Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 313

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 313Cứ thế mà đến gần anh hơn, rồi cô bỗng sửng sốt.Từ khi vào nhà đến giờ, cô đã đặt hết sự chú ý lên anh nên đã không ngửi thấy mùi vị rất rõ ràng trong phòng khách này.Hạ Thiên Tường uống rượu.Đúng thế, chiếc ly đế cao còn đựng rượu trên bàn trà đã chứng minh cho điều đấy.Thế nên mới ngủ từ lúc nào không hay.Chị Chiêm không có ở đây, vậy thì còn một phòng trống.Nhìn thái độ của Hạ Thiên Tường rõ ràng là không muốn về nhà họ Hạ.Mà cô cũng không có sức để đưa anh về.Nghĩ rồi cô lấy điện thoại ra gọi cho Phương Tấn.Vừa gọi vừa đi ra ngoài ban công.Cô không muốn âm thanh phát ra khi mình gọi điện thoại sẽ làm ồn Hạ Thiên Tường.Anh cũng đã ngủ rồi.Uống rượu vào thì dễ ngủ lắm.“Chào cô Tô, cô có việc gì sao?” Phương Tấn bắt máy rất nhanh và hỏi với thái độ cung kính.“Hạ Thiên Tường ở chỗ tôi, anh xem anh có muốn qua đây đón anh ấy về không?”“Chuyện này… chuyện này à, tôi đã đi ngủ rồi.” Phương Tấn nói rồi véo người bên cạnh.Sau đó Tô Nhược Hân nghe thấy một tiếng kêu đầy sợ hãi.Còn là tiếng của phụ nữ nữa.Thế là cô lúng túng: “Không… không làm phiền anh nữa nhé. Nhờ anh báo cho bác quản gia của nhà họ Hạ là hôm nay Hạ Thiên Tường không về nhé.”Hạ Thiên Tường đã say đến mức đấy rồi, cô cũng không thể ép anh về nhà được.Dù sao nơi này cũng là nhà anh mà.Cô cũng chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu thôi.Là ở đậu nhà của anh đấy.“Vâng, cô cứ yên tâm, tôi sẽ báo cho quản gia.” Phương Tấn nói xong cũng tắt máy.Tối nay Hạ Thiên Tường uống rượu.Rượu do anh ta đưa qua đó.Người khác không biết trong lòng Hạ Thiên Tường nghĩ gì, nhưng anh ta biết rất rõ.Nghĩ đến lúc Tô Nhược Hân bị Lục Diễm Chi mời đến nhà họ Hạ, rõ ràng Hạ Thiên Tường đã tỉnh lại từ lâu nhưng mấy hôm đó anh lại cố biến mình thành kẻ vẫn đang “hôn mê”.Thật ra là anh yêu thích cảm giác có Tô Nhược Hân ở bên cạnh.Thậm chí còn không cho phép anh ta nói cho ai khác biết chuyện anh đã tỉnh lại.Nếu Hạ Thiên Tường không tặng hoa để tỏ tình Tô Nhược Hân thì có lẽ Hạ Thiên Tường vẫn sẽ “hôn mê” tiếp.

CHƯƠNG 313

Cứ thế mà đến gần anh hơn, rồi cô bỗng sửng sốt.

Từ khi vào nhà đến giờ, cô đã đặt hết sự chú ý lên anh nên đã không ngửi thấy mùi vị rất rõ ràng trong phòng khách này.

Hạ Thiên Tường uống rượu.

Đúng thế, chiếc ly đế cao còn đựng rượu trên bàn trà đã chứng minh cho điều đấy.

Thế nên mới ngủ từ lúc nào không hay.

Chị Chiêm không có ở đây, vậy thì còn một phòng trống.

Nhìn thái độ của Hạ Thiên Tường rõ ràng là không muốn về nhà họ Hạ.

Mà cô cũng không có sức để đưa anh về.

Nghĩ rồi cô lấy điện thoại ra gọi cho Phương Tấn.

Vừa gọi vừa đi ra ngoài ban công.

Cô không muốn âm thanh phát ra khi mình gọi điện thoại sẽ làm ồn Hạ Thiên Tường.

Anh cũng đã ngủ rồi.

Uống rượu vào thì dễ ngủ lắm.

“Chào cô Tô, cô có việc gì sao?” Phương Tấn bắt máy rất nhanh và hỏi với thái độ cung kính.

“Hạ Thiên Tường ở chỗ tôi, anh xem anh có muốn qua đây đón anh ấy về không?”

“Chuyện này… chuyện này à, tôi đã đi ngủ rồi.” Phương Tấn nói rồi véo người bên cạnh.

Sau đó Tô Nhược Hân nghe thấy một tiếng kêu đầy sợ hãi.

