Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 576: Không thể chủ động từ bỏ!”

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên ngoài Nhãn Trấn đã tụ tập hơn hai mươi thành viên đang hóng hớt kịch vui.  “Cậu ta kiên trì được năm tiếng trong Nhãn Trấn đã là thành tích không tồi rồi, ít ra đây cũng là yêu cầu của liên minh đối với Linh Phách Cảnh.”   Đám người bàn luận xôn xao.  AdvertisementThanh tra Lỗ nói: “Cũng không tồi, tiếc thay cậu ta còn cách xa yêu cầu của Vũ nghị trưởng.”  Thẩm Trạch Thiên chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Mộc. Trong lòng anh ta xiết bao lo lắng, bao người tới vây xem như này, Lâm Mộc càng không có bậc thang bước xuống, nếu Lâm Mộc từ bỏ thử thách chấp nhận thất bại, tất sẽ lưu lại vết trong hồ sơ, sau này trong Tổng bộ của Liên minh kiểu gì cũng có kẻ chỉ trích Lâm Mộc.  Trong Nhãn Trấn.  Lâm Mộc đau đớn toàn thân, trong đầu quay cuồng câu hỏi, có nên từ bỏ không? Dù sao anh cũng chẳng thể hoàn thành thử thách này. Con số hai bốn giờ khiến anh tuyệt vọng! Dù từ bỏ lúc này thì con số năm giờ cũng không khiến anh quá mất mặt, dẫu sao đây cũng là trình độ đạt tiêu chuẩn rồi.  “Không được, không thể chủ động từ bỏ!”   Sư huynh đang nhìn mình, còn có hơn hai mươi thành viên liên minh đang vây xem, nếu từ bỏ thì về sau họ sẽ nhìn anh bằng ánh mắt thế nào?  “Mặc kệ đi, cứ kiên trì tiếp đã, chống chọi được tới lúc nào hay lúc đó!” Lâm Mộc cắn răng thầm hạ quyết tâm!  ...  Bởi vì thử thách kiên trì trong Nhãn Trấn hai tư giờ quá đỗi khó khăn, cho nên những người đi ngang qua dừng lại quan sát hay kẻ đã rời đi đều cảm thấy đây là tin tức mới lạ chưa từng có tiền lệ.  Tin tức này được lan truyền ồn ào xôn xao khắp Tổng bộ của Liên minh.  Trong biệt thự của Vũ nghị trưởng.  Một vị Nghị Trưởng khác đến sân biệt thự.  “Lão Mục, lại tới đây uống rượu chùa hả?” Vũ nghị trưởng nói.  Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  “Lão Vũ, tôi đến uống chùa là vinh dự của ông đấy, mau đưa rượu ra đây nào!”  Vị Mục nghị trưởng này đến sân rồi ngồi xuống.  Vũ nghị trưởng phất tay lấy một vò rượu từ nhẫn trữ vật.  Hai ông cụ cụng ly.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bên ngoài Nhãn Trấn đã tụ tập hơn hai mươi thành viên đang hóng hớt kịch vui.  

“Cậu ta kiên trì được năm tiếng trong Nhãn Trấn đã là thành tích không tồi rồi, ít ra đây cũng là yêu cầu của liên minh đối với Linh Phách Cảnh.”   

Đám người bàn luận xôn xao.  

Advertisement

Thanh tra Lỗ nói: “Cũng không tồi, tiếc thay cậu ta còn cách xa yêu cầu của Vũ nghị trưởng.”  

Thẩm Trạch Thiên chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Mộc. Trong lòng anh ta xiết bao lo lắng, bao người tới vây xem như này, Lâm Mộc càng không có bậc thang bước xuống, nếu Lâm Mộc từ bỏ thử thách chấp nhận thất bại, tất sẽ lưu lại vết trong hồ sơ, sau này trong Tổng bộ của Liên minh kiểu gì cũng có kẻ chỉ trích Lâm Mộc.  

Trong Nhãn Trấn.  

Lâm Mộc đau đớn toàn thân, trong đầu quay cuồng câu hỏi, có nên từ bỏ không? Dù sao anh cũng chẳng thể hoàn thành thử thách này. Con số hai bốn giờ khiến anh tuyệt vọng! Dù từ bỏ lúc này thì con số năm giờ cũng không khiến anh quá mất mặt, dẫu sao đây cũng là trình độ đạt tiêu chuẩn rồi.  

