Đổng Giai Tuệ nằm trên giường, trên đầu trùm một cái khăn Lưng. Gương mặt cô vừa gầy vừa hốc hác, gò má hằn sâu, môi trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm nóc nhà màu vàng phòng lương, sáng có chút dọa người. Trần Quế hương vén màn cửa lên, bưng chén trứng gà hấp đi tới, thấy ánh mắt của con gái cứ nhìn chằm chằm nóc nhà, hốc mắt đỏ lên, lại rơi lệ.. "Con nói xem đứa con gái như con sao để người khác phiền lòng như vậy, có cái gì nghĩ không thông mà lại tìm cái chết chứ! Nếu không phải chú con cố gắng đấu tranh với tử thần, thì con đã sớm chết rồi, nào còn mạng nằm ở đây!" Trần Quế Hương trong lòng vừa đau vừa tức, bà nuông chiều quá, nói không là gì yếu dần, trong giọng nói đều là sự đau lòng. Có thể không đau lòng sao? Có một cô con gái ngoan, mười tám năm sống bên gia đình, vốn tưởng rằng cả đời cô sẽ thuận lợi, bình an như ý, ai ngờ kết hôn ba năm, không có dấu hiệu gì liền bị nhà chồng đuổi về, lấy ba năm không có gì làm lý do, không cần người con dâu này. Tin tức đột ngột làm cho…
Chương 28
[Thập Niên 70] Nhị Hôn ThêTác giả: Châu ThịTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐổng Giai Tuệ nằm trên giường, trên đầu trùm một cái khăn Lưng. Gương mặt cô vừa gầy vừa hốc hác, gò má hằn sâu, môi trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm nóc nhà màu vàng phòng lương, sáng có chút dọa người. Trần Quế hương vén màn cửa lên, bưng chén trứng gà hấp đi tới, thấy ánh mắt của con gái cứ nhìn chằm chằm nóc nhà, hốc mắt đỏ lên, lại rơi lệ.. "Con nói xem đứa con gái như con sao để người khác phiền lòng như vậy, có cái gì nghĩ không thông mà lại tìm cái chết chứ! Nếu không phải chú con cố gắng đấu tranh với tử thần, thì con đã sớm chết rồi, nào còn mạng nằm ở đây!" Trần Quế Hương trong lòng vừa đau vừa tức, bà nuông chiều quá, nói không là gì yếu dần, trong giọng nói đều là sự đau lòng. Có thể không đau lòng sao? Có một cô con gái ngoan, mười tám năm sống bên gia đình, vốn tưởng rằng cả đời cô sẽ thuận lợi, bình an như ý, ai ngờ kết hôn ba năm, không có dấu hiệu gì liền bị nhà chồng đuổi về, lấy ba năm không có gì làm lý do, không cần người con dâu này. Tin tức đột ngột làm cho… Nghe nói Triệu Đông Lâm bắt đầu tìm vợ, vội vàng nói mẹ tìm bà mối cho cô ấy, nói cô ấy muốn lập gia đình thì cũng phải tìm một người đàn ông ưu tú như Triệu Đông Lâm.Mẹ cô ấy vốn cũng không ưng, đứa con gái trăm nhà hỏi thăm, nhiều người tới cửa cầu thân như vậy, chọn ai cũng tốt hơn một người kết hôn lần hai hết, hơn nữa vừa vào cửa nhà người ta đã làm mẹ kế, mẹ kế thì làm sao dễ chịu được chứ.Nhưng con gái lại bướng bỉnh, đã nhắm trúng Triệu Đông Lâm, nói gì mà lớn tuổi cũng chẳng sao, biết thương người là được, còn nói Triệu Đông Lâm là cán bộ đại đội, sau khi kết hôn với anh thì người bên nhà mẹ đẻ cũng được dính thơm lây.Lý Vượng Tài cũng rất coi trọng năng lực của Triệu Đông Lâm, chỉ dựa vào việc anh làm bí thư thôn hai tháng đã thu thập tốt công việc trong thôn, chứng tỏ Triệu Đông Lâm là người rất có năng lực chỉ huy, người như vậy làm con rể của mình, vậy trên mặt người làm cha như ông ta cũng dính vinh quang.Lý Vượng Tài nói đỡ lời, vợ ông ta tất nhiên cũng không có ý kiến nữa, chuyện lớn ở nhà họ Lý đều là Lý Vượng