“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 443
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 443“Thật sự không có?” Tô Nhược Hân không tin.“Thật sự không có.” Nhớ tới chuyện anh ôm cô lên đùi hôn, Hạ Thiên Tường đã muốn làm chuyện đó với cô lâu rồi.Về phần lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, anh thử ba ngày, thấy không quen, cũng không muốn tiếp tục.“Hạ Thiên Tường, tôi muốn chèo thuyền xem hoa sen, anh đi cùng tôi không?” Nghe thấy anh nói không có việc gì, mắt Tô Nhược Hân lập tức sáng lến.Ba ngày không gặp, cuối cùng anh cũng đến đây, lại để ý đến cô, làm cô có cảm giác mất mà lại được đến, cô không muốn anh giống ba người kia, nói đi là đi.Cô muốn ở cùng anh, lại cảm nhận cảm giác tim đập nhanh này.Cô vẫn chưa xác định đây có phải cảm giác yêu đương không.Vậy thì cảm nhận nhiều hơn chút nữa.Dù sao, cô cũng không muốn để mình chịu thiệt.Nếu thật sự yêu, vậy thì yêu.Ừ, bây giờ cô nhìn Hạ Thiên Tường cũng thấy anh dễ nhìn hơn.“Được.” Hạ Thiên Tường không ngờ Tô Nhược Hân lại chủ động như vậy.Mặc dù hơi không quen, nhưng anh cảm thấy vui nhiều hơn.Thì ra lòng vui vẻ chính là cảm giác này.Tất cả tất cả, với anh đều là lần đầu tiên.Anh chưa từng yêu đương lần nào, Tô Nhược Hân cũng không khá hơn là bao.Tô Nhược Hân uống thêm một ngụm nước dừa nữa sau đó đứng lên.Thế nhưng, khi nhìn thấy bộ âu phục trên người Hạ Thiên Tường cũng giống nhau, Tô Nhược Hân nhíu mày: “Bây giờ cũng không phải ở văn phòng, bộ quần áo này của anh không tốt, Hạ Thiên Tường, anh cũng mặc Hán phục đi.”“…” Thân hình của Hạ Thiên Tường đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn Tô Nhược Hân khoảng ba giây, mới hơi nghiến răng nghiến lợi nói: “Được rồi.”Anh chưa bao giờ … chưa từng mặc loại quần áo trên người Tô Nhược Hân.Nhưng hai chữ “ngây thơ” vừa lên đến miệng, khi anh nhìn thấy vẻ mặt chờ mong của Tô Nhược Hân, bèn lập tức nuốt trở về.Tình thú.Tình thú.Cô nói anh không hiểu tình thú.Được rồi, anh sẽ mặc nó.Năm phút sau, Hạ Thiên Tường có vẻ không được tự nhiên mặc Hán phục màu trắng mà Tô Nhược Hân tự mình chọn cho anh đi ra khỏi phòng thay đồ.Dáng người của anh thon dài, hơn nữa thân cao một mét chín, cho nên Tô Nhược Hân đã chọn cho anh màu trắng.Với màu sắc này, hễ là người hơi béo một chút thì sẽ không khống chế được.
Chương 443
“Thật sự không có?” Tô Nhược Hân không tin.
“Thật sự không có.” Nhớ tới chuyện anh ôm cô lên đùi hôn, Hạ Thiên Tường đã muốn làm chuyện đó với cô lâu rồi.
Về phần lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, anh thử ba ngày, thấy không quen, cũng không muốn tiếp tục.
“Hạ Thiên Tường, tôi muốn chèo thuyền xem hoa sen, anh đi cùng tôi không?” Nghe thấy anh nói không có việc gì, mắt Tô Nhược Hân lập tức sáng lến.
Ba ngày không gặp, cuối cùng anh cũng đến đây, lại để ý đến cô, làm cô có cảm giác mất mà lại được đến, cô không muốn anh giống ba người kia, nói đi là đi.
Cô muốn ở cùng anh, lại cảm nhận cảm giác tim đập nhanh này.
Cô vẫn chưa xác định đây có phải cảm giác yêu đương không.
Vậy thì cảm nhận nhiều hơn chút nữa.
Dù sao, cô cũng không muốn để mình chịu thiệt.
Nếu thật sự yêu, vậy thì yêu.
Ừ, bây giờ cô nhìn Hạ Thiên Tường cũng thấy anh dễ nhìn hơn.
“Được.” Hạ Thiên Tường không ngờ Tô Nhược Hân lại chủ động như vậy.
Mặc dù hơi không quen, nhưng anh cảm thấy vui nhiều hơn.
Thì ra lòng vui vẻ chính là cảm giác này.
Tất cả tất cả, với anh đều là lần đầu tiên.
