Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 421

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 421Rồi cô đứng dậy và đi tới chỗ mà Hạ Thiên Tường thường ngồi cuộn người, sau đó nhắm mắt lại.Giống như đang mơ vậy, cô yêu thật rồi sao?Cô vẫn chưa chắc lắm.Chỉ là cô bất chợt có cảm giác là đời mình có thứ gì đó khác rồi.Cô cứ thế mà tựa người vào sofa rồi ngủ quên lúc nào không biết.Đến sáng hôm sau, chị Chiêm mở cửa vào nhà mới dìu cô vào phòng ngủ.Tô Nhược Hân nhắm mắt đi về phòng vì cô quá buồn ngủ.“Chị Chiêm, chị nấu bữa sáng cho Tiểu Hứa nhé.”“Vâng.”“Chị Chiêm, chị đưa Tiểu Hứa đi học nhé.”“Được.”“Chị Chiêm, tôi muốn ngủ tiếp.”“Vâng.”Chị Chiêm đắp chăn cho cô xong rồi đi ra ngoài.Khi sắp ngủ say, Tô Nhược Hân bỗng bật người dậy rồi lấy điện thoại ra nhìn với thái độ đầy ngơ ngác.Không có tin nhắn, không có tin nhắn nào của Hạ Thiên Tường cả.Cô bĩu môi, nghĩ một hồi lâu mới gửi năm chữ: “Thiên Tường, chào buổi sáng.”Gửi xong, cô ngây ngô nhìn điện thoại rồi ngẩn ra.Lơ hẳn vô số tin nhắn mà Dương Mỹ Lan đã gửi lúc tối qua.“Chào buổi sáng, nhớ ăn sáng đấy.” Lần này không phải là kiểu trả lời Hạ Thiên Tường nữa.Nhưng đây chắc chắn do chính Hạ Thiên Tường anh trả lời.“Buồn ngủ, không ăn sáng, đi ngủ đây.” Tô Nhược Hân từ từ gửi tin nhắn này đi rồi nhắm mắt ngủ tiếp.Trên môi nở một nụ cười ngọt ngào.Tối qua cô chủ động.Sáng nay cũng là cô chủ động.Kế tiếp cô sẽ không chủ động nữa.Nhưng cô không ngờ là, sau khi cô không chủ động nữa thì Hạ Thiên Tường cũng chẳng gửi một tin nhắn nào cả.Mỗi ngày cô hết ăn lại ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, chỉ khi đưa Chúc Hứa đi học hoặc đón cậu bé về cô mới ra ngoài hít thở bầu không khí trong lành.Cả người cứ ngây ra.Thoáng cái đã qua ba ngày.Ba ngày không hề có tin tức gì của Hạ Thiên Tường cả.Bình thường sau nửa tháng mới có kết quả của kì thi THPT quốc gia.

Chương 421

Rồi cô đứng dậy và đi tới chỗ mà Hạ Thiên Tường thường ngồi cuộn người, sau đó nhắm mắt lại.

Giống như đang mơ vậy, cô yêu thật rồi sao?

Cô vẫn chưa chắc lắm.

Chỉ là cô bất chợt có cảm giác là đời mình có thứ gì đó khác rồi.

Cô cứ thế mà tựa người vào sofa rồi ngủ quên lúc nào không biết.

Đến sáng hôm sau, chị Chiêm mở cửa vào nhà mới dìu cô vào phòng ngủ.

Tô Nhược Hân nhắm mắt đi về phòng vì cô quá buồn ngủ.

“Chị Chiêm, chị nấu bữa sáng cho Tiểu Hứa nhé.”

“Vâng.”

“Chị Chiêm, chị đưa Tiểu Hứa đi học nhé.”

“Được.”

“Chị Chiêm, tôi muốn ngủ tiếp.”

“Vâng.”

Chị Chiêm đắp chăn cho cô xong rồi đi ra ngoài.

Khi sắp ngủ say, Tô Nhược Hân bỗng bật người dậy rồi lấy điện thoại ra nhìn với thái độ đầy ngơ ngác.

Không có tin nhắn, không có tin nhắn nào của Hạ Thiên Tường cả.

Cô bĩu môi, nghĩ một hồi lâu mới gửi năm chữ: “Thiên Tường, chào buổi sáng.”

