Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 346

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 346Chẩn bệnh cho người khác cũng chỉ là nghề tay trái của cô mà thôi.Gặp phải bệnh nhân thì cứu chữa, không gặp phải cũng không sao cả.Huống hồ, những thứ trong đầu cô bây giờ đã đủ sử dụng rồi.Cho nên bắt đầu từ khi hiệu trưởng trường mẫu giáo gọi cô là chị Hạ, cô đã quyết định sau này phải giữ khoảng cách với Hạ Thiên Tường.Đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ngày mai chỉ là tình huống bất ngờ mà thôi.Cô cũng không muốn sắp tốt nghiệp cấp ba rồi còn để những bạn học nghĩ Hạ Thiên Tường là anh trai cô trước đây biết lúc đó cô nói dối.Dù sao với chiều cao của anh trai cô, nếu xuất hiện thế nào cũng sẽ chênh lệch với Hạ Thiên Tường rất nhiều.Kém nhau quá xa.Lúc này, điện thoại của Tô Nhược Hân sáng lên.Cô tuỳ ý mở ra xem.Lúc thấy nội dung tin nhắn, cô sa sầm mặt.Dương Mỹ Lan cũng đến gần: “Tô Nhược Hân, mẹ cậu muốn tham gia đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ư?”“Cũng không biết là ai nói với bà ấy, tự nhiên lấy lòng, chắc chắn có ý đồ.”“Ha ha, tớ cũng muốn nói câu này, cậu tuyệt đối đừng cho mẹ cậu đến, nếu cậu thật sự muốn gọi phụ huynh đến thì vẫn nên gọi ba cậu, ít nhiều gì ba cậu cũng tốt hơn mẹ cậu một chút.”“Tớ bảo anh ta đến rồi.”“Anh ta nào? Anh trai của cậu sao?”“Hạ Thiên Tường.” Tô Nhược Hân nhớ tới lần trước nói Hạ Thiên Tường là anh trai cô, cô lập tức tỏ vẻ buồn rầu.Trong lúc vô tình đã dính líu với nhau rồi.“Thật à? Vậy có thể trót lọt không? Lỡ thầy Trương không đồng ý thì phải làm sao?” Dương Mỹ Lan thấy sốt ruột thay Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân ngẫm nghĩ, chuyện này không cần cô phải lo.Chỉ với quan hệ của Hạ Thiên Tường và Hiệu trưởng Thạch, anh nói anh tới, thì anh sẽ giải quyết được.“Sẽ không đâu.”“Được rồi, cậu chắc chắn sẽ không sao là được.”Chuông giờ tự học buổi tối reo lên, Tô Nhược Hân vẫn ngồi đó, trả lời Trần Ngọc Thuý ba chữ: “Không cần đâu”.Từ đêm đó Trần Ngọc Thuý, Tô Cảnh Đình và Tô Kim Như ép đưa cô về nhà họ Tô rồi xảy ra những chuyện kia, cô đã không muốn liên quan gì đến nhà họ Tô nữa rồi.Tô Nhược Hân cầm sách giáo khoa trở về ký túc xá.Lúc này, điện thoại reo lên.Vì đã tan học, cho nên cô tắt chức năng im lặng và rung, không ngờ vừa tắt điện thoại đã reo lên.Đây là số điện thoại mới của Trần Ngọc Thuý, Tô Nhược Hân từ chối không nghe máy, sau đó chặn luôn.Thật ra ngoài Tô Chí Khiêm, cô đã chặn số điện thoại của tất cả người nhà họ Tô rồi.

CHƯƠNG 346

Chẩn bệnh cho người khác cũng chỉ là nghề tay trái của cô mà thôi.

Gặp phải bệnh nhân thì cứu chữa, không gặp phải cũng không sao cả.

Huống hồ, những thứ trong đầu cô bây giờ đã đủ sử dụng rồi.

Cho nên bắt đầu từ khi hiệu trưởng trường mẫu giáo gọi cô là chị Hạ, cô đã quyết định sau này phải giữ khoảng cách với Hạ Thiên Tường.

Đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ngày mai chỉ là tình huống bất ngờ mà thôi.

Cô cũng không muốn sắp tốt nghiệp cấp ba rồi còn để những bạn học nghĩ Hạ Thiên Tường là anh trai cô trước đây biết lúc đó cô nói dối.

Dù sao với chiều cao của anh trai cô, nếu xuất hiện thế nào cũng sẽ chênh lệch với Hạ Thiên Tường rất nhiều.

Kém nhau quá xa.

Lúc này, điện thoại của Tô Nhược Hân sáng lên.

Cô tuỳ ý mở ra xem.

Lúc thấy nội dung tin nhắn, cô sa sầm mặt.

Dương Mỹ Lan cũng đến gần: “Tô Nhược Hân, mẹ cậu muốn tham gia đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ư?”

“Cũng không biết là ai nói với bà ấy, tự nhiên lấy lòng, chắc chắn có ý đồ.”

“Ha ha, tớ cũng muốn nói câu này, cậu tuyệt đối đừng cho mẹ cậu đến, nếu cậu thật sự muốn gọi phụ huynh đến thì vẫn nên gọi ba cậu, ít nhiều gì ba cậu cũng tốt hơn mẹ cậu một chút.”

“Tớ bảo anh ta đến rồi.”

“Anh ta nào? Anh trai của cậu sao?”

