Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 599: Cách sử dụng đao pháp vốn luôn thay đổi
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Mộc cũng muốn nhanh chóng làm tốt bài luyện đao, nhưng thay vì lén bỏ qua số lần luyện, anh lựa chọn tranh thủ thêm thời gian để đẩy nhanh tiến độ. Đêm khuya. Lâm Mộc nương theo ánh trăng, vung đao hết lần này tới lần khác bên con suối nhỏ. AdvertisementKhi anh thực hiện đủ một vạn lần của động tác thứ hai, đã là hai giờ sáng. “Muộn thế này rồi ư?” “Phù phù, hôm nay tập tới đây thôi!” Lâm Mộc cũng mệt rã rời, nhanh chóng cất Thất Tinh Đao rồi rời đi. Về đến phòng, Lâm Mộc không tu luyện nâng cao cảnh giới mà vùi đầu đi ngủ. Có lẽ quá mỏi mệt nên vừa đặt người xuống giường anh đã thiếp đi. Ngày hôm sau, khi Lâm Mộc đến nơi luyện đao đã là mười giờ sáng, Lăng Hiên đang ở đây tập luyện rồi. “Lâm Mộc, anh đến cũng muộn thật đấy, tôi luyện được một giờ đồng hồ rồi.” Lăng Hiên nói. “Không cẩn thận ngủ quên mất.” Lâm Mộc cười lúng túng. “Nhanh tập đi, đừng ăn bơ làm biếng.” Lăng Hiên vừa vung đao vừa nói. “Được, tôi tới đây!” Lâm Mộc chạy qua, rút Thất Tinh Đao ra, bắt đầu luyện ba động tác còn lại. Hai người vẫn tập tới tận nhá nhem tối. “Lâm Mộc, tôi thực hiện xong năm động tác rồi, trưa mai sẽ đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với Đạo Sư, giờ tôi về trước, anh cố gắng tập nha!” Lăng Hiên nói rồi rời đi. Lâm Mộc luyện đến ba giờ sáng, cuối cùng thì mỗi động tác trong năm động tác cơ bản đã làm đủ một vạn lần. “Phù, mai mình cũng có thể báo cáo hoàn thành nhiệm vụ rồi.” Lâm Mộc lau mồ hôi, sau đó rời đi trong sắc trời tối. Lâm Mộc cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện đủ số lần như Đạo Sư yêu cầu, cách sử dụng đao cơ bản của anh đã tiến bộ hơn nhiều, thậm chí những động tác này còn trở thành một phần trí nhớ cơ bắp của anh. Cách sử dụng đao pháp vốn luôn thay đổi. Thế nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, động tác cơ bản khi sử dụng đao chính là Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt. Một khi thành thạo trong năm động tác kia mới có thể sử dụng đao pháp trôi chảy. Sáng hôm sau, Lâm Mộc đến biệt thự của Vũ nghị trưởng. “Đạo Sư, tôi đã hoàn thành đủ bài luyện tập mỗi động tác một vạn lần.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Mộc cũng muốn nhanh chóng làm tốt bài luyện đao, nhưng thay vì lén bỏ qua số lần luyện, anh lựa chọn tranh thủ thêm thời gian để đẩy nhanh tiến độ.
Đêm khuya.
Lâm Mộc nương theo ánh trăng, vung đao hết lần này tới lần khác bên con suối nhỏ.
Advertisement
Khi anh thực hiện đủ một vạn lần của động tác thứ hai, đã là hai giờ sáng.
“Muộn thế này rồi ư?”
“Phù phù, hôm nay tập tới đây thôi!” Lâm Mộc cũng mệt rã rời, nhanh chóng cất Thất Tinh Đao rồi rời đi.
Về đến phòng, Lâm Mộc không tu luyện nâng cao cảnh giới mà vùi đầu đi ngủ.
Có lẽ quá mỏi mệt nên vừa đặt người xuống giường anh đã thiếp đi.
Ngày hôm sau, khi Lâm Mộc đến nơi luyện đao đã là mười giờ sáng, Lăng Hiên đang ở đây tập luyện rồi.
“Lâm Mộc, anh đến cũng muộn thật đấy, tôi luyện được một giờ đồng hồ rồi.” Lăng Hiên nói.
“Không cẩn thận ngủ quên mất.” Lâm Mộc cười lúng túng.
“Nhanh tập đi, đừng ăn bơ làm biếng.” Lăng Hiên vừa vung đao vừa nói.