Tài làm chủ.Trương Xảo Nhi vẫn rất hài lòng với con gái nhà họ Lý. Cô gái này bà ấy từng gặp một lần, vẻ ngoài thật sự không tệ, là một cô gái xinh đẹp có tiếng trong thôn.Bà ấy cũng có tâm tư riêng, muốn tìm một cô con dâu không thua kém gì Uông Mai, phải nói cho Uông Mai kia biết không có cô ta thì Đông Lâm sống cũng không thua kém gì.Buổi tối Triệu Đông Lâm trở về, Trương Xảo Nhi lập tức nói chuyện con gái nhà họ Lý với anh, trong lời nói không hề che giấu sự yêu thích với con gái nhà họ Lý.“Mẹ, mẹ có thể suy nghĩ kỹ càng hơn một chút được không? Mẹ nghĩ loại con gái như vậy thích hợp làm vợ của con sao? Con lớn hơn cô ấy mười tuổi, còn có hai con nhỏ, bản thân cô ấy cũng chỉ là một cô gái mới lớn mà thôi, làm sao có thể giúp con chăm sóc tốt cho Hắc Đản bà Anh Bảo được. Anh Bảo còn nhỏ như vậy, con chưa biết đi, trong nhà ngoài nhà đều cần có người lo liệu, cưới cô ấy về chẳng lẽ còn muốn con cung phụng?”Trương Xảo Nhi nghẹn lời nhìn con trai, tất cả mọi người trên bàn cơm đều cúi đầu không nói lười nào, miễn bị vạ lây.Trịnh Nguyệt Phân và chồng Triệu Đông Hà cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, nếu thật sự tìm một chị dâu còn nhỏ tuổi hơn cả cô ấy, cô ấy thật sự không vui đó. Triệu Đông Hà nháy mắt với cô ấy, để cô ấy chuyên tâm ăn cơm đừng xem náo nhiệt.“Nhỏ chút thì làm sao chứ, cái gì cũng học là được mà, con chưa từng gặp con bé thì làm sao biết con bé thế nào chứ.”Triệu Đông Lâm buông đũa xuống không ăn nữa, anh không muốn nói với mẹ rằng anh đã từng gặp cô gái kia, vẻ ngoài thật sự không tệ, nhưng cử chỉ hành vi thật sự không đủ ổn trọng, anh là vì hai đứa nhỏ mới cân nhắc việc kết hôn, thầm nghĩ tìm một người phụ nữ thành thục ổn trọng sống qua ngày, có trẻ tuổi hay xinh đẹp hay không đều không hề nằm trong phạm vi suy xét của anh.“Mẹ, mẹ đã quên những gì mẹ đã nói với con trước đó sao, con muốn tìm một người chăm sóc cho hai đứa nhỏ, tất cả đều lấy Hắc Đản và Anh Bảo làm chính, mẹ tìm một người thành thục một chút có được không. Còn nữa, con là một người đàn ông từng ly hôn, không kén chọn gì cả, mẹ cũng đừng kén chọn như vậy, tìm một người dễ nhìn là được rồi.”
Nghe nói Triệu Đông Lâm bắt đầu tìm vợ, vội vàng nói mẹ tìm bà mối cho cô ấy, nói cô ấy muốn lập gia đình thì cũng phải tìm một người đàn ông ưu tú như Triệu Đông Lâm.
Mẹ cô ấy vốn cũng không ưng, đứa con gái trăm nhà hỏi thăm, nhiều người tới cửa cầu thân như vậy, chọn ai cũng tốt hơn một người kết hôn lần hai hết, hơn nữa vừa vào cửa nhà người ta đã làm mẹ kế, mẹ kế thì làm sao dễ chịu được chứ.
Nhưng con gái lại bướng bỉnh, đã nhắm trúng Triệu Đông Lâm, nói gì mà lớn tuổi cũng chẳng sao, biết thương người là được, còn nói Triệu Đông Lâm là cán bộ đại đội, sau khi kết hôn với anh thì người bên nhà mẹ đẻ cũng được dính thơm lây.
Lý Vượng Tài cũng rất coi trọng năng lực của Triệu Đông Lâm, chỉ dựa vào việc anh làm bí thư thôn hai tháng đã thu thập tốt công việc trong thôn, chứng tỏ Triệu Đông Lâm là người rất có năng lực chỉ huy, người như vậy làm con rể của mình, vậy trên mặt người làm cha như ông ta cũng dính vinh quang.
Lý Vượng Tài nói đỡ lời, vợ ông ta tất nhiên cũng không có ý kiến nữa, chuyện lớn ở nhà họ Lý đều là Lý Vượng Tài làm chủ.
