“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 145
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 145Kết quả, anh vừa đăng bình luận này, lập tức nhận được mấy bình luận trả lời.“Tô Thanh Hà?”“Tống Tử Hàm?”“Tô Thanh Hà sao?”…“Cút.” Trả lời như vậy xong, Hạ Thiên Tường đóng dòng thời gian zalo lại.Đầu tiên là gọi cho hiệu trưởng Thạch, xác định an toàn của Tô Nhược Hân ở trường học, sau đó là gọi cho cục trưởng cục cảnh sát, xác định lại an toàn của Tô Nhược Hân lần nữa.Đồng ý với cô nhóc, đó chính là không cho bất kỳ kẻ nào động vào cô nhóc của anh.Sau khi chắc chắn không có sai sót nào, lúc này anh mới khởi động xe, lái về phía cao ốc tập đoàn Hạ Thị.Đang giờ cao điểm buổi sáng, dòng xe tấp nập.Thoáng nhìn đồng hồ, sắp muộn rồi.Hơn nữa, rất có thể là lần đầu tiên đến muộn trong cuộc đời anh.Vừa nghĩ là lần đầu tiên, không nhịn được nghĩ đến bài đăng lên dòng thời gian đầu tiên mà Tô Nhược Hân đăng giúp anh.Bỗng nhiên phát hiện, thì ra cuộc sống còn muôn màu như vậy.Cuộc sống trước kia của anh thật sự quá đơn điệu.Cô nhóc này mang đến cho anh rất nhiều lĩnh vực mà anh chưa bao giờ đi qua.Bugatti lái vào gara dưới lòng đất của cao ốc tập đoàn Hạ Thị, chỉ còn năm phút là đến giờ làm việc.Hạ Thiên Tường bước xuống xe, dáng người cao lớn bước vào cao ốc tập đoàn.Vào thang máy chuyên dụng đi lên tầng cao nhất.Thời gian vừa vặn, không bị muộn.“Chào buổi sáng Tổng giám đốc.”Thấy anh bước vào văn phòng, các thư ký ở gian ngoài lập tức đứng dậy, vui vẻ chào hỏi Hạ Thiên Tường.Hạ Thiên Tường thản nhiên gật đầu: “Cuộc họp thường kỳ lúc chín giờ do ai phụ trách? Đưa tài liệu cho tôi.”“Là tôi, Tổng giám đốc.” Thư ký Đồng Di tiến lên nói.“Ừm.” Hạ Thiên Tường đã đi vào văn phòng, không hề liếc mắt nhìn cô ta.Nhưng Đồng Di vẫn vừa vui vẻ vừa đắc ý quét nhìn đồng nghiệp của cô ta, cầm tài liệu đã chuẩn bị xong từ trước, ngẩng đầu nói: “Tôi đi vào đây.”“Thôi đi, Tổng giám đốc cũng đã có lựa chọn cho vị trí vợ chưa cưới rồi, cho dù cô ta muốn cũng không có hi vọng.” Phía sau, chờ sau khi Đồng Di tiến vào văn phòng Tổng giám đốc, thư ký Tiểu Trương không nhịn được nói ra.“Còn không phải sao, khi Tổng giám đốc chưa có vợ chưa cưới, cô ta còn không câu được, bây giờ có vợ chưa cưới rồi, vậy thì càng không thể nào.”
Chương 145
Kết quả, anh vừa đăng bình luận này, lập tức nhận được mấy bình luận trả lời.
“Tô Thanh Hà?”
“Tống Tử Hàm?”
“Tô Thanh Hà sao?”
…
“Cút.” Trả lời như vậy xong, Hạ Thiên Tường đóng dòng thời gian zalo lại.
Đầu tiên là gọi cho hiệu trưởng Thạch, xác định an toàn của Tô Nhược Hân ở trường học, sau đó là gọi cho cục trưởng cục cảnh sát, xác định lại an toàn của Tô Nhược Hân lần nữa.
Đồng ý với cô nhóc, đó chính là không cho bất kỳ kẻ nào động vào cô nhóc của anh.
Sau khi chắc chắn không có sai sót nào, lúc này anh mới khởi động xe, lái về phía cao ốc tập đoàn Hạ Thị.
Đang giờ cao điểm buổi sáng, dòng xe tấp nập.
Thoáng nhìn đồng hồ, sắp muộn rồi.
Hơn nữa, rất có thể là lần đầu tiên đến muộn trong cuộc đời anh.
Vừa nghĩ là lần đầu tiên, không nhịn được nghĩ đến bài đăng lên dòng thời gian đầu tiên mà Tô Nhược Hân đăng giúp anh.
Bỗng nhiên phát hiện, thì ra cuộc sống còn muôn màu như vậy.
Cuộc sống trước kia của anh thật sự quá đơn điệu.
Cô nhóc này mang đến cho anh rất nhiều lĩnh vực mà anh chưa bao giờ đi qua.
