Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 276

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 276Đến rồi.Tô Nhược Hân xuống xe, nhìn Phương Tấn lái xe đi giống như đang nhìn Hạ Thiên Tường rời đi vậy.Cho đến khi chiếc xe McLaren GT hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Tô Nhược Hân mới lên tầng, đi vào căn hộ.Chúc Hứa còn đang ngủ. Cậu bé thật ra rất bớt lo, là loại gần như không cần phải quản. Đừng thấy cậu bé còn nhỏ nhưng đã có thể tự chăm sóc cho mình.Thậm chí còn có thể tự tắm nữa. Đứa nhỏ này thật sự là cần tự lập bao nhiêu thì có bấy nhiêu.Nhưng rõ ràng cậu bé mới bốn tuổi.Cô nghĩ tới đã cảm thấy đau lòng.Trẻ con nhà nghèo sớm quản lý việc nhà, chính là chỉ những đứa trẻ giống như Chúc Hứa.Bởi vì chưa từng chơi món đồ chơi nào, Hạ Thiên Tường đã lấy lòng cậu bé rất dễ dàng.Tô Nhược Hân quay vào phòng của mình, không biết có phải vì giày vò cả đêm hay không mà lại mất ngủ.Mãi tới gần sáng, cô mới ngủ được.Năm giờ, đồng hồ báo thức của Tô Nhược Hân lại đổ chuông.Cô là học sinh lớp mười hai, phải dậy sớm đọc bài.Tranh thủ thêm vài giây, có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Cô muốn thi vào một trường tốt mà mình thích, tốt nhất là đúng chuyên ngành và trường học mà cô mong muốn.Còn có một nguyên nhân khác khiến cô dậy sớm như vậy, cô phải làm bữa sáng cho Chúc Hứa.Cô không thể để cậu bé bị đói bụng được.Kết quả, Tô Nhược Hân vừa ngáp vừa ra khỏi phòng, đi về phía phòng bếp thì lập tức đờ người, cũng hoảng rồi: “Ai?”Cửa phòng bếp đang đóng, nhưng bên trong vẫn sáng đèn, mơ hồ hiện ra bóng người trong đó…’Hạ Thiên Tường nói anh đã mua lại căn hộ này, cho nên chủ cũ không thể bước vào được.Hơn nữa, cô nhớ rõ Hạ Thiên Tường đã thay khóa căn hộ này.Cô nói xong, bất giác quay đầu nhìn về phía cửa.Khóa thật sự thay rồi.Lúc này, Tô Nhược Hân tiếp tục nhìn bóng người trong phòng bếp kia, cũng nhớ tới những gì mình nhìn thấy ở nhà họ Hạ tối qua.Chẳng lẽ có người lẻn vào, muốn giết cô?Lại giống như muốn giết Hạ Thiên Tường vậy?Cô hoảng hốt, muốn đi vào phòng Chúc Hứa để bế cậu bé mau chóng rời xa chốn thị phi này.Nhưng cô mới đến trước cửa phòng Chúc Hứa, đã nghe cửa phòng bếp phía sau hình như mở ra. Lúc cô đang sợ tới mềm cả chân thì nghe người phía sau nói: “Cô Tô, tôi là chị Chiêm do ngài Phương phái tới chăm sóc cho cô và cậu chủ nhỏ. Tôi biết cô phải dậy sớm tự học nên vội qua làm bữa sáng. Có phải tôi lặng lẽ vào, đã dọa cho cô sợ không?”

CHƯƠNG 276

Đến rồi.

Tô Nhược Hân xuống xe, nhìn Phương Tấn lái xe đi giống như đang nhìn Hạ Thiên Tường rời đi vậy.

Cho đến khi chiếc xe McLaren GT hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Tô Nhược Hân mới lên tầng, đi vào căn hộ.

Chúc Hứa còn đang ngủ. Cậu bé thật ra rất bớt lo, là loại gần như không cần phải quản. Đừng thấy cậu bé còn nhỏ nhưng đã có thể tự chăm sóc cho mình.

Thậm chí còn có thể tự tắm nữa. Đứa nhỏ này thật sự là cần tự lập bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Nhưng rõ ràng cậu bé mới bốn tuổi.

Cô nghĩ tới đã cảm thấy đau lòng.

Trẻ con nhà nghèo sớm quản lý việc nhà, chính là chỉ những đứa trẻ giống như Chúc Hứa.

Bởi vì chưa từng chơi món đồ chơi nào, Hạ Thiên Tường đã lấy lòng cậu bé rất dễ dàng.

Tô Nhược Hân quay vào phòng của mình, không biết có phải vì giày vò cả đêm hay không mà lại mất ngủ.

Mãi tới gần sáng, cô mới ngủ được.

Năm giờ, đồng hồ báo thức của Tô Nhược Hân lại đổ chuông.

Cô là học sinh lớp mười hai, phải dậy sớm đọc bài.

Tranh thủ thêm vài giây, có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Cô muốn thi vào một trường tốt mà mình thích, tốt nhất là đúng chuyên ngành và trường học mà cô mong muốn.

Còn có một nguyên nhân khác khiến cô dậy sớm như vậy, cô phải làm bữa sáng cho Chúc Hứa.