Gửi xong, cô ngây ngô nhìn điện thoại rồi ngẩn ra.

Lơ hẳn vô số tin nhắn mà Dương Mỹ Lan đã gửi lúc tối qua.

“Chào buổi sáng, nhớ ăn sáng đấy.” Lần này không phải là kiểu trả lời Hạ Thiên Tường nữa.

Nhưng đây chắc chắn do chính Hạ Thiên Tường anh trả lời.

“Buồn ngủ, không ăn sáng, đi ngủ đây.” Tô Nhược Hân từ từ gửi tin nhắn này đi rồi nhắm mắt ngủ tiếp.

Trên môi nở một nụ cười ngọt ngào.

Tối qua cô chủ động.

Sáng nay cũng là cô chủ động.

Kế tiếp cô sẽ không chủ động nữa.

Nhưng cô không ngờ là, sau khi cô không chủ động nữa thì Hạ Thiên Tường cũng chẳng gửi một tin nhắn nào cả.

Mỗi ngày cô hết ăn lại ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, chỉ khi đưa Chúc Hứa đi học hoặc đón cậu bé về cô mới ra ngoài hít thở bầu không khí trong lành.

Cả người cứ ngây ra.

Thoáng cái đã qua ba ngày.

Ba ngày không hề có tin tức gì của Hạ Thiên Tường cả.

Bình thường sau nửa tháng mới có kết quả của kì thi THPT quốc gia.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 421Rồi cô đứng dậy và đi tới chỗ mà Hạ Thiên Tường thường ngồi cuộn người, sau đó nhắm mắt lại.Giống như đang mơ vậy, cô yêu thật rồi sao?Cô vẫn chưa chắc lắm.Chỉ là cô bất chợt có cảm giác là đời mình có thứ gì đó khác rồi.Cô cứ thế mà tựa người vào sofa rồi ngủ quên lúc nào không biết.Đến sáng hôm sau, chị Chiêm mở cửa vào nhà mới dìu cô vào phòng ngủ.Tô Nhược Hân nhắm mắt đi về phòng vì cô quá buồn ngủ.“Chị Chiêm, chị nấu bữa sáng cho Tiểu Hứa nhé.”“Vâng.”“Chị Chiêm, chị đưa Tiểu Hứa đi học nhé.”“Được.”“Chị Chiêm, tôi muốn ngủ tiếp.”“Vâng.”Chị Chiêm đắp chăn cho cô xong rồi đi ra ngoài.Khi sắp ngủ say, Tô Nhược Hân bỗng bật người dậy rồi lấy điện thoại ra nhìn với thái độ đầy ngơ ngác.Không có tin nhắn, không có tin nhắn nào của Hạ Thiên Tường cả.Cô bĩu môi, nghĩ một hồi lâu mới gửi năm chữ: “Thiên Tường, chào buổi sáng.”Gửi xong, cô ngây ngô nhìn điện thoại rồi ngẩn ra.Lơ hẳn vô số tin nhắn mà Dương Mỹ Lan đã gửi lúc tối qua.“Chào buổi sáng, nhớ ăn sáng đấy.” Lần này không phải là kiểu trả lời Hạ Thiên Tường nữa.Nhưng đây chắc chắn do chính Hạ Thiên Tường anh trả lời.“Buồn ngủ, không ăn sáng, đi ngủ đây.” Tô Nhược Hân từ từ gửi tin nhắn này đi rồi nhắm mắt ngủ tiếp.Trên môi nở một nụ cười ngọt ngào.Tối qua cô chủ động.Sáng nay cũng là cô chủ động.Kế tiếp cô sẽ không chủ động nữa.Nhưng cô không ngờ là, sau khi cô không chủ động nữa thì Hạ Thiên Tường cũng chẳng gửi một tin nhắn nào cả.Mỗi ngày cô hết ăn lại ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, chỉ khi đưa Chúc Hứa đi học hoặc đón cậu bé về cô mới ra ngoài hít thở bầu không khí trong lành.Cả người cứ ngây ra.Thoáng cái đã qua ba ngày.Ba ngày không hề có tin tức gì của Hạ Thiên Tường cả.Bình thường sau nửa tháng mới có kết quả của kì thi THPT quốc gia.

Chương 421