“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 379
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 379“Được.” Tô Nhược Hân đồng ý. Hạ Thiên Tường không làm khó Triệu Giai Linh mà chuyển đề tài như vậy, xem ra thật sự không dám động vào cô ta.Đã vậy, cô gây sự nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.Cô chẳng qua cũng chỉ có thể tát vài cái.Nếu thật sự đánh ra vấn đề, cô sẽ không có cách nào giải quyết được hậu quả, vẫn phải để Hạ Thiên Tường đứng ra xử lý mới được.Xem ra, bây giờ ngoài y thuật, chuyện gì cô cũng phải dựa vào Hạ Thiên Tường.Cô muốn rời đi, mới chợt nhớ ra Dương Mỹ Lan bên cạnh, nhân tiện nói: “Mỹ Lan cùng đi chứ?”“Không, tớ không cần đâu. Tớ đã hứa buổi tổi đi ăn mừng với ba mẹ tớ rồi. Tô Nhược Hân, vừa rồi cậu thật ngầu. Cho dù vẫn chưa hả giận nhưng nhìn thấy năm vết ngón tay trên mặt Triệu Giai Linh, trong lòng tớ vẫn ít nhiều thấy thoải mái. Có thù không báo không phải là quân tử, nén giận chính là kẻ hèn nhát.” Cô ta nói xong, liếc nhìn Hạ Thiên Tường với vẻ xem thường.Cô ta nói vậy, xem như là ám chỉ rồi.Đó là ám chỉ Hạ Thiên Tường.Lúc trước, anh không ra tay đưa Triệu Giai Linh vào tù, bây giờ cũng không dạy dỗ Triệu Giai Linh. Cô ta càng nhìn càng thấy Hạ Thiên Tường nhát gan. Cô ta khinh bỉ anh.Hạ Thiên Tường dường như không nghe thấy lời Dương Mỹ Lan nói, nói nhỏ với Tô Nhược Hân: “Cô Dương có việc, chúng ta đi thôi.”“Chúc Hứa đi cùng chứ?”“Đến đó rồi nói sau.” Hạ Thiên Tường vẫn thản nhiên nói.Anh không muốn dẫn theo Chúc Hứa, chỉ có cô và anh cùng ăn một bữa cơm, ở trong thế giới của hai người.“Được rồi.”Cách đó không xa vọng đến giọng nói của ba mẹ Dương Mỹ Lan. Cô ta nhanh chân lao về phía ba mẹ mình.Tô Nhược Hân hâm mộ khi thấy mẹ Mỹ Lan ôm một bó hoa.Rất nhiều ba mẹ đều ôm hoa tới đón con.Ba mẹ cô không có một ai tới.Cô hiu quạnh đi theo bên cạnh Hạ Thiên Tường: “Bà ấy đau bụng mới không tới, đúng không?”“Ừ, 6 miếng.” Không ngờ cô mới hỏi xong, Hạ Thiên Tường lại cho ra một câu trả lời tuyệt đối tiêu chuẩn không gì phải dị nghị như vậy.“Được rồi, vậy tôi coi như ba mẹ tôi đều đã tới.” Hạ Thiên Tường đúng là trong nóng ngoài lạnh. Cô đã nói để lại 6 miếng băng gạc trong bụng Trần Ngọc Thúy, nhưng nhìn vẻ mặt của anh vừa rồi, đúng là đã làm theo.Hạ Thiên Tường giơ tay xoa đầu cô, nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, câu ‘em còn có tôi’ đã đến bên miệng rốt cuộc không nói ra nữa.“Buổi tối, tôi nấu cho em ăn.”“Tốt, như vậy mới xem như anh thành tâm chứ.” Tô Nhược Hân không nghĩ gì, cười đáp lại. Cô rất thích nhìn dáng vẻ Hạ Thiên Tường nấu ăn. Chung quy chỉ có người đàn ông này mới có thể biến chuyện nấu ăn thành bức tranh nghệ thuật như vậy.
