Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 616: Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… "Mới đây thôi, một số nơi tránh nạn tạm thời thậm chí còn bị tấn công một cách có kế hoạch. Điều này trước đây không hề có, trước đây chỉ có những vụ đánh nhau lẻ ​​tẻ, cũng không hề có cuộc tấn công có tổ chức nào cả."  "Thậm chí còn có một số nơi tránh nạn tạm thời cũng đã bị đánh bại và bị thương vong nặng nề. Trong thời gian này, anh đã đến nơi tránh nạn tạm thời để giúp đỡ trong việc bảo vệ nơi tránh nạn. "  Advertisement"Lực lượng bảo vệ của nơi tránh nạn không đủ mạnh, hơn nữa sau một thời gian dài, tình hình bên trong đã trở nên hỗn loạn hơn, cho nên hiện tại chuyện cấp bách nhất là thành lập một nơi tránh nạn lâu dài!”  Lâm Mộc nghe xong những lời này mới hiểu được.  Nghe có vẻ như tình hình đang không phát triển theo chiều hướng tốt mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.  Thẩm Trạch Thiên nói: "Nhân tiện, các khu vực trên biển là những nơi nguy hiểm nhất, bọn anh đã phát hiện ra số lượng và chất lượng của thú biến dị ở biển cao hơn nhiều so với trên đất liền!"  "Còn nữa, anh còn nghe nói rằng trên biển có thể có thú biến dị cấp độ cao hơn cấp độ A nữa!"  Lâm Mộc sửng sốt: "Cái gì? Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"  “Đúng vậy, nghe nói thú biến dị này mạnh hơn cấp A, đang tạm gọi là cấp S, loại thú biến dị này e rằng chỉ có Phó Minh chủ va Minh chủ mới có cơ hội đánh bại nó.”  "May mắn là bọn chúng chỉ ở trên biển thôi, mặc dù là thú biến dị nhưng hình như bọn chúng đang gặp vấn đề trong việc tiến vào đất liền, cho nên hiện tại cũng chưa cần lo lắng nhiều về bọn chúng."  Lâm Mộc nghĩ tới cũng cảm thấy đúng, biển chiếm diện tích phần nhiều trên thế giới, so với đất liền thì biển phải chiếm hơn bảy mươi phần trăm.  Có rất nhiều sinh vật dưới đáy biển, và khả năng xuất hiện thú biến dị mạnh mẽ chắc chắn sẽ cao hơn trên đất liền!  Lâm Mộc nói thêm: "Đúng rồi, sư huynh, còn các nước khác thì sao? Tình hình bây giờ thế nào, lúc trước em đọc tin tức thấy nói rằng có một tổ chức tên là Quang Minh Hội đang nỗ lực hết sức để giúp cho nhiều nước đối phó với người biến dị?"  “Các quốc gia khác, ngay cả khi có Quang Minh Hội gì đó thì tình hình hiện tại cũng rất tệ.” Sư huynh nói.  Sau khi cả hai trò chuyện một lúc, hai người họ rời khỏi đây.  Lâm Mộc trực tiếp đi tới chỗ ở của Vũ Nghị Trưởng.  “Đạo sư.” Lâm Mộc chào.  “Cậu có gặp phải khó khăn nào trong khi luyện tập không?” Vũ Nghị Trưởng nói.  "Đạo sư, con có một chuyện muốn nhờ đạo sư, nghe nói sau ba ngày nữa Liên minh sẽ huy động toàn bộ lực lượng để bắt đầu dọn dẹp năm thành phố và lập thành khu tránh nạn lâu dài, con cũng muốn tham gia." Lâm Mộc nói.  "Đây không phải là một việc dễ dàng, độ nguy hiểm cực kỳ cao, trước khi dọn dẹp ở các thành phố trước đã rất nhiều học viên phải chết. Hơn nữa lần này là cưỡng ché tất cả các thành viên phải tham gia, cậu còn chưa đánh giá, lần này có thể tránh được, việc gì phải chủ động đi chứ?” Vũ Nghị Trưởng nhìn Lâm Mộc.  "Thưa đạo sư, hành động lần này có thể nguy hiểm, nhưng nếu có thể góp một phần sức mình trong việc ngăn chặn đại nạn đang xảy ra, còn có thể nâng cao kinh nghiệm chiến đấu và kiếm được Liên minh tệ." Lâm Mộc nói.  Lâm Mộc giọng điệu kiên định, tiếp tục: "Là một người tu luyện, đối mặt với đại nạn thì nên có trách nhiệm, không nên tìm lý do để trốn tránh việc chiến đấu, phải nhiệt tình tham gia, tạo nhiều công lao! Cho nên, con muốn tham gia!" 

