Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 594: Anh bắt đầu múa đao
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng vũ khí nên có phần không quen dùng, dù đã xem xong "Phong Lôi Đao Quyết" thì tầng đầu tiên cũng hoàn toàn không thể vận dụng được, hơn nữa động tác của đao cũng không phối hợp được với cơ thể, dẫn đến việc sử dụng rất mất tự nhiên, đầy sơ hở khi sử dụng. Hơn một giờ sau. “Trình độ sử dụng đao quá tệ.” AdvertisementLâm Mộc cất đao và lau mồ hôi trên trán. Vì chưa có kinh nghiệm nên anh khá kiệt sức, dù sao thì Thất Tinh Đao cũng có trọng lượng không hề nhẹ, hơn nữa sử dụng không quen nên rất tốn sức. “Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo, chỉ có thể chăm chỉ luyện tập nhiều hơn.” Lâm Mộc tự lẩm bẩm. Nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục đứng dậy rèn luyện. ... Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến sớm ngày hôm sau. Sau cả ngày luyện đao, việc dùng đao của anh đã có phần quen thuộc hơn, ít nhất là không còn mất tự nhiên như lúc đầu. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều lỗ hổng từ việc sử dụng kỹ năng một cách thuần thục. Anh không nản lòng, dù sao cũng chỉ mới có một ngày mà thôi, không thể thành thục luôn được. “Đến giờ đi gặp đạo sư rồi.” Lâm Mộc cất đao và đi ra ngoài gặp Vũ Nghị Trưởng. Trong sân biệt thự của Vũ Nghị Trưởng. Khi Chu đến, ông cụ cũng đã đợi sẵn. “Bái kiến đạo sư.” Lâm Mộc chào. "Cậu nên đọc các quy tắc của liên minh, cậu cũng nên làm quen với nhiều điều ở liên minh, và kể từ hôm nay, tôi sẽ chính thức bắt đầu dạy cho cậu." Vũ Nghị Trưởng nói. Ông cụ nhìn Lâm Mộc rồi nói tiếp: "Cậu đã có vũ khí chưa? Hay là đã chọn sẽ dùng vũ khí nào chưa?" "Có, đệ tử dùng đao." Lâm Mộc đáp. “Được rồi, vậy hãy thể hiện trình độ cầm đao của cậu đi.” Vũ Nghị Trưởng nói. “Cái này... Đạo sư, con mới bước chân vào Linh Phách Cảnh không lâu, cũng mới học dùng đao có một ngày, trình độ dùng đao của con rất kém.” Lâm Mộc xấu hổ gãi gãi đầu. Bản thân anh dùng đao rất kém, nếu còn phải thể hiện ra thì sợ rằng anh sẽ vô cùng xấu hổ! “Không quan trọng, cậu có bao nhiêu năng lực thì cứ biểu hiện ra, tôi muốn xem trình độ của cậu.” Vũ Nghị Trưởng vẻ mặt rất bình tĩnh. “Vâng.” Lâm Mộc đành phải trả lời, sau đó lấy ra Thất Tinh Đao. Anh bắt đầu múa đao. Lâm Mộc mới chỉ học cách sử dụng đao có một ngày, hoàn toàn không học được "Phông Lôi Đao Quyết", chỉ có thể biểu diễn một chút kinh nghiệm học cách cầm đao ngày hôm qua. Sau một lúc.
Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng vũ khí nên có phần không quen dùng, dù đã xem xong "Phong Lôi Đao Quyết" thì tầng đầu tiên cũng hoàn toàn không thể vận dụng được, hơn nữa động tác của đao cũng không phối hợp được với cơ thể, dẫn đến việc sử dụng rất mất tự nhiên, đầy sơ hở khi sử dụng.
Hơn một giờ sau.
“Trình độ sử dụng đao quá tệ.”
Advertisement
Lâm Mộc cất đao và lau mồ hôi trên trán.
Vì chưa có kinh nghiệm nên anh khá kiệt sức, dù sao thì Thất Tinh Đao cũng có trọng lượng không hề nhẹ, hơn nữa sử dụng không quen nên rất tốn sức.
“Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo, chỉ có thể chăm chỉ luyện tập nhiều hơn.” Lâm Mộc tự lẩm bẩm.
Nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục đứng dậy rèn luyện.
...
Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến sớm ngày hôm sau.
Sau cả ngày luyện đao, việc dùng đao của anh đã có phần quen thuộc hơn, ít nhất là không còn mất tự nhiên như lúc đầu.
Tuy nhiên, vẫn còn nhiều lỗ hổng từ việc sử dụng kỹ năng một cách thuần thục.
Anh không nản lòng, dù sao cũng chỉ mới có một ngày mà thôi, không thể thành thục luôn được.
“Đến giờ đi gặp đạo sư rồi.”
Lâm Mộc cất đao và đi ra ngoài gặp Vũ Nghị Trưởng.
Trong sân biệt thự của Vũ Nghị Trưởng.
Khi Chu đến, ông cụ cũng đã đợi sẵn.
“Bái kiến đạo sư.” Lâm Mộc chào.