CHƯƠNG 379
“Được.” Tô Nhược Hân đồng ý. Hạ Thiên Tường không làm khó Triệu Giai Linh mà chuyển đề tài như vậy, xem ra thật sự không dám động vào cô ta.
Đã vậy, cô gây sự nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Cô chẳng qua cũng chỉ có thể tát vài cái.
Nếu thật sự đánh ra vấn đề, cô sẽ không có cách nào giải quyết được hậu quả, vẫn phải để Hạ Thiên Tường đứng ra xử lý mới được.
Xem ra, bây giờ ngoài y thuật, chuyện gì cô cũng phải dựa vào Hạ Thiên Tường.
Cô muốn rời đi, mới chợt nhớ ra Dương Mỹ Lan bên cạnh, nhân tiện nói: “Mỹ Lan cùng đi chứ?”
“Không, tớ không cần đâu. Tớ đã hứa buổi tổi đi ăn mừng với ba mẹ tớ rồi. Tô Nhược Hân, vừa rồi cậu thật ngầu. Cho dù vẫn chưa hả giận nhưng nhìn thấy năm vết ngón tay trên mặt Triệu Giai Linh, trong lòng tớ vẫn ít nhiều thấy thoải mái. Có thù không báo không phải là quân tử, nén giận chính là kẻ hèn nhát.” Cô ta nói xong, liếc nhìn Hạ Thiên Tường với vẻ xem thường.
Cô ta nói vậy, xem như là ám chỉ rồi.
Đó là ám chỉ Hạ Thiên Tường.
Lúc trước, anh không ra tay đưa Triệu Giai Linh vào tù, bây giờ cũng không dạy dỗ Triệu Giai Linh. Cô ta càng nhìn càng thấy Hạ Thiên Tường nhát gan. Cô ta khinh bỉ anh.
Hạ Thiên Tường dường như không nghe thấy lời Dương Mỹ Lan nói, nói nhỏ với Tô Nhược Hân: “Cô Dương có việc, chúng ta đi thôi.”
“Chúc Hứa đi cùng chứ?”
“Đến đó rồi nói sau.” Hạ Thiên Tường vẫn thản nhiên nói.
Anh không muốn dẫn theo Chúc Hứa, chỉ có cô và anh cùng ăn một bữa cơm, ở trong thế giới của hai người.
“Được rồi.”
Cách đó không xa vọng đến giọng nói của ba mẹ Dương Mỹ Lan. Cô ta nhanh chân lao về phía ba mẹ mình.
Tô Nhược Hân hâm mộ khi thấy mẹ Mỹ Lan ôm một bó hoa.
Rất nhiều ba mẹ đều ôm hoa tới đón con.
Ba mẹ cô không có một ai tới.
Cô hiu quạnh đi theo bên cạnh Hạ Thiên Tường: “Bà ấy đau bụng mới không tới, đúng không?”
“Ừ, 6 miếng.” Không ngờ cô mới hỏi xong, Hạ Thiên Tường lại cho ra một câu trả lời tuyệt đối tiêu chuẩn không gì phải dị nghị như vậy.
“Được rồi, vậy tôi coi như ba mẹ tôi đều đã tới.” Hạ Thiên Tường đúng là trong nóng ngoài lạnh. Cô đã nói để lại 6 miếng băng gạc trong bụng Trần Ngọc Thúy, nhưng nhìn vẻ mặt của anh vừa rồi, đúng là đã làm theo.
Hạ Thiên Tường giơ tay xoa đầu cô, nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, câu ‘em còn có tôi’ đã đến bên miệng rốt cuộc không nói ra nữa.
“Buổi tối, tôi nấu cho em ăn.”