"Mới đây thôi, một số nơi tránh nạn tạm thời thậm chí còn bị tấn công một cách có kế hoạch. Điều này trước đây không hề có, trước đây chỉ có những vụ đánh nhau lẻ ​​tẻ, cũng không hề có cuộc tấn công có tổ chức nào cả."  

"Thậm chí còn có một số nơi tránh nạn tạm thời cũng đã bị đánh bại và bị thương vong nặng nề. Trong thời gian này, anh đã đến nơi tránh nạn tạm thời để giúp đỡ trong việc bảo vệ nơi tránh nạn. "  

Advertisement

"Lực lượng bảo vệ của nơi tránh nạn không đủ mạnh, hơn nữa sau một thời gian dài, tình hình bên trong đã trở nên hỗn loạn hơn, cho nên hiện tại chuyện cấp bách nhất là thành lập một nơi tránh nạn lâu dài!”  

Lâm Mộc nghe xong những lời này mới hiểu được.  

Nghe có vẻ như tình hình đang không phát triển theo chiều hướng tốt mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.  

Thẩm Trạch Thiên nói: "Nhân tiện, các khu vực trên biển là những nơi nguy hiểm nhất, bọn anh đã phát hiện ra số lượng và chất lượng của thú biến dị ở biển cao hơn nhiều so với trên đất liền!"  

"Còn nữa, anh còn nghe nói rằng trên biển có thể có thú biến dị cấp độ cao hơn cấp độ A nữa!"  

Lâm Mộc sửng sốt: "Cái gì? Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"  

“Đúng vậy, nghe nói thú biến dị này mạnh hơn cấp A, đang tạm gọi là cấp S, loại thú biến dị này e rằng chỉ có Phó Minh chủ va Minh chủ mới có cơ hội đánh bại nó.”  

"May mắn là bọn chúng chỉ ở trên biển thôi, mặc dù là thú biến dị nhưng hình như bọn chúng đang gặp vấn đề trong việc tiến vào đất liền, cho nên hiện tại cũng chưa cần lo lắng nhiều về bọn chúng."  

Lâm Mộc nghĩ tới cũng cảm thấy đúng, biển chiếm diện tích phần nhiều trên thế giới, so với đất liền thì biển phải chiếm hơn bảy mươi phần trăm.  

Có rất nhiều sinh vật dưới đáy biển, và khả năng xuất hiện thú biến dị mạnh mẽ chắc chắn sẽ cao hơn trên đất liền!  

Lâm Mộc nói thêm: "Đúng rồi, sư huynh, còn các nước khác thì sao? Tình hình bây giờ thế nào, lúc trước em đọc tin tức thấy nói rằng có một tổ chức tên là Quang Minh Hội đang nỗ lực hết sức để giúp cho nhiều nước đối phó với người biến dị?"  

“Các quốc gia khác, ngay cả khi có Quang Minh Hội gì đó thì tình hình hiện tại cũng rất tệ.” Sư huynh nói.  

Sau khi cả hai trò chuyện một lúc, hai người họ rời khỏi đây.  

Lâm Mộc trực tiếp đi tới chỗ ở của Vũ Nghị Trưởng.  

“Đạo sư.” Lâm Mộc chào.  

“Cậu có gặp phải khó khăn nào trong khi luyện tập không?” Vũ Nghị Trưởng nói.  

"Đạo sư, con có một chuyện muốn nhờ đạo sư, nghe nói sau ba ngày nữa Liên minh sẽ huy động toàn bộ lực lượng để bắt đầu dọn dẹp năm thành phố và lập thành khu tránh nạn lâu dài, con cũng muốn tham gia." Lâm Mộc nói.  

"Đây không phải là một việc dễ dàng, độ nguy hiểm cực kỳ cao, trước khi dọn dẹp ở các thành phố trước đã rất nhiều học viên phải chết. Hơn nữa lần này là cưỡng ché tất cả các thành viên phải tham gia, cậu còn chưa đánh giá, lần này có thể tránh được, việc gì phải chủ động đi chứ?” Vũ Nghị Trưởng nhìn Lâm Mộc.  

"Thưa đạo sư, hành động lần này có thể nguy hiểm, nhưng nếu có thể góp một phần sức mình trong việc ngăn chặn đại nạn đang xảy ra, còn có thể nâng cao kinh nghiệm chiến đấu và kiếm được Liên minh tệ." Lâm Mộc nói.  

Lâm Mộc giọng điệu kiên định, tiếp tục: "Là một người tu luyện, đối mặt với đại nạn thì nên có trách nhiệm, không nên tìm lý do để trốn tránh việc chiến đấu, phải nhiệt tình tham gia, tạo nhiều công lao! Cho nên, con muốn tham gia!" 

