên tâm tu luyện, nên anh hoàn toàn không biết thế giới ngoài kia đang xảy ra chuyện gì cả. Bên trong võ đường. Sư phụ đang ngồi khoanh chân. “Đồ nhi, con đã đạt tới Linh Phách Cảnh rồi đúng không?” Sư phụ nói. “Sao sư phụ biết ạ?” Lâm Mộc có chút kinh ngạc. “Sự dao động của nội lực mà con phóng ra ở ngọn núi phía sau, sư phụ cũng đã mơ hồ cảm nhận được.” Sư phụ nói. “Thì ra là như vậy.” Lâm Mộc cười. Đạt được Linh Phách Cảnh nên đương nhiên Lâm Mộc rất vui vẻ. Sư phụ đứng dậy nhìn Lâm Mộc: "Đạt tới Linh Phách Cảnh là một việc khó khăn đối với hầu hết các tu sĩ đương thời, con đã có thể bước tới bước này, ở thời đó đã có khả năng lập núi, lập môn phái, tạo ra sức mạnh Ẩn Môn. Chúc mừng con, con tiến bộ rất nhanh đấy! " “Đa tạ sư phụ đã khen.” trên mặt Lâm Mộc vẫn mang theo ý cười. "Nhưng tương lai của con không dừng lại ở đó. Ẩn Môn không phải mục tiêu của con. Có rất nhiều người tài giỏi trong liên minh tu hành giả. Con chỉ mới ở giai đoạn đầu của Linh Phách Cảnh, tương lai còn dài, con chớ nên quá kiêu ngạo. ”Sư phụ nói. “Đồ nhi đã nhớ kỹ.” Lâm Mộc đáp.