“Được, tôi tới đây!” Lâm Mộc chạy qua, rút Thất Tinh Đao ra, bắt đầu luyện ba động tác còn lại.
Hai người vẫn tập tới tận nhá nhem tối.
“Lâm Mộc, tôi thực hiện xong năm động tác rồi, trưa mai sẽ đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với Đạo Sư, giờ tôi về trước, anh cố gắng tập nha!” Lăng Hiên nói rồi rời đi.
Lâm Mộc luyện đến ba giờ sáng, cuối cùng thì mỗi động tác trong năm động tác cơ bản đã làm đủ một vạn lần.
“Phù, mai mình cũng có thể báo cáo hoàn thành nhiệm vụ rồi.” Lâm Mộc lau mồ hôi, sau đó rời đi trong sắc trời tối.
Lâm Mộc cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện đủ số lần như Đạo Sư yêu cầu, cách sử dụng đao cơ bản của anh đã tiến bộ hơn nhiều, thậm chí những động tác này còn trở thành một phần trí nhớ cơ bắp của anh.
Cách sử dụng đao pháp vốn luôn thay đổi.
Thế nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, động tác cơ bản khi sử dụng đao chính là Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt.
Một khi thành thạo trong năm động tác kia mới có thể sử dụng đao pháp trôi chảy.
Sáng hôm sau, Lâm Mộc đến biệt thự của Vũ nghị trưởng.
“Đạo Sư, tôi đã hoàn thành đủ bài luyện tập mỗi động tác một vạn lần.”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Mộc cũng muốn nhanh chóng làm tốt bài luyện đao, nhưng thay vì lén bỏ qua số lần luyện, anh lựa chọn tranh thủ thêm thời gian để đẩy nhanh tiến độ. Đêm khuya. Lâm Mộc nương theo ánh trăng, vung đao hết lần này tới lần khác bên con suối nhỏ. AdvertisementKhi anh thực hiện đủ một vạn lần của động tác thứ hai, đã là hai giờ sáng. “Muộn thế này rồi ư?” “Phù phù, hôm nay tập tới đây thôi!” Lâm Mộc cũng mệt rã rời, nhanh chóng cất Thất Tinh Đao rồi rời đi. Về đến phòng, Lâm Mộc không tu luyện nâng cao cảnh giới mà vùi đầu đi ngủ. Có lẽ quá mỏi mệt nên vừa đặt người xuống giường anh đã thiếp đi. Ngày hôm sau, khi Lâm Mộc đến nơi luyện đao đã là mười giờ sáng, Lăng Hiên đang ở đây tập luyện rồi. “Lâm Mộc, anh đến cũng muộn thật đấy, tôi luyện được một giờ đồng hồ rồi.” Lăng Hiên nói. “Không cẩn thận ngủ quên mất.” Lâm Mộc cười lúng túng. “Nhanh tập đi, đừng ăn bơ làm biếng.” Lăng Hiên vừa vung đao vừa nói. “Được, tôi tới đây!” Lâm Mộc chạy qua, rút Thất Tinh Đao ra, bắt đầu luyện ba động tác còn lại. Hai người vẫn tập tới tận nhá nhem tối. “Lâm Mộc, tôi thực hiện xong năm động tác rồi, trưa mai sẽ đi báo cáo hoàn thành nhiệm vụ với Đạo Sư, giờ tôi về trước, anh cố gắng tập nha!” Lăng Hiên nói rồi rời đi. Lâm Mộc luyện đến ba giờ sáng, cuối cùng thì mỗi động tác trong năm động tác cơ bản đã làm đủ một vạn lần. “Phù, mai mình cũng có thể báo cáo hoàn thành nhiệm vụ rồi.” Lâm Mộc lau mồ hôi, sau đó rời đi trong sắc trời tối. Lâm Mộc cảm nhận được rõ ràng, sau khi luyện đủ số lần như Đạo Sư yêu cầu, cách sử dụng đao cơ bản của anh đã tiến bộ hơn nhiều, thậm chí những động tác này còn trở thành một phần trí nhớ cơ bắp của anh. Cách sử dụng đao pháp vốn luôn thay đổi. Thế nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, động tác cơ bản khi sử dụng đao chính là Phách, Khảm, Lan, Trát, Mạt. Một khi thành thạo trong năm động tác kia mới có thể sử dụng đao pháp trôi chảy. Sáng hôm sau, Lâm Mộc đến biệt thự của Vũ nghị trưởng. “Đạo Sư, tôi đã hoàn thành đủ bài luyện tập mỗi động tác một vạn lần.”