Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 596: “Tôi cũng là người mới.”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hôm qua Lâm Mộc đã bắt đầu, anh thử sử dụng đao và luyện tập đao pháp. Nếu Vũ Nghị Trưởng không nói gì, Lâm Mộc thật sự cũng không nhận ra. AdvertisementNhưng không những Vũ Nghị Trưởng nói, mà ông còn nói rất chi tiết về những điều này. “Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc lại đáp. "Ta đưa đao cho con, đi đi. Thung lũng phía sau Liên Minh khá yên tĩnh, con có thể luyện tập ở đó." Vũ Nghị Trưởng đưa lại cây đao cho Lâm Mộc. Lâm Mộc cầm lấy cây đao. "À đúng rồi, ta có chuyện khác muốn nói với con." Vũ Nghị Trưởng ngăn Lâm Mộc lại, nói: "Gần đây Quản lý cấp cao của Liên Minh đang thảo luận về việc sắp tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, tất cả tu sĩ trong nước đều có thể đăng ký tham gia, phân nhóm dựa theo Cảnh Giới, một số những tài năng sẽ được lựa chọn để đào tạo đặc biệt. " Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. "Trong khoảng thời gian này, đừng vội đề cao Cảnh Giới, mà hãy nâng cao thực lực của bản thân, đến lúc đó con cũng sẽ đăng ký tham gia." “Vâng.” Lâm Mộc đáp. Sau khi rời khỏi nơi ở của Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc làm theo lời chỉ dẫn của Vũ Nghị Trưởng và đi đến thung lũng phía sau Liên Minh, nơi anh ta định chuyên tâm luyện tập đao pháp cơ bản. Ở thung lũng phía sau Liên Minh. Hoàn cảnh ở đây yên tĩnh và có một con suối nhỏ chảy qua, đúng là một một khung cảnh thư thái vô cùng hoàn hảo để luyện đao pháp. Khi Lâm Mộc đi đến thì phát hiện ở đó còn có một người khác, cũng đang luyện đao pháp. “Xin chào sư huynh.” Lâm Mộc chào người đàn ông kia. “Tôi là người mới, nên không gánh được hai chữ sư huynh này đâu.” Người đàn ông nhìn có hơi mập nói. "Ồ? Người mới?" Lâm Mộc kinh ngạc. “Có vấn đề gì sao?” người đàn ông nhìn Lâm Mộc. “Tôi cũng là người mới.” Lâm Mộc cười nói. “Anh cũng là người mới, anh tên gì vậy?” Người đàn ông lập tức hứng thú khi Lâm Mộc nói như vậy. “Tôi tên Lâm Mộc.” Lâm Mộc tự giới thiệu.
Hôm qua Lâm Mộc đã bắt đầu, anh thử sử dụng đao và luyện tập đao pháp.
Nếu Vũ Nghị Trưởng không nói gì, Lâm Mộc thật sự cũng không nhận ra.
Advertisement
Nhưng không những Vũ Nghị Trưởng nói, mà ông còn nói rất chi tiết về những điều này.
“Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc lại đáp.
"Ta đưa đao cho con, đi đi. Thung lũng phía sau Liên Minh khá yên tĩnh, con có thể luyện tập ở đó." Vũ Nghị Trưởng đưa lại cây đao cho Lâm Mộc.
Lâm Mộc cầm lấy cây đao.
"À đúng rồi, ta có chuyện khác muốn nói với con."
Vũ Nghị Trưởng ngăn Lâm Mộc lại, nói: "Gần đây Quản lý cấp cao của Liên Minh đang thảo luận về việc sắp tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, tất cả tu sĩ trong nước đều có thể đăng ký tham gia, phân nhóm dựa theo Cảnh Giới, một số những tài năng sẽ được lựa chọn để đào tạo đặc biệt. "
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Trong khoảng thời gian này, đừng vội đề cao Cảnh Giới, mà hãy nâng cao thực lực của bản thân, đến lúc đó con cũng sẽ đăng ký tham gia."
“Vâng.” Lâm Mộc đáp.