"Cậu nên đọc các quy tắc của liên minh, cậu cũng nên làm quen với nhiều điều ở liên minh, và kể từ hôm nay, tôi sẽ chính thức bắt đầu dạy cho cậu." Vũ Nghị Trưởng nói.
Ông cụ nhìn Lâm Mộc rồi nói tiếp: "Cậu đã có vũ khí chưa? Hay là đã chọn sẽ dùng vũ khí nào chưa?"
"Có, đệ tử dùng đao." Lâm Mộc đáp.
“Được rồi, vậy hãy thể hiện trình độ cầm đao của cậu đi.” Vũ Nghị Trưởng nói.
“Cái này... Đạo sư, con mới bước chân vào Linh Phách Cảnh không lâu, cũng mới học dùng đao có một ngày, trình độ dùng đao của con rất kém.” Lâm Mộc xấu hổ gãi gãi đầu.
Bản thân anh dùng đao rất kém, nếu còn phải thể hiện ra thì sợ rằng anh sẽ vô cùng xấu hổ!
“Không quan trọng, cậu có bao nhiêu năng lực thì cứ biểu hiện ra, tôi muốn xem trình độ của cậu.” Vũ Nghị Trưởng vẻ mặt rất bình tĩnh.
“Vâng.”
Lâm Mộc đành phải trả lời, sau đó lấy ra Thất Tinh Đao.
Anh bắt đầu múa đao.
Lâm Mộc mới chỉ học cách sử dụng đao có một ngày, hoàn toàn không học được "Phông Lôi Đao Quyết", chỉ có thể biểu diễn một chút kinh nghiệm học cách cầm đao ngày hôm qua.
Sau một lúc.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc sử dụng vũ khí nên có phần không quen dùng, dù đã xem xong "Phong Lôi Đao Quyết" thì tầng đầu tiên cũng hoàn toàn không thể vận dụng được, hơn nữa động tác của đao cũng không phối hợp được với cơ thể, dẫn đến việc sử dụng rất mất tự nhiên, đầy sơ hở khi sử dụng. Hơn một giờ sau. “Trình độ sử dụng đao quá tệ.” AdvertisementLâm Mộc cất đao và lau mồ hôi trên trán. Vì chưa có kinh nghiệm nên anh khá kiệt sức, dù sao thì Thất Tinh Đao cũng có trọng lượng không hề nhẹ, hơn nữa sử dụng không quen nên rất tốn sức. “Luyện tập tạo nên sự hoàn hảo, chỉ có thể chăm chỉ luyện tập nhiều hơn.” Lâm Mộc tự lẩm bẩm. Nghỉ ngơi một lát, anh tiếp tục đứng dậy rèn luyện. ... Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến sớm ngày hôm sau. Sau cả ngày luyện đao, việc dùng đao của anh đã có phần quen thuộc hơn, ít nhất là không còn mất tự nhiên như lúc đầu. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều lỗ hổng từ việc sử dụng kỹ năng một cách thuần thục. Anh không nản lòng, dù sao cũng chỉ mới có một ngày mà thôi, không thể thành thục luôn được. “Đến giờ đi gặp đạo sư rồi.” Lâm Mộc cất đao và đi ra ngoài gặp Vũ Nghị Trưởng. Trong sân biệt thự của Vũ Nghị Trưởng. Khi Chu đến, ông cụ cũng đã đợi sẵn. “Bái kiến đạo sư.” Lâm Mộc chào. "Cậu nên đọc các quy tắc của liên minh, cậu cũng nên làm quen với nhiều điều ở liên minh, và kể từ hôm nay, tôi sẽ chính thức bắt đầu dạy cho cậu." Vũ Nghị Trưởng nói. Ông cụ nhìn Lâm Mộc rồi nói tiếp: "Cậu đã có vũ khí chưa? Hay là đã chọn sẽ dùng vũ khí nào chưa?" "Có, đệ tử dùng đao." Lâm Mộc đáp. “Được rồi, vậy hãy thể hiện trình độ cầm đao của cậu đi.” Vũ Nghị Trưởng nói. “Cái này... Đạo sư, con mới bước chân vào Linh Phách Cảnh không lâu, cũng mới học dùng đao có một ngày, trình độ dùng đao của con rất kém.” Lâm Mộc xấu hổ gãi gãi đầu. Bản thân anh dùng đao rất kém, nếu còn phải thể hiện ra thì sợ rằng anh sẽ vô cùng xấu hổ! “Không quan trọng, cậu có bao nhiêu năng lực thì cứ biểu hiện ra, tôi muốn xem trình độ của cậu.” Vũ Nghị Trưởng vẻ mặt rất bình tĩnh. “Vâng.” Lâm Mộc đành phải trả lời, sau đó lấy ra Thất Tinh Đao. Anh bắt đầu múa đao. Lâm Mộc mới chỉ học cách sử dụng đao có một ngày, hoàn toàn không học được "Phông Lôi Đao Quyết", chỉ có thể biểu diễn một chút kinh nghiệm học cách cầm đao ngày hôm qua. Sau một lúc.