Còn là tiếng của phụ nữ nữa.

Thế là cô lúng túng: “Không… không làm phiền anh nữa nhé. Nhờ anh báo cho bác quản gia của nhà họ Hạ là hôm nay Hạ Thiên Tường không về nhé.”

Hạ Thiên Tường đã say đến mức đấy rồi, cô cũng không thể ép anh về nhà được.

Dù sao nơi này cũng là nhà anh mà.

Cô cũng chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu thôi.

Là ở đậu nhà của anh đấy.

“Vâng, cô cứ yên tâm, tôi sẽ báo cho quản gia.” Phương Tấn nói xong cũng tắt máy.

Tối nay Hạ Thiên Tường uống rượu.

Rượu do anh ta đưa qua đó.

Người khác không biết trong lòng Hạ Thiên Tường nghĩ gì, nhưng anh ta biết rất rõ.

Nghĩ đến lúc Tô Nhược Hân bị Lục Diễm Chi mời đến nhà họ Hạ, rõ ràng Hạ Thiên Tường đã tỉnh lại từ lâu nhưng mấy hôm đó anh lại cố biến mình thành kẻ vẫn đang “hôn mê”.

Thật ra là anh yêu thích cảm giác có Tô Nhược Hân ở bên cạnh.

Thậm chí còn không cho phép anh ta nói cho ai khác biết chuyện anh đã tỉnh lại.

Nếu Hạ Thiên Tường không tặng hoa để tỏ tình Tô Nhược Hân thì có lẽ Hạ Thiên Tường vẫn sẽ “hôn mê” tiếp.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 313Cứ thế mà đến gần anh hơn, rồi cô bỗng sửng sốt.Từ khi vào nhà đến giờ, cô đã đặt hết sự chú ý lên anh nên đã không ngửi thấy mùi vị rất rõ ràng trong phòng khách này.Hạ Thiên Tường uống rượu.Đúng thế, chiếc ly đế cao còn đựng rượu trên bàn trà đã chứng minh cho điều đấy.Thế nên mới ngủ từ lúc nào không hay.Chị Chiêm không có ở đây, vậy thì còn một phòng trống.Nhìn thái độ của Hạ Thiên Tường rõ ràng là không muốn về nhà họ Hạ.Mà cô cũng không có sức để đưa anh về.Nghĩ rồi cô lấy điện thoại ra gọi cho Phương Tấn.Vừa gọi vừa đi ra ngoài ban công.Cô không muốn âm thanh phát ra khi mình gọi điện thoại sẽ làm ồn Hạ Thiên Tường.Anh cũng đã ngủ rồi.Uống rượu vào thì dễ ngủ lắm.“Chào cô Tô, cô có việc gì sao?” Phương Tấn bắt máy rất nhanh và hỏi với thái độ cung kính.“Hạ Thiên Tường ở chỗ tôi, anh xem anh có muốn qua đây đón anh ấy về không?”“Chuyện này… chuyện này à, tôi đã đi ngủ rồi.” Phương Tấn nói rồi véo người bên cạnh.Sau đó Tô Nhược Hân nghe thấy một tiếng kêu đầy sợ hãi.Còn là tiếng của phụ nữ nữa.Thế là cô lúng túng: “Không… không làm phiền anh nữa nhé. Nhờ anh báo cho bác quản gia của nhà họ Hạ là hôm nay Hạ Thiên Tường không về nhé.”Hạ Thiên Tường đã say đến mức đấy rồi, cô cũng không thể ép anh về nhà được.Dù sao nơi này cũng là nhà anh mà.Cô cũng chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu thôi.Là ở đậu nhà của anh đấy.“Vâng, cô cứ yên tâm, tôi sẽ báo cho quản gia.” Phương Tấn nói xong cũng tắt máy.Tối nay Hạ Thiên Tường uống rượu.Rượu do anh ta đưa qua đó.Người khác không biết trong lòng Hạ Thiên Tường nghĩ gì, nhưng anh ta biết rất rõ.Nghĩ đến lúc Tô Nhược Hân bị Lục Diễm Chi mời đến nhà họ Hạ, rõ ràng Hạ Thiên Tường đã tỉnh lại từ lâu nhưng mấy hôm đó anh lại cố biến mình thành kẻ vẫn đang “hôn mê”.Thật ra là anh yêu thích cảm giác có Tô Nhược Hân ở bên cạnh.Thậm chí còn không cho phép anh ta nói cho ai khác biết chuyện anh đã tỉnh lại.Nếu Hạ Thiên Tường không tặng hoa để tỏ tình Tô Nhược Hân thì có lẽ Hạ Thiên Tường vẫn sẽ “hôn mê” tiếp.

Chương 313