“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 268
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 268“Trước đây thì được, nhưng không biết tại sao mà tháng trước lại không được, nhưng hôm qua đồng nghiệp tôi nói từ hôm qua thì vào lại được rồi.”“À vâng.” Tô Nhược Hân tính thời gian, vậy là Phương Tấn không nói dối, đúng là lúc cô hay đến nhà họ Hạ thì khu biệt thự lưng chừng núi cấm xe taxi ra vào thật.Rồi cô bỗng thấy thời gian hơi bị trùng hợp.Chỉ là cô không nghĩ quá nhiều.Cô lấy điện thoại di động ra, nhắn tin nấu cháo với Dương Mỹ Lan.Không ngoài những chuyện cô gặp phải hôm qua và hôm nay, sau khi chia tay với Dương Mỹ Lan.Cô biết Mỹ Lan đang quan tâm tới cô.Cho đến lúc xe taxi dừng lại, cô mới phát hiện ra mình đã đến nơi. Cô thanh toán tiền và xuống xe. Lúc trước cô thường tới đây, cho nên trong khóa vân tay ở cổng biệt thự vẫn lưu dấu vân tay của cô.Tô Nhược Hân thử qua thì thấy cửa mở. Cô đi vào trong.Cô định đi vào đưa điện thoại cho Hạ Thiên Tường xong, sẽ rời đi.Không ngờ, cô mới vừa đẩy cửa kính ra, đã giật mình.Trong phòng khách đông nghịt người.Tất cả đều là người giúp việc trong biệt thự.Quản gia đứng phía trước, phía sau là các nam nữ giúp việc, ai nấy đều cúi đầu có vẻ không dám thở mạnh.Mà người đứng phía trước những người giúp việc này chính là Hạ Thiên Tường.Đúng vậy, không phải là Lục Diễm Chi hoặc Hạ Thiên Hương như cô tưởng, mà là Hạ Thiên Tường.Cô thật sự không ngờ một người đàn ông như Hạ Thiên Tường sẽ trách mắng người giúp việc.Công việc này hẳn là thích hợp với Lục Diễm Chi và Hạ Thiên Hương hơn anh.“Tôi lặp lại lần nữa, nếu tự đi ra, ngoài mất công việc ở nhà họ Hạ, tôi sẽ không truy cứu chuyện khác nữa, bằng không các người hiểu đấy.”Tô Nhược Hân bối rối, không hiểu Hạ Thiên Tường đang nói gì.Trong phòng khách vẫn hoàn toàn yên tĩnh. Mọi người đều hận không thể khiến mình trở thành người tàng hình, như vậy sẽ không cần phải đối mặt với Hạ Thiên Tường nữa.Anh chỉ đứng đó, đã làm người ta sợ hãi theo phản xạ có điều kiện.Đúng lúc này, chị Trương đứng trong góc đột nhiên nói: “Cô Tô tới rồi.” Chị ta chỉ tùy tiện nhìn qua, đã phát hiện ra Tô Nhược Hân, trên gương mặt già lập tức nở nụ cười.Tô Nhược Hân tới thật tốt, nếu không chỉ sợ tối nay tất cả đám người giúp việc bọn họ đều thảm.Cậu Hạ đang muốn trừng phạt mỗi người, không định tha cho một ai.Chị Trương vừa kêu lên, Hạ Thiên Tường cũng nhìn về phía Tô Nhược Hân.Thật ra lúc Tô Nhược Hân bước vào, anh đã nhận thấy.Lúc đó, anh còn tưởng là Hạ Thiên Hương về nên không để ý, không ngờ người tới lại là Tô Nhược Hân: “Sao em tới đây?”
CHƯƠNG 268
“Trước đây thì được, nhưng không biết tại sao mà tháng trước lại không được, nhưng hôm qua đồng nghiệp tôi nói từ hôm qua thì vào lại được rồi.”
“À vâng.” Tô Nhược Hân tính thời gian, vậy là Phương Tấn không nói dối, đúng là lúc cô hay đến nhà họ Hạ thì khu biệt thự lưng chừng núi cấm xe taxi ra vào thật.
Rồi cô bỗng thấy thời gian hơi bị trùng hợp.
Chỉ là cô không nghĩ quá nhiều.
Cô lấy điện thoại di động ra, nhắn tin nấu cháo với Dương Mỹ Lan.
Không ngoài những chuyện cô gặp phải hôm qua và hôm nay, sau khi chia tay với Dương Mỹ Lan.
Cô biết Mỹ Lan đang quan tâm tới cô.
Cho đến lúc xe taxi dừng lại, cô mới phát hiện ra mình đã đến nơi. Cô thanh toán tiền và xuống xe. Lúc trước cô thường tới đây, cho nên trong khóa vân tay ở cổng biệt thự vẫn lưu dấu vân tay của cô.
Tô Nhược Hân thử qua thì thấy cửa mở. Cô đi vào trong.
Cô định đi vào đưa điện thoại cho Hạ Thiên Tường xong, sẽ rời đi.
Không ngờ, cô mới vừa đẩy cửa kính ra, đã giật mình.
Trong phòng khách đông nghịt người.
Tất cả đều là người giúp việc trong biệt thự.
Quản gia đứng phía trước, phía sau là các nam nữ giúp việc, ai nấy đều cúi đầu có vẻ không dám thở mạnh.
Mà người đứng phía trước những người giúp việc này chính là Hạ Thiên Tường.