“Không được, không thể chủ động từ bỏ!”   

Sư huynh đang nhìn mình, còn có hơn hai mươi thành viên liên minh đang vây xem, nếu từ bỏ thì về sau họ sẽ nhìn anh bằng ánh mắt thế nào?  

“Mặc kệ đi, cứ kiên trì tiếp đã, chống chọi được tới lúc nào hay lúc đó!” Lâm Mộc cắn răng thầm hạ quyết tâm!  

...  

Bởi vì thử thách kiên trì trong Nhãn Trấn hai tư giờ quá đỗi khó khăn, cho nên những người đi ngang qua dừng lại quan sát hay kẻ đã rời đi đều cảm thấy đây là tin tức mới lạ chưa từng có tiền lệ.  

Tin tức này được lan truyền ồn ào xôn xao khắp Tổng bộ của Liên minh.  

Trong biệt thự của Vũ nghị trưởng.  

Một vị Nghị Trưởng khác đến sân biệt thự.  

“Lão Mục, lại tới đây uống rượu chùa hả?” Vũ nghị trưởng nói.  

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

“Lão Vũ, tôi đến uống chùa là vinh dự của ông đấy, mau đưa rượu ra đây nào!”  

Vị Mục nghị trưởng này đến sân rồi ngồi xuống.  

Vũ nghị trưởng phất tay lấy một vò rượu từ nhẫn trữ vật.  

Hai ông cụ cụng ly.  

Image removed.

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên ngoài Nhãn Trấn đã tụ tập hơn hai mươi thành viên đang hóng hớt kịch vui.  “Cậu ta kiên trì được năm tiếng trong Nhãn Trấn đã là thành tích không tồi rồi, ít ra đây cũng là yêu cầu của liên minh đối với Linh Phách Cảnh.”   Đám người bàn luận xôn xao.  AdvertisementThanh tra Lỗ nói: “Cũng không tồi, tiếc thay cậu ta còn cách xa yêu cầu của Vũ nghị trưởng.”  Thẩm Trạch Thiên chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Mộc. Trong lòng anh ta xiết bao lo lắng, bao người tới vây xem như này, Lâm Mộc càng không có bậc thang bước xuống, nếu Lâm Mộc từ bỏ thử thách chấp nhận thất bại, tất sẽ lưu lại vết trong hồ sơ, sau này trong Tổng bộ của Liên minh kiểu gì cũng có kẻ chỉ trích Lâm Mộc.  Trong Nhãn Trấn.  Lâm Mộc đau đớn toàn thân, trong đầu quay cuồng câu hỏi, có nên từ bỏ không? Dù sao anh cũng chẳng thể hoàn thành thử thách này. Con số hai bốn giờ khiến anh tuyệt vọng! Dù từ bỏ lúc này thì con số năm giờ cũng không khiến anh quá mất mặt, dẫu sao đây cũng là trình độ đạt tiêu chuẩn rồi.  “Không được, không thể chủ động từ bỏ!”   Sư huynh đang nhìn mình, còn có hơn hai mươi thành viên liên minh đang vây xem, nếu từ bỏ thì về sau họ sẽ nhìn anh bằng ánh mắt thế nào?  “Mặc kệ đi, cứ kiên trì tiếp đã, chống chọi được tới lúc nào hay lúc đó!” Lâm Mộc cắn răng thầm hạ quyết tâm!  ...  Bởi vì thử thách kiên trì trong Nhãn Trấn hai tư giờ quá đỗi khó khăn, cho nên những người đi ngang qua dừng lại quan sát hay kẻ đã rời đi đều cảm thấy đây là tin tức mới lạ chưa từng có tiền lệ.  Tin tức này được lan truyền ồn ào xôn xao khắp Tổng bộ của Liên minh.  Trong biệt thự của Vũ nghị trưởng.  Một vị Nghị Trưởng khác đến sân biệt thự.  “Lão Mục, lại tới đây uống rượu chùa hả?” Vũ nghị trưởng nói.  Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  “Lão Vũ, tôi đến uống chùa là vinh dự của ông đấy, mau đưa rượu ra đây nào!”  Vị Mục nghị trưởng này đến sân rồi ngồi xuống.  Vũ nghị trưởng phất tay lấy một vò rượu từ nhẫn trữ vật.  Hai ông cụ cụng ly.  

Chương 576: Không thể chủ động từ bỏ!”