“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 291
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 291“Tôi cũng nghe nói rồi, bệnh của bạn bà tôi cũng được bác sĩ Mạc chữa khỏi.”Nhất thời, những người có mặt đều kích động nhìn bác sĩ Mạc, người lặng lẽ xuất hiện ở đây.Sau đó ai cũng chen nhau tiến lại gần ông ta.Cùng lúc đó, đẩy Tô Nhược Hân ra ngoài rìa đám đông.Tô Nhược Hân nhìn đám người đang xúm xít xung quanh mà nhíu mày: “Không khí quá tệ, không tốt cho bệnh nhân.”Nhưng chẳng ai quan tâm đến Tô Nhược Hân nữa.Mọi người đều hứng khởi vây quanh bác sĩ Mạc – Mạc Tử Đơn để hỏi thăm hết chuyện này đến chuyện kia.Chỉ trong chốc lát, hiện trường tai nạn xe trở thành nơi theo đuổi thần tượng.Hơn nữa còn khá nóng bỏng.Tô Nhược Hân hơi lo lắng cho người đàn ông đang nằm trên đất bên trong.Dáng người cô thấp bé, chỉ đành kiễng chân lên nhìn người đàn ông bên trong.Lúc này, cô đã chẳng còn chút ấn tượng tốt nào với thánh thủ Trung y xuất hiện đột ngột này nữa.Ông ta tìm cảm giác tồn tại, nhưng rất dễ đẩy bệnh nhân cô vừa cứu vào chỗ chết.Thấy Tô Nhược Hân nhíu mày, Hạ Thiên Tường lên tiếng: “Hay là tôi đuổi đám người ồn ào này đi giúp em nhé?”“Anh bằng lòng à?” Tô Nhược Hân hơi bất ngờ vì Hạ Thiên Tường chủ động ‘xin ra trận’, vì thế cô không khỏi nhìn anh thêm lần nữa.“Ừm.”“Được, anh bảo bọn họ tránh ra cho không khí lưu thông một chút, muốn theo đuổi thần tượng thì tránh xa ra chút, đừng ở đây là được.”“Tránh ra, theo đuổi thần tượng thì tới phòng khám, đây là hiện trường tai nạn chứ không phải nơi để theo đuổi thần tượng.” Hạ Thiên Tường lạnh lùng nói, nhưng giọng nói của anh như có ma lực, dù nói không lớn lắm nhưng anh vừa lên tiếng đã khiến mọi người vô thức ngừng nói.Sau đó, đám đông đồng loạt lùi lại một bước.Đó là khí thế tự nhiên của anh, khiến người ta không kìm được muốn nghe theo mệnh lệnh của anh.Mọi người lùi lại, vừa hay lộ ra Mạc Tử Đơn đang bị vây quanh ở giữa.Tô Nhược Hân nhàn nhạt nhìn ông ta, tỏ vẻ rất không hài lòng.Nếu Hạ Thiên Tường không lên tiếng giải vây giúp cô thì người này sẽ phá hỏng việc của cô, hại chết bệnh nhân của cô.Đúng thế, vì người châm cứu là cô, cô tự động tự giác coi người đàn ông bị tai nạn xe vẫn đang nằm trên đất thành bệnh nhân của mình.Vậy thì là người của mình rồi, cô phải bảo vệ anh ta.Nếu anh ta chết thì nghĩa là cách châm cứu vừa rồi của cô thất bại.Ngay lúc Tô Nhược Hân không muốn để ý đến Mạc Tử Đơn nữa, không ngờ ông ta lại đột nhiên đi về phía cô, vừa đi vừa nói: “Mọi người đừng xin chữ ký của tôi nữa, thuật châm cứu của Mạc Tử Đơn tôi thật sự chẳng là gì, so với trình độ của cô gái trẻ này, tôi còn chẳng bằng một phần của cô ấy.”
CHƯƠNG 291
“Tôi cũng nghe nói rồi, bệnh của bạn bà tôi cũng được bác sĩ Mạc chữa khỏi.”
Nhất thời, những người có mặt đều kích động nhìn bác sĩ Mạc, người lặng lẽ xuất hiện ở đây.
Sau đó ai cũng chen nhau tiến lại gần ông ta.
Cùng lúc đó, đẩy Tô Nhược Hân ra ngoài rìa đám đông.
Tô Nhược Hân nhìn đám người đang xúm xít xung quanh mà nhíu mày: “Không khí quá tệ, không tốt cho bệnh nhân.”
Nhưng chẳng ai quan tâm đến Tô Nhược Hân nữa.
Mọi người đều hứng khởi vây quanh bác sĩ Mạc – Mạc Tử Đơn để hỏi thăm hết chuyện này đến chuyện kia.
Chỉ trong chốc lát, hiện trường tai nạn xe trở thành nơi theo đuổi thần tượng.
Hơn nữa còn khá nóng bỏng.
Tô Nhược Hân hơi lo lắng cho người đàn ông đang nằm trên đất bên trong.
Dáng người cô thấp bé, chỉ đành kiễng chân lên nhìn người đàn ông bên trong.
Lúc này, cô đã chẳng còn chút ấn tượng tốt nào với thánh thủ Trung y xuất hiện đột ngột này nữa.
Ông ta tìm cảm giác tồn tại, nhưng rất dễ đẩy bệnh nhân cô vừa cứu vào chỗ chết.
Thấy Tô Nhược Hân nhíu mày, Hạ Thiên Tường lên tiếng: “Hay là tôi đuổi đám người ồn ào này đi giúp em nhé?”
“Anh bằng lòng à?” Tô Nhược Hân hơi bất ngờ vì Hạ Thiên Tường chủ động ‘xin ra trận’, vì thế cô không khỏi nhìn anh thêm lần nữa.
“Ừm.”
