“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 335
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 335“Ừm, châm xong một kim rồi, có phải không đau đúng không?”“Không… thật sự không đau.” Cảnh sát kia thật không ngờ Tô Nhược Hân lại đột nhiên ra tay lúc đang nói chuyện.Nhưng không thể không nói, cô đột nhiên ra tay lúc anh ta không hề có chuẩn bị nên anh ta cũng không thấy sợ.Biết là không đau, sau đó Tô Nhược Hân rất dễ dàng châm liên tục năm kim, lúc này mới dừng lại.“Anh ngồi mười lăm phút là được rồi.”“Cảm ơn.” Cảnh sát ngoan ngoãn ngồi, là tư thế ngồi tiêu chuẩn nhất.“Thả lỏng, ngồi như bình thường là được, nếu không châm cứu này của tôi sẽ không có hiệu quả.”“Nhưng mà… nhưng mà tôi không thả lỏng được.” Cảnh sát sốt ruột bắt đầu nói lắp, lần đầu tiên châm cứu thấy căng thẳng là chuyện bình thường.“Nếu không tôi hát một bài cho anh nghe nhé?” Tô Nhược Hân mỉm cười, dù sao cô cũng không thể rời khỏi nơi này, mười lăm phút sau còn phải rút kim, dứt khoát kiếm ít việc để làm.“Được.” Thấy Tô Nhược Hân muốn hát, trên mặt cảnh sát kia tràn đầy mong đợi nhìn về phía Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân mở điện thoại di động ra, cảnh sát còn tưởng là cô muốn tìm nhạc đệm, kết quả không phải, Tô Nhược Hân phát một bài.Còn là bài hát thịnh hành bây giờ.Nhưng anh ta chưa từng nghe.“Bạn học Tô Nhược Hân, không phải bạn nói là bạn muốn hát một bài sao?” Anh ta muốn nghe Tô Nhược Hân hát, cũng không phải nghe nhạc trong điện thoại di động, đây là trải nghiệm nghe nhạc hoàn toàn khác nhau.“Lừa anh đấy.” Tô Nhược Hân cười, sau đó lại nhìn cảnh sát này: “Anh vừa thả lỏng rồi, rất tốt, tiếp tục.”Lúc này cảnh sát mới nhận ra, Tô Nhược Hân là vì khiến anh ta thả lỏng nên mới cố ý nói như vậy.Nhưng không thể không nói, anh ta thật sự thả lỏng.Kim vẫn còn trên người, thắt lưng đã không đau nữa, quả nhiên anh ta đã gặp được một bác sĩ giỏi.Hai mươi phút sau, hai cảnh sát rời khỏi trường học.Mấy giáo viên trong văn phòng nhìn thấy tay nghề châm cứu của Tô Nhược Hân, tất cả đều nhờ cô châm cứu giúp.Xã hội hiện đại, áp lực công việc lớn, cộng thêm bận rộn, mỗi người đều vì gia đình sự nghiệp mà làm suốt ngày đêm, bởi vậy, cơ thể đang trong tình trạng dưới mức tối ưu.Tô Nhược Hân ai đến cũng không từ chối, châm cứu cho toàn bộ.Đổi được lời khen không dứt miệng của các giáo viên.Mãi đến khi thầy Trương xuất hiện ho mạnh một tiếng, lúc này các giáo viên mới thả cho Tô Nhược Hân đi học.Suýt nữa thì quên việc chính của Tô Nhược Hân là học tập chứ không phải chữa bệnh.Một buổi sáng trôi qua rất nhanh.
CHƯƠNG 335
“Ừm, châm xong một kim rồi, có phải không đau đúng không?”
“Không… thật sự không đau.” Cảnh sát kia thật không ngờ Tô Nhược Hân lại đột nhiên ra tay lúc đang nói chuyện.
Nhưng không thể không nói, cô đột nhiên ra tay lúc anh ta không hề có chuẩn bị nên anh ta cũng không thấy sợ.
Biết là không đau, sau đó Tô Nhược Hân rất dễ dàng châm liên tục năm kim, lúc này mới dừng lại.
“Anh ngồi mười lăm phút là được rồi.”
“Cảm ơn.” Cảnh sát ngoan ngoãn ngồi, là tư thế ngồi tiêu chuẩn nhất.
“Thả lỏng, ngồi như bình thường là được, nếu không châm cứu này của tôi sẽ không có hiệu quả.”
“Nhưng mà… nhưng mà tôi không thả lỏng được.” Cảnh sát sốt ruột bắt đầu nói lắp, lần đầu tiên châm cứu thấy căng thẳng là chuyện bình thường.
“Nếu không tôi hát một bài cho anh nghe nhé?” Tô Nhược Hân mỉm cười, dù sao cô cũng không thể rời khỏi nơi này, mười lăm phút sau còn phải rút kim, dứt khoát kiếm ít việc để làm.
“Được.” Thấy Tô Nhược Hân muốn hát, trên mặt cảnh sát kia tràn đầy mong đợi nhìn về phía Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân mở điện thoại di động ra, cảnh sát còn tưởng là cô muốn tìm nhạc đệm, kết quả không phải, Tô Nhược Hân phát một bài.
Còn là bài hát thịnh hành bây giờ.
Nhưng anh ta chưa từng nghe.
