“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 388
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 388Tuy anh ta vẫn điều tra ra được năm người có tên “Căn Nguyên ” nhưng xem tuổi tác, anh ta biết bọn họ không thể là người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.Một tuổi, ba tuổi, năm mươi tư tuổi, sáu mươi ba tuổi, bảy mươi hai tuổi. Năm người này già trẻ lớn bé thì cũng thôi, nhưng bọn họ đều là dân chúng bình thường. Ba người lớn tuổi cũng không phải là người trong giới kinh doanh.Điều tra được cũng chẳng có ý nghĩa gì.Nhưng anh ta thật sự không biết người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm rốt cuộc là ai.Anh ta thậm chí không có một phương hướng nào, cảm giác như mò kim đáy biển giữa biển người mênh mông.Quá khó.Quá khó với anh ta rồi.Nhưng Hạ Thiên Tường chưa bao giờ bảo anh ta vô duyên vô cớ đi điều tra một người.Mà Hạ Thiên Tường cũng không cho anh ta bất kỳ nhắc nhở nào.Chẳng qua dạo này, những phản ứng không hợp với lẽ thường như vậy của Hạ Thiên Tường hình như đều liên quan tới một người.Đó là Tô Nhược Hân.Nghĩ đến Tô Nhược Hân, Phương Tấn gõ đầu, lập tức tập trung vào chiến đấu.Kết quả chỉ cần sáu phút, anh ta đã điều tra ra được người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.Chẳng trách anh ta thông qua tài liệu hộ tịch vẫn không điều tra ra được người này.Hóa ra hộ tịch của cậu ta không ở thành phố T.Triệu Căn Nguyên.Từng là học sinh của trường trung học Khải Mỹ.Sau đó chuyển trường.Chỉ cần vừa điều tra chỗ trường trung học Khải Mỹ của Tô Nhược Hân, anh ta lập tức điều tra ra được những điều này.Phương Tấn thở phào nhẹ nhõm khi biết trường trung học Khải Mỹ có một cậu bé tên là Triệu Căn Nguyên.Anh ta gửi luôn tài liệu của Triệu Căn Nguyên cho Hạ Thiên Tường.Chậm một chút nữa là quá nửa giờ.Anh ta sẽ thảm đấy.Nghe được một tiếng “Đinh” vang lên, Hạ Thiên Tường cúi đầu mở mail trong điện thoại ra.Anh đen mặt khi nhìn thấy tài liệu của Triệu Căn Nguyên.Là vì dòng năm sinh trên cùng.Triệu Căn Nguyên và Tô Nhược Hân cùng tuổi.Cô quả nhiên thích đàn ông trẻ tuổi, cho nên cô mới nói anh già.Anh ngây người nhìn điện thoại. Nếu không phải Phương Tấn gửi mail cho anh mà là tờ giấy, giờ phút này nó tuyệt đối đã biến thành từng mảnh vụn.Triệu Căn Nguyên từng là hot boy của trường trung học Khải Mỹ.Mà Tô Nhược Hân là hot girl của trường trung học Khải Mỹ.
CHƯƠNG 388
Tuy anh ta vẫn điều tra ra được năm người có tên “Căn Nguyên ” nhưng xem tuổi tác, anh ta biết bọn họ không thể là người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.
Một tuổi, ba tuổi, năm mươi tư tuổi, sáu mươi ba tuổi, bảy mươi hai tuổi. Năm người này già trẻ lớn bé thì cũng thôi, nhưng bọn họ đều là dân chúng bình thường. Ba người lớn tuổi cũng không phải là người trong giới kinh doanh.
Điều tra được cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Nhưng anh ta thật sự không biết người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm rốt cuộc là ai.
Anh ta thậm chí không có một phương hướng nào, cảm giác như mò kim đáy biển giữa biển người mênh mông.
Quá khó.
Quá khó với anh ta rồi.
Nhưng Hạ Thiên Tường chưa bao giờ bảo anh ta vô duyên vô cớ đi điều tra một người.
Mà Hạ Thiên Tường cũng không cho anh ta bất kỳ nhắc nhở nào.
Chẳng qua dạo này, những phản ứng không hợp với lẽ thường như vậy của Hạ Thiên Tường hình như đều liên quan tới một người.
Đó là Tô Nhược Hân.
Nghĩ đến Tô Nhược Hân, Phương Tấn gõ đầu, lập tức tập trung vào chiến đấu.
Kết quả chỉ cần sáu phút, anh ta đã điều tra ra được người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.
Chẳng trách anh ta thông qua tài liệu hộ tịch vẫn không điều tra ra được người này.