“Được, anh bảo bọn họ tránh ra cho không khí lưu thông một chút, muốn theo đuổi thần tượng thì tránh xa ra chút, đừng ở đây là được.”
“Tránh ra, theo đuổi thần tượng thì tới phòng khám, đây là hiện trường tai nạn chứ không phải nơi để theo đuổi thần tượng.” Hạ Thiên Tường lạnh lùng nói, nhưng giọng nói của anh như có ma lực, dù nói không lớn lắm nhưng anh vừa lên tiếng đã khiến mọi người vô thức ngừng nói.
Sau đó, đám đông đồng loạt lùi lại một bước.
Đó là khí thế tự nhiên của anh, khiến người ta không kìm được muốn nghe theo mệnh lệnh của anh.
Mọi người lùi lại, vừa hay lộ ra Mạc Tử Đơn đang bị vây quanh ở giữa.
Tô Nhược Hân nhàn nhạt nhìn ông ta, tỏ vẻ rất không hài lòng.
Nếu Hạ Thiên Tường không lên tiếng giải vây giúp cô thì người này sẽ phá hỏng việc của cô, hại chết bệnh nhân của cô.
Đúng thế, vì người châm cứu là cô, cô tự động tự giác coi người đàn ông bị tai nạn xe vẫn đang nằm trên đất thành bệnh nhân của mình.
Vậy thì là người của mình rồi, cô phải bảo vệ anh ta.
Nếu anh ta chết thì nghĩa là cách châm cứu vừa rồi của cô thất bại.
Ngay lúc Tô Nhược Hân không muốn để ý đến Mạc Tử Đơn nữa, không ngờ ông ta lại đột nhiên đi về phía cô, vừa đi vừa nói: “Mọi người đừng xin chữ ký của tôi nữa, thuật châm cứu của Mạc Tử Đơn tôi thật sự chẳng là gì, so với trình độ của cô gái trẻ này, tôi còn chẳng bằng một phần của cô ấy.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 291“Tôi cũng nghe nói rồi, bệnh của bạn bà tôi cũng được bác sĩ Mạc chữa khỏi.”Nhất thời, những người có mặt đều kích động nhìn bác sĩ Mạc, người lặng lẽ xuất hiện ở đây.Sau đó ai cũng chen nhau tiến lại gần ông ta.Cùng lúc đó, đẩy Tô Nhược Hân ra ngoài rìa đám đông.Tô Nhược Hân nhìn đám người đang xúm xít xung quanh mà nhíu mày: “Không khí quá tệ, không tốt cho bệnh nhân.”Nhưng chẳng ai quan tâm đến Tô Nhược Hân nữa.Mọi người đều hứng khởi vây quanh bác sĩ Mạc – Mạc Tử Đơn để hỏi thăm hết chuyện này đến chuyện kia.Chỉ trong chốc lát, hiện trường tai nạn xe trở thành nơi theo đuổi thần tượng.Hơn nữa còn khá nóng bỏng.Tô Nhược Hân hơi lo lắng cho người đàn ông đang nằm trên đất bên trong.Dáng người cô thấp bé, chỉ đành kiễng chân lên nhìn người đàn ông bên trong.Lúc này, cô đã chẳng còn chút ấn tượng tốt nào với thánh thủ Trung y xuất hiện đột ngột này nữa.Ông ta tìm cảm giác tồn tại, nhưng rất dễ đẩy bệnh nhân cô vừa cứu vào chỗ chết.Thấy Tô Nhược Hân nhíu mày, Hạ Thiên Tường lên tiếng: “Hay là tôi đuổi đám người ồn ào này đi giúp em nhé?”“Anh bằng lòng à?” Tô Nhược Hân hơi bất ngờ vì Hạ Thiên Tường chủ động ‘xin ra trận’, vì thế cô không khỏi nhìn anh thêm lần nữa.“Ừm.”“Được, anh bảo bọn họ tránh ra cho không khí lưu thông một chút, muốn theo đuổi thần tượng thì tránh xa ra chút, đừng ở đây là được.”“Tránh ra, theo đuổi thần tượng thì tới phòng khám, đây là hiện trường tai nạn chứ không phải nơi để theo đuổi thần tượng.” Hạ Thiên Tường lạnh lùng nói, nhưng giọng nói của anh như có ma lực, dù nói không lớn lắm nhưng anh vừa lên tiếng đã khiến mọi người vô thức ngừng nói.Sau đó, đám đông đồng loạt lùi lại một bước.Đó là khí thế tự nhiên của anh, khiến người ta không kìm được muốn nghe theo mệnh lệnh của anh.Mọi người lùi lại, vừa hay lộ ra Mạc Tử Đơn đang bị vây quanh ở giữa.Tô Nhược Hân nhàn nhạt nhìn ông ta, tỏ vẻ rất không hài lòng.Nếu Hạ Thiên Tường không lên tiếng giải vây giúp cô thì người này sẽ phá hỏng việc của cô, hại chết bệnh nhân của cô.Đúng thế, vì người châm cứu là cô, cô tự động tự giác coi người đàn ông bị tai nạn xe vẫn đang nằm trên đất thành bệnh nhân của mình.Vậy thì là người của mình rồi, cô phải bảo vệ anh ta.Nếu anh ta chết thì nghĩa là cách châm cứu vừa rồi của cô thất bại.Ngay lúc Tô Nhược Hân không muốn để ý đến Mạc Tử Đơn nữa, không ngờ ông ta lại đột nhiên đi về phía cô, vừa đi vừa nói: “Mọi người đừng xin chữ ký của tôi nữa, thuật châm cứu của Mạc Tử Đơn tôi thật sự chẳng là gì, so với trình độ của cô gái trẻ này, tôi còn chẳng bằng một phần của cô ấy.”