Cô không thể để cậu bé bị đói bụng được.

Kết quả, Tô Nhược Hân vừa ngáp vừa ra khỏi phòng, đi về phía phòng bếp thì lập tức đờ người, cũng hoảng rồi: “Ai?”

Cửa phòng bếp đang đóng, nhưng bên trong vẫn sáng đèn, mơ hồ hiện ra bóng người trong đó…’

Hạ Thiên Tường nói anh đã mua lại căn hộ này, cho nên chủ cũ không thể bước vào được.

Hơn nữa, cô nhớ rõ Hạ Thiên Tường đã thay khóa căn hộ này.

Cô nói xong, bất giác quay đầu nhìn về phía cửa.

Khóa thật sự thay rồi.

Lúc này, Tô Nhược Hân tiếp tục nhìn bóng người trong phòng bếp kia, cũng nhớ tới những gì mình nhìn thấy ở nhà họ Hạ tối qua.

Chẳng lẽ có người lẻn vào, muốn giết cô?

Lại giống như muốn giết Hạ Thiên Tường vậy?

Cô hoảng hốt, muốn đi vào phòng Chúc Hứa để bế cậu bé mau chóng rời xa chốn thị phi này.

Nhưng cô mới đến trước cửa phòng Chúc Hứa, đã nghe cửa phòng bếp phía sau hình như mở ra. Lúc cô đang sợ tới mềm cả chân thì nghe người phía sau nói: “Cô Tô, tôi là chị Chiêm do ngài Phương phái tới chăm sóc cho cô và cậu chủ nhỏ. Tôi biết cô phải dậy sớm tự học nên vội qua làm bữa sáng. Có phải tôi lặng lẽ vào, đã dọa cho cô sợ không?”

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 276Đến rồi.Tô Nhược Hân xuống xe, nhìn Phương Tấn lái xe đi giống như đang nhìn Hạ Thiên Tường rời đi vậy.Cho đến khi chiếc xe McLaren GT hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Tô Nhược Hân mới lên tầng, đi vào căn hộ.Chúc Hứa còn đang ngủ. Cậu bé thật ra rất bớt lo, là loại gần như không cần phải quản. Đừng thấy cậu bé còn nhỏ nhưng đã có thể tự chăm sóc cho mình.Thậm chí còn có thể tự tắm nữa. Đứa nhỏ này thật sự là cần tự lập bao nhiêu thì có bấy nhiêu.Nhưng rõ ràng cậu bé mới bốn tuổi.Cô nghĩ tới đã cảm thấy đau lòng.Trẻ con nhà nghèo sớm quản lý việc nhà, chính là chỉ những đứa trẻ giống như Chúc Hứa.Bởi vì chưa từng chơi món đồ chơi nào, Hạ Thiên Tường đã lấy lòng cậu bé rất dễ dàng.Tô Nhược Hân quay vào phòng của mình, không biết có phải vì giày vò cả đêm hay không mà lại mất ngủ.Mãi tới gần sáng, cô mới ngủ được.Năm giờ, đồng hồ báo thức của Tô Nhược Hân lại đổ chuông.Cô là học sinh lớp mười hai, phải dậy sớm đọc bài.Tranh thủ thêm vài giây, có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Cô muốn thi vào một trường tốt mà mình thích, tốt nhất là đúng chuyên ngành và trường học mà cô mong muốn.Còn có một nguyên nhân khác khiến cô dậy sớm như vậy, cô phải làm bữa sáng cho Chúc Hứa.Cô không thể để cậu bé bị đói bụng được.Kết quả, Tô Nhược Hân vừa ngáp vừa ra khỏi phòng, đi về phía phòng bếp thì lập tức đờ người, cũng hoảng rồi: “Ai?”Cửa phòng bếp đang đóng, nhưng bên trong vẫn sáng đèn, mơ hồ hiện ra bóng người trong đó…’Hạ Thiên Tường nói anh đã mua lại căn hộ này, cho nên chủ cũ không thể bước vào được.Hơn nữa, cô nhớ rõ Hạ Thiên Tường đã thay khóa căn hộ này.Cô nói xong, bất giác quay đầu nhìn về phía cửa.Khóa thật sự thay rồi.Lúc này, Tô Nhược Hân tiếp tục nhìn bóng người trong phòng bếp kia, cũng nhớ tới những gì mình nhìn thấy ở nhà họ Hạ tối qua.Chẳng lẽ có người lẻn vào, muốn giết cô?Lại giống như muốn giết Hạ Thiên Tường vậy?Cô hoảng hốt, muốn đi vào phòng Chúc Hứa để bế cậu bé mau chóng rời xa chốn thị phi này.Nhưng cô mới đến trước cửa phòng Chúc Hứa, đã nghe cửa phòng bếp phía sau hình như mở ra. Lúc cô đang sợ tới mềm cả chân thì nghe người phía sau nói: “Cô Tô, tôi là chị Chiêm do ngài Phương phái tới chăm sóc cho cô và cậu chủ nhỏ. Tôi biết cô phải dậy sớm tự học nên vội qua làm bữa sáng. Có phải tôi lặng lẽ vào, đã dọa cho cô sợ không?”

Chương 276