“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 371
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 371Nghe có cảm giác như cô lớn hơn anh, là mẹ của anh vậy.Tô Nhược Hân không ăn cháo nhưng lại bảo anh ăn, vì cả ngày nay anh chưa ăn gì.Nhìn cháo bắn tung tóe khắp bàn, Tô Nhược Hân lắc đầu: “Không uống loại thuốc đó nữa, tôi sẽ điều chế lại, lần này anh nhất định phải ngoan ngoãn uống hết đấy.”“Được.”Ăn trưa xong, Hạ Thiên Tường đích thân lái xe đưa Tô Nhược Hân đến trường thi.Trong hơn nửa tiếng đi xe, Tô Nhược Hân vẫn luôn đọc tin nhắn trong nhóm các bạn học.Cô làm quen lại với yêu cầu và quy trình của kỳ thi một lần nữa, nếu không, sai một bước là rất dễ mất điểm.Cô vốn đã thiếu một môn, nếu ba môn còn lại mất nhiều điểm thì e là chẳng thể thi được vào đại học, chỉ có thể học cao đẳng.Vẻ mặt nghiêm túc và tập trung của cô gái lọt vào mắt Hạ Thiên Tường qua gương chiếu hậu, lúc này anh có cảm giác cuộc sống bình yên thật tuyệt.Cô xinh đẹp, tốt bụng, sự xấu xa tàn ác của thế giới này không được làm tổn thương cô một lần nữa.Chiếc Bugatti dừng lại bên ngoài cổng trường trung học số năm của thành phố T.Đây là địa điểm thi nơi Tô Nhược Hân tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.Xe vừa dừng lại, Phương Tấn đã chạy tới đưa một cái túi cho Tô Nhược Hân: “Cô Tô, giấy phép dự thi và dụng cụ làm bài thi đã chuẩn bị xong hết rồi, chúc cô đạt được kết quả tốt.”“Cảm ơn.” Tô Nhược Hân mỉm cười gật đầu, trông cô vẫn như bình thường, rất thư thái, thoải mái.Cô quay đầu lại nhìn Hạ Thiên Tường, anh không xuống xe mà ngồi ở ghế lái nhìn cô: “Hạ Thiên Tường, tôi vào đây.”“Cố lên.” Hạ Thiên Tường gật đầu, tay nắm lại thành nắm đấm.Anh có thể nói là cô đi thi mà dường như anh còn lo lắng hơn cô không?Bao nhiêu năm qua, anh chưa bao giờ có cảm giác lo lắng, hồi hộp khi thi cử, nhưng lần này anh lại thực sự căng thẳng.“Tôi sẽ cố gắng.” Tô Nhược Hân cũng nắm chặt tay, giơ lên với Hạ Thiên Tường.Sau đó cô quay người đi vào phòng thi.Đi qua từng thí sinh.Sáng nay cô bỏ lỡ môn thi ngữ văn, cô tin rằng mấy môn còn lại đều không thành vấn đề với mình.Kỳ thi bắt đầu.Môn này là môn toán.Coi như là môn Tô Nhược Hân giỏi nhất.Thực ra đối với cô bây giờ, tất cả các môn học không còn phân chia giỏi hay kém nữa, tất cả đều giống nhau.Cô nghiêm túc làm bài.Đầu bút lia rất nhanh.Trong phòng thi, cô là người viết nhanh nhất, tốc độ làm bài cũng nhanh nhất.
CHƯƠNG 371
Nghe có cảm giác như cô lớn hơn anh, là mẹ của anh vậy.
Tô Nhược Hân không ăn cháo nhưng lại bảo anh ăn, vì cả ngày nay anh chưa ăn gì.
Nhìn cháo bắn tung tóe khắp bàn, Tô Nhược Hân lắc đầu: “Không uống loại thuốc đó nữa, tôi sẽ điều chế lại, lần này anh nhất định phải ngoan ngoãn uống hết đấy.”
“Được.”
Ăn trưa xong, Hạ Thiên Tường đích thân lái xe đưa Tô Nhược Hân đến trường thi.
Trong hơn nửa tiếng đi xe, Tô Nhược Hân vẫn luôn đọc tin nhắn trong nhóm các bạn học.
Cô làm quen lại với yêu cầu và quy trình của kỳ thi một lần nữa, nếu không, sai một bước là rất dễ mất điểm.
Cô vốn đã thiếu một môn, nếu ba môn còn lại mất nhiều điểm thì e là chẳng thể thi được vào đại học, chỉ có thể học cao đẳng.
Vẻ mặt nghiêm túc và tập trung của cô gái lọt vào mắt Hạ Thiên Tường qua gương chiếu hậu, lúc này anh có cảm giác cuộc sống bình yên thật tuyệt.
Cô xinh đẹp, tốt bụng, sự xấu xa tàn ác của thế giới này không được làm tổn thương cô một lần nữa.
Chiếc Bugatti dừng lại bên ngoài cổng trường trung học số năm của thành phố T.
