Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 147

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 147Trong văn phòng Tổng giám đốc, chỉ mười mấy phút, Hạ Thiên Tường đã nhanh chóng xem sơ qua mười mấy tập tài liệu, tốc độ trung bình một phút xem một tập, trong lúc xem, anh đột nhiên nhớ đến một chuyện.Lập tức bấm điện thoại nội bộ.Điện thoại nội bộ của lễ tân ở đại sảnh cao ốc lập tức reo lên.“Xin chào, đây là tập đoàn Hạ Thị.”“Bốn giờ chiều, nếu có một cô gái đến công ty tìm tôi thì cho qua.”“Tổng… Tổng giám đốc ạ?” Lúc này nhân viên lễ tân mới phát hiện điện thoại cô ta vừa nhận là đích thân Tổng giám đốc gọi đến, cái miệng lập tức há to thành hình chữ O, giọng nói của Tổng giám đốc thật êm tai, êm tai đến mức có thể khiến người ta mang thai.“Đúng, nhớ phải cho qua.” Hạ Thiên Tường nói xong thì cúp máy.Nhân viên nữ nhìn dãy số nội bộ vừa cúp máy, đúng là số của văn phòng Tổng giám đốc, lập tức hưng phấn kêu to: “Tổng giám đốc vừa gọi điện thoại cho tôi, hi hi.”Những nhân viên nữ khác xúm lại: “Tổng giám đốc tìm cô?”“Không… không phải.” Nhân viên nữ nghĩ đến khuôn mặt kia của Hạ Thiên Tường, nhất thời không dám l* m*ng: “Anh ấy là thông báo cho chúng ta, khoảng bốn giờ chiều có cô gái đến tìm anh ta, bảo chúng ta cho qua, đều nhớ kỹ rồi chứ?”“Nhớ rồi, biết rồi.”Mấy nhân viên nữ nghe thấy lời này thì bắt đầu bàn luận xem cô gái đến tìm Hạ Thiên Tường là ai.“Tôi đoán là Tô Thanh Hà đang bị đồn ầm lên kia.”“Tô Thanh Hà là chuyện của mấy ngày trước, hình như mấy ngày nay không nghe thấy có ai đồn cô ta là vợ chưa cưới của Tổng giám đốc Hạ nữa.”“Tổng giám đốc Hạ tỉnh rồi, nhưng cho đến giờ vẫn không làm sáng tỏ chuyện Tô Thanh Hà không phải vợ chưa cưới của anh ấy, đó chính là thầm chấp nhận, tôi đoán chắc chắn người buổi chiều đến tìm Tổng giám đốc là Tô Thanh Hà.”“Khó mà nói trước được, nói không chừng là Tống Tử Hàm thì sao, biết Tổng giám đốc Hạ còn sống, hơn nữa còn trở về đảm nhận vị trí Tổng giám đốc tập đoàn, chắc chắn cô ta sẽ tiếp tục đến tìm Tổng giám đốc Hạ.”“Tôi đoán là Tô Thanh Hà.”“Tôi đoán là Tống Tử Hàm.”“Khụ khụ…” Mấy người đang bàn tán sôi nổi, một người trong đó phát hiện Lục Diễm Chi đi vào cửa lớn, lập tức ho khan hai tiếng.Thế là, ai về chỗ nấy, các nhân viên nữ ngay cả thở mạnh cũng không dám.Trong tập đoàn Hạ Thị, người các cô sùng bái nhất chính là Hạ Thiên Tường, đồng thời người sợ nhất cũng là Hạ Thiên Tường.Mà ngoài Hạ Thiên Tường ra thì người sợ nhất chính là mẹ ruột Lục Diễm Chi của Hạ Thiên Tường này.Hai mẹ con đều có khí chất lạnh lùng nghiêm túc, quả thật có thể dọa người ta run rẩy tim gan.

Chương 147

Trong văn phòng Tổng giám đốc, chỉ mười mấy phút, Hạ Thiên Tường đã nhanh chóng xem sơ qua mười mấy tập tài liệu, tốc độ trung bình một phút xem một tập, trong lúc xem, anh đột nhiên nhớ đến một chuyện.

Lập tức bấm điện thoại nội bộ.

Điện thoại nội bộ của lễ tân ở đại sảnh cao ốc lập tức reo lên.

“Xin chào, đây là tập đoàn Hạ Thị.”

“Bốn giờ chiều, nếu có một cô gái đến công ty tìm tôi thì cho qua.”

“Tổng… Tổng giám đốc ạ?” Lúc này nhân viên lễ tân mới phát hiện điện thoại cô ta vừa nhận là đích thân Tổng giám đốc gọi đến, cái miệng lập tức há to thành hình chữ O, giọng nói của Tổng giám đốc thật êm tai, êm tai đến mức có thể khiến người ta mang thai.

“Đúng, nhớ phải cho qua.” Hạ Thiên Tường nói xong thì cúp máy.

Nhân viên nữ nhìn dãy số nội bộ vừa cúp máy, đúng là số của văn phòng Tổng giám đốc, lập tức hưng phấn kêu to: “Tổng giám đốc vừa gọi điện thoại cho tôi, hi hi.”

Những nhân viên nữ khác xúm lại: “Tổng giám đốc tìm cô?”

“Không… không phải.” Nhân viên nữ nghĩ đến khuôn mặt kia của Hạ Thiên Tường, nhất thời không dám l* m*ng: “Anh ấy là thông báo cho chúng ta, khoảng bốn giờ chiều có cô gái đến tìm anh ta, bảo chúng ta cho qua, đều nhớ kỹ rồi chứ?”

“Nhớ rồi, biết rồi.”

Mấy nhân viên nữ nghe thấy lời này thì bắt đầu bàn luận xem cô gái đến tìm Hạ Thiên Tường là ai.