Anh chưa từng yêu đương lần nào, Tô Nhược Hân cũng không khá hơn là bao.
Tô Nhược Hân uống thêm một ngụm nước dừa nữa sau đó đứng lên.
Thế nhưng, khi nhìn thấy bộ âu phục trên người Hạ Thiên Tường cũng giống nhau, Tô Nhược Hân nhíu mày: “Bây giờ cũng không phải ở văn phòng, bộ quần áo này của anh không tốt, Hạ Thiên Tường, anh cũng mặc Hán phục đi.”
“…” Thân hình của Hạ Thiên Tường đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn Tô Nhược Hân khoảng ba giây, mới hơi nghiến răng nghiến lợi nói: “Được rồi.”
Anh chưa bao giờ … chưa từng mặc loại quần áo trên người Tô Nhược Hân.
Nhưng hai chữ “ngây thơ” vừa lên đến miệng, khi anh nhìn thấy vẻ mặt chờ mong của Tô Nhược Hân, bèn lập tức nuốt trở về.
Tình thú.
Tình thú.
Cô nói anh không hiểu tình thú.
Được rồi, anh sẽ mặc nó.
Năm phút sau, Hạ Thiên Tường có vẻ không được tự nhiên mặc Hán phục màu trắng mà Tô Nhược Hân tự mình chọn cho anh đi ra khỏi phòng thay đồ.
Dáng người của anh thon dài, hơn nữa thân cao một mét chín, cho nên Tô Nhược Hân đã chọn cho anh màu trắng.
Với màu sắc này, hễ là người hơi béo một chút thì sẽ không khống chế được.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 443“Thật sự không có?” Tô Nhược Hân không tin.“Thật sự không có.” Nhớ tới chuyện anh ôm cô lên đùi hôn, Hạ Thiên Tường đã muốn làm chuyện đó với cô lâu rồi.Về phần lời cảnh cáo của Lục Diễm Chi, anh thử ba ngày, thấy không quen, cũng không muốn tiếp tục.“Hạ Thiên Tường, tôi muốn chèo thuyền xem hoa sen, anh đi cùng tôi không?” Nghe thấy anh nói không có việc gì, mắt Tô Nhược Hân lập tức sáng lến.Ba ngày không gặp, cuối cùng anh cũng đến đây, lại để ý đến cô, làm cô có cảm giác mất mà lại được đến, cô không muốn anh giống ba người kia, nói đi là đi.Cô muốn ở cùng anh, lại cảm nhận cảm giác tim đập nhanh này.Cô vẫn chưa xác định đây có phải cảm giác yêu đương không.Vậy thì cảm nhận nhiều hơn chút nữa.Dù sao, cô cũng không muốn để mình chịu thiệt.Nếu thật sự yêu, vậy thì yêu.Ừ, bây giờ cô nhìn Hạ Thiên Tường cũng thấy anh dễ nhìn hơn.“Được.” Hạ Thiên Tường không ngờ Tô Nhược Hân lại chủ động như vậy.Mặc dù hơi không quen, nhưng anh cảm thấy vui nhiều hơn.Thì ra lòng vui vẻ chính là cảm giác này.Tất cả tất cả, với anh đều là lần đầu tiên.Anh chưa từng yêu đương lần nào, Tô Nhược Hân cũng không khá hơn là bao.Tô Nhược Hân uống thêm một ngụm nước dừa nữa sau đó đứng lên.Thế nhưng, khi nhìn thấy bộ âu phục trên người Hạ Thiên Tường cũng giống nhau, Tô Nhược Hân nhíu mày: “Bây giờ cũng không phải ở văn phòng, bộ quần áo này của anh không tốt, Hạ Thiên Tường, anh cũng mặc Hán phục đi.”“…” Thân hình của Hạ Thiên Tường đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn Tô Nhược Hân khoảng ba giây, mới hơi nghiến răng nghiến lợi nói: “Được rồi.”Anh chưa bao giờ … chưa từng mặc loại quần áo trên người Tô Nhược Hân.Nhưng hai chữ “ngây thơ” vừa lên đến miệng, khi anh nhìn thấy vẻ mặt chờ mong của Tô Nhược Hân, bèn lập tức nuốt trở về.Tình thú.Tình thú.Cô nói anh không hiểu tình thú.Được rồi, anh sẽ mặc nó.Năm phút sau, Hạ Thiên Tường có vẻ không được tự nhiên mặc Hán phục màu trắng mà Tô Nhược Hân tự mình chọn cho anh đi ra khỏi phòng thay đồ.Dáng người của anh thon dài, hơn nữa thân cao một mét chín, cho nên Tô Nhược Hân đã chọn cho anh màu trắng.Với màu sắc này, hễ là người hơi béo một chút thì sẽ không khống chế được.