Sau khi rời khỏi nơi ở của Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc làm theo lời chỉ dẫn của Vũ Nghị Trưởng và đi đến thung lũng phía sau Liên Minh, nơi anh ta định chuyên tâm luyện tập đao pháp cơ bản.
Ở thung lũng phía sau Liên Minh.
Hoàn cảnh ở đây yên tĩnh và có một con suối nhỏ chảy qua, đúng là một một khung cảnh thư thái vô cùng hoàn hảo để luyện đao pháp.
Khi Lâm Mộc đi đến thì phát hiện ở đó còn có một người khác, cũng đang luyện đao pháp.
“Xin chào sư huynh.” Lâm Mộc chào người đàn ông kia.
“Tôi là người mới, nên không gánh được hai chữ sư huynh này đâu.” Người đàn ông nhìn có hơi mập nói.
"Ồ? Người mới?" Lâm Mộc kinh ngạc.
“Có vấn đề gì sao?” người đàn ông nhìn Lâm Mộc.
“Tôi cũng là người mới.” Lâm Mộc cười nói.
“Anh cũng là người mới, anh tên gì vậy?” Người đàn ông lập tức hứng thú khi Lâm Mộc nói như vậy.
“Tôi tên Lâm Mộc.” Lâm Mộc tự giới thiệu.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Hôm qua Lâm Mộc đã bắt đầu, anh thử sử dụng đao và luyện tập đao pháp. Nếu Vũ Nghị Trưởng không nói gì, Lâm Mộc thật sự cũng không nhận ra. AdvertisementNhưng không những Vũ Nghị Trưởng nói, mà ông còn nói rất chi tiết về những điều này. “Đệ tử hiểu rồi.” Lâm Mộc lại đáp. "Ta đưa đao cho con, đi đi. Thung lũng phía sau Liên Minh khá yên tĩnh, con có thể luyện tập ở đó." Vũ Nghị Trưởng đưa lại cây đao cho Lâm Mộc. Lâm Mộc cầm lấy cây đao. "À đúng rồi, ta có chuyện khác muốn nói với con." Vũ Nghị Trưởng ngăn Lâm Mộc lại, nói: "Gần đây Quản lý cấp cao của Liên Minh đang thảo luận về việc sắp tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, tất cả tu sĩ trong nước đều có thể đăng ký tham gia, phân nhóm dựa theo Cảnh Giới, một số những tài năng sẽ được lựa chọn để đào tạo đặc biệt. " Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất. "Trong khoảng thời gian này, đừng vội đề cao Cảnh Giới, mà hãy nâng cao thực lực của bản thân, đến lúc đó con cũng sẽ đăng ký tham gia." “Vâng.” Lâm Mộc đáp. Sau khi rời khỏi nơi ở của Vũ Nghị Trưởng, Lâm Mộc làm theo lời chỉ dẫn của Vũ Nghị Trưởng và đi đến thung lũng phía sau Liên Minh, nơi anh ta định chuyên tâm luyện tập đao pháp cơ bản. Ở thung lũng phía sau Liên Minh. Hoàn cảnh ở đây yên tĩnh và có một con suối nhỏ chảy qua, đúng là một một khung cảnh thư thái vô cùng hoàn hảo để luyện đao pháp. Khi Lâm Mộc đi đến thì phát hiện ở đó còn có một người khác, cũng đang luyện đao pháp. “Xin chào sư huynh.” Lâm Mộc chào người đàn ông kia. “Tôi là người mới, nên không gánh được hai chữ sư huynh này đâu.” Người đàn ông nhìn có hơi mập nói. "Ồ? Người mới?" Lâm Mộc kinh ngạc. “Có vấn đề gì sao?” người đàn ông nhìn Lâm Mộc. “Tôi cũng là người mới.” Lâm Mộc cười nói. “Anh cũng là người mới, anh tên gì vậy?” Người đàn ông lập tức hứng thú khi Lâm Mộc nói như vậy. “Tôi tên Lâm Mộc.” Lâm Mộc tự giới thiệu.