“Tôi đoán là Tô Thanh Hà đang bị đồn ầm lên kia.”

“Tô Thanh Hà là chuyện của mấy ngày trước, hình như mấy ngày nay không nghe thấy có ai đồn cô ta là vợ chưa cưới của Tổng giám đốc Hạ nữa.”

“Tổng giám đốc Hạ tỉnh rồi, nhưng cho đến giờ vẫn không làm sáng tỏ chuyện Tô Thanh Hà không phải vợ chưa cưới của anh ấy, đó chính là thầm chấp nhận, tôi đoán chắc chắn người buổi chiều đến tìm Tổng giám đốc là Tô Thanh Hà.”

“Khó mà nói trước được, nói không chừng là Tống Tử Hàm thì sao, biết Tổng giám đốc Hạ còn sống, hơn nữa còn trở về đảm nhận vị trí Tổng giám đốc tập đoàn, chắc chắn cô ta sẽ tiếp tục đến tìm Tổng giám đốc Hạ.”

“Tôi đoán là Tô Thanh Hà.”

“Tôi đoán là Tống Tử Hàm.”

“Khụ khụ…” Mấy người đang bàn tán sôi nổi, một người trong đó phát hiện Lục Diễm Chi đi vào cửa lớn, lập tức ho khan hai tiếng.

Thế là, ai về chỗ nấy, các nhân viên nữ ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Trong tập đoàn Hạ Thị, người các cô sùng bái nhất chính là Hạ Thiên Tường, đồng thời người sợ nhất cũng là Hạ Thiên Tường.

Mà ngoài Hạ Thiên Tường ra thì người sợ nhất chính là mẹ ruột Lục Diễm Chi của Hạ Thiên Tường này.

Hai mẹ con đều có khí chất lạnh lùng nghiêm túc, quả thật có thể dọa người ta run rẩy tim gan.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 147Trong văn phòng Tổng giám đốc, chỉ mười mấy phút, Hạ Thiên Tường đã nhanh chóng xem sơ qua mười mấy tập tài liệu, tốc độ trung bình một phút xem một tập, trong lúc xem, anh đột nhiên nhớ đến một chuyện.Lập tức bấm điện thoại nội bộ.Điện thoại nội bộ của lễ tân ở đại sảnh cao ốc lập tức reo lên.“Xin chào, đây là tập đoàn Hạ Thị.”“Bốn giờ chiều, nếu có một cô gái đến công ty tìm tôi thì cho qua.”“Tổng… Tổng giám đốc ạ?” Lúc này nhân viên lễ tân mới phát hiện điện thoại cô ta vừa nhận là đích thân Tổng giám đốc gọi đến, cái miệng lập tức há to thành hình chữ O, giọng nói của Tổng giám đốc thật êm tai, êm tai đến mức có thể khiến người ta mang thai.“Đúng, nhớ phải cho qua.” Hạ Thiên Tường nói xong thì cúp máy.Nhân viên nữ nhìn dãy số nội bộ vừa cúp máy, đúng là số của văn phòng Tổng giám đốc, lập tức hưng phấn kêu to: “Tổng giám đốc vừa gọi điện thoại cho tôi, hi hi.”Những nhân viên nữ khác xúm lại: “Tổng giám đốc tìm cô?”“Không… không phải.” Nhân viên nữ nghĩ đến khuôn mặt kia của Hạ Thiên Tường, nhất thời không dám l* m*ng: “Anh ấy là thông báo cho chúng ta, khoảng bốn giờ chiều có cô gái đến tìm anh ta, bảo chúng ta cho qua, đều nhớ kỹ rồi chứ?”“Nhớ rồi, biết rồi.”Mấy nhân viên nữ nghe thấy lời này thì bắt đầu bàn luận xem cô gái đến tìm Hạ Thiên Tường là ai.“Tôi đoán là Tô Thanh Hà đang bị đồn ầm lên kia.”“Tô Thanh Hà là chuyện của mấy ngày trước, hình như mấy ngày nay không nghe thấy có ai đồn cô ta là vợ chưa cưới của Tổng giám đốc Hạ nữa.”“Tổng giám đốc Hạ tỉnh rồi, nhưng cho đến giờ vẫn không làm sáng tỏ chuyện Tô Thanh Hà không phải vợ chưa cưới của anh ấy, đó chính là thầm chấp nhận, tôi đoán chắc chắn người buổi chiều đến tìm Tổng giám đốc là Tô Thanh Hà.”“Khó mà nói trước được, nói không chừng là Tống Tử Hàm thì sao, biết Tổng giám đốc Hạ còn sống, hơn nữa còn trở về đảm nhận vị trí Tổng giám đốc tập đoàn, chắc chắn cô ta sẽ tiếp tục đến tìm Tổng giám đốc Hạ.”“Tôi đoán là Tô Thanh Hà.”“Tôi đoán là Tống Tử Hàm.”“Khụ khụ…” Mấy người đang bàn tán sôi nổi, một người trong đó phát hiện Lục Diễm Chi đi vào cửa lớn, lập tức ho khan hai tiếng.Thế là, ai về chỗ nấy, các nhân viên nữ ngay cả thở mạnh cũng không dám.Trong tập đoàn Hạ Thị, người các cô sùng bái nhất chính là Hạ Thiên Tường, đồng thời người sợ nhất cũng là Hạ Thiên Tường.Mà ngoài Hạ Thiên Tường ra thì người sợ nhất chính là mẹ ruột Lục Diễm Chi của Hạ Thiên Tường này.Hai mẹ con đều có khí chất lạnh lùng nghiêm túc, quả thật có thể dọa người ta run rẩy tim gan.

Chương 147