Đúng vậy, không phải là Lục Diễm Chi hoặc Hạ Thiên Hương như cô tưởng, mà là Hạ Thiên Tường.
Cô thật sự không ngờ một người đàn ông như Hạ Thiên Tường sẽ trách mắng người giúp việc.
Công việc này hẳn là thích hợp với Lục Diễm Chi và Hạ Thiên Hương hơn anh.
“Tôi lặp lại lần nữa, nếu tự đi ra, ngoài mất công việc ở nhà họ Hạ, tôi sẽ không truy cứu chuyện khác nữa, bằng không các người hiểu đấy.”
Tô Nhược Hân bối rối, không hiểu Hạ Thiên Tường đang nói gì.
Trong phòng khách vẫn hoàn toàn yên tĩnh. Mọi người đều hận không thể khiến mình trở thành người tàng hình, như vậy sẽ không cần phải đối mặt với Hạ Thiên Tường nữa.
Anh chỉ đứng đó, đã làm người ta sợ hãi theo phản xạ có điều kiện.
Đúng lúc này, chị Trương đứng trong góc đột nhiên nói: “Cô Tô tới rồi.” Chị ta chỉ tùy tiện nhìn qua, đã phát hiện ra Tô Nhược Hân, trên gương mặt già lập tức nở nụ cười.
Tô Nhược Hân tới thật tốt, nếu không chỉ sợ tối nay tất cả đám người giúp việc bọn họ đều thảm.
Cậu Hạ đang muốn trừng phạt mỗi người, không định tha cho một ai.
Chị Trương vừa kêu lên, Hạ Thiên Tường cũng nhìn về phía Tô Nhược Hân.
Thật ra lúc Tô Nhược Hân bước vào, anh đã nhận thấy.
Lúc đó, anh còn tưởng là Hạ Thiên Hương về nên không để ý, không ngờ người tới lại là Tô Nhược Hân: “Sao em tới đây?”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 268“Trước đây thì được, nhưng không biết tại sao mà tháng trước lại không được, nhưng hôm qua đồng nghiệp tôi nói từ hôm qua thì vào lại được rồi.”“À vâng.” Tô Nhược Hân tính thời gian, vậy là Phương Tấn không nói dối, đúng là lúc cô hay đến nhà họ Hạ thì khu biệt thự lưng chừng núi cấm xe taxi ra vào thật.Rồi cô bỗng thấy thời gian hơi bị trùng hợp.Chỉ là cô không nghĩ quá nhiều.Cô lấy điện thoại di động ra, nhắn tin nấu cháo với Dương Mỹ Lan.Không ngoài những chuyện cô gặp phải hôm qua và hôm nay, sau khi chia tay với Dương Mỹ Lan.Cô biết Mỹ Lan đang quan tâm tới cô.Cho đến lúc xe taxi dừng lại, cô mới phát hiện ra mình đã đến nơi. Cô thanh toán tiền và xuống xe. Lúc trước cô thường tới đây, cho nên trong khóa vân tay ở cổng biệt thự vẫn lưu dấu vân tay của cô.Tô Nhược Hân thử qua thì thấy cửa mở. Cô đi vào trong.Cô định đi vào đưa điện thoại cho Hạ Thiên Tường xong, sẽ rời đi.Không ngờ, cô mới vừa đẩy cửa kính ra, đã giật mình.Trong phòng khách đông nghịt người.Tất cả đều là người giúp việc trong biệt thự.Quản gia đứng phía trước, phía sau là các nam nữ giúp việc, ai nấy đều cúi đầu có vẻ không dám thở mạnh.Mà người đứng phía trước những người giúp việc này chính là Hạ Thiên Tường.Đúng vậy, không phải là Lục Diễm Chi hoặc Hạ Thiên Hương như cô tưởng, mà là Hạ Thiên Tường.Cô thật sự không ngờ một người đàn ông như Hạ Thiên Tường sẽ trách mắng người giúp việc.Công việc này hẳn là thích hợp với Lục Diễm Chi và Hạ Thiên Hương hơn anh.“Tôi lặp lại lần nữa, nếu tự đi ra, ngoài mất công việc ở nhà họ Hạ, tôi sẽ không truy cứu chuyện khác nữa, bằng không các người hiểu đấy.”Tô Nhược Hân bối rối, không hiểu Hạ Thiên Tường đang nói gì.Trong phòng khách vẫn hoàn toàn yên tĩnh. Mọi người đều hận không thể khiến mình trở thành người tàng hình, như vậy sẽ không cần phải đối mặt với Hạ Thiên Tường nữa.Anh chỉ đứng đó, đã làm người ta sợ hãi theo phản xạ có điều kiện.Đúng lúc này, chị Trương đứng trong góc đột nhiên nói: “Cô Tô tới rồi.” Chị ta chỉ tùy tiện nhìn qua, đã phát hiện ra Tô Nhược Hân, trên gương mặt già lập tức nở nụ cười.Tô Nhược Hân tới thật tốt, nếu không chỉ sợ tối nay tất cả đám người giúp việc bọn họ đều thảm.Cậu Hạ đang muốn trừng phạt mỗi người, không định tha cho một ai.Chị Trương vừa kêu lên, Hạ Thiên Tường cũng nhìn về phía Tô Nhược Hân.Thật ra lúc Tô Nhược Hân bước vào, anh đã nhận thấy.Lúc đó, anh còn tưởng là Hạ Thiên Hương về nên không để ý, không ngờ người tới lại là Tô Nhược Hân: “Sao em tới đây?”