Hóa ra hộ tịch của cậu ta không ở thành phố T.
Triệu Căn Nguyên.
Từng là học sinh của trường trung học Khải Mỹ.
Sau đó chuyển trường.
Chỉ cần vừa điều tra chỗ trường trung học Khải Mỹ của Tô Nhược Hân, anh ta lập tức điều tra ra được những điều này.
Phương Tấn thở phào nhẹ nhõm khi biết trường trung học Khải Mỹ có một cậu bé tên là Triệu Căn Nguyên.
Anh ta gửi luôn tài liệu của Triệu Căn Nguyên cho Hạ Thiên Tường.
Chậm một chút nữa là quá nửa giờ.
Anh ta sẽ thảm đấy.
Nghe được một tiếng “Đinh” vang lên, Hạ Thiên Tường cúi đầu mở mail trong điện thoại ra.
Anh đen mặt khi nhìn thấy tài liệu của Triệu Căn Nguyên.
Là vì dòng năm sinh trên cùng.
Triệu Căn Nguyên và Tô Nhược Hân cùng tuổi.
Cô quả nhiên thích đàn ông trẻ tuổi, cho nên cô mới nói anh già.
Anh ngây người nhìn điện thoại. Nếu không phải Phương Tấn gửi mail cho anh mà là tờ giấy, giờ phút này nó tuyệt đối đã biến thành từng mảnh vụn.
Triệu Căn Nguyên từng là hot boy của trường trung học Khải Mỹ.
Mà Tô Nhược Hân là hot girl của trường trung học Khải Mỹ.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 388Tuy anh ta vẫn điều tra ra được năm người có tên “Căn Nguyên ” nhưng xem tuổi tác, anh ta biết bọn họ không thể là người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.Một tuổi, ba tuổi, năm mươi tư tuổi, sáu mươi ba tuổi, bảy mươi hai tuổi. Năm người này già trẻ lớn bé thì cũng thôi, nhưng bọn họ đều là dân chúng bình thường. Ba người lớn tuổi cũng không phải là người trong giới kinh doanh.Điều tra được cũng chẳng có ý nghĩa gì.Nhưng anh ta thật sự không biết người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm rốt cuộc là ai.Anh ta thậm chí không có một phương hướng nào, cảm giác như mò kim đáy biển giữa biển người mênh mông.Quá khó.Quá khó với anh ta rồi.Nhưng Hạ Thiên Tường chưa bao giờ bảo anh ta vô duyên vô cớ đi điều tra một người.Mà Hạ Thiên Tường cũng không cho anh ta bất kỳ nhắc nhở nào.Chẳng qua dạo này, những phản ứng không hợp với lẽ thường như vậy của Hạ Thiên Tường hình như đều liên quan tới một người.Đó là Tô Nhược Hân.Nghĩ đến Tô Nhược Hân, Phương Tấn gõ đầu, lập tức tập trung vào chiến đấu.Kết quả chỉ cần sáu phút, anh ta đã điều tra ra được người mà Hạ Thiên Tường muốn tìm.Chẳng trách anh ta thông qua tài liệu hộ tịch vẫn không điều tra ra được người này.Hóa ra hộ tịch của cậu ta không ở thành phố T.Triệu Căn Nguyên.Từng là học sinh của trường trung học Khải Mỹ.Sau đó chuyển trường.Chỉ cần vừa điều tra chỗ trường trung học Khải Mỹ của Tô Nhược Hân, anh ta lập tức điều tra ra được những điều này.Phương Tấn thở phào nhẹ nhõm khi biết trường trung học Khải Mỹ có một cậu bé tên là Triệu Căn Nguyên.Anh ta gửi luôn tài liệu của Triệu Căn Nguyên cho Hạ Thiên Tường.Chậm một chút nữa là quá nửa giờ.Anh ta sẽ thảm đấy.Nghe được một tiếng “Đinh” vang lên, Hạ Thiên Tường cúi đầu mở mail trong điện thoại ra.Anh đen mặt khi nhìn thấy tài liệu của Triệu Căn Nguyên.Là vì dòng năm sinh trên cùng.Triệu Căn Nguyên và Tô Nhược Hân cùng tuổi.Cô quả nhiên thích đàn ông trẻ tuổi, cho nên cô mới nói anh già.Anh ngây người nhìn điện thoại. Nếu không phải Phương Tấn gửi mail cho anh mà là tờ giấy, giờ phút này nó tuyệt đối đã biến thành từng mảnh vụn.Triệu Căn Nguyên từng là hot boy của trường trung học Khải Mỹ.Mà Tô Nhược Hân là hot girl của trường trung học Khải Mỹ.