“Bạn học Tô Nhược Hân, không phải bạn nói là bạn muốn hát một bài sao?” Anh ta muốn nghe Tô Nhược Hân hát, cũng không phải nghe nhạc trong điện thoại di động, đây là trải nghiệm nghe nhạc hoàn toàn khác nhau.
“Lừa anh đấy.” Tô Nhược Hân cười, sau đó lại nhìn cảnh sát này: “Anh vừa thả lỏng rồi, rất tốt, tiếp tục.”
Lúc này cảnh sát mới nhận ra, Tô Nhược Hân là vì khiến anh ta thả lỏng nên mới cố ý nói như vậy.
Nhưng không thể không nói, anh ta thật sự thả lỏng.
Kim vẫn còn trên người, thắt lưng đã không đau nữa, quả nhiên anh ta đã gặp được một bác sĩ giỏi.
Hai mươi phút sau, hai cảnh sát rời khỏi trường học.
Mấy giáo viên trong văn phòng nhìn thấy tay nghề châm cứu của Tô Nhược Hân, tất cả đều nhờ cô châm cứu giúp.
Xã hội hiện đại, áp lực công việc lớn, cộng thêm bận rộn, mỗi người đều vì gia đình sự nghiệp mà làm suốt ngày đêm, bởi vậy, cơ thể đang trong tình trạng dưới mức tối ưu.
Tô Nhược Hân ai đến cũng không từ chối, châm cứu cho toàn bộ.
Đổi được lời khen không dứt miệng của các giáo viên.
Mãi đến khi thầy Trương xuất hiện ho mạnh một tiếng, lúc này các giáo viên mới thả cho Tô Nhược Hân đi học.
Suýt nữa thì quên việc chính của Tô Nhược Hân là học tập chứ không phải chữa bệnh.
Một buổi sáng trôi qua rất nhanh.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 335“Ừm, châm xong một kim rồi, có phải không đau đúng không?”“Không… thật sự không đau.” Cảnh sát kia thật không ngờ Tô Nhược Hân lại đột nhiên ra tay lúc đang nói chuyện.Nhưng không thể không nói, cô đột nhiên ra tay lúc anh ta không hề có chuẩn bị nên anh ta cũng không thấy sợ.Biết là không đau, sau đó Tô Nhược Hân rất dễ dàng châm liên tục năm kim, lúc này mới dừng lại.“Anh ngồi mười lăm phút là được rồi.”“Cảm ơn.” Cảnh sát ngoan ngoãn ngồi, là tư thế ngồi tiêu chuẩn nhất.“Thả lỏng, ngồi như bình thường là được, nếu không châm cứu này của tôi sẽ không có hiệu quả.”“Nhưng mà… nhưng mà tôi không thả lỏng được.” Cảnh sát sốt ruột bắt đầu nói lắp, lần đầu tiên châm cứu thấy căng thẳng là chuyện bình thường.“Nếu không tôi hát một bài cho anh nghe nhé?” Tô Nhược Hân mỉm cười, dù sao cô cũng không thể rời khỏi nơi này, mười lăm phút sau còn phải rút kim, dứt khoát kiếm ít việc để làm.“Được.” Thấy Tô Nhược Hân muốn hát, trên mặt cảnh sát kia tràn đầy mong đợi nhìn về phía Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân mở điện thoại di động ra, cảnh sát còn tưởng là cô muốn tìm nhạc đệm, kết quả không phải, Tô Nhược Hân phát một bài.Còn là bài hát thịnh hành bây giờ.Nhưng anh ta chưa từng nghe.“Bạn học Tô Nhược Hân, không phải bạn nói là bạn muốn hát một bài sao?” Anh ta muốn nghe Tô Nhược Hân hát, cũng không phải nghe nhạc trong điện thoại di động, đây là trải nghiệm nghe nhạc hoàn toàn khác nhau.“Lừa anh đấy.” Tô Nhược Hân cười, sau đó lại nhìn cảnh sát này: “Anh vừa thả lỏng rồi, rất tốt, tiếp tục.”Lúc này cảnh sát mới nhận ra, Tô Nhược Hân là vì khiến anh ta thả lỏng nên mới cố ý nói như vậy.Nhưng không thể không nói, anh ta thật sự thả lỏng.Kim vẫn còn trên người, thắt lưng đã không đau nữa, quả nhiên anh ta đã gặp được một bác sĩ giỏi.Hai mươi phút sau, hai cảnh sát rời khỏi trường học.Mấy giáo viên trong văn phòng nhìn thấy tay nghề châm cứu của Tô Nhược Hân, tất cả đều nhờ cô châm cứu giúp.Xã hội hiện đại, áp lực công việc lớn, cộng thêm bận rộn, mỗi người đều vì gia đình sự nghiệp mà làm suốt ngày đêm, bởi vậy, cơ thể đang trong tình trạng dưới mức tối ưu.Tô Nhược Hân ai đến cũng không từ chối, châm cứu cho toàn bộ.Đổi được lời khen không dứt miệng của các giáo viên.Mãi đến khi thầy Trương xuất hiện ho mạnh một tiếng, lúc này các giáo viên mới thả cho Tô Nhược Hân đi học.Suýt nữa thì quên việc chính của Tô Nhược Hân là học tập chứ không phải chữa bệnh.Một buổi sáng trôi qua rất nhanh.