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… "Mới đây thôi, một số nơi tránh nạn tạm thời thậm chí còn bị tấn công một cách có kế hoạch. Điều này trước đây không hề có, trước đây chỉ có những vụ đánh nhau lẻ ​​tẻ, cũng không hề có cuộc tấn công có tổ chức nào cả."  "Thậm chí còn có một số nơi tránh nạn tạm thời cũng đã bị đánh bại và bị thương vong nặng nề. Trong thời gian này, anh đã đến nơi tránh nạn tạm thời để giúp đỡ trong việc bảo vệ nơi tránh nạn. "  Advertisement"Lực lượng bảo vệ của nơi tránh nạn không đủ mạnh, hơn nữa sau một thời gian dài, tình hình bên trong đã trở nên hỗn loạn hơn, cho nên hiện tại chuyện cấp bách nhất là thành lập một nơi tránh nạn lâu dài!”  Lâm Mộc nghe xong những lời này mới hiểu được.  Nghe có vẻ như tình hình đang không phát triển theo chiều hướng tốt mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.  Thẩm Trạch Thiên nói: "Nhân tiện, các khu vực trên biển là những nơi nguy hiểm nhất, bọn anh đã phát hiện ra số lượng và chất lượng của thú biến dị ở biển cao hơn nhiều so với trên đất liền!"  "Còn nữa, anh còn nghe nói rằng trên biển có thể có thú biến dị cấp độ cao hơn cấp độ A nữa!"  Lâm Mộc sửng sốt: "Cái gì? Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"  “Đúng vậy, nghe nói thú biến dị này mạnh hơn cấp A, đang tạm gọi là cấp S, loại thú biến dị này e rằng chỉ có Phó Minh chủ va Minh chủ mới có cơ hội đánh bại nó.”  "May mắn là bọn chúng chỉ ở trên biển thôi, mặc dù là thú biến dị nhưng hình như bọn chúng đang gặp vấn đề trong việc tiến vào đất liền, cho nên hiện tại cũng chưa cần lo lắng nhiều về bọn chúng."  Lâm Mộc nghĩ tới cũng cảm thấy đúng, biển chiếm diện tích phần nhiều trên thế giới, so với đất liền thì biển phải chiếm hơn bảy mươi phần trăm.  Có rất nhiều sinh vật dưới đáy biển, và khả năng xuất hiện thú biến dị mạnh mẽ chắc chắn sẽ cao hơn trên đất liền!  Lâm Mộc nói thêm: "Đúng rồi, sư huynh, còn các nước khác thì sao? Tình hình bây giờ thế nào, lúc trước em đọc tin tức thấy nói rằng có một tổ chức tên là Quang Minh Hội đang nỗ lực hết sức để giúp cho nhiều nước đối phó với người biến dị?"  “Các quốc gia khác, ngay cả khi có Quang Minh Hội gì đó thì tình hình hiện tại cũng rất tệ.” Sư huynh nói.  Sau khi cả hai trò chuyện một lúc, hai người họ rời khỏi đây.  Lâm Mộc trực tiếp đi tới chỗ ở của Vũ Nghị Trưởng.  “Đạo sư.” Lâm Mộc chào.  “Cậu có gặp phải khó khăn nào trong khi luyện tập không?” Vũ Nghị Trưởng nói.  "Đạo sư, con có một chuyện muốn nhờ đạo sư, nghe nói sau ba ngày nữa Liên minh sẽ huy động toàn bộ lực lượng để bắt đầu dọn dẹp năm thành phố và lập thành khu tránh nạn lâu dài, con cũng muốn tham gia." Lâm Mộc nói.  "Đây không phải là một việc dễ dàng, độ nguy hiểm cực kỳ cao, trước khi dọn dẹp ở các thành phố trước đã rất nhiều học viên phải chết. Hơn nữa lần này là cưỡng ché tất cả các thành viên phải tham gia, cậu còn chưa đánh giá, lần này có thể tránh được, việc gì phải chủ động đi chứ?” Vũ Nghị Trưởng nhìn Lâm Mộc.  "Thưa đạo sư, hành động lần này có thể nguy hiểm, nhưng nếu có thể góp một phần sức mình trong việc ngăn chặn đại nạn đang xảy ra, còn có thể nâng cao kinh nghiệm chiến đấu và kiếm được Liên minh tệ." Lâm Mộc nói.  Lâm Mộc giọng điệu kiên định, tiếp tục: "Là một người tu luyện, đối mặt với đại nạn thì nên có trách nhiệm, không nên tìm lý do để trốn tránh việc chiến đấu, phải nhiệt tình tham gia, tạo nhiều công lao! Cho nên, con muốn tham gia!" 

Chương 616: Thú biến dị cấp độ cao hơn cấp A sao?"