Trương Xảo Nhi vẫn rất hài lòng với con gái nhà họ Lý. Cô gái này bà ấy từng gặp một lần, vẻ ngoài thật sự không tệ, là một cô gái xinh đẹp có tiếng trong thôn.
Bà ấy cũng có tâm tư riêng, muốn tìm một cô con dâu không thua kém gì Uông Mai, phải nói cho Uông Mai kia biết không có cô ta thì Đông Lâm sống cũng không thua kém gì.
Buổi tối Triệu Đông Lâm trở về, Trương Xảo Nhi lập tức nói chuyện con gái nhà họ Lý với anh, trong lời nói không hề che giấu sự yêu thích với con gái nhà họ Lý.
“Mẹ, mẹ có thể suy nghĩ kỹ càng hơn một chút được không? Mẹ nghĩ loại con gái như vậy thích hợp làm vợ của con sao? Con lớn hơn cô ấy mười tuổi, còn có hai con nhỏ, bản thân cô ấy cũng chỉ là một cô gái mới lớn mà thôi, làm sao có thể giúp con chăm sóc tốt cho Hắc Đản bà Anh Bảo được. Anh Bảo còn nhỏ như vậy, con chưa biết đi, trong nhà ngoài nhà đều cần có người lo liệu, cưới cô ấy về chẳng lẽ còn muốn con cung phụng?”
Trương Xảo Nhi nghẹn lời nhìn con trai, tất cả mọi người trên bàn cơm đều cúi đầu không nói lười nào, miễn bị vạ lây.
Trịnh Nguyệt Phân và chồng Triệu Đông Hà cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, nếu thật sự tìm một chị dâu còn nhỏ tuổi hơn cả cô ấy, cô ấy thật sự không vui đó. Triệu Đông Hà nháy mắt với cô ấy, để cô ấy chuyên tâm ăn cơm đừng xem náo nhiệt.
“Nhỏ chút thì làm sao chứ, cái gì cũng học là được mà, con chưa từng gặp con bé thì làm sao biết con bé thế nào chứ.”
Triệu Đông Lâm buông đũa xuống không ăn nữa, anh không muốn nói với mẹ rằng anh đã từng gặp cô gái kia, vẻ ngoài thật sự không tệ, nhưng cử chỉ hành vi thật sự không đủ ổn trọng, anh là vì hai đứa nhỏ mới cân nhắc việc kết hôn, thầm nghĩ tìm một người phụ nữ thành thục ổn trọng sống qua ngày, có trẻ tuổi hay xinh đẹp hay không đều không hề nằm trong phạm vi suy xét của anh.
“Mẹ, mẹ đã quên những gì mẹ đã nói với con trước đó sao, con muốn tìm một người chăm sóc cho hai đứa nhỏ, tất cả đều lấy Hắc Đản và Anh Bảo làm chính, mẹ tìm một người thành thục một chút có được không. Còn nữa, con là một người đàn ông từng ly hôn, không kén chọn gì cả, mẹ cũng đừng kén chọn như vậy, tìm một người dễ nhìn là được rồi.”
[Thập Niên 70] Nhị Hôn ThêTác giả: Châu ThịTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐổng Giai Tuệ nằm trên giường, trên đầu trùm một cái khăn Lưng. Gương mặt cô vừa gầy vừa hốc hác, gò má hằn sâu, môi trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm nóc nhà màu vàng phòng lương, sáng có chút dọa người. Trần Quế hương vén màn cửa lên, bưng chén trứng gà hấp đi tới, thấy ánh mắt của con gái cứ nhìn chằm chằm nóc nhà, hốc mắt đỏ lên, lại rơi lệ.. "Con nói xem đứa con gái như con sao để người khác phiền lòng như vậy, có cái gì nghĩ không thông mà lại tìm cái chết chứ! Nếu không phải chú con cố gắng đấu tranh với tử thần, thì con đã sớm chết rồi, nào còn mạng nằm ở đây!" Trần Quế Hương trong lòng vừa đau vừa tức, bà nuông chiều quá, nói không là gì yếu dần, trong giọng nói đều là sự đau lòng. Có thể không đau lòng sao? Có một cô con gái ngoan, mười tám năm sống bên gia đình, vốn tưởng rằng cả đời cô sẽ thuận lợi, bình an như ý, ai ngờ kết hôn ba năm, không có dấu hiệu gì liền bị nhà chồng đuổi về, lấy ba năm không có gì làm lý do, không cần người con