Bugatti lái vào gara dưới lòng đất của cao ốc tập đoàn Hạ Thị, chỉ còn năm phút là đến giờ làm việc.
Hạ Thiên Tường bước xuống xe, dáng người cao lớn bước vào cao ốc tập đoàn.
Vào thang máy chuyên dụng đi lên tầng cao nhất.
Thời gian vừa vặn, không bị muộn.
“Chào buổi sáng Tổng giám đốc.”
Thấy anh bước vào văn phòng, các thư ký ở gian ngoài lập tức đứng dậy, vui vẻ chào hỏi Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường thản nhiên gật đầu: “Cuộc họp thường kỳ lúc chín giờ do ai phụ trách? Đưa tài liệu cho tôi.”
“Là tôi, Tổng giám đốc.” Thư ký Đồng Di tiến lên nói.
“Ừm.” Hạ Thiên Tường đã đi vào văn phòng, không hề liếc mắt nhìn cô ta.
Nhưng Đồng Di vẫn vừa vui vẻ vừa đắc ý quét nhìn đồng nghiệp của cô ta, cầm tài liệu đã chuẩn bị xong từ trước, ngẩng đầu nói: “Tôi đi vào đây.”
“Thôi đi, Tổng giám đốc cũng đã có lựa chọn cho vị trí vợ chưa cưới rồi, cho dù cô ta muốn cũng không có hi vọng.” Phía sau, chờ sau khi Đồng Di tiến vào văn phòng Tổng giám đốc, thư ký Tiểu Trương không nhịn được nói ra.
“Còn không phải sao, khi Tổng giám đốc chưa có vợ chưa cưới, cô ta còn không câu được, bây giờ có vợ chưa cưới rồi, vậy thì càng không thể nào.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 145Kết quả, anh vừa đăng bình luận này, lập tức nhận được mấy bình luận trả lời.“Tô Thanh Hà?”“Tống Tử Hàm?”“Tô Thanh Hà sao?”…“Cút.” Trả lời như vậy xong, Hạ Thiên Tường đóng dòng thời gian zalo lại.Đầu tiên là gọi cho hiệu trưởng Thạch, xác định an toàn của Tô Nhược Hân ở trường học, sau đó là gọi cho cục trưởng cục cảnh sát, xác định lại an toàn của Tô Nhược Hân lần nữa.Đồng ý với cô nhóc, đó chính là không cho bất kỳ kẻ nào động vào cô nhóc của anh.Sau khi chắc chắn không có sai sót nào, lúc này anh mới khởi động xe, lái về phía cao ốc tập đoàn Hạ Thị.Đang giờ cao điểm buổi sáng, dòng xe tấp nập.Thoáng nhìn đồng hồ, sắp muộn rồi.Hơn nữa, rất có thể là lần đầu tiên đến muộn trong cuộc đời anh.Vừa nghĩ là lần đầu tiên, không nhịn được nghĩ đến bài đăng lên dòng thời gian đầu tiên mà Tô Nhược Hân đăng giúp anh.Bỗng nhiên phát hiện, thì ra cuộc sống còn muôn màu như vậy.Cuộc sống trước kia của anh thật sự quá đơn điệu.Cô nhóc này mang đến cho anh rất nhiều lĩnh vực mà anh chưa bao giờ đi qua.Bugatti lái vào gara dưới lòng đất của cao ốc tập đoàn Hạ Thị, chỉ còn năm phút là đến giờ làm việc.Hạ Thiên Tường bước xuống xe, dáng người cao lớn bước vào cao ốc tập đoàn.Vào thang máy chuyên dụng đi lên tầng cao nhất.Thời gian vừa vặn, không bị muộn.“Chào buổi sáng Tổng giám đốc.”Thấy anh bước vào văn phòng, các thư ký ở gian ngoài lập tức đứng dậy, vui vẻ chào hỏi Hạ Thiên Tường.Hạ Thiên Tường thản nhiên gật đầu: “Cuộc họp thường kỳ lúc chín giờ do ai phụ trách? Đưa tài liệu cho tôi.”“Là tôi, Tổng giám đốc.” Thư ký Đồng Di tiến lên nói.“Ừm.” Hạ Thiên Tường đã đi vào văn phòng, không hề liếc mắt nhìn cô ta.Nhưng Đồng Di vẫn vừa vui vẻ vừa đắc ý quét nhìn đồng nghiệp của cô ta, cầm tài liệu đã chuẩn bị xong từ trước, ngẩng đầu nói: “Tôi đi vào đây.”“Thôi đi, Tổng giám đốc cũng đã có lựa chọn cho vị trí vợ chưa cưới rồi, cho dù cô ta muốn cũng không có hi vọng.” Phía sau, chờ sau khi Đồng Di tiến vào văn phòng Tổng giám đốc, thư ký Tiểu Trương không nhịn được nói ra.“Còn không phải sao, khi Tổng giám đốc chưa có vợ chưa cưới, cô ta còn không câu được, bây giờ có vợ chưa cưới rồi, vậy thì càng không thể nào.”