Đây là địa điểm thi nơi Tô Nhược Hân tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Xe vừa dừng lại, Phương Tấn đã chạy tới đưa một cái túi cho Tô Nhược Hân: “Cô Tô, giấy phép dự thi và dụng cụ làm bài thi đã chuẩn bị xong hết rồi, chúc cô đạt được kết quả tốt.”
“Cảm ơn.” Tô Nhược Hân mỉm cười gật đầu, trông cô vẫn như bình thường, rất thư thái, thoải mái.
Cô quay đầu lại nhìn Hạ Thiên Tường, anh không xuống xe mà ngồi ở ghế lái nhìn cô: “Hạ Thiên Tường, tôi vào đây.”
“Cố lên.” Hạ Thiên Tường gật đầu, tay nắm lại thành nắm đấm.
Anh có thể nói là cô đi thi mà dường như anh còn lo lắng hơn cô không?
Bao nhiêu năm qua, anh chưa bao giờ có cảm giác lo lắng, hồi hộp khi thi cử, nhưng lần này anh lại thực sự căng thẳng.
“Tôi sẽ cố gắng.” Tô Nhược Hân cũng nắm chặt tay, giơ lên với Hạ Thiên Tường.
Sau đó cô quay người đi vào phòng thi.
Đi qua từng thí sinh.
Sáng nay cô bỏ lỡ môn thi ngữ văn, cô tin rằng mấy môn còn lại đều không thành vấn đề với mình.
Kỳ thi bắt đầu.
Môn này là môn toán.
Coi như là môn Tô Nhược Hân giỏi nhất.
Thực ra đối với cô bây giờ, tất cả các môn học không còn phân chia giỏi hay kém nữa, tất cả đều giống nhau.
Cô nghiêm túc làm bài.
Đầu bút lia rất nhanh.
Trong phòng thi, cô là người viết nhanh nhất, tốc độ làm bài cũng nhanh nhất.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 371Nghe có cảm giác như cô lớn hơn anh, là mẹ của anh vậy.Tô Nhược Hân không ăn cháo nhưng lại bảo anh ăn, vì cả ngày nay anh chưa ăn gì.Nhìn cháo bắn tung tóe khắp bàn, Tô Nhược Hân lắc đầu: “Không uống loại thuốc đó nữa, tôi sẽ điều chế lại, lần này anh nhất định phải ngoan ngoãn uống hết đấy.”“Được.”Ăn trưa xong, Hạ Thiên Tường đích thân lái xe đưa Tô Nhược Hân đến trường thi.Trong hơn nửa tiếng đi xe, Tô Nhược Hân vẫn luôn đọc tin nhắn trong nhóm các bạn học.Cô làm quen lại với yêu cầu và quy trình của kỳ thi một lần nữa, nếu không, sai một bước là rất dễ mất điểm.Cô vốn đã thiếu một môn, nếu ba môn còn lại mất nhiều điểm thì e là chẳng thể thi được vào đại học, chỉ có thể học cao đẳng.Vẻ mặt nghiêm túc và tập trung của cô gái lọt vào mắt Hạ Thiên Tường qua gương chiếu hậu, lúc này anh có cảm giác cuộc sống bình yên thật tuyệt.Cô xinh đẹp, tốt bụng, sự xấu xa tàn ác của thế giới này không được làm tổn thương cô một lần nữa.Chiếc Bugatti dừng lại bên ngoài cổng trường trung học số năm của thành phố T.Đây là địa điểm thi nơi Tô Nhược Hân tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.Xe vừa dừng lại, Phương Tấn đã chạy tới đưa một cái túi cho Tô Nhược Hân: “Cô Tô, giấy phép dự thi và dụng cụ làm bài thi đã chuẩn bị xong hết rồi, chúc cô đạt được kết quả tốt.”“Cảm ơn.” Tô Nhược Hân mỉm cười gật đầu, trông cô vẫn như bình thường, rất thư thái, thoải mái.Cô quay đầu lại nhìn Hạ Thiên Tường, anh không xuống xe mà ngồi ở ghế lái nhìn cô: “Hạ Thiên Tường, tôi vào đây.”“Cố lên.” Hạ Thiên Tường gật đầu, tay nắm lại thành nắm đấm.Anh có thể nói là cô đi thi mà dường như anh còn lo lắng hơn cô không?Bao nhiêu năm qua, anh chưa bao giờ có cảm giác lo lắng, hồi hộp khi thi cử, nhưng lần này anh lại thực sự căng thẳng.“Tôi sẽ cố gắng.” Tô Nhược Hân cũng nắm chặt tay, giơ lên với Hạ Thiên Tường.Sau đó cô quay người đi vào phòng thi.Đi qua từng thí sinh.Sáng nay cô bỏ lỡ môn thi ngữ văn, cô tin rằng mấy môn còn lại đều không thành vấn đề với mình.Kỳ thi bắt đầu.Môn này là môn toán.Coi như là môn Tô Nhược Hân giỏi nhất.Thực ra đối với cô bây giờ, tất cả các môn học không còn phân chia giỏi hay kém nữa, tất cả đều giống nhau.Cô nghiêm túc làm bài.Đầu bút lia rất nhanh.Trong phòng thi, cô là người viết nhanh nhất, tốc độ làm bài cũng nhanh nhất.