“Hạ Thiên Tường.” Tô Nhược Hân nhớ tới lần trước nói Hạ Thiên Tường là anh trai cô, cô lập tức tỏ vẻ buồn rầu.

Trong lúc vô tình đã dính líu với nhau rồi.

“Thật à? Vậy có thể trót lọt không? Lỡ thầy Trương không đồng ý thì phải làm sao?” Dương Mỹ Lan thấy sốt ruột thay Tô Nhược Hân.

Tô Nhược Hân ngẫm nghĩ, chuyện này không cần cô phải lo.

Chỉ với quan hệ của Hạ Thiên Tường và Hiệu trưởng Thạch, anh nói anh tới, thì anh sẽ giải quyết được.

“Sẽ không đâu.”

“Được rồi, cậu chắc chắn sẽ không sao là được.”

Chuông giờ tự học buổi tối reo lên, Tô Nhược Hân vẫn ngồi đó, trả lời Trần Ngọc Thuý ba chữ: “Không cần đâu”.

Từ đêm đó Trần Ngọc Thuý, Tô Cảnh Đình và Tô Kim Như ép đưa cô về nhà họ Tô rồi xảy ra những chuyện kia, cô đã không muốn liên quan gì đến nhà họ Tô nữa rồi.

Tô Nhược Hân cầm sách giáo khoa trở về ký túc xá.

Lúc này, điện thoại reo lên.

Vì đã tan học, cho nên cô tắt chức năng im lặng và rung, không ngờ vừa tắt điện thoại đã reo lên.

Đây là số điện thoại mới của Trần Ngọc Thuý, Tô Nhược Hân từ chối không nghe máy, sau đó chặn luôn.

Thật ra ngoài Tô Chí Khiêm, cô đã chặn số điện thoại của tất cả người nhà họ Tô rồi.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 346Chẩn bệnh cho người khác cũng chỉ là nghề tay trái của cô mà thôi.Gặp phải bệnh nhân thì cứu chữa, không gặp phải cũng không sao cả.Huống hồ, những thứ trong đầu cô bây giờ đã đủ sử dụng rồi.Cho nên bắt đầu từ khi hiệu trưởng trường mẫu giáo gọi cô là chị Hạ, cô đã quyết định sau này phải giữ khoảng cách với Hạ Thiên Tường.Đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ngày mai chỉ là tình huống bất ngờ mà thôi.Cô cũng không muốn sắp tốt nghiệp cấp ba rồi còn để những bạn học nghĩ Hạ Thiên Tường là anh trai cô trước đây biết lúc đó cô nói dối.Dù sao với chiều cao của anh trai cô, nếu xuất hiện thế nào cũng sẽ chênh lệch với Hạ Thiên Tường rất nhiều.Kém nhau quá xa.Lúc này, điện thoại của Tô Nhược Hân sáng lên.Cô tuỳ ý mở ra xem.Lúc thấy nội dung tin nhắn, cô sa sầm mặt.Dương Mỹ Lan cũng đến gần: “Tô Nhược Hân, mẹ cậu muốn tham gia đại hội cổ vũ thi tốt nghiệp ư?”“Cũng không biết là ai nói với bà ấy, tự nhiên lấy lòng, chắc chắn có ý đồ.”“Ha ha, tớ cũng muốn nói câu này, cậu tuyệt đối đừng cho mẹ cậu đến, nếu cậu thật sự muốn gọi phụ huynh đến thì vẫn nên gọi ba cậu, ít nhiều gì ba cậu cũng tốt hơn mẹ cậu một chút.”“Tớ bảo anh ta đến rồi.”“Anh ta nào? Anh trai của cậu sao?”“Hạ Thiên Tường.” Tô Nhược Hân nhớ tới lần trước nói Hạ Thiên Tường là anh trai cô, cô lập tức tỏ vẻ buồn rầu.Trong lúc vô tình đã dính líu với nhau rồi.“Thật à? Vậy có thể trót lọt không? Lỡ thầy Trương không đồng ý thì phải làm sao?” Dương Mỹ Lan thấy sốt ruột thay Tô Nhược Hân.Tô Nhược Hân ngẫm nghĩ, chuyện này không cần cô phải lo.Chỉ với quan hệ của Hạ Thiên Tường và Hiệu trưởng Thạch, anh nói anh tới, thì anh sẽ giải quyết được.“Sẽ không đâu.”“Được rồi, cậu chắc chắn sẽ không sao là được.”Chuông giờ tự học buổi tối reo lên, Tô Nhược Hân vẫn ngồi đó, trả lời Trần Ngọc Thuý ba chữ: “Không cần đâu”.Từ đêm đó Trần Ngọc Thuý, Tô Cảnh Đình và Tô Kim Như ép đưa cô về nhà họ Tô rồi xảy ra những chuyện kia, cô đã không muốn liên quan gì đến nhà họ Tô nữa rồi.Tô Nhược Hân cầm sách giáo khoa trở về ký túc xá.Lúc này, điện thoại reo lên.Vì đã tan học, cho nên cô tắt chức năng im lặng và rung, không ngờ vừa tắt điện thoại đã reo lên.Đây là số điện thoại mới của Trần Ngọc Thuý, Tô Nhược Hân từ chối không nghe máy, sau đó chặn luôn.Thật ra ngoài Tô Chí Khiêm, cô đã chặn số điện thoại của tất cả người nhà họ Tô rồi.

Chương 346