dâu này. Tin tức đột ngột làm cho… Nghe nói Triệu Đông Lâm bắt đầu tìm vợ, vội vàng nói mẹ tìm bà mối cho cô ấy, nói cô ấy muốn lập gia đình thì cũng phải tìm một người đàn ông ưu tú như Triệu Đông Lâm.Mẹ cô ấy vốn cũng không ưng, đứa con gái trăm nhà hỏi thăm, nhiều người tới cửa cầu thân như vậy, chọn ai cũng tốt hơn một người kết hôn lần hai hết, hơn nữa vừa vào cửa nhà người ta đã làm mẹ kế, mẹ kế thì làm sao dễ chịu được chứ.Nhưng con gái lại bướng bỉnh, đã nhắm trúng Triệu Đông Lâm, nói gì mà lớn tuổi cũng chẳng sao, biết thương người là được, còn nói Triệu Đông Lâm là cán bộ đại đội, sau khi kết hôn với anh thì người bên nhà mẹ đẻ cũng được dính thơm lây.Lý Vượng Tài cũng rất coi trọng năng lực của Triệu Đông Lâm, chỉ dựa vào việc anh làm bí thư thôn hai tháng đã thu thập tốt công việc trong thôn, chứng tỏ Triệu Đông Lâm là người rất có năng lực chỉ huy, người như vậy làm con rể của mình, vậy trên mặt người làm cha như ông ta cũng dính vinh quang.Lý Vượng Tài nói đỡ lời, vợ ông ta tất nhiên cũng không có ý kiến nữa, chuyện lớn ở nhà họ Lý đều là Lý Vượng Tài làm chủ.Trương Xảo Nhi vẫn rất hài lòng với con gái nhà họ Lý. Cô gái này bà ấy từng gặp một lần, vẻ ngoài thật sự không tệ, là một cô gái xinh đẹp có tiếng trong thôn.Bà ấy cũng có tâm tư riêng, muốn tìm một cô con dâu không thua kém gì Uông Mai, phải nói cho Uông Mai kia biết không có cô ta thì Đông Lâm sống cũng không thua kém gì.Buổi tối Triệu Đông Lâm trở về, Trương Xảo Nhi lập tức nói chuyện con gái nhà họ Lý với anh, trong lời nói không hề che giấu sự yêu thích với con gái nhà họ Lý.“Mẹ, mẹ có thể suy nghĩ kỹ càng hơn một chút được không? Mẹ nghĩ loại con gái như vậy thích hợp làm vợ của con sao? Con lớn hơn cô ấy mười tuổi, còn có hai con nhỏ, bản thân cô ấy cũng chỉ là một cô gái mới lớn mà thôi, làm sao có thể giúp con chăm sóc tốt cho Hắc Đản bà Anh Bảo được. Anh Bảo còn nhỏ như vậy, con chưa biết đi, trong nhà ngoài nhà đều cần có người lo liệu, cưới cô ấy về chẳng lẽ còn muốn con cung phụng?”Trương Xảo Nhi nghẹn lời nhìn con trai, tất cả mọi người trên bàn cơm đều cúi đầu không nói lười nào, miễn bị vạ lây.Trịnh Nguyệt Phân và chồng Triệu Đông Hà cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, nếu thật sự tìm một chị dâu còn nhỏ tuổi hơn cả cô ấy, cô ấy thật sự không vui đó. Triệu Đông Hà nháy mắt với cô ấy, để cô ấy chuyên tâm ăn cơm đừng xem náo nhiệt.“Nhỏ chút thì làm sao chứ, cái gì cũng học là được mà, con chưa từng gặp con bé thì làm sao biết con bé thế nào chứ.”Triệu Đông Lâm buông đũa xuống không ăn nữa, anh không muốn nói với mẹ rằng anh đã từng gặp cô gái kia, vẻ ngoài thật sự không tệ, nhưng cử chỉ hành vi thật sự không đủ ổn trọng, anh là vì hai đứa nhỏ mới cân nhắc việc kết hôn, thầm nghĩ tìm một người phụ nữ thành thục ổn trọng sống qua ngày, có trẻ tuổi hay xinh đẹp hay không đều không hề nằm trong phạm vi suy xét của anh.“Mẹ, mẹ đã quên những gì mẹ đã nói với con trước đó sao, con muốn tìm một người chăm sóc cho hai đứa nhỏ, tất cả đều lấy Hắc Đản và Anh Bảo làm chính, mẹ tìm một người thành thục một chút có được không. Còn nữa, con là một người đàn ông từng ly hôn, không kén chọn gì cả, mẹ cũng đừng kén chọn như vậy, tìm một người dễ nhìn là được rồi.”