“Tốt, như vậy mới xem như anh thành tâm chứ.” Tô Nhược Hân không nghĩ gì, cười đáp lại. Cô rất thích nhìn dáng vẻ Hạ Thiên Tường nấu ăn. Chung quy chỉ có người đàn ông này mới có thể biến chuyện nấu ăn thành bức tranh nghệ thuật như vậy.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 379“Được.” Tô Nhược Hân đồng ý. Hạ Thiên Tường không làm khó Triệu Giai Linh mà chuyển đề tài như vậy, xem ra thật sự không dám động vào cô ta.Đã vậy, cô gây sự nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.Cô chẳng qua cũng chỉ có thể tát vài cái.Nếu thật sự đánh ra vấn đề, cô sẽ không có cách nào giải quyết được hậu quả, vẫn phải để Hạ Thiên Tường đứng ra xử lý mới được.Xem ra, bây giờ ngoài y thuật, chuyện gì cô cũng phải dựa vào Hạ Thiên Tường.Cô muốn rời đi, mới chợt nhớ ra Dương Mỹ Lan bên cạnh, nhân tiện nói: “Mỹ Lan cùng đi chứ?”“Không, tớ không cần đâu. Tớ đã hứa buổi tổi đi ăn mừng với ba mẹ tớ rồi. Tô Nhược Hân, vừa rồi cậu thật ngầu. Cho dù vẫn chưa hả giận nhưng nhìn thấy năm vết ngón tay trên mặt Triệu Giai Linh, trong lòng tớ vẫn ít nhiều thấy thoải mái. Có thù không báo không phải là quân tử, nén giận chính là kẻ hèn nhát.” Cô ta nói xong, liếc nhìn Hạ Thiên Tường với vẻ xem thường.Cô ta nói vậy, xem như là ám chỉ rồi.Đó là ám chỉ Hạ Thiên Tường.Lúc trước, anh không ra tay đưa Triệu Giai Linh vào tù, bây giờ cũng không dạy dỗ Triệu Giai Linh. Cô ta càng nhìn càng thấy Hạ Thiên Tường nhát gan. Cô ta khinh bỉ anh.Hạ Thiên Tường dường như không nghe thấy lời Dương Mỹ Lan nói, nói nhỏ với Tô Nhược Hân: “Cô Dương có việc, chúng ta đi thôi.”“Chúc Hứa đi cùng chứ?”“Đến đó rồi nói sau.” Hạ Thiên Tường vẫn thản nhiên nói.Anh không muốn dẫn theo Chúc Hứa, chỉ có cô và anh cùng ăn một bữa cơm, ở trong thế giới của hai người.“Được rồi.”Cách đó không xa vọng đến giọng nói của ba mẹ Dương Mỹ Lan. Cô ta nhanh chân lao về phía ba mẹ mình.Tô Nhược Hân hâm mộ khi thấy mẹ Mỹ Lan ôm một bó hoa.Rất nhiều ba mẹ đều ôm hoa tới đón con.Ba mẹ cô không có một ai tới.Cô hiu quạnh đi theo bên cạnh Hạ Thiên Tường: “Bà ấy đau bụng mới không tới, đúng không?”“Ừ, 6 miếng.” Không ngờ cô mới hỏi xong, Hạ Thiên Tường lại cho ra một câu trả lời tuyệt đối tiêu chuẩn không gì phải dị nghị như vậy.“Được rồi, vậy tôi coi như ba mẹ tôi đều đã tới.” Hạ Thiên Tường đúng là trong nóng ngoài lạnh. Cô đã nói để lại 6 miếng băng gạc trong bụng Trần Ngọc Thúy, nhưng nhìn vẻ mặt của anh vừa rồi, đúng là đã làm theo.Hạ Thiên Tường giơ tay xoa đầu cô, nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, câu ‘em còn có tôi’ đã đến bên miệng rốt cuộc không nói ra nữa.“Buổi tối, tôi nấu cho em ăn.”“Tốt, như vậy mới xem như anh thành tâm chứ.” Tô Nhược Hân không nghĩ gì, cười đáp lại. Cô rất thích nhìn dáng vẻ Hạ Thiên Tường nấu ăn. Chung quy chỉ có người đàn ông này mới có thể biến chuyện nấu ăn thành bức tranh nghệ thuật như vậy.